108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 60: Ma Bỉ Tư hoàn cơ quan



"Tâm Giải tỷ tỷ, tỷ nghĩ rằng thật sự có người có khả năng làm ra cái cơ quan dài vạn dặm sao?"

Thời Viện ngồi chồm chỗm dưới đất mặt mày ủ rũ hỏi.

"Khi bắt đầu bước vào không phải ngươi đã nói rằng rất thích cơ quan loại này sao?" Ngô Tâm Giải chế nhạo nói.

Thời Viện chép miệng nói: "Căn bản đây không phải là cơ quan thôi."

"Ngươi cũng biết là tốt rồi".

Tâm Giải cẩn thận nhìn lại tổng thể hành lang, quả có điểm không tầm thường chút nào, vốn không thể có khả năng người thường làm ra cơ quan này, nhưng cứ đi mãi như người đi trong sương mù không thể nhìn thấy được điểm cuối. Tâm Giải cảm thấy nơi này nhất định là có ẩn chứa một nơi nào đó có cửa ra nhưng đã được nguỵ trang kỹ.

Ngô Tâm Giải nhìn chằm chằm Lâm Anh Mi không nói được lời nào, rồi lại đảo ánh mắt qua chỗ Tô Tinh cùng An Tố Vân đang ngồi nàng nói: "Công Tử, ngươi cùng Tố muội ngồi đó nói chuyện gì thế?"

"Chính là muốn hỏi Tố muội muợn hạ hương túi a!" Tô Tinh cười hắc hắc.

"Ài!! Công tử quả là người có tâm tư, nếu công tử có nhiều tâm tư thì hãy tìm tiểu nữ a"

Tâm giải đặt tay lên vai Tô Tinh cái lưỡi nhỏ thơm tho vi suyễn lại đảo qua lại.

"Thiếu chủ có hiểu chút nào về hàng ngàn dặm hành lang không? Thực ra Tâm Giải có chỗ chưa được rõ ràng." xem tại

Tô Tinh khẽ gật gật đầu.

Tâm Giải đột nhiên nhoài người lại đặt lên tai Tô Tinh một nụ hôn cháy bỏng, đôi môi nhỏ mọng vừa đặt lên tai Tô Tinh cảm thấy một luồng khí nóng chạy toàn thân khiến cho chàng khẽ rùng mình.

An Tố Vân ngồi ngay bên cạnh trông thấy rợn cả tóc gáy, vội vã thoái lui mấy bước mặt cúi gằm xuống không dám nhìn.

Nụ hôn vừa rứt, Ngô Tâm Giải hai tay vịn vai Tô Tinh ánh mắt đưa tình khiến cho người ta phải ngây ngất.

"Các ngươi đang làm cái gì thế?!!"

Thời Viện trông thấy đã liền hoảng hốt kêu lên.

Ngô Tâm Giải đưa mắt lườm Thời Viện nói: "Chưa thấy qua hôn môi bao giờ sao?"

"Thiên Cơ Tinh...Ngươi...Ngươi"

Thời Viện chút nữa là đã thét lớn nhưng lại bị ngẹn trong họng không thể nào bật ra được. Thiên Cơ Tinh vốn mưu lược là một người Thời Viện rất nể trọng nhưng lại dám giữa chỗ đông người cùng một nam nhân hôn nhau, quả là ngoài sức tưởng tượng.

Lâm Anh Mi đứng ngây người, quả trong suy nghĩ của nàng không dám nghĩ là chuyện này có thể sảy ra như vậy, nàng vẫn đứng đó trong mắt hiện ra chút ngấn lệ.

"Tốt nhất là chúng ta vẫn nên đi thôi." Nàng đảo mắt nhìn quanh dãy hành lang dài vô tận. "Hành lang này rất kỳ quái tốt nhất chúng ta nên đi thôi."

Đi tới đi lui đều giống nhau cả, đã đi ba ngày liên tục mà vẫn chưa thấy điểm cuối, Thời Viện lúc này đã như quả bóng cao su bị xẹp hơi, loại cơ quan này nàng vốn không nghĩ là có thật nay được mục kích sở thị nàng rất sợ, những ý nghĩ hỗn loạn liên tục chạy trong đầu nàng. Ban đầu nàng nghĩ bên trong chỉ có bùa chú hay cơ quan gì đó chứ Vạn dặm trường lang này vốn chỉ để doạ nạt nhưng mọi ý nghĩ của nàng đều thất bại.

"Đi thôi mau chóng lập tức có thể tim thấy lối ra." Tô Tinh nhìn nàng nói.

Địa Tặc Tinh bĩu môi, nàng vốn không để Tô Tinh vào mắt, mà hắn lại cùng Thiên Cơ Tinh làm chuyện ấy thì nàng vốn không dám tin tưởng.

"Thiếu chủ nói ra được là lập tức ra được." Tâm Giải che miệng khẽ cười.

Thời Viện mím môi nói nhỏ vài tiếng: "Quả nhiên luyến ái mỹ nhân giết chết mọi bản lĩnh, cho dù có là Thiên Cơ Tinh cũng không qua khỏi cửa ai này a."

Năm người lại tiếp tục đi tiếp trong hành lang dài vô tận tối đen ấy, lúc này Thời Viện đã cam chịu số phận, nàng thầm oán giận trong lòng một người được mệnh danh Thiên Hạ Đệ Nhất Tặc như nàng lại phải chết trong một cơ quan tối như vậy, thực sự là quá bi thảm.

Đột nhiên Tô Tinh dừng lại, ngẩng đầu lên ngửi trong không khí. Hành động này khiến tất cả mọi người đều giật mình.

"Thiếu chủ?"

"Công tử?"

Ngàn dặm hành lang này thực sự rất thú vị a, thảo nào mà có thể che mắt cả Tâm Giải, người phát minh ra quả thật là rất giỏi a." Tô tinh cười ha ha.

Ngô Tâm Giải và Lâm Anh Mi quay lại nhìn nhau, họ cùng biết rõ tính cách của thiếu chủ, khi chàng nói như vậy nhất định là chàng đã phá giải được cơ quan thuật.

"Thiếu chủ, điểm cuối của ngàn dặm hành lang này sẽ như thế nào?" Lâm Anh Mi không nhịn được hỏi.

"Ngàn dặm hành lang này xem ra không dài quá mười dặm"

"Mười dặm hành lang dài thôi sao?" Chúng nữ đều lộ mặt nghi ngờ.

"Tô Tinh, ngươi nhất định là bị điên rồi, chúng ta đã đi mấy ngày trong hành lang này mà vẫn chưa tìm thấy điểm cuối, ngàn dặm hành lang ta nghĩ chắc chắn có" Thời viện bĩu môi ánh mắt đầy khinh bỉ.

"Chính là vì chúng ta đã lặp đi lặp lại mười mấy vòng trên cùng một hành lang" Tô Tinh thở dài.

"Ngươi muốn nói hành lang này là hình tròn sao? Khi mới bước vào đây ta đã để ý rồi, nếu là hình tròn nhất định chúng ta cảm giác được." Thời Viện vẫn rất bực bội.

Tô Tinh biết giải thích bằng lời nhất định rất khó, liền ngắn gọn nói.

"Vừa rồi ta mượn hỏi Tố muội mượn Hạ Hương túi đã cố ý làm ướt rồi bôi lên tường để lưu lại mùi hương, theo lý thuyết nếu chúng ta đi vòng lại nhất định sẽ về lại chỗ cũ..." Tô Tinh hít hà mấy cái thật mạnh.

Mọi người cùng ngửa mặt lên quả nhiên đã ngửi thấy mùi đàn hương. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

"Trùng hợp đi":Thời Viện vẫn tỏ ý không phục.

"Không phải trùng hợp, chúng ta nhất định đã đi trên một hành lang dài. Ngẫm nghĩ kỹ sẽ thấy, một hành lang chạy ngầm dưới đất dù có công phu thế nào cũng khó mà dài vạn dặm được, cho nên đơn giản nhất là bố trí sẵn một hành lang vòng đi lại làm cho chúng ta đi mãi vẫn không thể tìm thấy điểm cuối." Tô Tinh dáng vẻ tiêu sái giải thích.

"Ta chỉ cần cố ý bố trí một trận địa đường gấp khúc liên hoàn và không có lối ra"

Nói rồi Tô Tinh ngồi xuống vẽ lên mặt đất mấy nét vẽ đã ra một hình chữ nhật bên trong có nhiều con đường thông với nhau nhưng vẫn không hề có điểm cuối.

"Thật thần kỳ..." An Tố Vẫn không giữ được bình tình tĩnh khẽ kêu lên.

Thời Viện khiếp sợ hỏi.

"Tô Tinh, sao ngươi có thể biết được?"

Tô Tinh nhún vai nói: "Ma Bỉ Tư Hoàn"

Ma Bỉ Tư Hoàn cũng khá nổi tiếng, khi còn là thiếu tá trong quân đội Tô Tinh đã từng tìm hiểu qua, loại cơ quan này bên trong và bên ngoài không liền với nhau.

"Giống như quá trình giao hòa Âm và Dương, thật khó tin a!" Ngô Tâm Giải khẽ than.

Cơ quan này dùng nguyên lý toán học để thiết kế, ngay cả Ngô Dụng cũng không ngờ tới, này cơ quan đã được phá giải Ngô Dụng cũng cảm thấy cơ quan này rất tầm thường.

"Chính vì ô vuông nhỏ này mà chũng ta đã mất ba bốn ngày đi lại trong bóng tối sao?" Thời Viện hồ nghi.

Vạn Dặm Hành Lang này không phải là dài vô tận, chỉ đơn giản là đi vòng tròn, bên cạnh đó còn bố trí đường đi lên xuống vòng trái vòng phải khiến cho người đi không có cảm giác đi lòng vòng, bởi vì một người cho dù chưa lập tức nhận ra thì cũng sẽ cảm thấy mình đi trên cùng một đường khi đã đi mấy vòng liên tục.

"Thiếu chủ, vừa rồi thiếu chủ mượn hạ hương túi chính là để lưu lại mùi hương như vậy sẽ tuyệt đối chính xác phải không?" Lâm Anh Mi giật mình hỏi.

Tô Tinh gật đầu.

"Còn bên trong cơ quan tối như vậy là để cho người ta khi bước vào không xác định được phương hướng cũng như đánh dấu những nơi đã đi qua. Do đó làm cho người ta cảm giác đã đi qua cả ngàn dặm hành lang."

Thời Viện mặt đỏ lên, nàng cảm thấy những lời Tô Tinh vừa nói chính là ám chỉ nàng, nàng bực tức nói. "Tâm lý cái gì vậy? Bổn tiểu thư chưa từng nghe qua, ngươi nói chúng ta đi vòng vòng trong hành lang này nhất định cũng đã biết lối ra ở đâu, nói không ngoa bổn tiểu thư đã điều tra rõ ràng nơi này chính là quảng trường, chỉ là hiện tại trời quá tối cũng không tiện nói ra thôi."

"Nói ra chỉ sợ là chúng ta mới vào cơ quan thôi." Tô Tinh nhăn mặt.

Trong lời nói của hắn ngày càng làm cho các cô gái cảm thấy ngạc nhiên.

Tô Tinh giải thích thêm.

"Nơi này được tạo ra từ cùng loại nham thạch, như vậy phải dùng lực công phá rất lớn mới có thể ra được, dựa theo Ma bỉ tư hoàn thì những đường đi này tương thông không có khả năng tìm được lối ra, như vậy chúng ta đi từ nơi nào vào thì nơi đó chính là lối ra."

Thời Viện chau mày: "Chỉ sợ có tìn nửa ngày cũng vô ích thôi."

Mọi người liền khẩn trương đứng lên tìm quả nhiên chỉ trong một lát Lâm Anh Mi đã tìm thấy một phiến đá khác thường.

Mọi người dùng sức đẩy phiến đá liền ầm ầm chuyển động rồi rơi xuống, phía sau vẫn là nham thạch nhưng có một động thông xuống phía dưới.

Tô Tinh quay lại nói.

"Mọi người ở đây chờ ta để ta đi trước xem sao đã"

Nói rồi quay lưng vận khí nhảy xuống phía dưới, bên trên mọi người không khỏi lo lắng. Nhưng chỉ một lát sau bỗng thấy tiếng Tô Tinh vọng lên.

"Mọi người cùng xuống đi nào!"

Nhất tề cả bốn nàng cùng lần lượt tung mình xuống, khi vừa đặt chân xuống mọi người rất ngạc nhiên khi thấy một quảng trường rộng lớn, ánh sáng chan hòa.

Tô Tinh ngẩng đầu miệng không ngừng suýt xoa.

"Cơ quan này quả rất lợi hại, thật đáng để học hỏi a."

Thời Viện kéo Tâm Giải ra một chỗ hỏi: "Tâm Giải tỷ tỷ, không lẽ hắn so với tỷ còn lợi hại hơn hay sao?"

"Chính là về mê cung ta có am hiểu một chút thôi." Tô Tinh từ lúc nào đã đứng phía sau ánh mắt đầy gian xảo vừa cười vừa nói.

Thời Viện khẽ lườm Tô Tinh: "Không lẽ ngươi là một thánh nhân hay sao?"

Đối với Thời Viện những lời Tô Tinh nói quả thực rất khó hiểu nhưng những hành động lại khiến nàng rất khâm phục, thậm chí có những thứ nàng chưa từng nghe qua con người này quả là bí hiểm.

"Chỉ cần ngươi đi theo thiếu chủ sẽ thấy thiếu chủ còn nhiều điều rất thần kỳ, khi ấy sẽ thấy được hết khả năng của thiếu chủ!" Tâm Giải nói.

"Bổn tiểu thư quả thật không có hứng thú với viêc ký hạ khế ước, vả lại người như ngươi ta quả không có hứng thú...!"

An Tố Vân và Lâm Anh Mi khẽ cười.

Tô Tinh nói: "Không có gì là không có mặt trái, như ta đối với nhóm đấu tinh các ngươi đôi lúc cũng đâu có hứng thú hắc hắc."

Thời Viện cười hì hì: "Bỗng ta lại thấy ghen tị với các tỷ a."
Chương trước Chương tiếp
Loading...