[12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có

Chap 13 - Cần Một Thứ Để Níu Giữ



Chap 13: Cần một thứ để níu giữ.

Hắc Ma dường như ngày càng mất kiên nhẫn với việc chờ đợi sáu cung chủ bóng đêm triệu tập các linh hồn trong khi lục đại thiên thần ngày càng lấn tới, cả đội quân bóng đêm của hắn đến ngôi đền Zodi cũng bị lục đại thiên thần ngăn cản.

Hắc Ma đã có lệnh triệu tập sáu cung chủ bóng đêm nhưng họ đều viện cớ không xuất hiện, chỉ riêng Sư Tử một mình đến gặp hắn.

Hắn nhìn Sư Tử một cách khó chịu khi chỉ có mình cô đến mà năm người còn lại không đến:

“Năm cung chủ còn lại đâu ? Họ dám phớt lờ lời nói của ta sao ?”

Sư Tử cúi thấp đầu:

“Họ chỉ là đang có việc phải xử lý không thể đến, ngài có thể nói với tôi, tôi sẽ truyền tải lại với họ tất cả những gì ngài yêu cầu”

Hắc Ma vẫn chưa hài lòng:

“Đừng lấy lý do có việc xử lý không thể đến, ta đã nghe điều đó rất nhiều lần, ta cần những thuộc hạ tuyệt đối tuân thủ mệnh lệnh chứ không phải né tránh”

Sư Tử nén giọng:

“Nhưng không biết có việc gấp gì ngài triệu tập chúng tôi gấp đến vậy ?”

Hắc Ma nhíu mày:

“Ta không có đủ kiên nhẫn đợi các ngươi triệu tập đủ linh hồn, trong vòng một ngày, các ngươi phải triệu tập đủ số linh hồn, ta không muốn nghe nói không thể hay có lý do gì khác. Bọn thiên thần đã không xem chúng ta ra gì, thậm chí còn dám ngăn cản đội quân bóng đêm”

Sư Tử thoáng cau mày, ra là việc lục đại thiên thần ngăn đội quân bóng đêm tiến vào ngôi đền Zodi phá hỏng la bàn hoàng đạo khiến Hắc Ma tức tối đến vậy.

Sư Tử thoáng cười nhẹ:

“Tôi hiểu rồi, tôi đi đây”

Hắc Ma đã nhanh chóng nhận ra nụ cười ở trên môi Sư Tử, dạo gần đây, hắn ta đã nghe rất nhiều về việc sáu cung chủ bóng đêm có liên quan mật thiết đến lục đại thiên thần, lại thêm việc tiểu quỷ đã từng hồi báo thấy Sư Tử đi cùng nam thần ánh sáng Thiên Yết nên hắn ta không khỏi lo ngại việc có người dám qua mặt hắn ta.

“Khoan đã Sư Tử, ta còn có vài điều cần nói với ngươi”

Sư Tử thoáng thấy lo ngại xoay người lại nhìn Hắc Ma, không hiểu hắn còn có việc gì nữa:

“Việc gì vậy ?”

Hắc Ma khẽ co giãn cơ mặt, hắn ta quyết không để bất kì ai dám qua mặt mình:

“Về việc thu hồi một ngàn linh hồn, sáu linh hồn thánh thiện và trong sạch nhất, ta vẫn chưa có được, ta muốn ngươi thu hồi sáu linh hồn thánh viện và trong sạch nhất. Thế nào, Sư Tử, ngươi có làm được không ?”

Sư Tử đoán biết chắc rằng Hắc Ma đang có ý định gì đó:

“Sao lại là tôi ? Ngài đang nghĩ điều gì sao Hắc Ma ?”

Hắc Ma nở nụ cười bí ẩn:

“Hãy làm theo mệnh lệnh của ta, đừng quá thắc mắc, Sư Tử”

Sư Tử ngày càng thấy mất đi nhận thực, tri giác cô rơi vào mơ hồ, nửa ảo, nửa thật, cô ngất lịm xuống sàn lạnh. Hắc Ma tiến gần đến chỗ Sư Tử nằm:

“Ta tuyệt đối không cho phép ai đâu Sư Tử, đặc biệt là ngươi, xem như đây là một phép thử dành cho ngươi, nếu ngươi thực sự có ý phản bội ta, ngươi chắc chắn sẽ không có một kết quả tốt”

Sau khi Hắc Ma biến mất, phải mất một lúc lâu sau, Sư Tử mới tỉnh lại, nhưng giống như một người khác, cô không nhớ rõ bất kỳ điều gì ngoại trừ việc thu thập sáu linh hồn thánh thiện và trong sạch nhất, hình ảnh hiện lên đầu tiên trong tiềm thức cô … chính là Thiên Yết.

Lúc này, ở điện Nam Dương, Ma Kết dường như đã cảm nhận được điều gì đó khi vừa thấy Sư Tử trở về sau khi gặp Hắc Ma, thái độ của cô ấy có điều gì đó rất bất thường.

Ma Kết quay sang nhìn Sư Tử trực diện:

“Cậu không sao chứ Sư Nhi ?”

Sư Tử không trả lời, ánh mắt mơ màng, miệng chỉ lẩm bẩm:

“Thiên Yết .. chết”

Ma Kết ngày càng nghi ngờ suy đoán của mình là đúng, Sư Tử thật sự không bình thường. Vừa lúc đó, Song Tử bước vào, gương mặt có chút hậm hực, Ma Kết quan tâm:

“Gì vậy Song Tử ?”

Song Tử bực tức:

“Thì cái tên Kim Ngưu đó, cứ như là ma đuổi, đi chẳng thèm nhìn, đụng ngã tớ chẳng có lời xin lỗi mà đi thẳng luôn, tên Thiên Yết còn tệ hơn, chỉ quay sang dặn tớ bảo Sư Tử đến gặp cậu ta rồi bỏ đi, chẳng thèm đỡ tớ”

“Thì cái tên Kim Ngưu đó, cứ như là ma đuổi, đi chẳng thèm nhìn, đụng ngã tớ chẳng có lời xin lỗi mà đi thẳng luôn, tên Thiên Yết còn tệ hơn, chỉ quay sang dặn tớ bảo Sư Tử đến gặp cậu ta rồi bỏ đi, chẳng thèm đỡ tớ”

Ma Kết thoáng lo lắng, sao đúng lúc này tên Thiên Yết kia lại hẹn gặp Sư Tử chứ, nhất định, cô không thể để Sư Tử đi, không thể để cậu ấy gây ra chuyện gì nữa.

Cự Giải bước vào, nhìn thấy gương mặt Ma Kết có chút đăm chiêu nên lo lắng:

“Cậu không gì chứ ? Đang suy nghĩ gì vậy ?”

Ma Kết cười nhẹ lắc đầu:

“Không gì”

Nhưng Cự Giải đã nhìn ra được tất cả:

“Cậu đang cố che giấu điều gì đó, về Sư Tử sao ?”

Ma Kết thoáng ngạc nhiên:

“Cậu biết sao ?”

Cự Giải gật đầu ngồi xuống cạnh Ma Kết:

“Sáng nay Dương Nhi có nói tớ biết Sư Tử đến gặp Hắc Ma, chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra giữa cậu ấy Hắc Ma nên thái độ của cậu ấy mới kì lạ như vậy”

Nhân Mã lo lắng khi nghe Cự Giải nói vậy:

“Sư Tử có gì sao ?”

Ma Kết thở dài:

“Cả cậu cũng biết sao ?”

Nhân Mã lắc đầu:

“Không rõ lắm, nhưng hình như Sư Tử không được ổn, cậu ấy cứ ngồi lẩm bẩm cái gì đó, hình như là Thiên Yết … và chết”

Ma Kết gật đầu:

“Đúng là như vậy, tớ nghĩ chắc chắn Hắc Ma đã giở trò điều gì đó nên Sư Tử mới thế này, tuyệt đối không được để cậu ấy gặp Thiên Yết”

Nhân Mã lo lắng:

“Cậu định sẽ làm gì ?”

Bạch Dương chỉa đầu vào giữa:

“Tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra giữa họ, bằng mọi cách ngăn cản Sư Tử và Thiên Yết gặp nhau”

Nhân Mã vừa quay sang chỗ lúc nãy Sư Tử ngồi đã không thấy cậu ấy đâu:

“Sư Tử đâu ?”

Song Tử ngẩng đầu lên:

“Mới đi rồi”

Bạch Dương cuống lên:

“Đi đâu ?”

Song Tử:

“Đi gặp Thiên Yết ở thư viện”

Ma Kết lo lắng vội đuổi theo Sư Tử thì Song Tử đã vội nói:

“À này, lúc sáng tớ vô tình nghe được Hắc Ma dặn dò Bạch Tiên trừ khử ai đó, hình như là người của ánh sáng, có lẽ là tên Song Ngư”

Ma Kết bối rối, cô không biết phải xử lý thế nào lúc này:

“Được rồi, tớ và Bạch Dương sẽ đuổi theo Sư Tử ngăn cản cậu ấy, còn Giải Nhi, cậu và Song Tử đến xem Bạch Tiên sẽ làm gì”

Mỗi người một hướng, họ nhanh chóng đến nơi cần đến.

Đầu tiên là Sư Tử …

Đầu tiên là Sư Tử …

Thiên Yết đã đợi cô rất lâu ở thư viện, hôm nay, cậu nhất định phải nói những gì đã giấu trong lòng, qua sự việc của Nhân Mã, cậu càng nhận thấy rằng thời gian mà họ có rất ngắn ngủi, đặc biệt hơn là mối thù giữa Light và Darkness khiến họ càng khó có thể gần nhau.

Sư Tử chạy rất nhanh đến thư viện, vừa thấy bóng dáng Thiên Yết, cô đã đi thong thả hơn, khóe môi nở một nụ cười phớt qua:

“Thiên Yết … anh nhất định sẽ chết”

******

Về phần Song Tử và Cự Giải lúc này, họ đang trên đường đến xem Bạch Tiên sẽ làm gì giữa đường thì gặp rất nhiều tiểu quỷ chặn đường. Tiểu quỷ hất mặt nhìn Song Tử và Cự Giải, giọng hất hàm:

“Không biết hai cung chủ vội vã như vậy, là đi đâu ?”

Song Tử khó chịu liếc nhìn về tiểu quỷ:

“Một tiểu quỷ nhỏ nhoi như ngươi cũng dám quản chúng ta sao ?”

Tiểu quỷ dù tỏ vẻ cúi người hối lỗi nhưng thái độ lại chẳng xem hai cung chủ bóng đêm ra gì:

“Không, không, tôi nào dám mạo phạm đến hai cung chủ bóng đêm đáng kính”

Song Tử khoanh tay, giọng càng khó chịu:

“Vậy thì tránh ra để chúng ta đi”

Các tiểu quỷ vội dàn hàng ngang chắn ngang đường đi của Song Tử và Cự Giải:

“Hắc Ma có lệnh không để hai cung chủ đến ngăn cản Bạch Tiên”

Cự Giải cười nhạt:

“Muốn ngăn ta sao ? Vẫn chưa đủ tư cách đâu”

Quay lại Sư Tử lúc này, cô đã đi đến thư viện nơi mà Thiên Yết đang đợi. Vừa thấy bóng dáng Thiên Yết trong tầm mắt, đôi môi Sư Tử đã vẽ thành vòng bán nguyệt, mí môi mấp máy:

“Thiên Yết … anh nhất định sẽ chết”

Vừa thấy bóng dáng Sư Tử bước đến, lẽ ra Thiên Yết chắc sẽ rất vui, nhưng anh đã nhanh chóng nhận ra dáng vẻ và thái độ khác thường của Sư Tử.

Sư Tử bước đến ngay cạnh Thiên Yết, im lặng không nói gì, đôi mắt cứ trông ra xa, khóe môi đôi lúc thoáng nhếch lên. Giọng Thiên Yết thoáng do dự:

“Cô không có gì chứ Sư Tử ?”

Sư Tử vừa nghe câu hỏi của Thiên Yết đã xoay người lại đối diện anh, mắt nhìn thẳng vào mắt anh, khóe môi lại tạo thành vòng bán nguyệt:

“Anh nghĩ tôi sẽ có gì ?”

Thiên Yết vẫn còn chưa trả lời thì Sư Tử đã xông tới, dùng ám khí phóng thẳng về phía Thiên Yết, tuy tránh được nhưng do bất ngờ nên Thiên Yết bị ám khí làm bị thương ở cổ, vết thương cứ thế, từng giọt, từng giọt thấm xuống đẫm cổ áo Thiên Yết.

Sư Tử vừa thấy máu từ cổ Thiên Yết đã nở một nụ cười nhạt:

“Sao ? Vết thương này thế nào ? Vẫn chưa thể gây hại đến anh đúng không ?”

Thiên Yết ôm lấy cổ, đôi mày khẽ chau lại:

“Cô không phải Sư Tử”

Sư Tử cười lớn:

“Anh đã biết rồi sao ? Nhưng đã muộn rồi, hôm nay anh nhất định sẽ chết”

Sư Tử cứ thế nhào tới Thiên Yết, dùng mọi cách để giết được Thiên Yết. Còn Thiên Yết, anh chỉ tránh chứ không phản kháng, chỉ đơn giản anh không muốn cô bị thương.

Ma Kết và Bạch Dương cũng đã chạy đến đó, cố dùng cách gì đó để ngăn cản Sư Tử, nhưng mọi biện pháp đều có vẻ vô hiệu, Sư Tử dường như không có dấu hiệu dừng lại mà còn ngày càng hăng hơn.

Bạch Dương hét lên:

“Sư Tử, hãy dừng lại đi”

Lời gọi như tiếng chuông đánh vang vào tiềm thức Sư Tử, dù vậy vẫn chưa đủ để đánh thức cả linh hồn cô.

Thoáng thấy Sư Tử có vẻ chần chừ vài giây sau khi Bạch Dương gọi, Ma Kết đã nghĩ ra điều gì đó, cô xoay sang Thiên Yết, hét lớn:

“Hãy dùng trái tim để thức tỉnh Sư Tử”

“Hãy dùng trái tim để thức tỉnh Sư Tử”

Thiên Yết như nhận ra gì đó, anh dùng hai tay cố giữ chặt Sư Tử, buộc cô phải nhìn vào mắt mình, như có lực thôi miên vô hình, Sư Tử dần ngoan ngoãn buông tay, mắt nhìn thẳng vào anh, một lần nữa như lại có tiếng chuông đánh vang vào tiềm thức Sư Tử, nhưng lần này tiếng chuông đã rõ hơn, linh hồn cô đã thức tỉnh.

“Tôi sẽ giúp cô, chúng ta sẽ cùng tìm kí ức của cô”

Lời nói như vang vọng từ trái tim, Sư Tử như sực tỉnh, trước mặt cô là Thiên Yết, là anh chứ không phải ai khác, cổ anh vẫn đang chảy máu không ngừng, từng giọt, từng giọt lại rơi xuống. Vết thương đó là do cô gây ra sao ? Không, không thể nào, đôi tay cô không thể đã làm anh bị thương được.

Cô vùng khỏi vòng tay của Thiên Yết và bỏ chạy.

Ma Kết chặn Thiên Yết lại:

“Hãy để cậu ấy được bình tĩnh”

Song Tử lúc này ngày càng hăng chiến khi các tiểu quỷ không có ý định cho họ được đi khỏi đó, dường như bọn tiểu quỷ này chỉ cố cầm chân họ.

Song Tử đã nhận ra điều đó, cô quay sang Cự Giải:

“Tớ sẽ giải quyết bọn tiểu quỷ này, trong thời gian đó cậu hãy đến đó ngăn chặn Bạch Tiên lại, đừng để cô ta gây ra chuyện”

Cự Giải vẫn còn chần chừ chưa bước thì thì Song Tử đã chưởng mạnh lên một tiểu quỷ vừa nhào tới, miệng hét lớn:

“Nhanh lên”

Cự Giải gật đầu rồi vội chạy ra khỏi đó, đầu cô thoáng ngoảnh lại:

“Đừng có gì nhé Song Nhi”

Song Tử nhăn mặt nhìn về bọn tiểu quỷ:

“Còn bọn bây, đến đây nào”

Cự Giải cố sức chạy đến chỗ Bạch Tiên, không lâu sau, cô đã có mặt nơi Bạch Tiên đang đứng, có vẻ Bạch Tiên đang giả dạng cô.

Song Ngư cũng vừa chạy tới, gương mặt đẫm mồ hôi. Vừa thấy anh, Cự Giải vội ẩn mình sau bụi cây, mắt dõi theo nhất cử nhất động của họ.

Song Ngư quay sang Bạch Tiên (lúc này là Cự Giải):

“Cô không đợi lâu chứ ?”

Bạch Tiên lắc đầu:

“Không, không lâu lắm đâu”

Bạch Tiên vừa nói vờ té ngã vào Song Ngư, tỏ vẻ không cố ý:

“Xin lỗi, có lẽ chân tôi hơi tê”

Song Ngư vừa đỡ lấy Bạch Tiên, mắt họ chạm vào nhau, trong lúc Song Ngư vẫn còn ngẩng người không để ý, Bạch Tiên đã đưa lên ám khí sắt nhọn chực đâm vào Song Ngư.

Từ xa, Cự Giải đã thoáng thấy khó chịu, dù không hiểu vì sao, cô nhắm vào tay Bạch Tiên và phóng một ám khí về đó.

Bị ám khí phóng trúng tay, Bạch Tiên tức giận đảo mắt xung quanh nhìn, Song Ngư lo lắng khi thấy thái độ của Bạch Tiên:

“Cô không sao chứ ?”

Bạch Tiên vẫn im lặng xem xét xung quanh, cùng lúc đó, lời Hắc Ma vang vọng:

“Mau quay về, nhiệm vụ thất bại”

Trong phút chốc, bóng Bạch Tiên biến mất, chỉ còn Song Ngư đứng đó ngẩng ngơ vì đôi mắt vừa rồi.

Sư Tử sau khi bỏ chạy một đoạn khá xa đã dừng lại, cô cảm thấy rất mệt mỏi và bất lực. Cô không có quyền yêu anh, cô không xứng đáng với tình yêu đó. Một thiên thần cao quý như anh mãi mãi không thể yêu một cung chủ bóng đêm như cô. Trong lúc này, cô cần lắm, cần lắm một thứ tình cảm để níu giữ không phải mệt mỏi như lúc này.

Lời của Hắc Ma một lần nữa lặp lại:

“Cô chỉ có hai lựa chọn, một là tự tay giết hắn ta, hai là ta sẽ tự rat ay và cô sẽ mãi mãi biến mất như chưa tồn tại. Hắn là thiên thần cao quý sẽ chẳng để tâm đến một cung chủ bóng đêm như cô đâu, giấc mơ về tình yêu sao ? Hoang đường, điều đó sẽ không bao giờ trở thành sự thật”

Sư Tử thật sự rất bối rối, cô không biết phải chọn thế nào, hoặc là sẽ chính tay giết anh, hoặc là sẽ mãi mãi tan biến, cách nào cũng đem lại cho cô đau khổ.

Dù có chọn chính tay giết anh để được tồn tại, cô cũng sẽ chẳng cảm nhận được dư vị của cuộc sống vì có lẽ cuộc sống sẽ nhạt hơn, nếu thiếu anh.
Chương trước Chương tiếp
Loading...