18 Tháng Quân Ngũ Của 1 Đời Trai...

Part 12.2: Adam Và Eva Ăn Trái Cấm Trong Nhà Kho Cùng Chuyện Qwerty...



Thể theo yêu cầu của các thanh niên, trong part này em sẽ review về người lính và tình yêu… cũng như những mối tình ngộ nghĩnh của em thời quân ngũ... Do khá dài và thời gian hạn hẹp nên em xin phép chia thành nhiều chapter lẻ lẻ vậy… Nói thật trong thời gian này biết các bác hóng review của em lắm nhưng thời gian hạn hẹp, cũng như gặp khá nhiều chuyện không vui nên thật sự nhiều lúc chẳng có tâm trạng mà viết đâu ạ… Trong khi em muốn viết thật sâu sắc và chi tiết nhưng không kém phần hài hước cho đỡ phần nhàm chán, cho các bác xem được 1 bài viết mà em tâm đắc nhất. Chỉ mong các bác xem xong cho em 1 cmt động viên tích cực giống thím review về nghề vệ sĩ bên kia để cho thớt em đông vui 1 tí, chứ để lạnh nhạt thế này buồn lắm các thím ạ …

Lính thì hầu hết cũng chỉ là thằng thanh niên mới lớn bước vào đời, cũng có tình yêu chứ trái tim đâu phải là sắt đá… Có rất nhiều thằng khi ra đi mang kiếp F.A (điển hình là em) nhưng cũng có không ít thằng lưu luyến một mối tình với người ở lại… “Xa nhau thì nhớ, bên nhau thì hay dỗi hờn…” như một câu hát trong bài hát của Phạm Trưởng, là bài nào không biết thì các bác Gu gồ nhá… Khoảng cách địa lý giữa 2 người con trai và con gái là cái đáng sợ nhất trong tình yêu, và đó là điều không ai mong muốn khi có một tình yêu thật sự… Nó cũng là nguyên nhân gây ra bao nhiêu cuộc tình tan vỡ, dù cuộc tình đó có đẹp đẽ biết bao nhiêu Nói thật, 18 tháng – 1 năm rưỡi với người đời cũng khá là ngắn ngủi, cho dù với bọn em thì nó dài đằng đẵng vì thằng nào cũng chờ ngày về với bao ấp ủ, bao dự định… Và chắc với bọn con gái thì đó cũng là 1 thời gian quá dài… Ngẫm lại ngày xưa trong thời chiến tranh khốn khó thì lòng chung thủy của các bậc cô chú đi trước quả đáng thật là khâm phục, có những người con trai đã ngã xuống nhưng người con gái ở lại quyết thủ tiết 1 mình thờ người yêu, thờ chồng… Thời nay xã hội phát triển, mọi thứ đã đổi thay về mọi mặt... “5 năm du học em chờ - 2 năm nghĩa vụ em lờ anh luôn…” Một câu thơ vui nhưng lại là sự thật đáng buồn với cánh lính bọn em… Biết bao nhiêu thằng ra đi để lại một người thương nhớ nhưng rồi thời gian cũng như 1 liều thuốc thử, vào lính rồi nhiều thằng lại quay lại với kiếp F.A… … Cũng phải thôi, một người con gái cần nhiều thứ lắm, nhất là vòng tay ấm áp và sự quan tâm săn sóc của người con trai ở bên cạnh, chia sẻ những niềm vui-nỗi buồn những lúc cô đơn… Trong khi đó lính như bọn em đã đi thì xác định cách ly với người thân gia đình, với xã hội trong 1 thời gian khá dài ăn cơm phần, mặc áo lính thì làm sao có thể đem lại những điều đó cho người mình thương yêu …

Còn bên ngoài thì có biết bao nhiêu vệ tinh đang hăm he đổ bộ vào mục tiêu đã vắng chủ, và thời đại này thì “xưa rồi” cái tư tưởng “yêu nhau rồi khó khăn nào cũng vượt qua, hoàn cảnh nào cũng chiến thắng”, lớ ngớ thì mất người yêu như chơi, con gái thời nay mà… Nói thế thôi chứ cũng còn một số người con gái chung thủy, quyết gìn giữ bản thân chờ người yêu đến ngày về, nhưng chắc cũng là số ít… Vì trong thời gian đi nghĩa vụ ấy em có biết bao nhiêu thằng đồng đội mới vào thì điện thoại, thư từ người yêu ríu rít, một thời gian sau thì lại là kẻ được nhận lời nói chia tay, có những trường hợp đau lòng hơn thì phải nhận được tin người yêu đi lấy chồng trong khi ngày về còn rất xa xăm… Trong quân đội cũng cấm lính xài điện thoại với các hầu hết các đơn vị, dịch vụ điện thoại bàn thì ít mà người thì nhiều, mấy ai được xài liên tục, chỉ có cách liên lạc hiệu quả nhất là viết thư tay, mà thư thì cả tuần mới đến tay người nhận, đợi nhận thư lại từ người đó thì thêm cả tuần nữa, trong khi đó ngoài xã hội nhắn tin, điện thoại ầm ĩ cả ngày còn chưa ăn nữa là… Đời người mà, mấy ai với mối tình đầu mà đi đến hết cuộc đời được, chưa nói đến chuyện vào quân ngũ là những tháng ngày cách xa đằng đẵng… Như em từ ngày biết yêu đến giờ, đã 6-7 mối tình vắt vai, có cả mối tình hình thành ngay khi còn trong quân ngũ… bây giờ lại quay về kiếp F.A … Không chém chứ hầu hết bạn bè đồng đội em khi mới vào quân ngũ thì có gấu, có ex lên thăm thú được một thời gian đầu, thời gian sau thấy vắng dần và im luôn, hỏi ra mới biết tạch cmnr … Nhiều thằng từng khóc, từng rơi nước mắt và bỏ cơm vài bữa vì thất tình… Haizz, đúng là lòng dạ đàn bà

Là thằng lính thì khi lên đường làm nghĩa vụ quân sự nếu hên hên và có cơ thì được đóng quân ở gần nhà như quận-huyện đội hoặc tỉnh đội, có thể tranh thủ thời gian thứ 7 – chủ nhật được phép về thăm nhà, còn đi các vùng sâu, vùng xa hoặc tỉnh xa như em thì trong 18 tháng đó được nhõn 12 ngày phép, gồm 10 ngày về thăm nhà và 2 ngày đi xe ra, đi xe vào lại đơn vị… Nếu ở các tỉnh xa thời gian đi xe quá 1 ngày trở lên thì được đi phép 14 ngày ví dụ từ Thanh Hóa trở ra ngoài Bắc với nơi em đóng quân… Thường thì khi vào phục vụ trong quân đội với thời hạn được hơn 1 năm rồi thì mới được về phép, có nhiều thằng lười về đến mức gần đến ngày ra quân cách 1-2 tháng rồi mới về phép, lên đơn vị lại 1 thời gian ngắn rồi ra quân… Trong thời gian tại ngũ, người nhà hoặc bạn bè, người yêu vẫn được phép lên thăm vào các ngày nghỉ như ngày thứ 7, chủ nhật hoặc ngày lễ, Tết… Thường thì gia đình và bạn bè hay vào chơi ngày thứ 7 và ở lại 1 đêm đến chiều chủ nhật thì về… Cuộc sống xa gia đình, xa người thân làm cánh lính cũng khá là buồn và nhiều lúc nhớ nhà quay quắt, nên có ai đó lên thăm thì vui lắm… Hoặc thằng nào có người yêu lên thăm thì vui và hãnh diện biết bao…

Nói thật với các bác chứ đời lính cũng vui và kỳ cục lắm, trong đó thì lấy đâu ra gái ngoài mấy bà cô già làm nhân viên hợp đồng dưới bếp, nên tình trạng thiếu gái dù chỉ để …ngắm xảy ra là rất trầm trọng… Bởi vậy nếu có em nào là người yêu của cánh sĩ quan, hay là người yêu của thằng lính quèn, hoặc đơn giản chỉ là 1 chị gái, một em gái của thằng nào đó vào trong đơn vị thì sẽ có hàng trăm ánh mắt ở tứ phía dõi theo, sục sạo khắp người em đó và trong mắt thằng nào thằng nấy thì đó đúng là một …thiên thần cho dù em đó có lacoste, có cá sấu ma chê quỷ hờn hay mức nào đi chăng nữa, dù rằng khi ở ngoài đời với em thì mấy em này chán chẳng buồn nhìn hoặc nếu được cho/tặng không thì cũng đánh cho 1 trận, báo cho công an gô cổ vào đồn … Mỗi em gái vào đó đều ngượng đỏ mặt hoặc cảm thấy sướng lâng lâng, hoặc tự hào khi đi ngang qua chỗ nào cũng có tiếng hú, tiếng ré, tiếng trêu chọc và chắc là họ cũng có cảm giác như 1 siêu mẫu đang đi trên sàn catwalk với hàng trăm người vây quanh hoặc là 1 cô hoa hậu với biết bao nhiêu fan hâm mộ... Em nào mà mặt xinh, da trắng dáng chuẩn đi ngang qua chỗ nào có lính tụ tập thì chỗ ấy bỗng bật lên bao tiếng thở dài, tiếng nuốt nước bọt đánh ực và thằng nào là ex của em ấy thì có biết bao anh mắt căm thù, ghen tỵ với GATO hằm hằm nhìn vào (trong đó có cả em đấy nhá)…

Hôm nào đơn vị nào có gái bạn hoặc gấu or chị/em của lính vào thăm thì hôm đấy đơn vị đó vui như ngày hội… Có những thằng nhận phụ cấp xong chỉ dằn túi để đó đếch dám chi tiêu gì, khi đi huấn luyện hay lao động khát nước cũng chẳng dám mua lon nước uống, đói bụng chẳng dám mua cái bánh để ăn… nhưng gặp gái, có thể là gặp lần đầu tiên và là người xa lạ chả quen biết lại tỏ ra vô cùng hào phóng, dẫn xuống căn tin ngồi và có thể dốc sạch tiền trong túi mua vô số bánh kẹo nước nôi để cả đống đấy mà ngồi chém gió với em út, dù rằng mối quan hệ đó có thể chẳng đi đến đâu… Thằng nào thấy gái cũng ráng vênh mặt lên, chải chuốt rất đĩ thỏa rồi tỏ ra ga lăng quan tâm săn sóc các em ấy rất nhiệt tình, dù rằng với anh em đồng đội chả bao giờ được tốt như vậy Haizz đúng là bọn con trai chúng mình dại gái hết chỗ nói… Em thì chẳng như vậy đâu, bí quyết của em là mỗi khi có em gái của thằng nào đó vào đơn vị thăm anh, bọn đồng đội nó xun xoe tập trung lại hỏi han, chọc ghẹo và tranh thủ làm quen thì mình lại làm mặt lạnh lùng, giả đò ngó lơ hoặc nói chuyện, hỏi han ở mức bình thường có thể là lạnh nhạt thật ra là vẫn để ý đến mấy ẻm… Thế mà cách đó lại đặc biệt hiệu quả, các bác cứ hình dung giữa một đám đông suồng sã như nhau thì người có cử chỉ khác người vẫn là người được để ý đến nhiều nhất Cũng may là mình khi đó thì khuôn mặt khá là trẻ so với tuổi, mặt mũi có thể gọi là bảnh trai, dễ thương và hay cười nữa, đặc biệt là em hát khá hay nên được các em ấy chú ý lắm (không chém nhé) chứ nếu là “bad boy” mà chảnh kiểu đó thì ế cả đời… Thế nên mình im ỉm như vậy lại quen được với nhiều em nhất, thậm chí là quen cả mối của mấy anh chỉ huy, và nhờ cách đó mà đã hình thành được cả vài mối tình thật sự đấy mà mình sẽ kể sau trong 1 chapter ở part này… Trong khi đám bạn cờ hó lại không hiểu tại sao mình ù lì như vậy lại được các em ấy quan tâm một cách đặc biệt, đến nỗi mời mình đi căng tin uống nước cũng chủ động thanh toán, mặc dù mình vẫn lịch sự móc túi ra trả, nhiều khi đi lên thăm mình dẫn cả đám bạn theo, xuống dưới căn tin kêu ê hề bánh trái nước nôi ra chém gió, làm mình lâm vào tình thế nguy cấp khi túi éo còn xu lẻ nào, thế là mình cũng đành muối mặt ký lại căn tin… Đúng là cái lợi thế đôi khi nó lại hại cái thân, đời mà… Dù sao thì bọn bạn và cả chỉ huy trong đơn vị nhìn mình với ánh mắt GATO cũng là 1 cái thú vị, haha…

Mà nói thật nhiều khi gấu của 1 thằng nào đó vào thăm người yêu trong đơn vị cũng là 1 điều không hay, cũng chỉ vì cái tật GATO muôn đời của người VN… Đợt mình còn tại ngũ có thằng nọ quê ở Gia Lai biên chế ở đại đội 20 trinh sát trông xấu cực mà có con người yêu phải nói là cực xinh luôn, 3 vòng đều vòng nào ra vòng nấy, da trắng mặt xinh, phải nói thuộc dạng hotgirl như trên facebook các trang girl xinh hay đăng vào thăm vào 1 ngày nghỉ Thường thì có gia đình hay người thân vào thăm thì tiểu đội của thằng lính đó đang công tác được phép cắt cơm từ nhà ăn đơn vị về để ăn tại phòng ở của đơn vị, đa số trường hợp người nhà của cánh lính hay đem thêm những đặc sản quê hương hay của ngon vật lạ của họ lên cho con em họ ăn hoặc biếu tặng các cốp ở đơn vị (em cũng khá khoái vì cứ thứ 7, chủ nhật có người nhà lên là thể nào hôm đó trong bữa cơm với các cốp cũng thêm đầy đặc sản…)… Không hiểu thằng này nghĩ sao mà dẫn luôn con bé người yêu xuống nhà ăn ngồi ăn cơm cùng bàn… Các bác cứ nghĩ xem nhà ăn có hàng trăm mạng đực rựa đang ăn uống ngấu nghiến thì có bóng gái, lại là gái cực xinh xuất hiện thì phút chốc náo loạn như ong vỡ tổ… Thằng nào cũng dừng nhai, dừng xới cơm, dừng múc canh vào bát để ngắm em đó, do thiếu gái quá mà… Rồi bàn bên cạnh cái bàn thằng và con đó ngồi lại là cái bàn của mấy thằng đại đội 17 công binh, mấy thằng này cùng đi 1 đợt, cùng tỉnh với em nhưng khác huyện, bọn nó manh động và lì + liều phải biết, ngay cả lính khóa trước mà bọn nó còn đập và ăn cơm cháy uống nước lã nằm ở nhà giam trung đoàn cả tháng trời cũng chỉ là điều bình thường (bọn này chính là bọn lính cựu bày trò quần chưa kéo phéc mơ tuya với 1 thằng tân binh như ở part 6 em đã kể)… Bọn đó bắt đầu nói khích và dùng những từ ngữ thô tục như “đờ-ụ… không em, thằng đó ngó vậy mà yếu sinh lý… đừng yêu làm chi, yêu anh nè…, cái thằng như gấu chó mà có người yêu xinh dữ bây…” và rất nhiều câu nữa đến mình nghe mà còn phải nóng mặt… Khổ cho thằng kia, đường đường là người yêu nó và đồng đội nó đang ăn bên cạnh, nếu cứ im lặng thì danh dự còn đâu, nó buộc lòng phản kháng… Và thế là 1 cuộc chiến trong nhà ăn giữa 2 đại đội 17 và 20 bắt đầu nhanh như cắt, dữ dội với chén đĩa bay tứ tung, xoong cơm, xoong canh ụp lên đầu, đấm đá túi bụi ứ hự làm bọn em đang ăn góc bên này cũng bỏ bát đũa đứng dậy mà xem và tránh “đĩa bay”… Cuộc chiến đang hồi cao trào và chưa có dấu hiệu kết thúc thì “Á!” 1 tiếng con gái thét lên và con bé kia đã dính trúng nguyên cái chén vào đầu cho dù nó đã cố nấp sau lưng người yêu, nó xỉu tại chỗ, máu bắt đầu chảy từ trán xuống, có lẽ sau này chắc cũng để lại sẹo thì 2 bên mới dừng tay lại, và thằng bồ nó thì bị nguyên cái nồi đập vào mặt làm thâm tím và dính đầy canh cải huyền thoại… Mấy thằng 17 rút ngay và bọn 20 thì lo đưa con bé kia xuống trạm xá, bọn em thì tiếp tục ăn và không ngớt bình luận về trận chiến đã xảy ra cho đến lúc cốp dẫn vệ binh xuống bắt cả nhà ăn ra sân đứng để truy lùng thủ phạm… Kết thúc đợt đó có tổng cộng hơn chục thằng ăn án kỷ luật nặng đi lao động suốt cả tháng trời… Từ đó thì không còn thằng nào đủ can đảm để dẫn người yêu mình xuống nhà ăn để ăn cơm chung nữa, và chắc con gấu của thằng xui xẻo nọ cũng ko bao giờ dám vào đơn vị thăm người yêu mình 1 lần nữa …

Có bạn hỏi rằng trong doanh trại có cái nhà nào gọi là “nhà hạnh phúc” để cặp đôi được gặp nhau và XH với nhau như trong trại giam không thì mình xin thưa là không, vì đơn giản đây không phải là trại giam và các cốp chỉ huy không khuyến khích điều đó tí nào… Đơn giản là liên quan đến gái thì rất nhiều chuyện phức tạp sẽ xảy ra, như các bác thấy từ ngày xưa đến giờ điều nguy hiểm nhất với đàn ông chúng ta chính là phụ nữ, bao anh hùng dũng mãnh như Từ Hải cũng chết vì gái, mà bộ đội là lính tráng bảo vệ đất nước dính đến gái gú thì lấy sức đâu mà sẵn sàng chiến đấu hay thực hiện nhiệm vụ nên khoản đó là hoàn toàn không khuyến khích, nhất là tình huống xấu xảy ra là thằng lính có thể làm con gái nhà người ta có thai, buộc phải cưới vợ và đương nhiên là chuyện vợ con sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến nhiệm vụ Nhưng chuyện trai gái mà, ở nhà đã XH liên tục nên đối với trai và cả với gái thì điều đó không thể thiếu thốn quá lâu… Bây giờ đã ở trong hoàn cảnh khác nên phải nghĩ kế… thế là nhiều chị vác hàng lên thăm người yêu ở bộ đội, cũng là để cái “chuyện ấy” bớt đi sự kiềm nén, thiếu thốn bấy lâu nay, và dĩ nhiên là việc XH này cũng phải lén lút… Nói về những chuyện này thì em có những kỷ niệm hài hước nhớ mãi không thể nào quên trong đời lính… Số là khi ấy đơn vị em có 1 thằng cu nọ nhập ngũ đợt sau em 6 tháng, nó tên là H, quê ở 1 huyện miền núi của Khánh Hòa, cũng chơi với em khá thân thiết… có 1 con bồ ở quê, mà nó cũng là phi công trẻ, con nọ hơn nó 2 tuổi và bằng tuổi em… Ngày thứ 7 nọ, con bé đó mới cùng gia đình thằng đó vào thăm nó… Sau 1 ngày dạo chơi quanh doanh trại, đi căn tin này nọ… thì tối đến, lúc giờ đi ngủ thì người nhà được sắp xếp ngủ ở 1 phòng của đơn vị nào đó còn trống (trường hợp đơn vị đó đi làm kinh tế hay hành quân dã ngoại ở bên ngoài)… người nhà thằng đó thì đã đi hết xuống dưới đơn vị kia để ngủ rồi thì con bé đó vẫn còn lần quần với thằng đó một lúc rồi mới đi, và thằng H mò lên phòng em mượn 1 tấm tăng dày dùng để mắc võng (trong khi trời khô tạnh nóng rang) thì em (thừa kinh nghiệm với mấy vụ này) nhủ thầm là sắp có “chuyện hay” để xem rồi … Thế là sau giờ đi ngủ là bắt đầu gác đơn vị, ca gác đầu tiên lại là thằng H nọ gác, lúc đầu em đi ra phía sau dãy phòng ở còn nhìn thấy nó ôm AK đứng đó mà 1 lúc sau ra xem lại thì chẳng thấy bóng dáng đâu nữa… Mà em là lính cựu nên thừa biết nó chỉ có thể mò ra 1 chỗ khá kín đáo và an toàn duy nhất là ở cái nhà kho sau lưng nhà vệ sinh, cái nhà kho này chủ yếu chất đồ mô hình, học cụ huấn luyện và mấy cái can, doa, thùng xách nước tưới rau… Khổ nổi là cái nhà kho này lại gần sát bên cái …hầm chứa phân tươi để tưới rau của đơn vị nên loanh quanh ở đó cũng hít phải cái mùi hương rất chi là …nồng nàn của nó, nhưng chỉ duy nhất chỗ đó là khá kín đáo và an toàn, phù hợp cho chuyện “đôi lứa” mà thôi…

Thằng quân y cùng phòng đã ngáy pho pho rồi thì em nhảy xuống giường, đi chân nhện nhè nhẹ mở cửa ra, đóng lại rồi tiếp tục lăng ba vi bộ thật nhẹ nhàng đến sau nhà vệ sinh, đến gần chỗ cái nhà kho rồi thì dừng lại, định nấp vào mấy dàn đậu đũa rậm rạp bên cạnh, em vừa bước tới bỗng đụng vào 1 bóng đen cái uỵch làm hết hồn suýt đái ra quần, định thần lại thì có đến 2-3 bóng đen lố nhố, theo phản xạ em rút cái đèn pin tí tẹo mua ở căn tin ra soi thì thấy ngay là thằng Đ, thằng B và thằng X ở cùng tiểu đội với thằng H nọ đang lom khom ở đấy, đệch cụ bọn này cũng mò ra đây à… Em à 1 tiếng và suýt phì cười vì gặp 1 bọn cũng chung 1 mục đích là đi “review” như em, cứ như 4 thằng ăn trộm gặp nhau vậy Cái nhà kho của đơn vị nó không có cửa, chỉ có 1 tấm liếp mỏng che đỡ cho mưa khỏi tạt và trên tường đầy lỗ thông gió ngang tầm mắt của 1 người… Cả 4 thằng chẳng thằng nào nói với thằng nào một tiếng vì quá hiểu tình hình rồi… cùng tiến lại gần nhà kho, nhẹ nhàng từng bước 1 để không gây ra tiếng động… Ghé sát tai vào tường, em và mấy thằng kia nghe thấy những tiếng “chùn chụt”, là tiếng gì chắc các bác biết... đều đặn và tiếng thở hổn hển pha lẫn nhau nhè nhẹ phát ra (thiếu mỗi tiếng rên như phim Liên Sô đấu Mẽo thôi), xin lỗi nếu có phàm tục nhưng em chỉ review chi tiết nhất… Bỏ mẹ nó, trời tối đen như mực nên thằng nào thằng nấy cố dán mắt vào mấy lỗ thông gió nhìn vào mà chẳng thấy được cái gì sất… Cả bọn đang chú ý theo dõi quên trời quên đất và thằng nào thằng nấy đang lúc 10h đêm mà cẳng giữa cứ 6h mới chết chứ … Đang say mê nghe truyện “ma” trực tiếp sống động được 1 lúc thì từ phía dãy phòng ở đơn vị vang lên một tiếng gọi đanh gọn nhưng đầy mùi chết chóc của tay đại đội phó: “Gác đâu? Thằng nào gác đâu rồi ???” … Câu chuyện với tình huống đột ngột này sẽ diễn biến ra sao, hẹn chapter sau sẽ rõ vì chapter này đã quá dài …
Chương trước Chương tiếp
Loading...