18 Tháng Quân Ngũ Của 1 Đời Trai...
Part 2: Khẩu Ak Bị Rơi Và 3 Cái Tát Cực Mạnh Của Tay Trung Đội Trưởng Trong Ngày Thứ 2 Của Thằng Tân Binh...
Cơm nước xong xuôi mò về, được nghỉ nốt ngày hôm nay, mai làm lễ ra quân và vào huấn luyện rồi… Về tới nhà, lão chỉ huy lôi tất cả ra quán triệt blah blah và bắt đầu dạy cho cách gấp chăn màn… Phải nói là trong quân đội có nhiều cái hay thật, chăn và màn họ thiết kế sao cho có thể gấp vuông vắn, vừa vặn và góc cạnh như 1 khối vuông luôn, mới vào nhìn chăn màn của mấy ông tiểu đội trưởng mà thích mê tơi… Bọn mình cũng lôi ra tập gấp, khổ nỗi chăn bông của bên quân nhu mới phát về nó còn dày và phồng lên chưa đều được, nên thằng nào cố gắng mấy nó cũng tròn thành 1 cục … Rốt cuộc bọn mình ban đêm khi đi ngủ phải lót chăn phía dưới lưng chịu lạnh tí cho nó mau xẹp để xếp cho được… Sau đó xếp hàng (lại xếp hàng) mò lên kho quân trang, nhận thêm mỗi thằng 1 cái áo ấm bộ đội, 2 bộ quần áo rằn ri dã chiến K07, 1 đôi giày với mấy cái quân hàm, quân hiệu đeo ở ve áo vớ vẩn nữa… Áo quần K07 lúc mới nhận đẹp thật, mặc vào nhìn rất hầm hố, chuyên nghiệp hơn hẳn so với các loại quần áo trước đây, mỗi tội nó là loại quần áo để chiến đấu nên may rộng, không ôm để thoải mái nên ông nào mà ốm thì mặc vào y như bù nhìn mặc áo đứng ở ruộng Mà chất lượng nhuộm vải cũng chán lắm, mặc được tầm khoảng 1 năm là bạc phết màu xanh như nước biển luôn !!! À mà mỗi đứa được phát thêm 1 cuốn sổ tay chiến sĩ nhỏ, trong đó có ghi 10 lời thề của quân nhân, 12 điều kỷ luật, mấy bài hát nhạc đỏ… và blah blah…Sau đó là đến màn phát súng, ôi phải nói đây là điều mong chờ nhất của cánh lính trẻ... Chuyện là lúc mới vào thấy mấy anh lính cựu ngồi lau dầu bảo quản AK với mấy khẩu súng lạ lạ mà mình chưa từng thấy bao giờ, thằng nào cũng thích mê tơi, ước gì được sờ tận tay ( sau này mới thấy ớn ). Qua đây mình xin nói thêm là biên chế 1 cấp đại đội bộ binh gồm có 3 trung đội bộ binh, quân số khoảng 100 người hoặc hơn tính cả chỉ huy… Mỗi trung đội gồm 3 tiểu đội, mỗi tiểu đội gồm 1 ông A trưởng và 9-10 ông lính với 1 khẩu RPD (ở ngoài bắc có chỗ biên chế RPK thay cho RPD giống trong Đột kích ấy ), 1 khẩu M79, 1 khẩu B-41 (RPG-7) và khoảng 7-8 khẩu AK gì đó. Ngoài ra còn có 1 khẩu đội cối 60 gồm 2 khẩu, 1 khẩu đội đại liên K-57 hoặc PKMS, nói chung toàn súng cũ rích ah… Nói thật là nhìn vào đám súng nản lắm các thím ạ, toàn súng cũ rích cũ rác, AK của Liên Xô và Type-56 của Tàu Khựa (các thím cứ thấy cái súng AK nào có gắn lưỡi lê 3 cạnh liền vào thân như CKC thì chính xác đó là súng Type-56 của Khựa!) … Mấy khẩu RPD thì vác đi cho vui chứ thiếu bộ phận tùm lum, và băng đạn của nó thì hư hỏng nặng, bắn được cái ngó trong đám đó đỡ nhất là mấy khẩu M79 chiến lợi phẩm của Mỹ và B41 chống tăng… các bộ phận bằng gỗ đã lên nước láng bóng, và rét rỉ tùm lum dù đã nhét cho cả đống dầu và mỡ… mà sau mình biết là súng cấp 3 (súng huấn luyện, độ chính xác không còn chuẩn nữa)… Mà đây chỉ là súng huấn luyện cho tân binh và lính hàng ngày thôi, nên toàn súng cũ, chứ đưa súng mới, súng xịn cho mấy ông tướng thì dăm ba ngày là hỏng mất... Súng cấp 2 ngon lành cành đào bắn chuẩn dự trữ đầy đủ ở trên kho của cấp F kia, có biến mới đem ra cấp phát cho lính...Mình hỏi ông chỉ huy súng này đem ra bắn chính xác ko anh, ổng bảo súng này đêm bắn nếu ngắm con chó thì trúng con chim mới nản chứ Trong khi đó súng ống trong quân đội được chia làm 5 cấp, cấp 1 là súng ngon chưa từng sử dụng, cấp 2 là đã đem ra sử dụng nhưng còn mới và còn chuẩn, súng đó để trực chiến… cấp 3 là đã rơ lỏng và ko còn chuẩn, đem đi huấn luyện… cấp 4 là hư hỏng phải đem đi sửa chữa lớn và cấp 5 là hư hỏng k còn sửa được, mấy súng cấp 5 thì đem vứt, tháo lấy bộ phận hoặc đem giao cho mấy trường cao đẳng, đại học cho sinh viên học khoa mục quân sự… Súng như bọn em cầm là cấp 3, cấp 4 gì đó đã cũ và không còn chuẩn, còn súng cấp 2 thì cất thôi, dễ gì được đụng vào... Mình khi đó rất ốm, nhưng lại cao (1m75 nhưng 55kg) nên được giao cho 1 khẩu AK Liên Xô đời đầu báng gỗ, trên số seri ở thân súng còn ghi rõ vài chữ Liên Xô gì đó éo hiểu và số 3736, năm sx là năm 1953, ôi cái đệt khẩu súng này lúc đó tuổi đời đã là 55 tuổi gần bằng tuổi ông già mình rồi chứ ít à, và súng huấn luyện đó hầu hết đều trải qua tay các bậc cha anh trong kháng chiến chống Mỹ, chống Tàu Khựa rồi, báng của nhiều khẩu còn khắc tên, ngày tháng năm của các bác í trong chiến tranh cùng những dòng chữ kỷ niệm… . Súng nặng bỏ mẹ ra, cầm vào trì tay luôn, tận 4,3 kg lận mà… Còn loại AK báng gấp ra vào được mà các thím thấy mấy anh đặc công, trinh sát hay đeo còn nặng hơn nữa kìa, tầm 4,5-4,7kg chi luôn đó ! Khổ nhất là mấy thằng bị biên chế RPD, đeo cái khẩu đó nặng bỏ mẹ ra, gần 9kg chứ ít đâu! Các thím cứ nghĩ súng 4-9kg là nhẹ nhưng vác trên vai chi duyển 1 đoạn dài thử là chịu ko thấu, ít nhất là với những thanh niên trẻ chưa quen mang vác nặng! Bởi thế nên mình thấy trong game là bố láo nhất, người bình thường vác AK chạy 1 đoạn nghe cũng mệt rồi, huống chi trong game nhân vật vác hầm bà lằn từ tiểu liên, trung liên, đại liên đến mìn, lựu đạn đầy người mà chạy băng băng không biết mệt, mà cũng éo hiểu chỗ nào mà nó nhét cho hết đc như vầy Rồi B-41 nặng cũng gần 8 ký nữa ! Lúc đầu được phát súng thằng nào cũng hí hửng lắm, vì lần đầu tiên đc cầm cây súng và giao cho nó giữ như con vậy… Một thời gian sau vác hoài thấy ớn, ưng vứt cmn đi cho rồi cho đỡ nặng vai … Trong buổi nhận súng ngày hôm đó, có 1 thằng quê ở Khánh Hòa đầu còn nhuộm đỏ, ở quê nó là dân chơi thì phải, sơ ý cầm cây AK sao không kỹ để tuột tay rớt cái rầm xuống đất trước mặt mọi người… Ban đầu mình cũng nghĩ không sao, chắc nó lượm lên là xong, ai ngờ lão T (tay trung đội trưởng người Thanh Hóa chỉ huy bọn mình đã nói ở đầu bài) lập tức tiến đến sát bên, bảo là “Yêu cầu đ/c nhặt súng lên ngay và liếm sạch sẽ đất dính trên báng súng, thân súng”… Mình và mấy thằng còn lại sững người ra vì không nghĩ là ông ấy lại nói như vậy, mà trong trường hợp đó mấy thằng lính mới, kể cả mình cũng như thằng kia, ko chấp nhận được quá! Đúng y mình nghĩ, thằng đó cũng lượm lên và bật lại “Em xin lỗi, em lượm lên rồi ạ” Tay T liền quát: “Xin lỗi xin lỗi cái l..`! Mày có liếm không thì bảo?” Thằng N quê Khánh Hòa đó liền bật lại :”Anh không có quyền yêu cầu em làm thế” “Bốp! bốp! bốp!” Ngay lập tức 3 cái tát như trời giáng ập vào mặt thằng N, nó quá bất ngờ và cú tát quá mạnh nên nó lảo đảo khuỵu xuống luông, cái lão T đó tính đạp cho nó vài đạp nữa, may là có mấy ông A trưởng ghì lại, ôm cứng… Lão chửi “Cái đ.m mày! Đây là môi trường quân đội chứ ..éo phải là nhà mày với ông bà già mày đâu nhé! Muốn làm vương làm tướng à! Có biết câu “Súng là vợ, đạn là con” không hả ??? Mày thích à, thích thì tao nhích, cái đ.m bọn mày chỉ là đám lính tép riu ông bóp chết hết giờ !!! Liếm ngay…” Tất cả bọn mình đều quá shock và không thể tin nổi trước hành động của lão Th… một người chỉ huy đây ư? anh em một nhà đây ư..? Vậy mới ngày thứ 2 làm tân binh, mà đã nhẫn tâm đánh lính tàn nhẫn như vậy và nói những từ khó nghe nhất như thế… Sau mình mới hiểu rằng, đó chỉ là đòn dằn mặt, uy hiếp bọn tân binh như bọn mình để hàng phục chứ ko đc chống đối… Nhưng có cần phải như vậy không chứ? Trong khi bọn mình có ý định chống đối hay đào ngũ gì đâu? Thằng N đó nước mắt đã rơi ra vì nó ức quá, cuối cùng nó ngồi im dưới đất luôn. Lão T còn hùng hổ “Đ/c N trưa ăn cơm xong, cầm sổ ra học điều lệ quân nhân cho tôi!”… Và thế là nguyên trưa đến giờ đi ngủ hôm đó thằng N phải đứng im như tượng, cầm sổ để học thuộc bài… Ôi, môi trường quân đội bên ngoài sao mà khác những gì trên chương trình “Chúng tôi là chiến sĩ” của anh Sâm và bé Linh trên truyền hình thế, chương trình đó nói cuộc sống người lính đẹp như mơ, anh em thương nhau như ruột thịt, thế mà ngoài đời… éo như mơ
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương