A! Kim Dạ Na Lý Hữu Quỷ| Wow! Đêm Nay Nơi Nao Có Ma!
Quyển 4 - Chương 1: Quyển 4: Ha! Đêm Nay Ở Đâu Có Quỷ (Kết Cục 1)
Trên tấm gương phản chiếu hình ảnh một người đang dào dạt hạnh phúc, cô gái trẻ tuổi tràn đầy ý cười, váy cưới trắng thuần khiết, kết hợp với chiếc vương miện tinh xảo làm tôn lên vẻ đẹp diễm lệ đang ẩn dưới lớp áo cưới ngọt ngào, đôi lông mi dài khẽ chớp chớp, mắt to long lanh thủy chung quan sát hình ảnh một người khác đang phản chiếu trong gương, cô đang từng bước biến giấc mơ của mình thành hiện thực, chỉ mấy ngày nữa thôi cô sẽ không còn là Cam tiểu thư nữa, mà là Hà phu nhân."A Học! Anh không hề thử thêm một bộ khác sao?" CK đong đưa thân thể, nhấc chân váy xòe rộng với hoa văn lượn sóng."Trừ bỏ màu đen, màu trắng khác biệt ở ngoài, bộ nào trông chẳng như nhau!" Hà Bật Học ngồi phịch trên ghế sa lông cười khổ. Đưa CK đi thử áo cưới, cậu hoàn toàn thua cuộc trước cô nàng này, đi giày cao gót như thế kia mà không mệt, áo cưới thì thay đổi liên tục, trong mắt cậu giờ hiện ra toàn quần với áo, bộ nào cô chọn mặc cũng đều có thể bắt lỗi ngay được."Không, giống, nhau! Màu đen thoạt nhìn hơi trầm một chút, nhưng màu trắng thì sẽ lấn át em mất." CK cong cớn, Hà Bật Học hiểu rất rõ bạn gái của mình, lúc này nhất định phải lựa chọn giúp cô, mà vẫn phải chọn cho mình một bộ đồ phù hợp.CK lần thứ hai giương lên nụ cười ngọt ngào, chân đi giày cao gót bước lại, không kịp để cho cậu phản đối, trên mặt Hà Bật Học ấn xuống một dấu son hồng."Cam tiểu thư, cô có muốn thử bộ đồ truyền thống để mặc lúc dâng rượu mừng không?" Người bán hàng lòng đầy hâm mộ hỏi. Chủ trì tiết mục nổi tiếng cùng ông vua chế tác tổ chức hôn lễ, các nhà xuất bản, tạp chí, cả báo lá cải đã sớm lên kế hoạch bao nhiên lần. Cuối cùng đại sự đã định, hôn lễ này tháng sau sẽ được truyền hình trực tiếp.Nhìn bóng dáng CK cùng người nữ nhân viên bán hàng đang thì thầm to nhỏ, Hà Bật Học thở dài, không phải cậu không thích CK, chẳng qua hết thảy những điều tốt đẹp đang hiện hữu này có gì đó không đúng. Cậu là con át chủ bài của tổ chế tác, trong tay tiết mục vô số, bạn gái xinh đẹp là chủ trì đứng đầu chương trình, hai người tình cảm ổn định chuẩn bị kết hôn. Nhưng chẳng biết tại sao, có lẽ ở trong mắt người ngoài thì cuộc sống này xem ra hạnh phúc vô cùng, Hà Bật Học đứng lên nhìn lịch, nhiều lần cậu đều muốn kêu to, tất cả những thứ này chỉ là ảo giác. Trước mắt, nữ nhân đang phủ lụa trắng, cười đến cả người tràn ngập hạnh phúc kia không phải bạn gái cậu, bởi vì CK đã sớm chết, thi thể thậm chí còn bị cắt thành hai đoạn.Tiện tay cầm lên một tờ tạp chí, tiêu đề to tổ chảng viết người mẫu hàng đầu đã có chủ, đi kèm là bức ảnh cô nàng có đôi chân dài miên man – người mẫu Tùng Vân đang thân mật quấn lấy một thanh niên cao ráo, đẹp trai. Tuy rằng không tiết lộ tên, nhưng Hà Bật Học trong đầu uỳnh một phát hiện ra hai chữ『 Ân Kiên 』, theo lý mà nói cậu hẳn là chưa thấy qua người nam nhân trẻ tuổi này, nhưng chẳng biết tại sao, cậu có thể khẳng định nhận ra tất cả những gì có ở người này, tất cả!"Ha! Lúc này em còn hơn cô ta! Ai cưới trước người ấy thắng!" CK ngọt ngào cười, chiếc váy lụa trắng bồng bềnh vươn tới Hà Bật Học ngã xuống ghế sô-pha, cả người dựa hết lên cậu."Em và Tùng Vân quen nhau?" Hà Bật Học kinh ngạc, mỹ nữ đố kị nhau a~! Cậu biết Tùng Vân cùng CK hai người có đánh chết cũng tuyệt không đứng cùng một chỗ, phòng hóa trang của hai người thì một căn ở đầu, một căn ở đuôi. Vì thu phục hai đại mỹ nữ này mà tòa nhà đài truyền hình cơ hồ muốn gà bay chó sủa."Đương nhiên a! Chúng ta học cùng trường mà! Cô ta vẫn còn đang tìm người chế tác, em sẽ không cho cô ta cơ hội đâu!" CK đắc ý thè lưỡi, nháy mắt mấy cái, bộ dáng vô cùng đáng yêu. Hà Bật Học nhìn chăm chú cuốn tạp chí một lúc lâu, cậu nhận ra được Tùng Vân, cảm giác giữa hai người đích thị cũng có giao tình, nhưng cậu lại không nhớ rõ đối phương cùng trường với mình, giống như có một phần quá khứ không thuộc về cậu."Không nghĩ tới việc cô ta cư nhiên có bạn trai mới nha? Em nhớ rõ bạn trai trước của cô ấy là một vị... Một vị... ưm... Hình như là học giả họ Ngô thì phải? Mặc kệ, dù sao tiệc rượu tối nay cô ta cũng tới, đến lúc đó hỏi lại đi!" CK cười khúc khích, đứng lên đi tìm người thử lễ phục, Hà Bật Học lại thở dài duỗi duỗi người, cậu đối với mấy cái việc giao tế xã giao thật sự không thể thích ứng nổi a~~~!Tại tiệc rượu, Hà Bật Học bắt tay nhiều tới nỗi tay muốn tê cứng, đầu cũng không nhớ hết được tên mấy nhân vật cậu gặp, quan trọng hơn là hiện giờ cậu nắm giữ nhiều tiết mục, bốn năm chế tác đơn vị chạy theo cậu, bây giờ cả nhân viên của mình cậu cũng không thể nhận ra ai với ai."Học trưởng! Anh như thế nào lại trốn ở chỗ này? Hiểu Hoa muốn nhanh chóng giao công văn cho anh, hắn mong được mang Lily đi cùng." Trương Chính Kiệt từ ban công cửa sổ tầng một gần sát đất nhảy xuống, lắc đầu nhét một xấp tài liệu đưa cho Hà Bật Học, lớn nhỏ việc đều phải đến lượt hắn, xem ra đi theo một vị học trưởng đầy tài năng cũng mệt chết đi, án tử, các thứ làm mãi không hết.Hà Bật Học nhìn chăm chú tài liệu trong tay sững sờ, Cao Hiểu Hoa? Lily? Từ cửa sổ gần sát đất có thể thấy bọn họ đang cười nói vui vẻ, tiết mục thần quái có số lượng người xem rất cao, cậu lẽ ra phải thấy vui mừng, cũng chẳng biết tại sao, cậu lại thấy có gì đó không hợp lý, vì cái gì luôn có cảm giác Cao Hiểu Hoa cùng Lily kỳ thật cũng đã chết?Hà Bật Học lắc đầu, có thể là sắp tới có hôn lễ, làm việc quá nhiều, nên bị áp lực đi?"A Học! Anh trốn ở chỗ này để làm gì? Tùng Vân đến đây!" CK đẩy Trương Chính Kiệt, mắt đen trừng hắn một phen, cô không cho phép bất luận kẻ nào dám thân cận với Hà Bật Học trừ cô ra, cho dù là anh em trai cũng không được!Gắt gao kéo tay Hà Bật Học, CK đem người quay lại tiệc rượu, thật xa nhìn thấy một vòng người đang quây tụ lại, Tùng Vân cao mảnh khảnh từ người như phát ra ánh sáng, ỏn ẻn cười khiến đám đàn ông đang có mặt ở đây đổ nghiêng đổ ngả. Đồng thời cũng vừa ghen tị, vừa hâm mộ nhìn chăm chăm nam nhân đang đứng cạnh cô, bộ vest đen Armani tôn lên đôi chân dài đến kinh người, lưng thẳng toát ra một vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, kết hợp với khuôn mặt vô cùng đẹp trai, nhẹ gật đầu đáp lại, khóe miệng khẽ nhếch một tia mỉm cười, trên người như phảng phất một mùi hương khói mê người."Tiểu Vân!" CK hưng phấn vẫy tay, thân mật ôm đối phương, chạm chạm hai má."CK!" Tùng Vân cười ngọt đáp lại, hào phóng ôm ôm, đôi môi mỏng nhẹ nhàng lướt qua khóe miệng CK. Hai đại mỹ nữ như thế thân thiết không kiêng kị ôm chầm lấy nhau, hôn môi, ánh sáng từ đó không khách khí cứ tỏa ra ngùn ngụt, không biết làm thế nào tách ra, Hà Bật Học cùng Ân Kiên nhìn nhau cười khổ, hai người ăn ý lặng lẽ bước tới góc phòng."Xem ra, người đẹp mặc kệ là làm gì, vĩnh viễn là tâm điểm của mọi người." Ân Kiên nhìn biển người hùng dũng tiến tới, anh cùng Hà Bật Học bị đẩy ra xa."Thật khó tưởng tượng hai người kia bề ngoài ôm nhau thân thiết như vậy, bên trong lại nguyền rủa đối phương, đánh chết không cùng một chỗ, cùng một chỗ rồi lại phân tranh cao thấp... Tôi cũng không muốn trở thành 『 Danh sách so sánh 』 cho kế hoạch tiếp theo." Hà Bật Học lắc đầu cười khổ, Ân Kiên thổi ra một hơi khói trắng đồng ý, có bạn gái xinh đẹp nổi tiếng, áp lực lớn vượt quá sức tưởng tượng!"Đúng rồi, quên tự giới thiệu, tôi là chế tác tiết mục thần quái, Hà Bật Học.""Tôi là thiên sư, Ân Kiên."Không khí buồn bực, khói trắng từ Ân Kiên ngưng tụ thật lâu không tiêu tan, tựa như anh cùng Hà Bật Học đang vô cùng ngại ngùng."..." Trong vòng năm phút đồng hồ ngắn ngủi, Hà Bật Học cùng Ân Kiên hai người bốn mắt vô tình đụng nhau bao nhiêu lần, mỗi lần đều ngoài ý muốn chống lại sức hút, hai người đều không hẹn mà cùng né tránh đối phương, nhiều lần đến mức, cái kiểu cảm giác giấu đầu hở đuôi khiến hai bên không khí càng xấu hổ.Lại một lần nữa mắt to trừng mắt nhỏ, Ân Kiên hừ hừ thở ra một hơi khói trắng cuối cùng chịu không được, nhíu mày dùng ánh mắt ý bảo Hà Bật Học mở miệng, người kia hiểu ý của anh, khụ khụ hai tiếng thanh thanh cổ họng."Cái kia... Tôi biết nói như vậy rất kỳ quái, nhưng... Nhưng không hiểu được Ân tiên sinh có cùng loại cảm giác này hay không... Ah... Ừm... Giống như, chúng ta giống như biết nhau đã lâu rồi, kiểu như Ân tiên sinh dùng một loại thuốc lá không giống như bình thường, Ân tiên sinh không có tim đập..." Hà Bật Học lập bập tự cố nói nhanh, Ân Kiên vừa nghe thấy chuyện không có tim, đương nhiên biến sắc, vươn tay nhéo Hà Bật Học."Làm sao cậu biết tôi tim không đập?" Ân Kiên nhăn lại tuấn mi, tuy rằng vẻ mặt nghiêm túc, nhưng trong giọng nói không có vẻ hung ác, ngược lại, anh có cảm giác đối phương biết chuyện này là đương nhiên."Ah... Tôi... Tôi cũng không biết, cho nên như vậy mới rất kỳ quái a~!" Hà Bật Học sẽ không giải thích cảm giác hiện giờ của cậu. Người đứng trước mặt xa lạ lần đầu tiên mới gặp, mà trong đầu có thể hiện ra ngững việc hai người đã từng cùng nhau trải qua."Quả thật, giống như... Cam tiểu thư kỳ thật đã chết?" Ân Kiên ngữ khí khẽ thoát, theo bản năng nhìn vào trong hội trường tiệc rượu, CK giống như một con bướm sặc sỡ xuyên qua mọi người, màu da bóng mượt tràn ngập sức sống lại có tinh thần phấn chấn, Ân Kiên cũng không rõ vì cái gì mà mình một mực chắc chắn cô ấy không phải người sống, hơn nữa còn nói ra với vị hôn phu của cô ta đang đừng lù lù trước mặt."Anh cũng cho rằng nàng đã chết?" Hà Bật Học kêu sợ hãi, điều này làm cho Ân Kiên vô cùng kinh ngạc, giọng nói kia không hề phẫn nộ. Ngược lại, vẻ mặt Hà Bật Học giống như cuối cùng cũng có người hiểu cảm giác của cậu nên rất cảm kích."Ưm... Cậu có cảm thấy khó hiểu không, chúng ta nên tìm một chỗ nào đó để nói chuyện?""Ý kiến hay, anh lái xe hay tôi lái?""Để tôi! Cho cậu lái giống như sẽ phát sinh ra chuyện gì đó không tốt cho lắm..."Đến một quán cà phê không rõ tên, hai người thân cao vượt quá một mét tám, một trước một sau đi tới. Người phía trước tóc hơi dài vén sau tai, đôi môi mỏng ngậm điếu thuốc, đoan chính tuấn mỹ nhưng lại toát ra vẻ ma mị khiến cho người ta thật khó để thốt ra lời, tựa như tiêu chuẩn kiểu mẫu trong lời mấy cô gái thường nói『 Đàn ông không hư, đàn bà không yêu 』 ; Đằng sau là một thanh niên mặt bầu bĩnh, mắt to tròn long lanh, hai má có lúm đồng tiền, chân dài cao ráo, ngoại hình có chút không phù hợp với vẻ trẻ con, mái tóc không trật tự. Mặc dù trên người mặc vest hàng hiệu, nhưng ai cũng sẽ không khỏi tò mò rằng cậu ta có phải hay không vài giây nữa sẽ bất chấp lên núi xuống biển, đem thân mình biến thành rách nát."Anh Kiên, có phải trong đầu anh thường xuất hiện rất nhiều hình ảnh, chính là cuộc sống của anh bây giờ nhưng lại hoàn toàn ngược lại?" Vừa mới ngồi xuống, Hà Bật Học vội vàng nhập đề. Cậu gần như sắp phát điên rồi, quá nhiều người hâm mộ vây quanh khiến cho cuộc sống sinh hoạt bị đảo lộn, muốn oán trách thì chắc phải trợn mắt lên mà kể. Chính bản thân cậu còn không biết cuộc sống thật sự của cậu có phải giống như thế này hay không nữa.Người kia vừa mới hút xong điếu thuốc, tức khắc nghe Hà Bật Học gọi câu 『 anh Kiên 』thì sợ đến hốt hoảng. Chưa từng có người nào gọi anh như thế, mà ngay cả bạn gái Tùng Vân cũng chưa từng như vậy. Theo lý mà nói thì anh hẳn là phải cảm thấy không quen, thậm chí không thoải mái, vì dù sao... Đối phương cũng là một gã đàn ông, lại còn thân mật anh Kiên dài ~ anh Kiên ngắn nữa? Ngẫm lại hẳn là phải cảm thấy ghê tởm, nhưng anh lại thấy rất tự nhiên, giống như lẽ dĩ nhiên nên như vậy mới đúng.Đầu bàn kia, Ân Kiên lấy thuốc từ trong hộp bạc ngẩn người, bên đầu này, Hà Bật Học cầm ly cà phê bị hù đến sửng sốt, cà phê đen có sữa không đường? Mà ngay cả CK cũng hay bị nhầm, OK... Vị nữ vương kia chưa bao giờ để ý người yêu mình uống gì, cho nên cũng không có nhầm, cô chỉ muốn Hà Bật Học uống những thứ mà cô đã chọn, nhưng vì sao Ân Kiên biết?"Tại mấy hôm trước, tình huống không nghiêm trọng như thế, tôi chỉ hoài nghi mình khi nào mà lại có bạn gái... Bất quá đến khi gặp cậu nhắc mới tỉnh, tôi cảm thấy sự tình có biến, hết thảy mọi việc quá mức tốt đẹp đều không chân thật, giống như có một số ký ức, lại thấy nó rất hợp lý..." Ân Kiên hơi hơi nhếch mi, Hà Bật Học lẳng lặng nhìn anh, tất cả những biểu tình của anh, cậu đều thấy quen thuộc. Chẳng biết tại sao, trước mắt con người lạnh như băng kia, biểu hiện cảm xúc thiếu đến đáng thương, cậu như vậy mà lại hiểu hết thất tình lục dục của anh."Nghe không hiểu!" Hà Bật Học nhấc tay đặt câu hỏi, Ân Kiên ngoài ý muốn bị động tác này chọc cho cười ra tiếng. Trong đầu anh có thể cảm nhận thấy rất nhiều, rất nhiều sự việc liên quan đến nam nhân trước mặt, kính cận ngốc nghếch, vận khí xoay vần nhưng lại rất tốt số, đơn giản có thể hiểu là lão thiên gia vạn phần thiên vị cái tên tốt bụng mà có phần ngu ngốc này."Đơn giản nói, chính là những sự vật, sự việc, con người quen thuộc xuất hiện xung quanh mình, nhưng mà tổ hợp trình tự lại bị sai. Cam tiểu thư đúng là bạn gái của cậu, nhưng đúng ra cô ấy không còn sống, tôi cũng thật sự quen biết Tùng Vân, nhưng cô ta cũng không phải là bạn gái của tôi, thật giống như có người rình coi trí nhớ của cậu, rồi năng lực kém nên không biết như thế nào sắp xếp nó." Ân Kiên vừa nói vừa đưa thuốc lên, Hà Bật Học nghe thấy câu『 năng lực kém 』 không khỏi nở nụ cười, Ân Kiên có cách sử dụng câu chữ nói ra khiến người nghe nghiến răng nghiến lợi buộc phải chấp nhận."Hắc, như vậy tôi đây càng mơ hồ, nói như kiểu hiện tại không phải tôi đang sống, mà là đang lạc trong chính suy nghĩ của mình..." Hà Bật Học gằn cười hai tiếng, Ân Kiên như bị cảnh vật ngoài cửa sổ hấp dẫn, quay đầu ra, liền thấy tấp nập người đến người đi, ngã tư đường giao thông hỗn loạn, đột nhiên có một nữ nhân, giống như đóng phim hướng bay ra ngoài, bi thảm lao đến một chiếc xe tốc độ cao đâm trực diện, máu thịt lẫn lộn."Anh có nhìn thấy không? Hư! Cô gái kia vừa mới..." Hà Bật Học cứng họng."Lại một lần nữa sao?" Ân Kiên uống ngụm cà phê, ngữ khí bình thản đến kỳ cục, Hà Bật Học khiếp sợ trừng mắt to."Anh làm?" Hà Bật Học đè thấp âm lượng, cậu mới chỉ nghe nói có siêu năng lực, chứ chưa có thấy tận mắt."Tôi cái gì cũng chưa làm, chẳng qua trong lòng nghĩ nếu nữ nhân kia bay ra ngoài thì sẽ rất thú vị." Ân Kiên nhanh giải thích, sắc mặt càng thêm xanh mét. Nếu đúng như những gì anh đoán, tình huống kia so với tưởng tượng còn tệ hơn, anh bị ném tới một không gian tưởng như bình thường nhưng hoàn toàn không giống thế giới anh đã sống, anh bị nhốt trong chính tâm tưởng của mình mà không thể nào tỉnh lại."Ôi! Điều này thật quá tàn khốc!" Hiển nhiên, một người khác không lường trước được tính nghiêm trọng đang hưng phấn nhìn ngoài cửa sổ liên hoàn tai nạn xe, Ân Kiên có chút giật mình trừng mắt cậu, Hà Bật Học bên ngoài có vẻ thuần lương nhưng bên trong căn bản là hai thái cực khác nhau a!"Tiên sinh ——! Mong đừng quá kích động! Phiền ngài lùi về đằng này." Người quản lý tòa nhà nhanh nhảu hét thật to. Đầu năm nay càng lúc càng xui xẻo, tuổi còn trẻ tính thuyết phục không đủ, suốt ngày ở đây lại có người nhảy lầu, nhảy rồi thì coi như xong đi, còn cố tình tuyển hắn làm quản lý, nếu làm ầm lên là có người chết, các hộ gia đình ở đây hẳn sẽ oán giận.Khốn kiếp nhất là ở dưới có quán cà phê, vì lý do quái quỷ gì mà mấy cặp tình nhân cứ lôi kéo nhau đến đấy rồi chia tay? Xong thì u uất trong lòng luẩn quẩn không biết đi đâu lại mò lên tầng nhảy xuống một đống, hắn trước kia tốt bụng, một người – hai người còn để hắn khuyên quay lại, hôm nay tình huống thực không giống a~~~! Hai thằng đàn ông đi lên? Chẳng lẽ bởi vì đồng tính luyến ái không được chấp nhận nên chạy đến đây tự tử? Thật là đáng chết, sớm biết khổ như thế này hắn đã không thèm cái chân quản lý."Uy... Cậu thật sự không muốn cân nhắc?" Ân Kiên thổi ra một hơi khói trắng. Anh xác nhận nơi này tuyệt đối không phải 『 hiện thực 』, cho nên quyết định lựa chọn cách khốc liệt nhất để thoát ra nhưng cái tên Hà Bật Học này cũng không cần phải nghe theo suy đoán của anh chứ, vạn nhất anh đoán sai, Hà Bật Học vô tình hy sinh một cái mạng."Cân nhắc cái gì a? Anh sẽ không tin đây là thế giới thực chứ? Dưới lầu liên hoàn tai nạn xe cộ! Chết mất bao nhiêu người, thi thể, máu me đầy đất, thế hiện tại đâu hết? Anh xem,....đó anh xem, vẫn là một con phố sạch sẽ, điều đó không có khả năng phải không?" Hà Bật Học đứng ở ban công ngoạc ồm oa oa nói nhăng nói quậy.Vốn dĩ không có tai nạn liên hoàn, nhưng liền lúc đó cậu tưởng tượng thì có xảy ra tai nạn xe cộ thật, quan trọng là làm thế nào mà cả cậu và Ân Kiên đều lên được tầng cao nhất của tòa nhà, mọi thứ tựa như cái gì cũng chưa xảy ra? Giao thông vẫn tất bật, người đến người đi trên phố phố, nếu cậu nhìn cẩn thận một chút, có thể thấy đi tới đi lui chỉ chỉ là một nhóm người y như nhau."Có lẽ, hiện thực vẫn là hiện thực, mà xuất hiện ở trước mắt chúng ta chính là ảo giác?" Ân Kiên hơi hơi nhăn mày. Anh phải cẩn thận, anh biết anh nhất định phải cẩn thận, anh biết mình sẽ không chết, nhưng Hà Bật Học lại là người thường, anh không thể để cho đối phương theo anh mà mạo hiểm, nhất là... anh đè xuống ý nghĩ không hy vọng Hà Bật Học mạo hiểm, không biết vì sao? Anh thật lòng để ý đến sự an nguy của đối phương."Tôi tin tưởng anh!" Hà Bật Học cho Ân Kiên một khuôn mặt tươi cười sáng lạn, trong đáy mắt tín nhiệm tràn đầy. Bọn họ vừa mới quen biết không bao lâu, nhưng cậu cũng không cách nào kiểm soát nổi chính mình dường như vô điều kiện tin tưởng đối phương."Tiểu Học..." Ân Kiên nhìn thật lâu không nói. Mặc dù cùng chung ký ức, nhưng từ đáy lòng có thanh âm nho nhỏ nói rằng giữa bọn họ không phải hai người xa lạ, còn có rất nhiều, rất nhiều nút thắt tình cảm giữa hai người."Hi, anh biết không? Tôi thích nghe anh gọi tôi là tiểu Học!" Hà Bật Học lại giương lên nụ cười tươi như ánh dương tỏa sáng, hai má lúm đồng tiền ẩn sâu, hai thân ảnh ở đỉnh tòa nhà liền mờ dần rồi biến mất không thấy."Học trưởng!" Trương Chính Kiệt dùng sức vỗ vào lưng Hà Bật Học. Người này quá thần kỳ, ở trong nhà ma thế nhưng có thể ngủ được? Anh ta có biết hay không tình huống hiện tại thực nguy cấp a?"... Ta... Chúng ta ở đâu?" Hà Bật Học chớp chớp đôi mắt, nhìn bốn phía mờ mịt. Cậu thật ra biết mình đang ở nơi nào, một trong những ngôi nhà ma ám mà cậu đã đến, chẳng qua trong tai có một bộ phận ký ức thét lên rằng, cậu vừa mới nhảy lầu? Nhảy lầu?... Ân Kiên đâu?"Học trưởng... Anh có khỏe không? Không phải bị con quỷ kia dọa một cái mà chạy mất ba hồn bảy vía đi?" Cao Hiểu Hoa quan tâm hỏi. Đã nói không cần chơi cái gì Square đi! Nhìn xem, hiện tại lại tốt quá cơ? Hà Bật Học hồn bay phách lạc, Ân Kiên đuổi theo ra đằng sau giờ mất dạng, còn bọn họ bị vây ở chỗ này, bên ngoài một đống cương thi, thử so xem còn có điều gì thảm hại hơn?"Kiên... anh Kiên đâu?" Hà Bật Học ấp úng hỏi một câu. Ký ức hỗn loạn một mảnh, trước một khắc cậu còn cho rằng CK là bạn gái, tiếp theo mấy giây tình nhân liền biến thành Ân Kiên. Tuy rằng hiện tại trong óc rõ ràng nhớ rõ CK đã chết ngoài ý muốn trong thang máy, nhưng Hà Bật Học vẫn không khỏi lắc đầu, trong lòng phát hiện ra đây vẫn chưa phải là hiện thực, bởi vì cậu phát hiện một nữ nhân không nên xuất hiện ở trong này, Tưởng Giai Linh."Anh Kiên lao ra đuổi theo ác quỷ kia rồi." Trả lời cậu đúng là nữ nhân đã bị ngã gãy toàn bộ xương kia, nhưng hiện tại nhìn thế nào cũng đều là một cô gái bình thường hoàn hảo. Hà Bật Học cười khổ hai tiếng, cậu có chút hiểu được vấn đề xuất phát ở đâu, đây là hiện thực mà cậu 『 hy vọng 』, nhưng không phải là hiện thực chân chính."Ác... Cái kia... Các ngươi tự chăm sóc, ta đi tìm anh ấy!" Hà Bật Học lại liếc Tưởng Giai Linh một cái, chân dài đá cánh cửa mở ra.---------Hết Chương 1 Quyển 4
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương