Anh Nghĩ Là Anh Thích Em
Chương 1: Nữ Thần Của Tống Toa Toa (1)
Tháng Mười trời thu, đan quế toả hương.Trên quảng trường nhà hát lớn ở trung tâm thành phố trồng từng hàng cây đan quế cao lớn thẳng tắp như binh như tướng, dưới ráng chiều đỏ rực sáng lấp lánh.Tống Toa Toa chụp lia chụp lịa tấm poster lớn treo trước cửa nhà hát. Cơn gió nhẹ thổi bay mái tóc dài đen bóng mượt mà của cô, đôi mắt cô to tròn, con ngươi đen bóng như quả bồ đào rất có thần.Cô nhờ một người lạ đi ngang chụp cho mình mấy bức ảnh với tấm poster in hình diễn viên múa Lư Lan, rồi mới thoả mãn cất di động.Từ nhỏ cô đã thích khiêu vũ, thần tượng mà cô sùng bái nhất chính là diễn viên múa cấp quốc gia Lư Lan.Nửa năm trước, khi biết được đoàn kịch của Lư Lan sắp tới Hải Thành công diễn, cô đã bắt đầu ngày nhớ đêm mong. Vì để xem vở kịch múa “Khổng tước bay về hướng Đông Nam”, cô đã xin tới xin lui, thật vất vả mới được giáo viên chủ nhiệm cho phép nghỉ một buổi chiều để đi xem.Nhìn thời gian không còn sớm, sợ trễ giờ tự học buổi tối, Tống Toa Toa vội vàng chạy đến bên lề đường vẫy taxi về trường học.“Cô bé, đi đâu đây?”“Trường Nhất Trung ạ.” Tống Toa Toa nói, “Chú ơi, cháu hơi trễ rồi, phiền chú lái nhanh một chút."“Ái chà, trường Nhất Trung là trường trọng điểm nha! Có thể thi đậu vào Nhất Trung coi như đã bước một chân vào cổng trường đại học rồi.” Bác tài khen nịnh, “Muốn kịp giờ tự học buổi tối phải không? Đừng sốt ruột, hai mươi phút là đến ngay!”Giẫm chân ga dưới chân, bác tài lái xuyên qua dòng xe cộ tấp nập vào giờ cao điểm, chừng mười tám phút sau xe dừng trước cổng lớn trường trung học Nhất Trung.Tống Toa Toa nói tiếng cảm ơn, thả lỏng nắm tay đang khẩn trương, chùi đi mồ hôi tay rồi trả tiền xuống xe.Thấy còn vài phút nữa mới đến giờ tự học buổi tối, cô lại chạy một mạch vào siêu thị trong trường mua thức ăn. Bận rộn cả một buổi chiều cô còn chưa kịp ăn tối.Giờ này trong siêu thị không có bao nhiêu người, bọn học sinh đều vội vàng đến lớp tự học buổi tối, thế nhưng Tống Toa Toa vừa vào cửa liền nhìn thấy một người quen. Người nam sinh cao gầy mặc đồng phục màu trắng xanh, tóc ngắn màu đen, sạch sẽ sáng sủa, chính là người đứng nhất lớp Quý Hoài.Kỳ thật cũng không tính là người quen, dù đã học gần một nửa học kỳ một, Tống Toa Toa cũng chưa cùng vị học bá (1) này nói chuyện được mấy câu.(Chú thích 1: Học bá là từ dùng để chỉ những người học rất giỏi.)Nhưng là đã gặp mặt cũng không thể không chào hỏi, thế nên cô nâng tay cười chào một tiếng “Hi”.Quý Hoài liếc đôi mắt đen hẹp dài nhìn cô, thái độ xa cách thản nhiên gật đầu.Thấy cậu ta đi đến quầy thực phẩm cầm lên một cái bánh đậu đỏ, Tống Toa Toa có chút kinh ngạc: “Đã trễ thế này cậu còn chưa ăn tối sao?”“Vẫn chưa.” Hai chữ, lời ít mà ý nhiều.Thật đúng là lạnh lùng nha, hiển nhiên đối phương không có hứng thú trò chuyện với cô. Vì thế Tống Toa Toa cũng không nói thêm gì, lấy một túi bánh bao nhân trứng trên kệ hàng rồi đi đến quầy thức uống chọn một hộp sữa đậu phộng.Quý Hoài đứng phía trước cô, chỉ lấy một chai nước suối.Hai người một trước một sau tính tiền rồi đi về lớp.Quý Hoài đi đường rất nhanh, Tống Toa Toa vừa mới bước lên cầu thang đã không thấy bóng dáng cậu ta đâu.Hì hục leo lên lầu bốn, cùng lúc tiếng chuông reo báo hiệu vào giờ tự học, Tống Toa Toa vọt vào phòng học lớp 10/1, về chỗ ngồi rồi nằm sấp xuống mặt bàn.Cô bạn ngồi cạnh tên Doãn Điềm chọc chọc gương mặt ửng hồng của cô, nhỏ giọng hỏi: “Sao mệt dữ vậy? Cả buổi chiều không gặp, cậu rong chơi ở đâu đó?”Tống Toa Toa cười hắc hắc, lấy di động ra khoe ảnh chụp mình và tấm poster.“Nhà hát lớn?” Doãn Điềm ghé sát mắt nhìn, đánh giá nữ chính trên tấm poster, “Đây không phải là nữ minh tinh cậu dán ảnh trên tường ký túc xá sao?”“Không phải nữ minh tinh, là nghệ thuật gia!” Tống Toa Toa vẻ mặt tự hào nói, “Lư Lan, nữ thần của tớ đó, có phải đẹp lắm không?”Doãn Điềm gật đầu: “Rất xinh đẹp, cô ấy làm nghề gì? Hình như cậu có nói qua rồi mà tớ quên mất.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương