Anh Tan Rồi Đó

Chương 19



Chiếc xe ôtô ford lướt nhanh trên đường cao tốc . Trông xe vang vọng chỉ độc 1 tiếng cười hả hê….

- haha…

- Ê anh thôi ngay cái điệu cười đó đi được không ?_ nó nhìn chằm chằm vào người thanh niên hoàn mĩ trước mặt mình , tức giận hét to lên

- Công nhận bông hoa chuối này đẹp thật ! _ Quân khẽ liếc nhìn sang bên cạnh nó, miệng không nín được cười

Nó tức đỏ hết cả mặt

*Hồi tưởng :

Chả là , mấy hôm trước nó cùng Quân ở lại cái làng ven sông đó chơi vài hôm . Ai dè có 1 sự việc hết sức buồn cười xảy ra

- Anh Cẩn , anh đến gặp em có chuyện gì vậy ?_ Nó khẽ giọng hỏi , Anh Cẩn là người hơi kì dị, nhưng lúc nó ở đây thì anh đã giúp đỡ rất tận tình

- Anh….anh..thích em , em cầm cái này đi ! _ Cẩn e dè nói và rồi anh đưa ra 1 bông hoa …..

Đó là hoa chuối….

Lần đầu tiên có ngườitặng hoa cho nó

Nhưng người đó tỏ tình mà lại tặng hoa chuối .

Thật là dọa tinh thần nhau mà !

Nhưng chuyện chưa dừng ở đó .

- Anh tặng em cái này nè ! Anh muốn tình yêu của mình sẽ sáng như cái đèn tuýp này _ Anh Cẩn rút 1 cái bóng đèn dài giơ ra trước mặt nó

- Dỡ ….bóng đèn bị cháy thì sao? _ Nó lắp bắp hỏi, khuôn mặt đang dần chuyển sang màu trắng xanh

- Không sao , anh đã đem cả 1 thùng đến đây rồi ! _ Cẩn hồn nhiên bê 1 thùng đèn mới tinh ra

Vừa nhìn thấy thùng bóng đèn thì mắt nó đã khép lại.

Nó ngất đi !

…………………

* Hiện tại :

Quân vẫn đang cố nhịn cười , còn cô thì vẫn đang rất tức giận .

Chiếc xe lao rất nhanh trên đường cao tốc , lục chốc sau nó và Quân đã đứng trước cửa nhà .

” Cạnh ”

- Anh cần hộ em với !_ Nó gọi theo , 2 tay đang ôm 1 đống đồ

- Anh chỉ cầm hộ em hoa chuối thôi! _ Quân mỉm cười trêu chọc cô

- Anh chết đi ! _ Nó ném luôn hoa chuối về phía Quân

……………………

- Vào đây uống nước đã ! _ Nó hồ hởi mời khách

- Á ….sao em…._ Nó trợn tròn mắt lên khi thấy Thiên Kì đang ngồi bất động trên ghế sô pha

- Điếc tai quá ! _ Thiên Kì gắt lên

- Chị tưởng em không có ở nhà chứ ! _ nó thờ phào , khẽ tiến đến lại gần Thiên Kì

- Sao anh chị về sớm quá vậy? _ Thiên Kỳ lười biếng hỏi, anh chỉ chằm chằm nhìn vào sợi dây chuyền có hình cỏ ba lá

- Sao em lại có sợi dây chuyền này vậy ? _ nó định giật , nhưng mà Thiên Kì rất nhanh tay , chỉ cần 1 đường cơ bản là chiếc vòng đã nằm gọn trong túi quần anh . Chiếc vòng giống hệt của nhỏ Loan

- Nhặt được

- Thế thì em đưa cho chị đi , chắc đó là của nhỏ Loan rồi. Mấy tháng nay ngày nào nó cũng bỏ ra 3 tiếng để đi tìm đây

- Được bà gọi cho cô ta đi , mấy ngày hôm nay tôi không thấy cô ta đi học_ Thiên Kì khẽ nói , mấy ngày nay cô toàn trốn anh thôi

- Ưhm, để chị hỏi nó thử xem _ Nó vẫn hồn nhiên trả lời mà không biết rằng câu nói của thằng em mình ẩn ý rất nhiều tình cảm

tút….Tút…

- Alo

- Tao nè

- Biết rồi , mà 1 tháng nay mày đi đâu vậy_ Loan

- à , tao đi chơi ! mà sao dạo này mà không đi học vậy ?_ nó đổi chủ đề

- tao…tao….

- Làm sao mày nói tao nghe xem nào! _ Nó nghe giọng con nhỏ bạn ấp úng mà trong lòng dâng lên nỗi lo lắng . Nhưng đúng lúc ấy thằng Thiên Kì lại cướp máy rồi phóng ra ngoài luôn

- Ê, sao em lại…._ Nó vừa hét lên đã bị bàn tay to lớn của Quân bịp vào

Quay lại cuộc đối thoại giữa nó và loan nhưng bây giờ được thay bằng loan và Thiên kì

- tớ…tớ không dám đi học nữa đâu! _ Loan nhỏ giọng nói , thực sự cô không còn mặt mũi mà gặp thiên Kì nữa rồi

……đầu dây bên kia vẫn im lặng

- À mà mình đổi số rồi !

- Rất tốt ! em còn muốn lấy sợi dây chuyền nữa không ?_ Thiên KÌ nhẹ nhàng nói. Hiện giờ trong lòng anh rất tức giận . Cô dam không gặp anh , đã thế còn thay cả số điện thoại nữa

- Anh…anh.._ Giọng nói sợ sệt của nhỏ Loan vang lên

- Quán trà sữa violet đường XX . tôi đợi em ở đó ! _ Nói xong Thiên kì tắt máy luôn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...