Anh Tan Rồi Đó

Chương 29



- Cám ơn !

- Hả ! em có thể nói lại được không ! Dạo này tai tôi có chút vấn đề ! _ Nhật Long mỉm cười , tay cầm tách cà phê nhấm nháp

- Không nghe thấy thì thôi ! Tạm biệt ! _ Loan hậm hực cầm túi xách đứng lên.

- Khoan ! Tối nay em có thể đi dùng cơm cùng tôi không? _ Nhật Long nắm chặt lấy bàn tay nhỏ thon của nó . Kế hoạch chỉ mới bắt đầu thôi .

- Tôi…tôi…

- Nể tôi giúp em chuyện vừa rồi đi ! _ Nhật Long tìm mọi lý do thuyết phục.

Vốn không muốn nợ lần người khác , nhất là món nợ tình cảm . Thế nên Loan đồng ý luôn.

—————

- Đến nhà tôi rồi ! Anh có thể về !

- Em có thể cho anh 1 cơ hội không !_ Nhật Long bỗng ôm chầm lấy nhỏ , giọng nói trầm ấm dễ nghe.

- Tôi…không….

- Bây giờ em chưa trả lời cũng được! Tôi có thể đợi ! _ Nhật Long chân thành nhìn vào đôi mắt to long lanh của nhỏ .Rồi anh nhanh chóng rời đi .

- Khoan đã …._ Loan gọi với theo như mà không được , cô không thể ….

Cộp….cộp….cộp …Tiếng giày gõ đều lên mặt đất

- Vào nhà ! _ Một giọng nói lạnh lùng , trầm thấp vang lên .

- A _ Loan nhìn chằm chằm vào Thiên Kì , tim cô nhói lên . ‘ Không phải vì bị anh ta phát hiện chuyện vừa rồi chứ ‘

Thiên Kì không nói năng gì cả . Anh nhắm hai mắt dưỡng thần , đi giải quyết công việc trong mấy ngày đã thế lại còn tức tốc về nhà ! Thế mà mạ được nhìn cảnh không lên nhìn.

- Anh ăn gì chưa! _ Thấy thái độ mệt mỏi của Thiên Kì , loan quan tâm lo lắng hỏi.

” Rầm ” Tiếng cửa đóng 1 cách thô bạo vang lên .

” Anh ta bị làm sao vậy trời ! Thật không thể hiểu nổi ” Trơ mắt ra nhìn cô chân thành rút ra 1 kinh nghiệm quý báu .

—————-

Từng tia nắng sớm chiếu roi khắp nơi trên mặt đất , hòa vào đó là tiếng chim hót cùng tiếng lao đọng nhộn nhịp . Hít 1 hơi thật sâu, Loan chạy xuống phòng làm bữa sáng .

” Cộc …cộc…cộc….” Loan kiên nhẫn đứng trước cửa phòng của Thiên Kì mà gõ , Cô đã gõ được 5 phút rồi đó.

‘ Không phải anh ta chít ở trên giường đó chứ ”

” Cạch ”

” Hóa ra vẫn đang ngủ !” Loan tiến lại gần bên giường , khẽ nhìn anh . Khuôn mặt rất đẹp , mi cong hơn cả con gái , nàn da trắng bóc không tì vết , đôi môi vừa độ kết hợp vs màu sắc hài hòa. Đúng là mĩ nam mà ! Nhìn Thiên Kì 1 lúc lâu , cô bỗng cảm thấy anh có chút khác thường . Trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi , hơi thở nặng nề , khuôn mặt đang đỏ dần lên .

Anh ta bị sốt rồi!

Nắng chiều yếu ớt lại rọi vào căn phòng được thiết kế tinh xảo . Khẽ động đậy hàng mi cong Thiên Kì nhấc mi mắt lên . Tay anh hình như bị ai đó nắm chặt thì phải.

Là cô!

Do chăm sóc anh từ sáng đến mãi tận chiều tà nên cô rất mệt . Thế nào lại ngủ bén đi mất. Nhìn cô gái nhỏ đang nằm bên cạnh làm tâm tình anh cũng tốt lên rất nhiều . Cô rất đẹp , một vẻ đẹp trong sáng đáng yêu , nàn da trắng mịn , đôi mắt cười màu nâu hài hòa , đã thế lại còn có chiếc răng khểnh xinh xắn nữa chứ ! Anh nhất định sẽ không để 1 cô gái tốt như vậy chạy thoát !

Giường rất êm , xung quanh còn thoang thoảng mùi hơi thơm nhẹ . Nhỏ ngủ rất ngon, xoay người tìm tư thế thoải mái để ngủ tiếp thì bỗng có 1 giọng nói ấm áp đến lạ thường vang lên….

- Ngủ ngon nhỉ !

- Uhm . _ Nhỏ vẫn mơ màng đáp theo .

- Có vẻ như em rất thích ngủ chung vs tôi thì phải !

‘ Hả ! Ngủ Chung? Không phải …..’ Nhỏ mở to đôi mắt mơ màng của mình ra …

- Anh ….anh….Sao anh lại nằm cạnh tôi hả ! _ Loan hét lên , 1 tay kéo chăn đắp kín cả người .

- Chính anh mới phải hỏi em chuyện đó !_ Thiên Kì cười nghiêng mả khi nhìn thấy bộ mặt ngu ngơ của cô

- Tại sao chứ! _ Loan lại hét lên ( t/g: Cổ họng của chị tốt thật )

-ĐÂY LÀ GIƯỜNG CỦA TÔI ! _ Thiên Kì chậm rãi nói ra từng tiếng

- Sặc…_ Rảo mắt nhìn xung quanh , nhỏ mới biết mình bị hớ.

- Hihi …hịhi anh đã đỡ chưa ! _ Loan đánh lảng sang chuyện khác

- Khụ…khụ…khụ ….Cũng chưa đỡ lắm ! Cô chạy xuống bếp rót hộ tôi ly nước lọc !_ Thiên Kì giả bộ

” Rõ là đểu ! Sao chưa đỡ mà nói móc tôi kinh thế ” Loan nhanh chân nhảy xuống giường , không quên ném cho anh ánh nhìn khinh thường .

Đang chăm chú chuẩn bị bữa ăn tối , thì tiếng chuông cửa vang lên 1 cách đáng ghét .

” Cạch ”

Trước mắt nhỏ là 1 cô nàng tóc vàng rất đẹp . nàn ra mềm mịn tưởng trường chỉ cần 1 cơn gió nhẹ cũng có thể làm nó xước ra . Đôi mắt 1 mí màu xanh hút hồn , khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn cùng đôi môi đỏ quyến rũ . Điều quan trọng là cô ta có 1 thân hình rất đẹp . Nhỏ thất thần ngắm người đẹp trước mắt ….

- Cô là ai ?

‘ Ngay cả giọng nói cũng dễ nghe đến vậy !’

- Sao cô lại hỏi tôi, đáng lẽ câu này tôi mới chính là người hỏi chứ ! _ Loan lạnh lùng nói khi thấy thái độ khinh người của mĩ nữ trước mặt .

- Anh Kì đâu ! _ Thủy Tiên ló khuôn mặt xinh đẹp nhìn vào bên trong. Bỗng mắt cô nàng sáng lên 1 cách lạ thường , đẩy mạnh nhỏ ra cô hùng hổ xong vào trong nhà….

- Anh Thiên Kì

Thủy Tiên ôm chầm lấy cổ anh , đôi môi nhỏ nhắn khẽ hôn lên má trái của Thiên Kì .

Đẩy cái vòi bạch tuộc đang cuốn lấy mình , thiên Kì nghiêm mặt nói …

- Sao em lại đến đây !

- Em đến ở vs anh mà !

- Về nước ngay !

- Không ! Bác bảo em ở đây vs anh 1 thời gian !_ Thủy Tiên đỏ mắt nói , cô phải thuyết phục được anh mới được

- Thôi được rồi ! Nhưng cấm em làm phiền anh !

- Rõ ! _ Thủy Tiên ôm chặt lấy cánh tay rắn chắc của Thiên Kì mà mỉm cười xinh đẹp .

- Còn đứng đó làm gì ! Mau vào dọn cơm đi , tôi đói lắm rồi _ Thiên Kì nhăn mặt nói vs nhỏ

” Tôi là quản gia nhà anh ấy à !”

- Phiền chị cầm hộ đống hành lý này vào trong hộ tôi! _ Thủy Tiên cười xinh đẹp nói , cả người cô đều bám chặt lấy Thiên Kì .

…………..

Ăn xong bữa tối , bả ba hiện giờ đang quầy bên chiếc bàn gỗ lim tinh xảo …..

- Chị có thể nhường phòng cho em không!_ Thủy Tiên Giương đôi mắt 1 mí đáng yêu , nũng nịu mà đòi hỏi

- Chị …chị….

- Em biết chị sẽ đồng ý mà ! _ Thủy Tiên lại mỉm cười xinh đẹp

Ế cô đồng ý từ khi nào vậy !

Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn đang đi xâm chiếm căn phòng nhỏ xinh của mình mà Loan khóc không ra nước mắt

- Thật không ngờ cô lại tột bụng vậy ! À mà tí nữa chuyển đồ của cô lên căn phòng trống bên trên đi nha !

- Anh…anh….

- À mà quên không nhắc cô ! Ở căn phòng đó từng có 1 người đã tử tự vì tình đó ! Chúc cô may mắn _ Thiên Kì cười hả hê khi nhìn thấy khuôn mặt xanh lét của nhỏ

- Khoan đã tôi……

1 lúc sau nó đã có mặt trước cửa căn phòng …..

http://thichtruyen

‘ Chắc chắn là không có người tự tử ! Anh ta đang dọa tinh thần mình đây mà ‘ Loan tự động viên mình

” Cạch ”

Công tắc ở đâu vậy nhỉ ?

- Úi da _ nhỏ Loan kêu nhẹ lên khi vấp phải thứ gì đó …..

Cái gì mà tròn tròn vậy nè ! Nhỏ bật đèn pin nhỏ trong điện thoại lên …..

Là….đầu lâu , bến…bên…cạnh còn có 1 bộ não ……….

- Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Tiếng hét thẳm thiết của nó vang vọng khắp cả khu phố ….
Chương trước Chương tiếp
Loading...