Ánh Trăng Ở Trong Ngực

Chương 22: Còn Tặng Đồng Hồ



Phía trước nam sinh đang lái xe tựa hộ phát ra tiếng thở dài, nhỏ đến mức không thể phát hiện ra. Theo sau đó là xe bỗng dừng lại.

Kỳ Nguyệt: " Làm sao vậy?"

Cố Hoài chân dài nghiêng dựng xe trên mặt đất, cân bằng thân xe: " Xuống dưới đi bộ một lát, trời tối, lái xe không an toàn."

Trời tối?

Này đèn đường không phải rất sáng sao?

Kỳ Nguyệt tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhảy xuống.

" Được!"

Xác thật an toàn là quan trọng nhất, không thể nguy hiểm điều khiển được.

Rốt cuộc trong trường bọn họ có rất nhiều tiểu động vật, tùy khả năng cái gì cũng có thể vụt ra..........

Vì thế hai người, một đẩy xe, một xách trà sữa chậm rãi đi.

Đi được một lát, Kỳ Nguyệt đột nhiên nhớ tới chính sự: " A đúng rồi, không phải cậu nói giáo sư Thẩm muốn tìm tớ sao? Chúng ta nên hay không chạy nhanh một chút? Bằng không thầy ấy lại chờ sốt ruột......"

" Xin lỗi, vừa nãy thấy cậu tựa hồ như không muốn cùng những người đó nói chuyện, liền thuận miệng tìm lí do để đưa cậu đi." Cố Hoài giải thích.

" A! Ra là vậy....."

Kỳ Nguyệt nghe xong, tức khắc có một trận mất mát, bất quá, cô còn rất ngạc nhiên, không nghĩ tới Cố Hoài lại nhiệt tình như vậy, còn giúp cô giải vây.

" Cảm ơn cậu! Xác thật là không muốn cùng họ nói chuyện, cho nên đêm nay đồng học tụ họp tớ cũng không đi. không nghĩ tới trùng hợp như vậy, đi mua cơm liền đụng phải......" Kỳ Nguyệt cảm tạ nói.

" Không có gì." Cố Hoài trong bóng đêm ánh mắt chậm rãi dừng trên người cô, thần sắc tùy ý mở miệng: " Như thế nào lại quen biết?"

Kỳ Nguyệt: " Hả?"

Cố Hoài: " Nữ sinh kia nói với cậu."

Kỳ Nguyệt: " Cậu nói Sở Mộ Phàm?"

Kỳ Nguyệt trầm mặc trong chốc lát, tựa hồ lâm vào hồi ức, sau một lúc liền lẩm bẩm nói: " Quen biết từ khi học cao trung........... Tớ cùng cậu ấy là bạn học......."

" Cao trung........." Cố Hoài dừng một chút: " Tại sao lại thích cậu ta?"

Kỳ Nguyệt gãi gãi đầu, cười nói: " Thời niên thiếu, thời điểm thích nào có nghĩ nhiều như vậy, khả năng cao trong nháy mắt động tâm, liền thích......."

Kỳ thật, vấn đề này tương đối riêng tư, cô cùng Cố Hoài cũng không quá quen thuộc, huống chi là tâm sự thiếu nữ, cho nên nói quá nhiều sẽ rất xấu hổ.

Gió đêm nhẹ nhàng thổi, đỉnh đầu mơ hồ lập lòe những ngôi sao, hai bên bóng cây loang lỗ che đi khuôn mặt, giấu đi cảm xúc lúc này.

Đại khái bởi vì ban đêm làm người dễ dàng xúc cảnh sinh tình, cũng dễ dàng làm người buông phòng bị trong lòng, Kỳ Nguyệt thở dài, tiếp tục mở miệng nói: " Kỳ thật, nói là mối tình đầu, cũng chỉ có thể xem như là tớ đơn phương thích, thời điểm sắp tốt nghiệp cao trung, tớ lấy hết can đảm tỏ tình......... Kết quả, bị từ chối....."

Cố Hoài hướng tới cô nhìn thoáng qua: " Vì cái gì?"

Cố Hoài không giống như là đơn thuần dò hỏi, ngữ khí như cảm thấy cô không nên bị từ chối như vậy........

Kỳ Nguyệt ho nhẹ một tiếng nói: " Kia còn có thể là vì gì a, đối với tớ không yêu thích liền cự tuyệt, bất quá, đại khái bởi vì quan hệ thường ngày không tệ lắm, tương đối quen thuộc, hắn cũng không từ chối quá khó coi, chỉ nói muốn xuất ngoại học tập......."

" Hiện tại thì sao?"

" Hiện tại?"

" Hiện tại còn thích sao?"

".........." Kỳ Nguyệt ngẩn người.

Vấn đề này cô thật không có nghĩ tới.

Kỳ Nguyệt suy tư một chút, sau đó buông tay nói: " Ai biết được, tốt nghiệp cao trung xong liền chưa từng gặp lại, sự tình đã lâu như vậy, hôm nay không phải Kỳ Trân nhắc tới, tớ không chừng cũng quên mất......"

" Quên mất?" Cố Hoài nghe vậy, đuôi lông mày khẽ nhếch, nhắc nhở nói: " Thời điểm nghe cái tên kia, cậu trên eo tớ nắm có chút chặt."

Kỳ Nguyệt tức khắc có một trận sặc khụ: " Xin lỗi xin lỗi, tớ không phải cố ý....... Chỉ là đột nhiên nghe được, tóm lại vẫn có điểm dao động..... Rốt cuộc lúc ấy là thời điểm có sinh hoạt phí, sẽ cho hắn mua một đống đồng hồ!"

Cố Hoài ánh mắt nhỏ đến không thể phát hiện lập lòe chớp mắt: " A, còn tặng đồng hồ....."
Chương trước Chương tiếp
Loading...