Ba Mối Tình Và Kết Cục Của Một Dân Chơi

Chương 4: Gặp Gỡ Tại Vũ Trường New Centery



Ngồi bên cạnh lúc này là một cô gái với thân hình tuyệt đẹp, mái tóc bồng bềnh như sóng biển, gương mặt toát lên vẻ bất cần với cặp môi cong khiêu gợi, 2 mắt mở to lên nhìn hắn như 1 sinh vật lạ. Hắn ngạc nhiên chớp đôi mắt chưa đến mức độ quá cáo già để có thể soi thấu tim gan người khác. Trong giây lát, hắn thấy cần phải ngay ngắn lại mình trước một cô gái đẹp như vậy. Hắn ngồi thẳng, chỉnh lại áo vest. Ra bộ nghiêm mặt một chút rồi tranh thủ lúc cô đang nhìn mình, hắn cười nhe hàm răng trắng muốt ra đáp trả ....chẳng hiểu sao cái miệng hắn lúc đấy lại buột ra câu nói :

-Chào em....

Tiếng nhạc chát chúa làm tiếng chào nhỏ thó của hắn bay đi đâu mất.. Cô gái ra hiệu cho nguời bồi bàn dọn dẹp chiếc cốc bị vỡ và trên tay cầm 1 chiếc cốc mới, đặt lên bàn ,chỗ hắn. Nhìn kỹ gương mặt cô, hắn thấy ấn tượng ở đôi mắt rất quyến rũ, cái mũi cao và thon trên gương mặt thanh tú và nhất là bờ môi hơi vểnh, ở nàng có điểm gì đó rất bất cần đời...đẹp theo kiểu bất cần bướng bỉnh.

-Giới thiệu cho mày, đây là Cẩm Vân, người Sài Gòn, bạn tao - Tuấn cuời hềnh hệch sau lưng hắn...

Cẩm Vân mặc chiếc váy áo 2 dây màu đen, để lộ bờ vai thon và một phần của bầu ngực căng tròn trắng trẻo, cặp chân dài ngọc ngà được tô điểm bằng đôi guốc cao gót Dolce & Gabbana siêu đẹp cùng màu đen tuyền....Hắn thấy Vân thật hợp cạ trong cách ăn mặc, hắn thích con gái ăn mặc đơn giản nhưng sang trọng như vậy:

- Anh là bạn của Tuấn....Như thế này là như thế nào mày? - Hắn nói với cô gái rồi quay sang hỏi Tuấn

- Vân là bạn của tao từ hồi...mẫu giáo !!!!. Vân chưa có người yêu đâu, hôm nay rủ mãi mỏi cả mồm em ấy mới đến đây đấy...

Đôi mắt hắn ánh lên vẻ tinh ranh hiểu ngay lòng tốt của thằng bạn mình. Quả thật, với vẻ đẹp tuyệt của Vân, ai mà chẳng mê, nhất là giữa lúc hắn đang cô đơn quằn quại đến như thế này....Cái mồm giảo hoạt của hắn hoạt động hết công suất, càng nói hắn càng cảm thấy như đôi mắt của Vân tiếp thêm năng lượng, như bật đèn xanh cho hắn đi sâu vào lòng cô ta...Đặc biệt là giọng nói Sài Gòn ngọt lịm như viên kẹo đang hoà tan dần trong miệng hắn, làm cái lưỡi của hắn tiết ra thật nhiều nước bọt...

Anh đưa em về nha, bây giờ là 11h rồi, về muộn quá ba em lại kêu - Vân nói và nhìn vào chiếc đồng hồ nhỏ xinh trên cổ tay...

Bước ra khỏi cửa New Centery - vũ trường lớn nhất HN, hắn dắt tay nàng bước lên cỗ xe tăng Hummer - chiếc xe mới tậu của ông già hắn với cái tên cỗ - xe- tăng- Hummer - hắn khoái trá khoe khoang với bạn bè như vậy không biết bao lần... Thời gian này, hắn đen tình nhưng đỏ bạc, vụ cá độ bóng đá vừa qua đem lại trong túi hắn rủng rỉnh những trăm triệu. Lại thêm việc gia nhập vào nhóm Hắc Hải. Một nhóm quy tụ nhưng hào kiệt ăn chơi có tiếng của đất cảng Hải Phòng và Hà Nội, thường xuyên quậy phá bằng những cuộc vui thâu đêm suốt sáng, . Hắn được Hắc Hải đánh giá như một tay chơi toàn diện, vừa trẻ nhất hội, lại cao to đẹp giai, ăn mặc sành điệu nhưng độ chơi vẫn phải phụ thuộc vào ông bà già nên hắn chỉ được xếp ở chức tài xế cho cả Hội. Và cỗ xe tăng Hummer này là phương tiện để cả bọn di chuyển

Chiếc xe hơi độc đáo đỗ xịch trước cửa căn biệt thự mặt phố Bà Triệu. Cẩm Vân bước xuống trước ánh mắt sững sờ của dòng người qua lại. Nhìn Vân lúc này thật dễ thương với chiếc áo lông màu đỏ khoác ngoài cùng chiếc khăn quấn cổ trắng tinh lúi húi bước vào cổng. Tay nhấn vội cái chuông, đôi chân cứ giậm đất vì rét...Vân mỉm cười rất tươi chào hắn. Hắn cười nhạt chào lại rồi đánh vô lăng lái xe đi.....

-Alô Vân à !

-Vâng ai đấy ạ...

-Anh là người đưa em về 15 phút trước

-A !!!!!!!... ....Anh Hai , sao anh Hai biết số của em ? Mà giọng anh nghe qua điện thoại khác quá à ...Nghe như là bị ốm rồi ...

-Anh hỏi Tuấn, ừhm, anh ốm vì em đấy - Hắn nói một câu chẳng liên quan !

-Vậy à anh nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé, thời tiết HN không như trong SG, dễ ốm lắm đấy....Vân tỏ vẻ rất quan tâm...

Những ngày sau cuộc gặp gỡ sắp đặt đó, hắn với Vân quấn lấy nhau với những lần buôn chuyện tưởng như cháy cả máy di động...Vân

không thích online, cũng không thích nhắn tin, thích thì nói chuyện điện thoại, không thì gặp trực tiếp. Vân luôn miệng khuyên nhủ hắn đừng cắm đầu vào cái máy vi tính nữa vì thế giới ảo đầy những phù du, lừa lọc, thay vào đó Vân chủ động rủ hắn đi ăn uống, dạo phố, hát karaoke cho đầu óc khuây khoả....Cô nàng hơn hắn 2 tuổi xem ra đang chiêu dụ hắn bằng chiêu bài chiều chuộng và quan tâm săn sóc...Sau vết thương tình, hắn nói chuyện luôn tỏ ra là kẻ từng trải với điếu thuốc Black Mild lúc nào cũng cháy trên môi. Nhưng với cá tính tinh khôn của Vân thể hiện ra ở cách ứng xử, rõ ràng cô ta từng trải hơn hắn rất nhiều...Vân khuyên nhủ hắn như một người chị đang đầu độc dần tâm hồn non dại của thằng em. Bản thân hắn cũng cảm nhận như vậy, nhưng hắn giờ còn quan tâm gì nữa ? Chẳng cần một cô gái trong trắng, tinh khôi nữa !!!.Hắn chẳng sợ gì nữa...Kệ mẹ ! Cái mà hắn cần, là sự quan tâm của 1 cô gái biết nghĩ ... Hắn chẳng muốn gì hơn việc gục đầu vào vòng" tay của ả nào đó thời gian này để trao trọn vẹn trái tim đầy sẹo của mình......

- Sao em người Sài Gòn mà lại ở căn nhà mặt phố đó ? Hắn tò mò hỏi Vân trong một lần đi cà phê cà pháo"

- Căn nhà đó là của ba em. Ba má em ly thân từ khi em mới lên 6 ...Em sống với má trong tp HCM....Má mới mất năm ngoái nên giờ em chuyển đến sống với ba ở HN...

-Vậy à....

-Dạ.

Cặp mắt Vân không - có -vẻ - gì -là - buồn ...Vân chỉ đá mắt đi hướng khác tránh nhìn vào đôi mắt soi mói từng chi tiết của hắn. Hắn càng ngày càng thấy si mê Vân vì cô ta có vẻ như là một người đầy bản lĩnh.............
Chương trước Chương tiếp
Loading...