Bản Chất Của Đĩ

Chương 31: Con Quỷ Mắt Giả.



Bất thình lình có tiếng còi xe huyên náo, rồi rất nhiều ánh đèn pha rọi về phía này.

Nicky la lên “băng của tụi nó tới”.

“chạy theo hướng này” -Mặt Quỷ ra lệnh rồi nhanh như cắt bổ cho Hùng Tâm 1 cú trời giáng vào đầu.

Hắn gục xuống đất, không rõ sống chết.

Cả nhóm lật đật theo chân Mặt Quỷ rời đi trong đêm.

“mẹ tụi nó chạy bên kia, tụi mày qua bên đó bao vây, bật đèn pha rọi đi” -giọng nói ồm ồm của 1 tay giang hồ vang lên - “tao phải xem xem thằng nào dám chơi anh em tao!”

Tiếng bước chân vọng về từ tứ phía, xen lẫn với tiếng xe lăn bánh.

Chúng tôi trốn vào 1 góc công xưởng bỏ hoang, các dãy nhà kho tối tăm nằm san sát, gợn lên thứ mùi ẩm mốc khó chịu.

“chúng mày chạy đi đâu?”

“bước ra đây không tao đốt hết cái nhà kho này”

Tiếng la gọi của mấy thằng côn đồ vang lên.

Xung quanh khu nhà đều đã bị bọn khốn phong tỏa.

Ngọc Dao Lam quay sang Giáo Sư thì thầm “không sao chứ?”

Vết thương trên vai ông nhỏ máu lóc tóc.

“không sao đâu, đừng lo cho tôi”

Mặt Quỷ tiến tới xé vải buộc cầm máu cho Giáo Sư, gã làm việc rất mau lẹ dứt khoát.

“chắc cậu từng ở trong quân ngũ” - giáo sư hỏi.

“chuyện từ 15 năm trước rồi”

Đoạn gã quay sang phân phó cho tôi và Nicky:

“xin lỗi vì tình huống bất ngờ này, lát nữa hai người nếu chạy được cứ mạnh ai nấy chạy, chạy thẳng hướng bên khoảng 10 phút sẽ ra tới đại lộ”

“thế. . chúng ta có nên gọi công an không?” - Nicky rụt rè.

“tùy cậu thôi, nếu gọi chưa chắc tụi áo xanh đã đến kịp đâu”

Lời nói vừa dứt thì đèn trong khu nhà bật sáng, những bóng đèn nê -ông lờ mờ, mang đến không khi chết chóc.

Anh chàng tóc vàng run run bấm số.

Ngoài kia gió thổi ào ào, cành lá rung lên dữ dội.

Đám giang hồ nghe theo hiệu lệnh của đại ca ùa cả vào trong xưởng, tiếng người quát tháo nổi lên ầm ĩ.

Mặt Quỷ nhặt 1 ống sắt gỉ đưa cho Giáo Sư, rồi bước đến vỗ lưng Ngọc Dao Lam.

Nhìn trai tứ chiến sánh vai cùng gái giang hồ, tôi và Nicky phục sát đất.

Chị Ngọc quay sang trấn an “lo cái mẹ gì, tưởng con Dao Lam và thằng đầu trọc là bị thịt hay sao? mọi người chỉ cần chú ý đứng dựa vào góc tường cố thủ là được. Để chúng nó vây vào giữa thì đến thánh cũng trào đờm”

Vừa lúc đó trong xưởng xuất hiện lúc nhúc bóng người.

Hình ảnh ngày tận thế tràn tới thật là gai gốc.

“mẹ kiếp! lại đây chơi” - chị Ngọc hét lên, chém ngay 1 thằng, tiếp theo Mặt Quỷ cũng lao vào phang tới tấp.

“tụi nó ở đây nè”

“á . . á. . á. . ”

“khốn nạn, dám đánh người của tao à?tao chôn hết tụi bây ở đây”

Trong khu nhà hoang, cuộc loạn chiến giữa các tay giang hồ bùng nổ.

Tôi, Nicky và Giáo Sư nhìn nhau chết điếng, sau đó cũng không rõ ai là người nhập cuộc sớm nhất, chỉ biết chúng tôi đã chiến đấu như 300 chiến binh Sparta.

“á...á...á. . á” - những tiếng rú khiếp đảm liên tục nổi lên.

Mặt Quỷ đập cú nào, thằng chịu đòn cơ hồ bể sọ.

Đám côn đồ dãn ra, thằng đại ca tru tréo “chém chết mẹ nó, chém hết chúng nó”

Bên phía chúng tôi có 2 chiến binh thực thụ, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ số đông.

Tôi là người hăng tiết nhất chỉ sau Mặt Quỷ nên trong lúc ko cẩn thận bị chúng đạp ngã ra đất, đau ê ẩm, thanh kiếm rơi xuống nền nhà.

“thằng nào đây?”

“thằng đẹp trai phải không?”

Nghe loáng thoáng có tiếng quát tháo: “đừng có chém chết thằng này, xin nó tí máu là được rồi”

Quờ quạng đưa tay nhặt kiếm, tôi bị 1 cú đá khác đau đến chết đi sống lại.

Bọn khốn nạn dẫm lên tay tôi, 1 thằng con túm cả tóc.

Mặt Quỷ chửi thề liên tục, gã xông đến gần chỗ tôi.

“á, chết tao”

“cái thằng này là quái vật rồi”

Những tia máu bắn ra khắp nơi, 2 bóng đen ngã đè xuống người tôi.

Trong 1 khoảnh khắc, tôi nghĩ mình có thể đã được cứu.

Nhưng hóa ra là nhầm tưởng.

Ai đó túm tóc, lôi đầu tôi đứng dậy, từng sợi tóc đứt rời đau chảy nước mắt.

Rồi chúng quẳng cơ thể tôi sang 1 bên không thương tiếc.

Ngay đến Mặt Quỷ cũng không thể can thiệp.

Bỗng, có tiếng Ngọc Dao Lam hét lên chói tai.

Bọn côn đồ mặc sức trút những trận đòn roi lên người tôi.

Đánh đến mức đầu óc tôi mụ mị .

Mơ hồ có tiếng dây xích khua loảng xoảng.

Sau đó, đám đông dạt cả sang 1 bên.

“rầm. . mm!” một chiếc ô tô tông sập góc tường, kéo theo đó là rất nhiều tiếng động cơ khác, tiếng lốp xe chà lên mặt đường.

“chạy, chạy mau là tụi bên vũ trường” - ai đó gào to.

“mắc con mẹ gì phải chạy? bọn nó làm sao đông bằng bên mình”

“đứng lại hết cho tao, đằng nào cũng lỡ rồi thì chơi luôn, sau vụ này kiếm con nhỏ kia lấy thêm tiền”

Trong đầu tôi vụt lên hình ảnh Mi Dán.

Mẹ kiếp! cái con người đạo đức giả đó.

“ê con đĩ, là nó, chém chết nó!”

“đĩ ư” - đột nhiên đầu óc tôi rung mạnh - “là Thắm, là Thắm đã đến đây”

Loáng thoáng nhận ra cục diện trong nhà kho lúc này, tôi đoán mấy chị em Thắm, Hồng, Linh, Sam đã gọi được người tới tiếp ứng.

Giờ đây cuộc hỗn chiến làm náo động đến những khu vực xung quanh. .

Nghe giọng một đại ca bên phía Đêm Màu Hồng vừa mới tới nói: “anh Long và Anh Hai đều là chỗ bạn bè, sao bây giờ mấy đại ca dám đánh người của tụi tui?”

Minh Tàn mắng ngay “mẹ chó, thế đứa nào đánh anh em tao nằm rải rác từ trong bar ra tới đây?”

Bên Đêm Màu Hồng im lặng, lát sau mới lên tiếng “là do tự vệ thôi”

“được, vậy bây giờ bọn tao cũng đang tự vệ đây”

Thằng đại ca đột nhiên cười gằn, hắn túm tóc, ngửa mặt tôi lên:

“con đĩ kia?muốn cứu thằng chồng sinh viên của mày không?”

“thả người ra nhanh lên, tụi mày muốn gì?”

Là giọng nói quen thuộc của Thắm.

Còn chút sức tàn tôi vùng vẫy.

“thằng nhỏ này dai sức gớm” - thêm 1 thằng nữa lao vào bóp cổ tôi khống chế.

Thắm hoảng hốt “bọn mày muốn bao nhiêu tiền thì nói, tao có tiền ở đây”

“đừng hòng lừa bọn tao”

“tao không lừa bọn mày đâu, đừng, thằng chó kia dừng tay ngay”

“được thôi, vậy tiền đâu?”

“tao...” - Thắm bối rối “bây giờ tao không kịp mang theo nhiều tiền mặt, mày ráng đợi thêm 1 tiếng nữa, trước tiên cứ thả người ra rồi hãy nói”

Thằng đại ca cười hô hố “thế thì trễ rồi con ạ, anh em đâu, hủy con mẹ nó cái mặt thằng này đi”

“đừng...đừng...tao lạy mày...mày muốn gì cũng được nhưng mà đừng có hại. . ” - tiếng Thắm nấc nghẹn.

Nước mắt tôi trào ra, chảy dài trên má xuống tới cằm.

Nhận 1 trận đòn nhừ tử ban nãy, cảm giác không đau đớn bằng khi nghe thấy tiếng khóc nức nở của Thắm.

“không có tiền mà còn nhiều lời, tao lưu sẹo trên mặt nó để sau này nó khỏi tán gái bậy bạ, sướng cho mày quá còn gì”

Rồi cả đám cười tàn nhẫn, chúng nó đạp tôi ngã chúi xuống đất.

“ngửa cái mặt nó ra” - Thằng đại ca ra lệnh.

Qua kẽ mắt sưng húp, tôi lờ mờ trông thấy có 1 thằng côn đồ đang cầm trong tay 1 vật hình ống màu trắng.

Tiếng hét của nhiều người đồng loạt vang lên.

Xung đột lên tới hồi quyết liệt nhất.

“tao giết hết tụi mày, giết hết tụi mày” - Mặt Quỷ gầm.

Còn 1 chút sức tàn, tôi gắng gượng xoay người.

“bộp, xoảng” - tiếng bóng đèn vỡ vang lên lạnh lẽo, cả vùng phía sau đầu tôi rát bỏng, dường như máu đang tuôn trào.

Thì ra bọn khốn nạn toan dùng bóng đèn nê -ông quất thẳng vào mặt tôi.

Dùng cách này khuôn mặt tôi sẽ chằng chịt sẹo.

“mẹ kiếp, mày giữ kiểu gì vậy chó, để đó cho tao”

Lần này có 2, 3 thằng xúm xít ghì chặt người tôi xuống đất, chúng nó còn nện thêm vài đấm ọc cả máu mồm máu mũi .

Đích thân thằng đại ca chụp lấy 1 bóng đèn cũ khác nhắm mặt tôi đập thẳng.

Giây phút tôi tuyệt vọng nhất.

Thình lình có tiếng nổ lớn vang lên, nghe như tiếng súng.

Đám giang hồ nhao nhao.

“a...a. aa. a. a”

“đại ca, đại ca. . ”

tôi cảm thấy vị máu tanh rải đều lên mặt, bao phủ cả người.

Có cảm giác âm ấm.

“tụi mày đứng lại đó, tao giết hết! giết hết”

Mặt Quỷ cầm khẩu súng đen lăm lăm trong tay, nhìn bộ dạng của gã không khác hung thần ác sát trong truyền thuyết.

Những thằng gần đó hoảng hốt nháo nhào.

Chỉ chờ có vậy, người bên Đêm Màu Hồng tràn tới như lũ quét.

“chạy mau, chạy mau”.

Bọn đàn em tức thì chạy tán loạn, giẫm đạp lên nhau mà chạy.

Ai nấy la hét ỏm tỏi, quang cảnh hỗn loạn thực sự.

“mày dám giết anh Minh, tao liều với mày!!” - vài ba thằng điên cuồng gào thét.

Lúc đó, cả người tôi đau nhức, đầu óc mụ mị nhưng vẫn chắc chắn rằng không hề có thêm tiếng súng nổ nào.

ấy vậy mà vài thằng rú lên khiếp đảm.

quang cảnh trong xưởng hỗn loạn, 2 đám côn đồ gào thét rượt đuổi nhau ầm ĩ.

Sau đó, hình như là Thắm ôm lấy tôi gào lên những từ ngữ vô nghĩa.

Đầu óc tê buốt, tôi không còn cảm nhận được thứ gì rõ rệt.

Trong bóng tối như nhung, đột nhiên xuất hiện hình ảnh Mi Dán rảo bước dưới ánh nắng.

Cô ta cầm điện thoại gọi cho tôi rồi nói:

“đồ ngu, nếu không có chuyện bất ngờ xảy ra, thì nó cũng sẽ bỏ theo thằng khác, chỉ là con đĩ mà cũng tin nó”

Chuyện bất ngờ xảy ra ư? cô đã thuê người hãm hại Thắm lại còn úp mở.

“chúc hai người hạnh phúc đêm nay!”

Trong thâm tâm tôi, Mi Dán ko còn là 1 cô công chúa hồn nhiên tinh nghịch và có phần kiêu kỳ nữa.

cô ta giống hệt 1 bà hoàng ác độc như trong các truyện cổ tích vẫn miêu tả.

Ngay lúc này đây, tôi chỉ muốn chạy tới bên Mi Dán, tặng ngay vài cái tát tai xứng đáng rồi mắng:

“nói yêu tôi thật lòng ư? yêu thật lòng ư? cô còn không bằng con điếm chiều khách”.

Rồi bóng tối 1 lần nữa xâm chiếm, lấn át hình ảnh Mi Dán.

Trong không khí có mùi lạnh của sương đêm, xung quanh nhạt nhòa dần.

Tôi nhìn thấy Thắm ngồi co ro trong góc tối, bờ vai run rẩy.

Thắm đang thổn thức, đang nức nở.

Bàn chân tôi muốn chạy đến thật nhanh, nhưng càng chạy hình bóng chị càng xa vời.

Chỉ nghe thấy tiếng Thắm phiêu hốt:

“Khi yêu người ta có thể làm tất cả mọi việc...”

Mặt Quỷ có nhiều lí do để không rút súng ngay từ đầu.

Thứ nhất, gã không muốn chạm tay vào thứ vũ khí có thể giết người dễ hơn bước 3 bước.

Thứ hai, nếu nổ súng bắn người, công an thành phố sẽ liệt vụ án vào loại đặc biệt nguy hiểm, từ đó ra quân truy bắt gắt gao.

Thứ ba, trong súng...chỉ còn 1 viên đạn.

Khi tôi tỉnh dậy, nhận thấy bản thân đang ở trong nhà Hồng Ngựa.

Đầu quấn vải trắng, như kiểu xác ướp ai cập thời xưa.

Chắc vì vết thương do bóng đèn vỡ khá sâu.

Gia đình chẳng dám đưa tôi vào viện, đành chở về nhà Hồng Ngựa nằm dưỡng thương.

tôi nhìn quanh quất, thấy Thắm đã thiếp đi bên giường từ lúc nào.

Khuôn mặt chị nhợt nhạt, nặng trĩu âu lo.

Trong chiếc gạt tàn đựng toàn tàn thuốc.

Hẳn Thắm đã có 1 đêm dài vất vả.

Thiếp đi 1 lúc lâu, cổ họng đã khát khô.

Tôi liền nhẹ nhàng nhổm dậy, xương cốt kêu răng rắc, toàn thân đau nhức.

Sau đó gắng gượng đắp tấm chăn mỏng lên người chị, tôi an tâm mò xuống bếp.

Trong phòng khách, Mặt Quỷ cởi trần nằm trên ghế sofa, quay lưng về phía tôi, vô tình đã khoe nguyên tấm lưng chắc nịch kèm hình xăm trứ danh của gã.

Một cái mặt quỷ gớm ghiếc cùng những sợi dây xích trói buộc đầy man dại.

Trên tấm lưng trần còn lằn lên những vết sẹo chằng chịt.

Chắc hẳn là 1 chút dấu tích của nhiều năm tháng lăn lộn giang hồ.

Vừa nghe tiếng chân, gã đã quay phắt người lại.

Rồi mở miệng hỏi:

“cậu tỉnh sớm thế à?sao không ngủ thêm chút nữa đi”

“em không quen nằm thao thức anh ạ, thà đứng dậy đi lòng vòng còn hơn”

Mặt Quỷ nhíu mày “khá lắm, trông tướng thế mà cũng dai sức phết”

Tôi ngồi xuống bàn, rót nước uống.

Ngay đêm hôm đó, Mặt Quỷ kể lại những chiến tích trong cuộc đời.

Tôi gọi đó là chiến tích - nhưng gã lại bảo “chỉ toàn việc đáng hổ thẹn”.

Những vết sẹo chằng chịt trên lưng thực chất chẳng phải do đâm chém mà có.

Ngày xưa lúc Mặt Quỷ đảm nhận làm đầu mối ma túy ở vùng tam giác vàng Đông Nam Á.

Một hôm, gã bị biên phòng Malay bắt giữ, bọn khốn thấy hình xăm quá ghê rợn liền mang dao ra rạch, mỗi tên một nhát.

Đêm hôm sau, được một băng đảng cho người đến cứu, Mặt Quỷ điên cuồng giết hết cả chốt biên phòng .

Về sau gã mới hay, sau ngày đó, cái hình xăm không hề bị những vết sẹo che mờ, mà càng nổi rõ hơn, tăng thêm phần chết chóc.

Cũng giống như chủ nhân của nó, rơi thẳng xuống hố sâu tội lỗi.

Trên ghế sofa phòng khách trong căn hộ của Hồng Ngựa.

Tôi trăn trở cả đêm không ngủ được, bèn nhìn sang bên cạnh, thấy Mặt Quỷ cũng đang suy tính điều chi mông lung lắm.

Sáng sớm gã biến đi đâu không để lại lời nhắn.

Thắm tỉnh giấc không thấy tôi, hốt hoảng chạy xồng xộc khắp nhà .

Rồi túm lấy áo tôi, mắng lấy mắng để 1 trận không thương tiếc.

Xong chuyện, cả hai ôm nhau nuốt nước mắt.

Chúng tôi kéo nhau đến nói lời cảm ơn Ngọc Dao Lam.

Chị ngọc bị thương không nhẹ, Hồng Ngựa phải mời bác sĩ riêng đến.

Khi Ngọc tỉnh dậy chỉ nói gọn 1 câu “người nhà cả mà lắm chuyện quá”

Sau đó qua lời kể của Thắm, tôi được biết tình trạng của Giáo Sư cũng nguy kịch không kém Ngọc Dao Lam, còn Nicky chỉ bị thương ngoài da.

Tôi bèn đem thắc mắc ra hỏi Thắm “làm thế nào em tìm được chỗ của bọn anh?”

Chị mỉm cười bí hiểm, đoạn với tay cầm lấy chiếc iphone

“ứng dụng Find Friend trên điện thoại, con bé Nhi cài đặt để quản lí Giáo Sư 24/24 đó”

“ồ” - cái miệng tôi tròn hơn cả quả trứng gà.

Công nhận: vẫn là Nhi Cây Trâm nhanh trí nhất.

Thắm nhìn tôi thấm thía “ai bảo ghen tuông là xấu nào? Tháng tới em nhất định đầu tư cho anh 1 cái. ”

Đêm hôm qua, Mặt Quỷ nã 1 phát súng xuyên đầu tay đại ca giang hồ có biệt danh Minh Tàn.

Chỉ it phút sau công an thành phố bao vây khắp khu nhà hoang.

Cũng may mọi người đều trốn thoát kịp thời, phân tán đi khắp nơi trong thành phố.

Đến rạng sáng, một gã giang hồ bảo kê Đêm Màu Hồng gọi điện đến thông báo đã dàn xếp ổn thỏa.

Đêm Màu Hồng nguyên là 1 tụ điểm ăn chơi khét tiếng dẫn đầu Sài Gòn từ trước năm 2000, thời điểm đó còn thuộc quyền sở hữu của Năm Cam.

Sau khi ông trùm của các ông trùm bị bắt, vũ trường liền lọt vào tay nước ngoài.

Vì thế, không ít các ông lớn chống lưng cho Đêm Màu Hồng.

Hai tay giang hồ quen biết rất rộng, lập tức liên lạc với băng Hùng Tâm và “băng đảng mẹ” của Minh Tàn để sắp xếp hòa giải.

Vì Hùng Tâm và Minh Tàn ham tiền tự ý đòi xử người mà không hỏi qua ý kiến trùm giang hồ Long Thành, nên bọn chúng tự làm tự chịu.

Thêm vào cú điện thoại gọi đi nước ngoài của Mặt Quỷ, Long Thành không nể cũng không xong.

Từ đây mọi chuyện được xí xóa.

Có anh Long nói 1 câu đảm bảo, chúng tôi không còn sợ bị đám côn đồ kia trả thù nữa.

Đến quá trưa hôm đó, Mặt Quỷ trở về.

Chỉ nói gọn 1 câu “con bé nhà giàu đó không dám hỗn láo nữa đâu”

Tôi và Thắm nhìn nhau ngơ ngác.

Thì ra Mặt Quỷ tới nhà Mi Dán từ sớm, đột nhập vào phòng cô ta khống chế rồi đe dọa gì đó.

Gã từng là thành viên của nhiều tổ chức khét tiếng, dĩ nhiên cái khoản khủng bố người khác rất am tường, một cô bé 19 tuổi như Mi Dán lại càng dễ đối phó.

Cả tuần lễ sau, tôi không hề gặp Mi Dán.

Hỏi ra mới biết cô ta đã sang Mỹ du học.

Nghe đám bạn của Mi Dán nói: công chúa nằng nặc đòi gia đình cho đi nước ngoài, từ nay trở đi không bao giờ trở về việt nam nữa.

Tôi ớn lạnh, tìm cớ chuồn thật êm.

Mỗi khi nhìn Mặt Quỷ ngồi bên giường săn sóc cho Ngọc Dao Lam, trong lòng tôi thầm nhủ: “gã giang hồ này coi vậy mà chẳng phải quỷ. Mi Dán mới là quỷ - con quỷ mắt giả”
Chương trước Chương tiếp
Loading...