Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 36: Âm Mưu Của Đoan Mộc Gia



“Vậy được thôi, ngươi ở lại trông nhà.”

Nói xong, hắn vung vẫy tay áo, cứ như vậy bay đi.

Thế là đi rồi.

Cư nhiên không xin bản đại gia giúp đỡ.

Tam Nhãn Hổ không nhịn được bò dậy, thận trọng cảm giác một chút, Khương Thành rất nhanh đã bay ra khỏi sơn môn, thật sự không phải cố làm ra vẻ.

Kỳ quái!

Nó bỗng nhiên hiểu rõ.

Tiểu tử này căn bản không cần mang mình tới, đến lúc đó dùng triệu hoán phù, mình cũng phải đi thôi!

DM, nghĩ tới đây nó nhất thời tức giận đến mức ngực cũng khó chịu.

Đám đệ tử trong điện vẫn còn đang khen chưởng môn thần uy thiên tướng, đánh đâu thắng đó.

“Các ngươi thật sự cho rằng hắn lợi hại?”

“Nói thật cho các người biết, hắn chỉ là Phân Hồn cảnh mà thôi.”

Coi như không chống lại được kêu gọi, cũng phải nghĩ cách hủy đài của tiểu tử kia, khiến hắn không được dễ chịu!

“Không thể nào!”

Người thân thiết nhất của Khương Thành là Kỷ Linh Hàm lập lực lớn tiếng phản bác.

“Chưởng môn cũng đã sống hơn một nghìn năm, thực lực sâu không lường được, ít nhất cũng là Thiên Mệnh cảnh!”

Tam Nhãn Hổ bật cười một tiếng.

“Sống nghìn năm?”

“Hắn ngay cả 20 tuổi cũng không tới, sao có thể giấu diếm được đại gia ta.”

Chuyện liên quan đến thanh danh của chưởng môn, đám đệ tử đột nhiên cảm giác được Hổ gia này không dễ thân đáng kính như vậy nữa.

La Viễn cũng đứng ra phản bác.

“Chưởng môn ngay cả bốn phái đều diệt!”

“Nếu chỉ là Phân Hồn cảnh làm sao đủ khả năng tiêu diệt bốn phái”

“Vừa nhìn là biết là ngươi là đồ não teo đố kị chưởng môn, còn cố ý ở sau lưng bịa đặt hắn!”

Cái gì??

Não teo??

Mới nãy không phải còn gọi Hổ gia sao?

Cũng bởi vì nói chút sự thật, hiện tại đã bị xuống cấp, tôn trọng đã nói đâu.

Còn có đố kị tiểu tử kia.

Đại gia ta đường đường là Yêu Vương lại phải đi đố kị một con kiến hôi Phân Hồn cảnh sao.

Tam Nhãn Hổ tức giận bật dậy từ chỗ ngồi, giương nanh múa vuốt hận không thể đại khai sát giới!

Có thể nhẫn nhưng không thể nhịn nhục nha!

Nếu không phải ràng buộc Linh thú hộ tông, sợ rằng nó thật sự sẽ ra tay đối với những đệ tử này.

“Nói thật cho các ngươi biết, bốn phái kia là Hổ gia ta tiêu diệt!”

“Tiểu tử kia cũng không có tác dụng gì, chỉ dùng mấy tờ triệu hoán phù mà thôi!”

“Các ngươi lại còn tưởng hắn lợi hại.”

“Nếu không có ta, hắn đã sớm bị người ta băm thành nịt nát!”

Nó kích động như vậy trông có vẻ không giống nói dối, khiến cho đám đệ tử không khỏi nửa tin nửa ngờ đứng lên.

Hồi tưởng lại, lúc Cực Nguyệt Tông bị diệt quả thật là có tin đồn nói không trung xuất hiện hư ảnh Hổ yêu thật to.

Mà chưởng môn cũng thật sự vẫn luôn là dùng Phân Hồn cảnh hiện thân.

Chẳng lẽ đây là thật.

Vậy, bốn phái kia thật sự là ngươi diệt hết?”

Tam Nhẫn Hổ hơi ngưỡng cổ.

“Đương nhiên!”

Kỷ Linh Hàm không nhịn được sốt rột.

“Vậy, vậy ngươi còn không mau đi trợ giúp chưởng môn”

Tam Nhãn Hổ liếc mắt, ngồi liệt ở ghế dựa, thân thể nhỏ trở nên càng thêm khoan khoái.

“Tại sao ta phải đi làm công cụ cho hắn làm màu, chỉ ta xuất lực, nghĩ thật đẹp!”

Kỷ Linh Hàm vội vàng nháy mắt, đám đệ tử lại bắt đầu kích động vội vã bưng trà đưa quả...

“Hổ gia, thực lực ngài mạnh mẽ như vậy, tiêu diệt Xích Nhật tông cũng không cần tốn nhiều sức nha!”

“Ừm hừ.”

“Hay là, ngài lại động thân một lần nữa.”

Tam Nhãn Hổ hưởng thụ đám đệ tử hầu hạ thật sảng khoái, nhưng chủ động trợ giúp Khương Thành?

“Miễn bàn đi!”

“Hổ gia ngài thần uy cái thế, bách chiến bách thắng, lẽ nào không muốn lập tức vang danh vạn dặm sao?”

“Không muốn.”

Ngoài miệng thì từ chối, nhưng trên thực tế, Tam Nhãn Hổ vẫn rất hưởng thụ cảm giác được người nịnh hót, chỉ ước gì đám đệ tử tâng bốc càng lớn hơn một chút.

Không có biện pháp, dù là Yêu Vương nhưng ở Thiên Yêu vực lại không có người nào tâng bốc khen ngợi nó.

Ngay cả các tiểu yêu đều cảm thấy nó dù là Yêu Vương, hiện tại suy bại đến mức xếp sau mười hai Yêu Vương, là bôi nhọ hổ tộc.

Lúc đám đệ tử đang không ngừng thuyết phục, Khương Thành đã rời khỏi Phi Tiên môn.

Dọc đường đi hắn cũng không che giấu, cứ như vậy quang minh chính đại bay thẳng về phía Xích Nhật tông.

Cho nên dọc đường đi người nhìn thấy hắn đếm không xuể.

Hiện tại Khương Thành là người thế nào, là nhân vật nổi danh nhất Thanh Lan Phủ!

Chỉ trong chốc lát, tin tức hắn đơn thương độc mã tiến về phía Xích Nhật tông đã truyền ra.

“Khương Thành muốn làm gì đây?”

“Hắn sẽ không định tiêu diệt luôn Xích Nhật tông đấy chứ?”

“Điên rồi, chỉ có một mình làm sao có thể.”

“Trước kia Cực Nguyệt Tông và Huyền Băng phái các ngươi cũng nói như vậy...”

“Xích Nhật tông so với mấy môn phái kia mạnh hơn không chỉ mười lần, căn bản không cùng một đẳng cấp!”

“Theo ta thấy, là hắn đi cầu hòa!”

“Có khả năng, không phải Xích Nhật tông bảo Phi Tiên môn đầu hàng sao?”

Cho dù diệt cả bốn phái có chiến tích lẫy lừng trước đó, tất cả mọi người vẫn cho rằng lần này Khương Thành đi tới lấy lòng Xích Nhật tông.

Mà không phải đi khai chiến.

Không có biện pháp, loại chuyện một người đòi diệt cả một phái này rất khó để cho bọn họ tin tưởng.

Chẳng qua, Đoan Mộc thế gia ở xa, bên kia lại có cái nhìn khác.

“Xích Nhật tông xong rồi.”

“Ở trước mặt Tam Nhãn Hổ kia, Xích Nhật tông ắt sẽ máu chảy thành sông.”

Tất cả trưởng lão Đoan Mộc gia tụ lại với nhau, bàn bạc chuyện lớn.

Không giống với những người khác ở bên ngoài, bọn họ biết Khương Thành có đòn sát thủ hủy thiên diệt địa là Tam Nhãn Hổ.

Ở trước mặt Tam Nhãn Hổ, Đoan Mộc Trì Linh Đài tam trọng thậm chí chưa hề thốt lên một tiếng đã bị diệt không còn một mảnh.

Có thể nói, Hổ yêu này ở Thanh Lan Phủ chính là đả kích rất lớn.

Xích Nhật tông không có khả năng chống đỡ nổi.

Gia chủ Đoan Mộc Hoằng ngửa mặt cười to, nhìn có chút hả hê.

“Ha ha ha ha, một khi Xích Nhật tông bị diệt, vậy Đoan Mộc thế gia của chúng ta... “

Hắn vốn định nói, sau khi kẻ thù lâu năm Xích Nhật tông bị diệt, không phải đến Đoan Mộc gia độc quyền sao.

Nhưng cười cười, hắn bỗng nhiên ngừng lại.

Bởi vì hắn nghĩ tới một chuyện, coi như Xích Nhật tông bị diệt cũng không tới phiên Đoan Mộc gia độc quyền đâu.

Bọn họ cũng không phải là Tam Nhãn Hổ.

Diệt Xích Nhật tông, trở nên mạnh mẽ là Phi Tiên môn.

Vả lại Đoan Mộc Trì còn đắc tội Phi Tiên môn, không chắc về sau Đoan Mộc gia sẽ không bị diệt giống như vậy.

Cho nên hắn vui vẻ cái quần què ấy.

“Cũng không biết Khương Thành này được kỳ ngộ gì, cư nhiên có thể có một con Hổ yêu mạnh mẽ như vậy dốc sức cho hắn.”

“Sớm biết như thế, lần trước chúng ta nên chủ động đi lấy lòng.”

“Đúng vậy, Phi Tiên môn vùng dậy đã là tình thế không thể xoay chuyển, nếu như giao hảo thật sớm thay vì... vậy chúng ta cũng có thể đi theo phân chén canh rồi!”

“Đáng tiếc...”

Trong lòng các trưởng lão Đoan Mộc gia có chút hối hận.

Lại âm thầm oán trách Phi Tiên môn, ngươi nói xem, các ngươi có một cái đùi yêu thú mạnh mẽ như vậy tội gì không nói sớm.

Nếu nói sớm, chúng ta cũng sẽ không phái Đoan Mộc Trì đi qua diễu võ dương oai nha!

“Hừ!”

Đoan Mộc Hoằng hừ lạnh một tiếng, nặng nề vỗ bàn một cái.

“Làm đều đã làm, nào có đường quay đầu.”

“Huống hồ lần này, chúng ta cũng không phải không hề có cơ hội chuyển bại thành thắng!”

“Hả, đại ca ngươi có thể đánh thắng Hổ yêu kia”

Đoan Mộc gia nhị gia chủ Đoan Mộc Triết tỏ vẻ rất khó hiểu.

Hổ yêu ít nhất cũng là Thiên Mệnh cảnh, coi như gia tộc Đoan Mộc dòng chính, dòng phụ gia tướng hơn vạn tộc nhân cùng tiến lên, cũng là đưa đồ ăn thôi.

Trước mặt thực lực tuyệt đối, bất luận là biện pháp hình như đều là phí công.

Đối mặt với nghi ngờ và ánh mắt không tin của tất cả trưởng lão, Đoan Mộc Hoằng cười ngạo nghễ.

“Chẳng lẽ các người không chú ý tới, lần này Hổ yêu không đi theo Khương Thành!”

“Dựa theo báo cáo trinh thám của chúng ta, bây giờ Hổ yêu còn ở Phi Tiên môn, vẫn chưa lên đường.”

Lời vừa nói ra, tất cả trưởng lão mắt sáng rực lên.
Chương trước Chương tiếp
Loading...