Bắt Đầu Nữ Ma Đầu Phụ Ta (Dịch)

Chương 1: Tỉnh Lại Chỉ Thấy Nữ Ma Đầu



Ma Môn Thiên Âm tông.

Bên dưới Đoạn Tình nhai.

Dòng sông từ từ chảy qua núi rừng, mặt sông trong veo hiền hòa, phẳng lặng, ánh nắng chan hòa.

Ầm!

Âm thanh nặng trĩu truyền đến từ một ngôi nhà gỗ nhỏ trên bờ sông.

Ngôi nhà gỗ hai tầng, xung quanh có rào chắn.

Một ít linh dược mọc bên trong rào chắn, hương thơm thanh đạm của thảo dược lan tỏa bốn phía.

Tầng hai.

Giang Hạo bị ném sang một bên, đập vào vách tường, một nữ tử tuyệt mỹ người mặc quần áo lụa mỏng chớp mắt đi tới bên cạnh hắn, trường kiếm kề lên cổ của hắn, lưỡi kiếm cắt vào da thịt, máu tươi đỏ thẫm từ từ chảy ra.

Giờ khắc này, Giang Hạo cảm giác hắn chỉ cách cái chết có một bước.

Đúng là tai bay vạ gió.

Tối hôm qua, sau khi hắn chăm sóc linh dược xong, định tu luyện một chút, thì đột nhiên xuất hiện một vị nữ tử sắc mặt ửng hồng, khí huyết hỗn loạn.

Nữ tử này có dáng người yểu điệu, dung nhan tuyệt thế, nhưng thần trí đang không tỉnh táo.

Chắc là bị trúng độc hoặc tu luyện đến mức tẩu hỏa nhập ma.

Hắn không có ý định giúp đỡ, nhưng đối phương lại có tu vi sâu không lường được, mạnh mẽ khống chế đưa hắn lên tầng hai, sau đó thực hiện hành vi tàn bạo.

Lần đầu tiên nếm trải qua chuyện này, các giác quan cảm nhận rất tốt, đáng tiếc lại trong trạng thái bị động.

Đối phương đẹp không tì vết, có thể gọi là hoàn mỹ, nếu như lúc tỉnh lại ánh mắt không mang theo sát ý, sẽ càng thêm hoàn mỹ.

Sáng sớm, đối phương đã khôi phục lại thần trí, rút kiếm tấn công hắn.

Nên hiện tại mới có tình huống này.

Bây giờ, Giang Hạo có thể thấy đầy sự sỉ nhục xen lẫn xấu hổ trong đôi mắt lạnh lẽo của nàng, chỉ cần nhắm mắt lại là sẽ nhớ đến những gì đã xảy ra tối qua.

Nàng dường như đang lưỡng lự có nên giết hắn hay không.

“Tiền bối, có lẽ là có hiểu lầm giữa chúng ta.” Giang Hạo cảm thấy phải nói gì đó, mặc dù hắn cũng không biết có hiểu lầm gì.

"Ngươi là đệ tử Thiên Âm tông?" Nữ tử lạnh giọng hỏi.

Giang Hạo không dám gật đầu, bởi vì lưỡi kiếm đang nằm trên yết hầu, chỉ có thể khàn khàn mở

miệng:

"Đúng vậy."

"Hãy ăn nó đi." Nữ tử lấy một viên thuốc ra đưa cho hắn, mặt không biến sắc nói.

Giang Hạo cao hơn nàng một chút, nhưng lại có cảm giác đối phương đang từ trên cao nhìn chằm chằm xuống hắn.

Ánh mắt đến từ người có vị trí cao hơn.

"Đây là cái gì?" Hắn vô thức hỏi.

Ầm!

Đôi chân dài đá vào bụng Giang Hạo, hắn đau đớn há to miệng, sau đó đan dược được đưa vào miệng hắn.

Thấy vậy, nữ tử tự nhặt quần áo lên mặc vào, thân thể nàng được bao phủ một tầng sương mù màu hồng phấn, sau đó nàng bay qua cửa sổ rồi biến mất.

Sau khi chắc chắn đối phương đã rời đi, Giang Hạo từ từ thở phào nhẹ nhõm, chạm tay lên cổ, thấy vết thương đang hở miệng mới bắt đầu suy nghĩ.

"Suýt chút nữa chỉ có dùng tới cơ hội chết thay, nữ nhân này mạnh đến mức không còn gì để nói."

Hắn đi tới ban công, nhìn về bốn phía, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Mặc dù nữ tử này đẹp không gì sánh được, lại cùng hắn phát sinh quan hệ, có thể gạo nấu thành cơm trong thế giới tu tiên cũng không dễ dùng, chứ đừng mong nói đến trong ma môn.

Nếu không cẩn thận, có thể sẽ vô tri tao ngộ độc thủ. (trong lúc vô ý hoặc không biết gì gặp phải thủ đoạn hiểm độc – DG)

"Đúng là chỉ có thời đại thế giới hòa bình mới khá hơn một chút." Giang Hạo lắc đầu thở dài.

Hắn xuyên không tới đây cũng đã được mười chín năm.

Từ lúc sinh ra đã bị đuổi khỏi nhà, lại bị mẹ kế âm thầm bán đến Ma Môn, cuộc sống trước kia vô cùng khó khăn. Nếu không phải có thể chất tu luyện, đồng thời gặp đúng lúc Ma Môn tuyển thêm người, có lẽ hắn đã bị huyết tế trở thành vong hồn.

Nếu như có cơ hội lựa chọn, hắn muốn bái nhập danh môn chính phái.

Ví dụ như Tiên môn mạnh nhất, tên là Hạo Thiên tông.

Đáng tiếc, hắn không có vận may như vậy, cũng chỉ có thể ở Ma Môn tham sống sợ chết.

May mắn thay, sau một thời gian tu luyện, thân thể hắn cũng xuất hiện một chút biến hóa.

Và có thêm một ít thứ.

Giang Hạo tập trung tinh thần, nhìn vào một bảng hệ thống mà chỉ mình hắn thấy được, còn những người khác thì không thể nhìn thấy.

【danh tính: Giang Hạo 】

【 tuổi tác: Mười chín 】

【 tu vi: Luyện Khí tầng chín】

【 công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển 】

【 thần thông: Cửu chuyển thế tử (duy nhất) mỗi ngày một giám định (chưa giải khóa) 】(Cửu chuyển thế tử: Chết thay – DG)

【 khí huyết: 100/100 (có thể tu luyện) 】

【 tu vi: 100/100 (có thể tu luyện) 】

【 thần thông: 1/3 (không thể đạt được) 】

Thấy vậy, hắn thở phào một hơi nhẹ nhõm, khí huyết, tu vi và thần thông là chính hắn ngày thường tích lũy được.

Gieo trồng linh dược, diệt trừ yêu thú, đi dạo xung quanh, đều có thể nhặt được bọt khí và thu thập chúng.

Không chỉ có khí huyết và tu vi, còn có một số pháp bảo và vật phẩm phụ trợ tu luyện.

Để tích lũy được khí huyết và tu vi đạt đến một trăm điểm cũng không hề dễ dàng, hắn phải tốn vài năm mới có thể tích lũy đạt được một trăm điểm lần thứ hai.

Lần thứ nhất làm thân thể hắn trở nên cứng cỏi, tu vi từ Luyện Khí tầng ba tăng lên Luyện Khí tầng tám.

Cũng may là có thể tiêu hóa được một chút, nếu không sẽ quá lộ liễu.

Cũng là bởi vì vậy, hắn từ đệ tử ngoại môn trở thành đệ tử nội môn.

Ở Đoạn Tình nhai, trông coi vườn linh dược.

Đi lại trong tông môn cũng thuận tiện hơn rất nhiều, thà rằng cứ ở đây tu luyện tăng tu vi lên nhanh một chút, còn hơn là phải giả vờ như người bình thường.

Ma Môn. . .

Nếu không cẩn thận một chút sẽ có thể bị đồng môn sát hại chỉ vì một vài lý do hết sức nhảm nhí.

Thậm chí là chết cũng không biết lý do.

Như tối hôm qua chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Thần thông khác biệt với khí huyết tu vi, khí huyết và tu vi chỉ cần tròn mười điểm là có thể tu luyện, mà thần thông cần phải có ba mảnh vỡ mới có thể thu được một thần thông hoàn chỉnh.

Cho đến hiện tại, hắn mới chỉ thu được một thần thông, mỗi ngày một giám định.

Cửu chuyển thế tử là thần thông sẵn có.

Một lát sau.

Hắn về phòng, nhìn chằm chằm vết đỏ thẫm trên ga trải giường, từ từ thở dài, quyết định đổi một bộ ga trải giường mới.

Sở dĩ hắn có thể thoát được một kiếp, có lẽ có một chút liên quan với vết máu này.

"Không biết nàng là ai, hi vọng không phải người của Thiên Âm tông."

"Nếu không, nàng tức giận lên sẽ muốn tới giết ta, không hay chút nào."

Bị đùa bỡn xong còn có nguy cơ bị giết, tóm lại thua thiệt vẫn là mình.

Không thể tự bảo vệ tốt chính mình, hắn vô cùng hổ thẹn.

Sau khi thu dọn chăn đệm xong, Giang Hạo rời khỏi chỗ ở, đi tới vườn Linh Dược trông coi Đoạn Tình thảo.

Đêm nay trở về, trùng kích vào cảnh giới Trúc Cơ.

Khí huyết, tu vi đạt được một trăm điểm, so với mười điểm chuyển đổi không giống nhau.

"Phải tranh thủ đến Tàng Thư các một chuyến, tìm hiểu xem nữ tử kia cho ta ăn thuốc gì."

Vừa đi, Giang Hạo vừa suy nghĩ dự định tiếp theo.

"Nữ tử này xuất hiện rất bất thường, thời gian tới phải cảnh giác một chút."

Thiên Âm tông là tông môn nhất lưu.

Không có khả năng bị danh môn chính phái tấn công, nhưng cũng không thể không đề phòng.
Chương tiếp
Loading...