Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật

Chương 18



Edit: Socnau

Beta: ShaoranCỏ

Lúc xe Tư Gia Di sắp rẽ vào căn hộ ở khu chung cư, phát hiện phía sau có xe đi theo

Chiếc xe kia càng ép càng gần, cô thử gia tăng tốc độ, nhưng tình hình giao thông có vẻ tắc nghẽn, muốn tăng tốc cũng không nhanh được bao nhiêu, chỉ có thể dẫn chiếc xe kia đi lòng vòng.

Cô ở nơi này nhiều năm, quen đường quen lối, vòng vèo ba bốn vòng, cuối cùng cũng cắt đuôi được chiếc xe kia, lúc này cô mới yên tâm, vội vã lái xe chạy về chung cư, không ngờ tới đã có phóng viên canh sẵn, ôm cây đợi thỏ.

Mấy tháng nay Tư Gia Di gặp phải không ít phóng viên vây quanh, trước đây khi cô tham gia lễ premiere cũng gặp phải nhiều phóng viên như vậy, nhưng trường hợp như ngày hôm nay vẫn là lần đầu tiên, lời cảnh cáo của Diêu Tử Chính vẫn còn vang vọng bên tai, Tư Gia Di không kịp sắp xếp những nghi vấn trong lòng, vội vàng quay đầu, chạy xe thẳng ra đầu đường (Lễ premiere: buổi lễ quy tụ nhiều gương mặt đạo diễn và diễn viên nổi tiếng)

Nhìn qua gương chiếu hậu, thấy có người phát hiện, đuổi theo gọi tên mình, Gia Di không ngừng tăng tốc, trong lúc sắp rẽ vào khúc quanh, phía trước đột nhiên có người lao ra. Người đó làm bộ cản xe cô, còn không ngừng ở phía trước kính chắn gió xe, bấm máy ảnh lia lịa, dưới tình thế cấp bách cô dồn sức bẻ mạnh tay lái, chiếc xe chấn động mạnh, sau đó "Rầm" một tiếng

Ý thức của cô lập tức rơi vào trạng thái choáng váng, mơ hồ nghĩ: Chắc là đâm vào đường phân cách....

Cùng với tiếng bật ra của túi khí an toàn, Tư Gia Di mất đi ý thức.

****

Khi tỉnh lại, xung quanh đều là mùi nước sát trùng, cô mới khẳng định, bản thân mình đang ở bệnh viện

Tay chân đều có thể cử động, nhưng đầu rất choáng váng, cổ bị nẹp cố định, không thể chuyển động. Ở trên giường bệnh phát ra những tiếng sột soạt, trong bóng tối có người đi về phía mình, bước chân chậm rãi, Gia Di không khỏi giật mình, nhìn về phía đó, chỉ loáng thoáng thấy bóng một người, theo bản năng, hỏi: "Diêu Tử Chính ?!"

Diêu Tử Chính đi tới bên giường bệnh, dưới ánh trăng, vuốt vuốt tóc cô

Hắn bình tĩnh làm người ta yên tâm, nhưng cô vẫn muốn hỏi: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?!"

"Tin tôi, đừng hỏi bất cứ điều gì"

Câu đầu tiên liền chặn miệng cô.

Sau mấy ngày dưỡng bệnh, thay vì cô là bệnh nhân, lại thấy mình rất giống phạm nhân. Ở tạm trong căn biệt thự của Diêu Tử Chính ngoài vùng ngoại ô, ti vi chỉ có thể bắt được mấy kênh truyền hình ít ỏi, ngay cả internet cũng không có

Hai con người cuồng công việc, bây giờ phần lớn đều ở cạnh nhau.

"Trước đây chưa từng nghe anh nói có một biệt thự ở đây ?!"

"Chỉ khi nào gặp chuyện cực kỳ buồn phiền, tôi mới tới chỗ này ở lại mấy ngày, sau khi biết em, tôi rất ít buồn"

Cô thích nghe những lời nói ấm áp này, nhưng vấn đề trước mắt cô không thể làm được như hắn, thản nhiên ở một chỗ: "Bao giờ chúng ta trở về thành phố ?!"

"Cách xa thế giới bên ngoài, ở vài ngày cùng tôi, không tốt sao ?!"

"Bình thường anh còn bận rộn hơn cả tôi, bây giờ rảnh rỗi, làm sao anh chịu được ?!"

"So với công việc, em quan trọng hơn"

Cô nhìn người đàn ông đang nói chuyện kia, trong lòng lặng lẽ nghĩ, hắn có khả năng tiềm ẩn để làm chuyên gia đàm phán.

Trên cổ Gia Di bị nẹp, ăn cơm mặc quần áo đều không dễ dàng, Diêu Tử Chính bây giờ trông rất giống hộ lý, chăm sóc cô khá chu đáo. Bản thân cô cảm giác được, hắn thực sự bước vào cuộc sống của mình

Thì ra hắn cũng thích ăn chocolate của một nhãn hiệu nổi tiếng

Thì ra tài nấu nướng của hắn rất tệ, ngoài việc làm món rau trộn, tất cả những món khác đều thất bại

Thì ra hắn không hề thuận tay trái, hiện giờ quen dùng tay trái chỉ vì khi nhỏ đánh nhau với người khác bị tổn thương dây thần kinh tay phải . Hắn không biết thắt caravat, người giúp việc phải đem caravat thắt lại trước đó, rồi treo lên để hắn có thể dùng bất cứ lúc nào. Khi hắn ở nhà, cho tới bây giờ đều đi chân trần, không đi dép lê

Thì ra là hắn chưa từng xem qua những bộ phim do công ty mình sản xuất.

Thì ra một người luôn cao ngạo như hắn thi thoảng cũng có bộ mặt trẻ con, sẽ làm cho người ta . . . . tim đập thình thịch

Trong khí trời nắng ấm, Tư Gia Di ngồi ở trước cửa sổ sát đất phơi nắng, nghe thấy tiếng bước chân, cô vừa nghiêng đầu nhìn lên, liền có một chiếc kính râm đeo trên sống mũi của mình: "Ánh nắng mặt trời rất độc, đừng để mắt bị tổn thương"

"Khi nãy anh đi đâu vậy ?!"

"Mua chút đồ"

"Ăn ?!"

"Gần đây hình như em lên cân không ít, vẫn muốn ăn ?!" Tuy là nói vậy, nhưng vẫn quay về phòng khách, xách một túi đồ ăn vặt lớn tới

Gần đây cô hơi thích ngủ, đúng là có hơi mập lên, nhưng hoàn toàn có lý do: "Vì vai diễn của tôi cần mập, phải nhiều thịt thà một chút mới có thể mặc sườn xám đẹp"

"......"

"Đúng rồi, anh có thể hỏi bác sĩ xem cái nẹp cổ này bao giờ mới được bỏ xuống ?! Tôi còn phải trở về đóng phim, nếu làm chậm tiến độ quay phim, tôi không thể đảm đương nổi trách nhiệm này đâu"

"Không sao, lần trước tôi đã gặp đạo diễn Bành, ông ấy muốn em dưỡng bệnh thật tốt, còn nói muốn tới thăm em"

Tư Gia Di không thể ngờ tới, đạo diễn lớn lại muốn bớt chút thời gian để đến thăm cô.

Khi chuông cửa vang lên, Gia Di đang buồn chán xem ti vi. Diêu Tử Chính đã đi ra ngoài, cô không thể không ra mở cửa.

Xuyên qua mắt mèo trên cửa, nhìn ra phía ngoài, người cô nhìn thấy lại chính là - Quý Khả Vi

*********

Tư Gia Di do dự rất lâu, sau đó mới mở cánh cửa, Quý Khả Vi đứng ngoài cửa thầm đánh giá sắc mặt hồng hào của người đối diện, miệng nở nụ cười: "Xem ra trong khoảng thời gian này, cuộc sống của cô không tệ lắm"

"....."

"Thế nào ?! Không muốn mời tôi vào nhà ngồi sao ?!"

Mặc dù Gia Di lùi về phía sau nửa bước để Quý Khả Vi đi vào, nhưng ánh mắt cảnh giác không hề buông lỏng, Quý Khả Vi đáp lại điều này bằng bộ dạng uể oải, chậm rãi thong thả đi vào: "Chà, phòng này vẫn như cũ, vật dụng trong nhà cũng không hề thay đổi"

Nghe những lời lẽ chói tai này, Gia Di miễn cưỡng nhìn về vị khách không mời mà đến, nâng khóe miệng: "Cô đến đây là muốn dùng thân phận bạn gái cũ, đánh giá tổ ấm trước đây của hai người ?!"

Quý Khả Vi nhíu mày, nhưng rõ ràng tâm trạng không tệ, thoải mái tựa mình trên ghế sofa: "Yên tâm, tôi không có ý gì khác, chỉ đơn giản là cảm thán chút thôi. Tôi biết miệng lưỡi cô cay độc cỡ nào, nên không dám cãi với cô. Chỉ là thời tiết hôm nay không tồi, tôi lại không có lịch trình gì, rảnh rỗi không có việc làm, định đến thăm một người bạn, đúng lúc đi qua chỗ này, đoán cô có thể ở đây, nên muốn tới xem, kết quả đúng như tôi đoán !"

Nói xong đột nhiên ngước mắt, nhìn Tư Gia Di một cái, hàm ý sâu xa: "Nói thật, tôi rất ghen tị và hâm mộ cô, bởi vì cô không cần tốn công phí sức liền có được người đàn ông tôi mong muốn. Giống như bây giờ, bên ngoài dư luận xôn xao, cô lại bị anh ta giấu ở chỗ này, an nhàn ung dung, biết bao nhiêu người phụ nữ đều luôn hi vọng có người đàn ông bảo vệ mình như vậy"

Hâm mộ ?! Tư Gia Di thấy rõ ràng trong mắt cô ta chỉ có sự châm chọc cùng lời một đằng nghĩ một nẻo. Ánh mắt kia, giống như đang nhìn thứ tôm tép nhãi nhép, cho dù ai bị nhìn chằm chằm như vậy, cũng muốn nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện này: "Có điều gì cứ việc nói thẳng. Cái gì gọi là 'bên ngoài dư luận xôn xao' ?!"

Quý Khả Vi nhún nhún vai, trong mắt chế giễu càng hiện rõ, giọng điệu lại càng ung dung: "Một ngày nào đó cô sẽ biết, anh ta đã cảnh cáo tôi, bảo tôi đừng có làm hỏng chuyện của anh ta !"

Tư Gia Di không kìm được hừ lạnh: "Thì ra cô Quý có sở thích làm người khác khó chịu, nếu như cô cho rằng cô chạy tới đây nói ra mấy câu lập lờ, tôi sẽ nghi ngờ anh ta, sau đó cãi vã, làm ầm ĩ lên, vậy thì cô nhầm to rồi"

Cô không thể khẳng định vẻ mặt rét lạnh của Quý Khả Vi có phải bị cô nói trúng tim đen hay không, dường như chỉ trong giây lát, cô ta đã khôi phục biểu tình bình thường: "Cô suy nghĩ nhiều quá, tôi thật sự định đi thăm người bạn, không hề lừa cô. Không tin cô có thể đi cùng với tôi, người bạn này, có lẽ cô cũng quen !”

****

Kể từ sau khi tờ tạp chí nổi tiếng Hồng Tinh đăng tin độc nhất vô nhị gây sốc về một nữ diễn viên “sai lệch”. Mặc dù đã qua một thời gian, nhưng vẫn còn nhiều tranh cãi, dưới tốc độ lan truyền kinh người của mạng internet, hiện nay những chuyện xung quanh nữ diễn viên “sai lệch” như tuổi tác, trình độ học vấn, gia đình, thậm chí là cả tin đồn phẫu thuật thẩm mỹ . . .v v . . đều trở thành chủ đề nóng nhất mới nhất, bất cứ chuyện gì đều bị người ta đào bới, chủ nhân của tin đồn biến mất, nhưng vẫn cố gắng túm lấy công ty đại diện

Trong mấy ngày gần đây, sự việc dường như có chuyển biến lớn, chính tạp chí nổi tiếng kia cũng bất ngờ bị đăng tin “Mua lại tin tức, bí mật hoạt động cho một công ty đại diện nhằm chèn ép các nghệ sĩ khác trong giới giải trí” . Do đăng lên những tin tức tiêu cực, tờ tạp chí đó phải chịu sự điều tra của cục điều tra. Nữ diễn viên gặp rắc rối kia nhận được sự ủng hộ của rất nhiều nghệ sĩ, cũng không thiếu các anh lớn trong làng giải trí, công ty đại diện đưa ra bằng chứng thuyết phục để bác bỏ tin đồn thất thiệt

Khán giả theo dõi tin tức như rơi vào trong sương mù, than thở làng giải trí hỗn loạn, mà vị tổng biên tập của tạp chí nổi tiếng kia, đạo diễn một màn này bị người nào đó phản kích đang cùng đường ngồi ở trong phòng làm việc, nghe điện thoại xin tha

"Diêu tiên sinh, tài liệu nghệ sĩ ngài đưa cho tôi, tôi chỉ công khai một phần thông tin, không đến mức ngài phải sử dụng nhiều thế lực đùa chết tôi như vậy ?!"

Giọng nói của người bên kia vang lên một cách lạnh lùng: "Có một số người, không lột da lóc xương của hắn, hắn sẽ không dễ dàng học cách nghe lời"

"Phải ! Thua trong tay Diêu Tử Chính, tôi không còn lời nào để nói, anh ra điều kiện đi !"

Diêu Tử Chính cười nhạt:

"Thứ nhất, tôi muốn trong tạp chí kỳ tới của các anh, phải có một tít lớn công khai xin lỗi ở ngay trang bìa"

"......"

"Thứ hai . . . . ."

...................

..............

Khi cuộc nói chuyện sắp kết thúc, chiếc điện thoại di động của Diêu Tử Chính đặt cạnh bàn rung lên. Tay hắn vẫn cầm điện thoại bàn, mắt liếc nhìn màn hình hiển thị người đang gọi tới, cũng không thèm quan tâm. Nhưng chỉ một lát sau, chiếc điện thoại di động lại cố chấp rung lên lần nữa, Diêu Tử Chính cúp điện thoại của tổng biên tập tòa soạn, bấm nhận điện thoại di động

Hắn không nói lời nào

Đối phương bị ép, không thể không mở miệng trước: "Đoán xem bây giờ em đang ở đâu"

"Có gì cứ nói thẳng đi !"

"Quả nhiên là người yêu của nhau, ngay cả lời nói cũng giống như đúc"

"Cô đi gặp cô ấy ?!"

"Đúng là không thể lừa được anh. Vậy anh đoán xem, em gặp cô ấy làm gì ?!"

Diêu Tử Chính đứng "bật" dậy. Bước nhanh về phía cửa chính của phòng làm việc, trong giọng nói lạnh lùng có sự kiềm chế tức giận: "Quý Khả Vi, đừng nên thách thức giới hạn của tôi"

"Đừng nên bắt tôi phải ra tay đối phó với cô . . . ."

Bị chọc giận, người phụ nữ đột nhiên chuyển đề tài, trong giọng nói dường như mang theo ý cười: "Em đâu dám, vốn dĩ hôm nay định tới thăm mộ Á Nam, nếu anh giỏi đoán lòng người như vậy, chi bằng anh thử đoán xem, lúc cô ta nhìn thấy phần mộ Á Nam, phản ứng sẽ như thế nào ?!"

Không đợi hắn trả lời, Quý Khả Vi đã cúp điện thoại trước
Chương trước Chương tiếp
Loading...