Bẻ Cong Ảnh Đế Cong

Chương 43



Bùi Thước cũng là nhất thời ấm đầu mới có thể làm ra hành động muộn tao như vậy. Muốn cậu liếc mắt đưa tình với Thành Mân ngay trước mặt Kỳ Du thì cậu thực sự không làm được, dứt khoát trực tiếp vứt ánh mắt kia cho Kỳ Du.

Chỉ là phản ứng của Kỳ Du làm cho đầu Bùi Thước vốn đã nóng càng thêm nóng hơn. Nhìn Kỳ Du tựa hồ đang khẽ cười, sau đó mấp máy môi, miệng tạo thành cái hôn gió, Bùi Thước trên sân khấu suýt chút nữa đã run tay làm rớt microphone.

Này, đây cũng quá phạm quy rồi a.. Trái tim Bùi Thước tê dại như bị điện giật, đồng thời vừa nãy khoảng cách quá xa cậu hoài nghi, đó chỉ là ảo giác của mình. Lão đại cao lãnh như thế mà lại có biểu lộ bán manh kia sao?

Sau khi diễn tập kết thúc Bùi Thước đi đến phòng nghỉ ngơi tìm Kỳ Du, lúc nhìn thấy đối phương cậu vẫn còn ảo giác chưa lấy lại tinh thần.

"Thích anh như thế? Vừa nãy ở trên sân khấu nhìn anh với ánh mắt như vậy, không sợ người khác phát hiện ra à?" Kỳ Du nhìn Bùi Thước chằm chằm, trên mặt lộ ra tia đắc ý.

Lúc này Bùi Thước mới có niềm tin, cậu có chút ngượng ngùng trả lời: "Không phải anh cũng vậy sao? Hôn gió cũng quá.."

Ai ngờ Kỳ Du nhíu mày lại, một dáng vẻ không biết Bùi Thước đang nói gì: "Hôn gió gì?"

Bùi Thước hơi sửng sốt, ngừng lại mấy giây, cậu hơi nghi hoặc nói: "Trên sân khấu em nhìn thấy anh hôn gió với em."

"Em nhìn lầm rồi." Kỳ Du một mực phủ nhận.

"Không thể nào." Bùi Thước càng nghĩ càng thấy tuyệt đối không phải do mình ảo tưởng.

Giống như là bị dáng vẻ chắc chắn không hề nghi ngờ gì của Bùi Thước làm chọc cười, Kỳ Du nhếch khóe miệng, nói với Bùi Thước: "Em thật sự nhìn thấy? Vậy làm lại cho anh xem một chút đi."

Bùi Thước vô ý thức nghe theo Kỳ Du, nhô miệng ra làm cái hôn gió với Kỳ Du. Hai giây sau, trông thấy Kỳ Du cười hết sức vui vẻ, cậu mới hiểu mình bị lừa.

Anh, anh cũng quá nham hiểm rồi, trông thấy biểu lộ của Kỳ Du, Bùi Thước chỉ cảm thấy mình thật ngốc.

"Có buồn cười như vậy sao?" Mặt Bùi Thước có chút tức giận.

Kỳ Du cười đủ rồi, nhìn thấy Bùi Thước buồn bực, gật đầu nói: "Đúng là buồn cười thật."

Bùi Thước cũng không biết như thế nào, quả thực càng ngày càng bạo, cậu tiến tới gần Kỳ Du đang đứng trước gương trang điểm, rầu rĩ nói: "Không công bằng, em cũng phải nhìn lại."

"Không muốn." Kỳ Du không hề nghĩ ngợi liền từ chối, nhưng anh nhìn thấy vẻ mặt không cam lòng của Bùi Thước, lại sửa lời nói: "Hôn gió thì không có, hôn thật thì có một cái thế nào?"

Trước mắt cái tư thế này rất khó có được, Kỳ Du đang ngồi, lưng tựa vào bàn trang điểm, mà Bùi Thước thì đứng, tay chống vào bàn trang điểm. Cúi đầu nhìn Kỳ Du, góc độ này quả thực vô cùng thuận lợi, lông mi như lông vũ, chóp mũi có chút thanh tú, khẽ mím môi. Đương nhiên Bùi Thước sẽ không bỏ qua cơ hội này, cúi người liền muốn ôm hôn mỹ nam của mình.

Chỉ là lúc này bị gõ cửa phòng.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Kỳ Du thuận tay đẩy Bùi Thước ra đứng dậy đi mở cửa, Bùi Thước suýt chút nữa đã hôn được rồi, giờ phút này bị đẩy qua một bên quả thực oán giận trầm trọng, trong lòng tự nhủ phòng nghỉ này rõ ràng là do NTV sắp xếp phòng đơn cho Kỳ Du, làm sao lại có người chạy đến đây chứ?

Kỳ Du mở cửa, sau đó liền đứng ở cửa ra vào không nhúc nhích. Bùi Thước có chút kỳ quái, thế là cũng đi tới, sau đó cậu cũng sửng sốt một chút.

Đứng ngoài cửa chính là Thành Mân có sắc mặt bất ngờ.

Ba người trầm mặc đứng ở đó cảm thấy vô cùng kỳ dị, bất quá cũng may rất nhanh Kỳ Du đã mở miệng: "Anh có việc?"

Thành Mân phản ứng cũng rất nhanh: "Đội các cậu sắp bắt đầu diễn tập rồi, tôi đến để nói với cậu.."

Kỳ Du không hề khách khí ngắt ngang lời của Thành Mân: "Tiểu Đại đã nói với tôi rồi, anh còn có chuyện gì nữa không?"

Lời còn chưa nói xong, nhưng ngay cả Bùi Thước đứng bên cạnh cũng có thể nhìn thấy rất rõ ràng mấy chữ 'Không có việc gì cũng đừng lắc lư ở đây nữa' ở trên mặt của Kỳ Du, chớ nói chi là Thành Mân đứng đối diện với Kỳ Du.

Giọng Kỳ Du rất lạnh, trên mặt cũng không có biểu cảm gì, ánh mắt anh hơi dời sang chỗ khác biểu thị chính mình không có kiên nhẫn, môi mím chặt cho thấy địch ý rất nặng.. Tất cả những biểu lộ của người này, Thành Mân đều thấy rất rõ ràng.

Hắn không nhịn được nhớ lại, lúc vừa thành lập nhóm Miracle, năm người lần đầu tiên gặp nhau, Kỳ Du nhỏ tuổi nhất đứng một mình ở bên cạnh, vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng, chỉ là thỉnh thoảng nghiêng mắt nhìn qua, ánh mắt của cậu tiết lộ bản tính chân thực làm hắn muốn tan chảy.

Còn nhớ khi đó mình là người đầu tiên đi qua chào hỏi, hình như còn ngây ngốc vươn tay ra, nói cái gì mà sau này cùng nhau cố gắng lên.

Vốn đã chuẩn bị thật tốt sẽ bị làm ngơ, nhưng ai ngờ thiếu niên nhìn qua có bề ngoài lãnh ngạo lại rất nhanh đưa tay ra nắm chặt tay mình, lộ ra một nụ cười rất nhạt lại rất thật, thấp giọng nói, tôi là Kỳ Du.

Thành Mân không thể hiểu được, trong tất cả các thành viên trong nhóm, điều đầu tiên Kỳ Du ghi nhớ chính là tên của mình, lúc trước khi tham gia tống nghệ vẫn luôn cùng mình cộng tác, buổi concert luôn hỗ động với mình nhiều nhất.. Chỉ là vì cái gì sau khi hắn hãm sâu xuống, thì Kỳ Du nghe thấy chỉ cau mày rồi quả quyết cự tuyệt mình.

Hồi ức ngắn ngủi còn chưa kịp rút về, Thành Mân liền trông thấy Kỳ Du quay lại cầm điện thoại, sau đó gật đầu với Bùi Thước nói: "Anh đến hậu trường." Nói xong cũng không thèm nhìn hắn liền rời đi.

Bùi Thước cảm thấy đứng chung một chỗ với Thành Mân rất kỳ quái, cũng dự định đi xem Kỳ Du diễn tập, thình lình nghe thấy Thành Mân nói ở sau lưng mình: "Kỳ Du thích cậu à? Hoặc là hai người các ngươi đã ở bên nhau?"

Bùi Thước giật nảy mình, vô ý thức phủ nhận nói: "Làm sao có thể."

"Vừa rồi ở trên sân khấu cậu trắng trợn nhìn Kỳ Du như vậy, xem người khác đều bị mù hết à?" Thành Mân cười lạnh thành tiếng.

Bùi Thước có chút khó chịu, trong lòng tự nhủ cậu thích nhìn như vậy đó thì sao.

"Tùy anh nói thế nào cũng được."

"Nếu như bị lộ ra ngoài, Kỳ Du là đồng tính luyến ái, cậu ta còn có tiền đồ nữa không?"

Thành Mân làm Bùi Thước dừng chân lại, cậu quay đầu lại nhìn Thành Mân chằm chằm, sắc mặt đối phương có ý vị không rõ, nhìn thấy trong lòng cậu bị đâm một phát.

"Nói chuyện vô căn cứ như vậy, ai sẽ tin tưởng anh." Ngừng lại mấy giây, Bùi Thước mới trả lời. Cậu suy nghĩ một chút mình và Kỳ Du lén lút gặp nhau, đều là ở hoàn cảnh không thể có người chụp lén được, bởi vậy trên tay Thành Mân tuyệt đối sẽ không có ảnh chụp.

Nghĩ như vậy Bùi Thước yên tâm một chút, cậu không muốn lại dây dưa nhiều với Thành Mân, thế là quay người đi. Đi được mấy bước, cậu nhịn không được tưởng tượng một chút, nếu như chuyện của hai người họ thật sự bị lộ ra ngoài, vậy thì sẽ như thế nào?

Cả cuộc đời trước của mình một tiểu minh tinh đã từng luân lạc như thế nào, Bùi Thước vẫn chưa quên. Chỉ là nếu như đời này thật sự xảy ra loại sự tình này, có lẽ cậu sẽ đứng trước công chúng giải thích rằng mình là người quấn lấy Kỳ Du? Mặc dù nói bán hủ, sao tác couple có thể kéo theo nhân khí, nhưng fan chân chính đồng tính luyến ái chắc chắn sẽ không tiếp nhận.

Nếu quả thật có chuyện ngoài ý muốn này, Bùi Thước tuyệt đối sẽ không để Kỳ Du bởi vì chuyện này mà mất đi tiền đồ.

Đêm hội cuối năm sẽ bắt đầu vào lúc tám giờ tối, tiết mục của Bùi Thước và Thành Mân được xếp vào khoảng chín giờ hơn, xem như khá sớm.

Dù sao đã tập luyện qua nhiều lần, bởi vậy lúc trực tiếp hai người hát cũng không có xảy ra sơ suất gì. Sau khi hát xong bọn họ cũng không rời khỏi đó, được sắp xếp ngồi xuống khu vực của đội trắng ở phía dưới khán đài.

Bùi Thước nhớ tiết mục của Kỳ Du còn ở phía sau, vậy hiện tại có lẽ Kỳ Du đang ngồi ở khu vực dành cho đội đỏ ở đối diện bên kia. Bùi Thước vươn dài cổ cũng không thấy rõ Kỳ Du ngồi ở chỗ nào, đành phải yên lặng lấy điện thoại ra chơi.

Quét weibo một cái, bỗng nhiên thêm ra mấy ngàn cái tag làm Bùi Thước giật nảy mình, cậu nhấp vào xem, lập tức có chút bất lực.

Tiết mục vừa rồi chỉ mới qua mười phút mà thôi, trên mạng đã có video của cậu và Thành Mân song ca rồi, fan couple bắt đầu điên cuồng, đều bình luận nào là 'Thật manh xứng đôi quá' 'Ngọt chết rồi' 'cảm giác tràn đầy jq'.

Cuối cùng vẫn không có người nào nói về giọng hát êm tai của mình tại giải thưởng diễn kỹ NTV sao? Hơn nữa ahihi có jq ở chỗ nào chứ? Bùi Thước gào thét mắng chửi ở trong lòng, lúc nãy lên hát mình đứng đối mặt với Thành Mân chưa tới mấy lần đâu?

Đội trắng bên này có tiết mục bán hủ của Bùi Thước và Thành Mân chống đỡ nhân khí, còn có mấy ca sĩ tuyến một phái thực lực, bởi vậy trước mười một giờ, mặc kệ là tin nhắn hay lượt vote trên mạng, nhân khí đội trắng luôn đè ép đội đỏ.

Sắp đến mười một giờ, trang weibo chính thức của đêm hội đăng một trạng thái mới: Sắp đến tiết mục của Kỳ ca rồi! Bên dưới là ảnh của Kỳ Du được chụp ở hậu trường lúc diễn tập vào buổi chiều.

Trong vòng một phút, trạng thái đó trên weibo đã được chuyển phát hơn một ngàn lần, sau đó Kỳ Du vẫn chưa lên sân khấu, nhưng nhân khí đội đỏ đã lấy tốc độ hết sức rõ ràng đuổi theo.

Mà tới khi Kỳ Du chính thức lên sân khấu, nhân khí đội đỏ gần như nhảy lên cái 'Vèo' tăng cao một khoảng lớn.

Bởi vì sân bãi có hạn, người đến hiện trường xem đêm hội cũng không nhiều, nhưng khi Kỳ Du xuất hiện trên sân khấu, vẫn có thể nghe thấy rất rõ tiếng thét chói tai của fan hâm mộ ở phía sau còn lớn hơn cả âm thanh.

Bài Kỳ Du hát là một trong những bài nằm trong album vũ khúc, loại nhạc này cùng loại với bài < Shake >, chỉ có điều NTV mời tới biên vũ và biên khúc cho bài này hiển nhiên càng phát rồ hơn. Bên trong bài hát thêm rất nhiều tiếng trống và điện âm trầm nặng, nghe qua đã cảm thấy mức độ gợi cảm cao, mà có lẽ biên vũ muốn vũ đạo có thể khiến người ta phun máu mũi, chỉ là chỗ ngồi Bùi Thước có chút lệch, nhìn không rõ lắm.

Người xem trước máy truyền hình đoán chừng đã sắp phát điên rồi đi.. Bùi Thước lặng lẽ nghĩ, trong lòng tự nhủ đại ca quay phim anh cũng quá kính nghiệp rồi, ống kính chỉ toàn hướng về phía vòng eo và bụng dưới của Kỳ Du, quả thực chính là muốn bức fan hâm mộ tụt thanh máu.

Kết quả bỏ phiếu nhân khí trong đêm hội cuối năm không thể nghi ngờ là đội đỏ của Kỳ Du chiến thắng, có điều Bùi Thước lo lắng là fan Kỳ Du và Thành Mân sẽ war nhau về nhân khí nhưng rất may là chưa từng xuất hiện.

Chương trình kết thúc thì đã hơn mười hai giờ, Bùi Thước thay quần áo xong lúc chuẩn bị trở về, mới phát hiện xe buýt và tàu điện ngầm đã sớm ngừng rồi, nhưng mình đã quên gọi tài xế trước.

"Đi không?" Đang lúc Bùi Thước ở trước cửa tòa nhà truyền hình nghĩ cách, một chiếc xe taxi ngừng ở trước mặt cậu, Kỳ Du ngồi ở ghế sau.

Bùi Thước vui mừng, lên xe đang định báo địa chỉ của chung cư, thì bỗng nhiên nghe thấy Kỳ Du bảo tài xế chạy về địa chỉ nhà anh.

"Đưa em về chung cư trước tương đối tiện đường hơn mà?" Bùi Thước nghi hoặc nhìn về phía Kỳ Du.

Kỳ Du tựa đầu vào thành ghế, từ từ nhắm hai mắt lại chậm rãi nói: "Xe này chỉ về nhà anh."

"..."

Cái này, đây là ý gì a? Bùi Thước có chút khẩn trương lại có chút hưng phấn, đêm hôm khuya khoắt thế này, lão đại đây là muốn dẫn mình về nhà anh ngủ?

Hai người quỷ dị an tĩnh lại, mà tài xế ngồi ở phía trước khóe miệng không nhịn được run rẩy mấy lần: Vị tiểu ca này nếu cậu không nguyện ý, hoàn toàn có thể chờ sau khi tới nơi tôi có thể quay đầu xe lại nha!
Chương trước Chương tiếp
Loading...