Bí Mật Của Định Mệnh

Chương 51: Suy tính thâm sâu



“Theo như những tin tức mới nhất mà chúng tôi vừa nhận được thì dự án bất động sản 802 chính thức thuộc quyền sở hữu của tập đoàn quốc tế Từ Thị. Ban đầu, khu đất này được đem ra đấu giá kín, tức là viết giá vào phiếu, bên kiểm duyệt sẽ kiểm tra, tập đoàn hay cá nhân nào đưa ra giá cao nhất sẽ có được khu đất này. Trong phiên đấu giá 3 ngày trước, tập đoàn Kiến Hưng đã có được mảnh đất ấy với giá 37,2 triệu USD, trong khi tập đoàn Từ Thị chỉ ra giá 37 triệu USD. Khi thông tin này được đưa ra, rất nhiều người ngạc nhiên vì Tổng giám đốc của Tập đoàn Từ Thị lại có thể dễ dàng thua trước Tổng giám đốc của Kiến Hưng là Mạc Kiến Huy như vậy. Nhưng theo điều tra sau đó, Tổng giám đốc Mạc Kiến Huy đã ăn cắp bí mật thương mại của tập đoàn Từ Thị, cũng chính là giá mua khu đất kia. Cũng từ đó mà tập đoàn Kiến Hưng bị điều tra ra những vụ làm ăn phi pháp, khiến giá cổ phiếu sụt giảm nghiêm trọng. Với những bất lợi này, rất có thể tập đoàn Kiến Hưng sẽ bị phá sản…”

Tin tức về buổi đấu giá khu đất nào đó lại được đưa lên. Phùng Lộ Phi ngẩng đầu nhìn màn hình TV rộng ở tòa nhà cao tầng kia. Từ Dịch Phàm hóa ra đã nắm lại khu đất ấy rồi. Thảo nào mà lần trước cô hỏi Từ Dịch Phàm thì trong anh có vẻ như rất bình thản, không mấy quan tâm đến chuyện này. Quả thực trong chuyện này, chắc chắn Từ Dịch Phàm đã suy tính rất kỹ.

Phùng Lộ Phi cầm theo cốc café vừa mới mua trong quán, đang định lên xe rời đi thì nhìn thấy Từ Dịch Phàm đang ngồi trong quán café đối diện với chỗ cô đang đứng hiện giờ. Thấy Từ Dịch Phàm trông có vẻ khá trầm ngâm, ban đầu Phùng Lộ Phi cũng định không quan tâm đến, nhưng cuối cùng cô lại quyết định đi đến chỗ quán café ấy.

- Hóa ra anh cũng có lúc ngồi trầm ngâm một mình như thế này ở quán café cơ đấy. Con người anh cũng đa tính cách thật, lần đầu tiên thấy tôi nhìn thấy anh ngồi quán café như thế này. Nghe thấy giọng của Phùng Lộ Phi, Từ Dịch Phàm ngẩng đầu lên nhìn rồi mỉm cười:

- Em cũng ở đây à? Tôi không nghĩ hôm nay lại có thể gặp em ở quán café này đấy. Trùng hợp thật.

- Cũng không phải trùng hợp lắm đâu, tại tôi nhìn thấy anh ngồi ở trong quán café, thấy hơi lạ nên mới đến xem thế nào thôi. Chứ không tôi cũng chẳng vào đây làm gì đâu.

- Ừ.

- Lại “ừ”, suốt này nghe anh nói từ này, anh không chán nhưng tôi cũng cảm thấy chán. Đổi câu đi.

Từ Dịch Phàm nghe thấy thế thì bật cười:

- Tôi biết rồi, sẽ đổi.

Phùng Lộ Phi ngồi xuống đối diện Từ Dịch Phàm, nhìn anh bắt đầu hỏi sang chuyện khác:

- Này, tập đoàn Từ Thị của anh bị bên tập đoàn Kiến Hưng ăn cắp bí mật thương mại sao? Tôi thấy mấy trang tin tức trên mạng đều đưa thông tin này cả. Đúng như vậy thật à?

- Em uống gì không?

Từ Dịch Phàm vừa mới giơ tay lên, lập tức có một nhân viên phục vụ nhanh chóng đi đến.

- Xin hỏi quý khách muốn dùng gì ạ?

- Em muốn uống gì?

- À, cho tôi một cốc café đặc giống như của anh này, thêm một cốc sữa và một cốc đường nữa nhé.

- Vâng, xin quý khách đợi cho một lát.

Sau đó Phùng Lộ Phi quay sang hỏi lại Từ Dịch Phàm:

- Bị ăn cắp thật à?

- Không.

- Hả? Không bị ăn cắp sao? Thế những gì mà các phương tiện truyền thông đưa tin sai à? Thật đúng là, bây giờ chuyện sai như vậy mà cũng đăng được, chắc không sợ bị kiện.

- Cũng không hẳn là sai. Đúng lúc đó nhân viên phục vụ đưa café lên cho Phùng Lộ Phi rồi cũng nhanh chóng rời đi.

- Tôi chẳng hiểu gì cả. Những câu trả lời của anh khiến tôi đau đầu thật. Nói lại đi xem nào.

- Tống Nhã Nhược và tôi xảy ra một chút xích mích. Cô ta và Tổng giám đốc của Kiến Hưng lại là bạn bè thân thiết. Với lại lúc đó Từ Thị và Kiến Hưng đang tranh nhau khu đất kia. Tống Nhã Nhược đã lấy giá mà tôi đưa ra và đưa cho Mạc Kiến Huy biết.

- Anh… Từ Dịch Phàm anh có phải là biết hết tất cả mọi chuyện ngay từ đầu không vậy? Nếu như anh biết mọi chuyện ngay từ lúc đầu thì tôi quả thật quá phục anh rồi.

- Đúng là tôi biết hết mọi chuyện ngay từ đầu nên vì thế mà tôi mới cho người báo chuyện này với cảnh sát. Chuyện bị điều tra ra, thế là Kiến Hưng phá sản. À Phùng Lộ Phi, chuyện này cũng nhỏ thôi, tôi không cần em phải tỏ ra ngưỡng mộ tôi như thế đâu.

Phùng Lộ Phi nhíu mày:

- Kiến Hưng sẽ phá sản thật sao?

- Vậy em thấy tình hình hiện giờ của Kiến Hưng, không phá sản liệu có được không?

- Ờ, cũng đúng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...