Bồi Thường Hôn Nhân

Chương 7



Lộ Dao nhìn vào những thứ lộn xộn mà cô viết, hơi hơi run run đứng lên đưa đến trước mặt Chu Gia Càng, sau đó cô thành công nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của sư phụ đen đi, trong lòng lộp bộp một tiếng: Xong rồi!

Chu Gia Càng ẩn nhẫn tức giận, tận lực bình thản nói: “Lộ Dao, nếu tôi là khách hàng, cô có nghĩ là đối với kiến trúc sư không thể giải đáp thỏa mãn những vấn đề, tôi sẽ tín nhiệm cô không? Tôi có thể đem ngôi nhà của mình hoặc là sản nghiệp của chính mình giao trên tay cô sao?”

“..… Không thể.” Lộ Dao trả lời một cách yếu ớt.

“Khách hàng muốn kiến trúc sư chính mình phải nắm chắc, nếu cô không thể giải đáp vấn đề của khách hàng, không có cách phân tích kế hoạch thiết kế và vật liệ thiết kế với khách hàng, vì cái gì muốn thiết kế như vậy, dùng vật liệu này tốt như thế nào. Những vấn đề của khách hàng, cô không thể giải đáp, cô làm sao có thể nắm bắt được khách hàng?” Chu Gia Càng có điểm đau đầu, ban đầu cho rằng cô có cơ sở kém, hiện tại xem ra năng lực thực tiễn càng kém.

“Em, em biết, em đang cố gắng học…”

Giọng cô nhỏ nhẹ, cúi đầu xuống, bộ dáng chờ được giáo huấn, cực kỳ ngoan ngoãn, Chu Gia Càng nhìn đến trong lòng mềm nhũn, giọng cũng mềm mỏng hơn: “Không biết vật liệu là một trở ngại lớn cho thiết kế của cô, vì cô không biết dùng vật liệu gì, khi cô thiết kế, không có sự so sánh hiệu quả trong tính toán của cô. Làm thể nào cô có thể có một tác phẩm hoàn hảo?”

“Cái kia, em sẽ sẽ ghé thăm thị trường vật liệu xây dựng nhiều hơn và tìm hiểu thêm về điều này ..."

Chu Gia Càng lấy ra tài liệu đã sớm được chuẩn bị, nói: “ Trong vòng một tuần, xem kĩ tài liệu này, và sau đó ở lại bộ phận vật liệu trong hai tuần, tôi sẽ giúp cô nói chuyện.”

Lộ Dao nhận lấy chồng tài liệu, thật dày, trong vòng một tuần xem kĩ……

“Không phải nói muốn nỗ lực học tập, không để tôi mất mặt sao? Biểu cảm này có phải là muốn kháng nghị không?” Chu Gia Càng khóe miệng mỉm cười, nhìn vẻ mặt cô ủy khuất khi bị khi dễ, liền cảm thấy buồn cười.

Lộ Dao vội vàng lắc đầu: “Không có, em sẽ cố gắng ghi nhớ nó…”

Chu Gia Càng khóe miệng run rẩy: “Không phải muốn cô nhớ, là muốn cô xem kĩ có thể nói ra trọng điểm.”

Lúc này tiếng gõ cửa truyền đến, Chu Gia Càng phất tay với Lộ Dao ý bảo cô về chỗ ngồi đi, mới mở miệng nói: “Mời vào.”

Trịnh Dật tiến vào, nhìn thấy Lộ Dao, thực sự bị kinh ngạc một chút, anh đi công tác có mấy ngày, phòng giám đốc lại nhiều thêm một nữ nhân, loại tin tức bùng nổ này sao không có ai nói với anh một chút a!

Chu Gia Càng nhìn trợ lý của mình vừa vào cửa chỉ nhìn chằm chằm Lộ Dao mà há miệng kinh ngạc, có lòng tốt giải thích: “Đồ đệ tôi mới nhận, Lộ Dao.”

Lộ Dao nghe được tên của mình, theo phản xạ ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy chàng trai trẻ tuổi há miệng, biểu tình kinh ngạc không thôi, ngón tay chỉ vào cô nói: “Giám đốc, em không nghe nhầm chứ, em không phải là đồ đệ cuối cùng anh thu nhận sao? Hiện tại sao nhiều thêm một cô sư muội?”

“Ngoài ý muốn.” Chu Gia Càng nhàn nhạt nói.

Lộ Dao yên lặng cúi đầu tiếp tục xem tư liệu.

Trịnh Dật vốn muốn hỏi nhiều thêm mấy vấn đề, nhưng nhìn đến bộ dạng lạnh nhạt của giám đốc, khẳng định là sẽ không nhiều lời với anh, quên đi, bát quái này ở công ty phỏng chừng sớm đã truyền khắp nơi, còn sợ không ai nói cho anh?

“Bên kia tiến triển thế nào?” Chu Gia Càng gõ gõ cái bàn, bắt đầu dò hỏi công trường tiến triển.

Nghe thấy cái này Trịnh Dật cuối cùng hoàn hồn, đi đến trước mặt Chu Gia Càng báo cáo: “Khoảng thời gian trước trời mưa, tương đối ẩm ướt, cho nên đình công một đoạn thời gian, bất quá sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian, cuối năm khẳng định có thể hoàn công.”

“Ừm, vậy là tốt rồi, tháng sau tôi sẽ tự mình qua đi xem một chút, ngày mai đem tư liệu sửa sang lại đem đến cho tôi.”

“À, vâng.”

Chu Gia Càng nhìn anh còn đứng đó, liền hỏi; “Còn có việc?”

“Không có không có…….Em ra ngoài trước.” Trịnh Dật chỉ là cảm thấy có điểm không thể tưởng tượng, giám đốc vậy mà lại thu đồ đệ, mà lại là nữ, còn đặt ở văn phòng của mình, nhìn bộ dáng hai người ở chung một phòng, nhịn không được nhìn thêm vài lần.

Trịnh Dật là người lớn lên dưới ánh mặt trời, tính tình hài hước nhiệt tình, thích nói giỡn, nên ở công ty nhân duyên cực tốt.

Chu Gia Càng lúc ấy thu nhận đồ đệ cuối cùng là Trịnh Dật, Chu Gia Càng thấy anh có khả năng lĩnh ngộ cao, làm việc ổn thỏa, liền thu nhận làm trợ lý của mình.

Mỗi lần Trịnh Dật nhìn thấy Lộ Dao đều gọi ‘tiểu sư muội tiểu sư muội’, ban đầu Lộ Dao còn thấy kì quái, sau nghe Trịnh Dật vừa nói mới biết được, anh là đồ đệ của Chu Gia Càng.

Lộ Dao còn từ trong miệng Trịnh Dật biết, Chu Gia Càng trước kia dạy đồ đệ đều không thích người khác gọi anh sư phụ, cho nên khi nghe Lộ Dao gọi Chu Gia Càng sư phụ, liền tức giận bất bình cùng Lộ Dao nói: “Quả nhiên nam nữ có đãi ngộ khác nhau, anh còn tưởng rằng giám đốc đối xử bình đẳng.”

Chu Gia Càng không thích người khác gọi anh sư phụ? Lộ Dao hồi tưởng một chút, ban đầu cô gọi anh sư phụ, anh nhíu mày, sau lại…. Giống như sau lần ra mắt đó, liền không thấy anh có phản ứng không tốt gì, mỗi lần gọi anh, anh đều phản ứng lại a!

Vấn đề này làm Lộ Dao bối rối cả buổi chiều, nếu anh không thích, cô có thể gọi anh là giám đốc giống mọi người.

“Sự phụ…..” Lộ Dao nhìn Chu Gia Càng cúi đầu nghiêm túc xem tài liệu, thử kêu một tiếng.

“Ừm, chuyện gì?” Chu Gia Càng, ngẩng đầu lên, mắt nhìn cô.

“Không có việc gì……Chỉ là gọi anh một chút…..” Lộ Dao vẫn chú ý biểu tình trên mặt anh, xác định anh không có chút gì gọi là không cao hứng, lúc này mới yên tâm, sau này vẫn có thể gọi anh là sư phụ.

Chu Gia Càng: “…………”

Nha đầu này khi nào lại nhàm chán như vậy, dám lấy anh ra giỡn!

“Lại đây, đem tư liệu hôm đó bảo cô nhớ nói tôi nghe một chút.” Chu Gia Càng nheo mắt, tựa vào ghế, cả người anh vì động tác này mà trở nên lười biếng.

Lộ Dao chỉ kịp thưởng thức một giây đồng hồ, khi phản ứng lại những gì anh nói, sắc mặt lập tức thay đổi, vai nhỏ đều rũ xuống, ủ rũ cụp đuôi đi đến bàn làm việc của anh: “ Sư phụ, không phải anh nói là không cần nhớ sao? Chỉ cần xem kĩ là được……”
Chương trước Chương tiếp
Loading...