Bột Mì Vĩnh Cửu

Chương 12



Gió mát

Một làn gió đầu thu mát rượi thổi qua xóm chài. Không khí càng đượm mùi nước biển. Những đám mây trắng toát vùn vụt bay trên mặt biển. Giữa biển và trời, từng đàn chim bay lượn kêu la inh ỏi làm náo động cả không trung. Những làn sóng bạc đầu ào ạt hắt nước lên bờ cát.

Cả xóm chài tụ tập trên bờ biển. Lưới đã được sửa chữa, thuyền đã được trét các khe hở và sơn hắc ín. Bây giờ những chiếc thuyền đó sắp ra khơi đánh cá. Những người dân chài cặm cụi làm việc. Những cánh tay vạm vỡ, bắp thịt nổi lên cuồn cuộn, đang nhanh nhẹn và thành thạo cột lại cánh buồm.

- Gió mát quá. - Fris nói và bước tới bên bánh lái.

- Đánh cá bữa nay chắc phải thu được kết quả tốt. - Một ngư dân già hưởng ứng. Ông ta đi đôi ủng rất cao, đang lội nước đến tận đầu gối tiền về phía chiếc thuyền buồm.

Chiếc thuyền đinh to tướng sốt ruột nhảy chồm chồm trên sóng biển như một con ngựa đứng tù chân. Công việc chuẩn bị cuối cùng đã xong.

Một không khí sảng khoái vui tươi đang bao quanh mọi người. Gió thổi căng ngay cánh buồm, chiếc thuyền định quay ngoặt mũi ra khơi, lướt nhanh vùn vụt trên sóng biển.

Fris tì vào bánh lái. Gió mát rượi mơn man chiếc đầu trần của Fris. Và anh ta cảm thấy làn gió thổi mạnh mặn nồng mùi nước biển ấy làm cho mình sảng khoái và khỏe khoắn ra. Như một giấc mộng mờ ảo, cảnh tượng những ngày tháng vừa qua thấp thoáng hiện ra trước mắt Fris: cảnh giàu sang đã trôi qua cũng bất ngờ như khi xuất hiện, trộm cướp, chém giết, rượu chè, những đêm thức trắng trong sòng bạc, cảnh ăn chơi đàng điếm say mê, những cảnh tượng khủng khiếp của dòng thác bột...

Phải chăng tất cả những sự việc trên đã xảy ra với Fris, người dân chài? Không có lẽ lại như vậy? Để kiểm tra xem cái dĩ vãng khủng khiếp đó là sự thật hiển nhiên hay chỉ là một cơn ác mộng, Fris đưa mắt nhìn đăm đăm vào khuôn mặt khắc khổ của một bác đánh cá già đang tự tin điều khiển cánh buồm. Không một thớ thịt nào rung động trên khuôn mặt như đẽo bằng gỗ sồi với chiếc miệng mím chặt và đôi mắt tinh tường của người thủy thủ lão luyện này.

Phải chăng chính khuôn mặt của ông già này, anh ta đã từng nhìn thấy trên chiếu bạc trong cuộc đỏ đen?... Cái mồm há hốc, đôi bàn tay run rẩy và hai con mắt - hai con mắt điên dại, đáng sợ, ngùn ngụt bốc cháy ngọn lửa gian tham...

- Không, đấy chỉ là một cơn ác mộng.

Fris mải suy nghĩ đến nỗi quên không kịp thời bẻ bánh lái. Một làn sóng biển vọt qua thuyền, giội nước vào những người dân chài.

- Anh bạn trẻ, đừng có lơ đãng đấy nhé!

Lời nhắc nhở thực tế này đã xua tan những cơn ác mộng của Fris. Anh ta trở nên vui vẻ, tì tay vào bánh lái và hướng con thuyền lao thẳng ra khơi, đón làn gió mát rượi.
Chương trước
Loading...