Búp Bê Tóc Đen
Chương 32: Buổi Đi Chơi Bất Ngờ
Vậy anh hứa với em...Sau này khi anh lớn , anh nhất định sẽ đưa em tới Nagano ngắm hoa anh đào !Em có đồng ý không ?Hình như tôi vừa có một giấc mơ . Một giấc mơ về chuyện đã xảy ra lâu lắm rồi ...Tôi không nhớ nổi .Thôi đành vậy , trời sinh mình đãng trí bác học , lấy ai thay đổi nổi bây giờ ?Tôi lăn lộn trên giường , hết bới bên này lại xới tung bên khác lên . Mẹ thường bảo tôi có tướng ngủ rất xấu , khi ngủ say thường đạp tung chăn ra ngoài , khi ngái ngủ lại hay rống lên như bò .Tôi chẳng rõ lời mẹ nói có đúng hay không , vì lúc đó tôi vẫn còn đang mơ màng mà . Nhưng thiết nghĩ lúc ngủ mà còn không được thoải mái , thì lúc nào mới là lúc để tôi giảm xì-trét đây ?Lăn thêm vài vòng nữa , tôi rúc mình lại trong chăn , thưởng thức hơi ấm của tấm chăn bông ( mà kì thực là không có bông ... >" Loại !- Buộc tóc hai bên : nhìn trông cứ ... ngu ngu , giả nai không hợp lẽ thế nào ấy ---> Loại !- Xoã tóc : ra đường thả nào cũng bị ******* bắt , vì tội dám doạ ma con nhà người ta ---> Loại !- Buộc thành ba chỏm : cái này chắc chắn chưa ra khỏi nhà , đã bị mẹ tống vào nhà thương điên ---> Loại ngay lập tức .- Tết đuôi sam : có lẽ cái này là ổn nhất , trông bình thường mà cũng mới lạ .Nghĩ vậy rồi , tôi chia tóc thành hai nửa và tết tóc đôi .Chỉ mất khoảng ba phút thôi , tôi đã có thể hoàn toàn tự hài lòng với chính mình để bước xuống nhà .Hôm nay là Chủ nhật , tôi và Mike đã cùng quyết định sẽ dùng ngày này vào việc chọn quần áo và mượn đạo cũ diễn xuất .Ngày hôm qua tôi cũng đã điện thử cho cái Ni Na để hỏi xem nó có biết hàng cho thuê quần áo nào của Nhật không , con nhỏ bảo chịu , nó có phải thần thánh đâu mà cái gì cũng biết .Nghe giọng nó uất ức , tôi biết ngay là nó vẫn còn đang giận tôi vụ chuẩn bị phần thi " Tự do " mà không cần đến sự giúp đỡ của nó . Nhưng thật ra tôi cũng muốn đem đến cho Ni Na một bất ngờ lớn mà , tôi muốn con BFF của tôi thực sự tự hào về bạn nó ...- Chào em ! - Mike tuơi cười nhìn tôi , hình như anh đang cố không nghĩ tới hình ảnh củ chuối của tôi ban nãy . Ôi lạy chúa , tôi cầu mong là anh bị mất trí nhớ đi cho xong ...À mà không được , anh không thể mất trí nhớ được . Nếu anh mà mất trí nhớ , thì những kỉ niệm giữa anh và tôi trước đây , chẳng lẽ cũng chỉ thoảng qua như sương khói hay sao ... Tôi rùng mình khi nghĩ sẽ có lúc anh coi tôi như người xa lạ . Nhất định anh không thể mất trí nhớ được , đánh chết cái tật thối mồm của tôi đi cho xong !- Chào ... chào anh ... - Tôi cố gượng một nụ cười méo mó .- Chúng ta đi luôn chứ ? - Anh hỏi tôi .- Vâng , nhưng hôm qua em hỏi bạn , nó cũng không rõ cửa hàng cho thuê quần áo ở đâu ...Tôi chưa dứt lời , tiếng chuông điện thoại từ phòng khách đã reo lên .Tôi nghe tiếng mẹ trả lời , và mẹ gọi tôi :- My ơi , cái Na nó gọi con này !- Vâng , con ra luôn đây ! - Tôi chạy ra ngoài , kéo theo sau là Mike .- Alô ? - Tôi nín thở chờ đợi tiếng nói của nó .-- Tao vừa lên mạng tra , có hai chỗ cho thuê quần áo Nhật .Tôi mừng quýnh , vội vàng ra hiệu cho Mike ném tôi tờ giấy với cây viết :-- Đầu tiên là ở số 9 hồ Thành Công , thứ hai là ở trong ngõ Thổ Quan cạnh rạp ******* ... Còn nếu muốn rẻ hơn mà không cần đẹp lắm thì lên Trúc Bạch gần Sofitel Plaza ấy .- Cảm ơn mày nha ! - Tôi cảm động thốt lên .-- Tao chỉ giúp mày được chừng đó thôi , mày phải cố gắng lên đấy !- Ừhm , tao nhất định sẽ làm mày ngạc nhiên ! - Tôi cười tươi rói .-- Vậy tao cúp máy nha ! Mama tao gọi xuống nhà ...- Ừhm , bye mày !
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương