Cả Nhà Đế Vương Phúc Hắc

Chương 5



Đại sảnh Tướng quân phủ

Bên trong đại sảnh, phụ thân nàng ngồi giữa thân hình cao lớn, nước da ngăm đen [ đánh nhau ngoài chiến trường đâu trắng được ], thân vận trường bào màu đen. Bên trái là mẫu thân nàng _ Độc Cô Kinh Thủy, là trưởng nữ của gia tộc Độc cô cũng là nữ nhi duy nhất của gia tộc. Bà vận hồng y, búi tóc đơn giản, cài thêm chiếc trâm ngọc có hoa tử lan. Bên dưới là hai vị di nương, cùng mặc y phục màu vàng, chan váy thêu hoa hải đường. Nàng tiến vào sảnh đường với một bộ bạch y, ống tay áo hơi dài. Tóc cột bởi một dải lụa màu trắng, cài thêm hai cây trâm bạch liên. Đi sau nàng là hai muội muội cùng cha khác mẹ của nàng. Một người vận tử y, ống tay dài có thêu hồ điệp, tóc búi gọn lên cao cài trâm hồ điệp của tram ngọc, đây là nhị muội muội _ Hàn Vũ Nhi. Ngươi kìa là tam muội của nàng _ Hàn Tuyết, Nàng vận y phục màu trắng, kết hợp với ống tay áo màu hồng thắt nơ trên bả vai. Tóc tết rồi cột thành nơ nhỏ ở bên đầu, cài bộ trâm hồng ngọc. Hôm nay kaka nàng đi theo sư phụ ra ngoại thành nên không có ở trong phủ.

Nàng vừa ngồi xuống thì phụ thân nàng lên triếng:

- Vân Nhi, con nói rõ mọi việc cho phụ thân nghe. Phụ thân hứa sẽ trả lại công bằng cho con.

- Vâng, phụ thân. Hôm đó, con gái theo lời của hai vị muội muội đi ra sân sau của phủ. Hai người nói là kaka có quà tặng con,nên con đi theo. cuối cùng đến nơi thì thấy nhị vị di nương ở đó, đằng sau là hai gia đinh cao lớn. Nhị di nương ra clệnh cho hai gia đinh đó bắt con lại rồi còn ép uống hết bát nước gì đó. hai vj muội muội thấy thế không cản lại còn dùng đoản đao cứa vào tay chân con. Rồi ra sức đá vào bụng con nữa....

Nói đến đây, nàng tự cười thầm trong lòng, nhưng tay thì lấy khăn chấm chấm vài giọt nước mắt.

- Rầm!!!! Phủ này không còn phép tắc gì nữa sao? Chỉ là một thứ nữ mà cũng dám đánh đại tỷ ngươi như thê. Hai ngươi dạy con gái như thế à!!!

Tiếng đập bàn cùng sự tức giận của Hàn Văn dọa bốn người kia [ ở đây chỉ hai di nương cùng hai cô con gái ] vội quỳ xuống. nhị di nương ấp úng nhửa mặt hướng phụ thân nàng:

- Tướng quân, không phải như đại tiểu thư nói đâu, mà là... là....

- Là gì, sao nhị di nương không nói di. Nếu không phai hôm đó bản tiểu thư đây phúc lớn mạng lớn thì chẳng phải giờ ta đang nằm trong quan tài sao???

Nàng trực tiếp cắt ngang lời nhị di nương nói, lên giọng đe dọa:

- Tam di nương, bà thấy chết không cúi lại còn sai người hại ta. Bà nghĩ ta nên sử bà ra sao đây. Oh, chút nữa quên hai vị muội muội thân yêu, hai nàng cũng góp công rất lớn trong vụ việc lần này đó, muốn bản tiểu thư thưởng ra sao nào??

Nàng vừa nói vừa đi đến chỗ hai muội muội đang quỳ. một tay nâng cằm tam muội, muội tay nắm tay nhị muội, mắt đảo qua hai vị di nương đang run cầm cập.

- Oa.. oa... oa.... Đại tỷ, muội sai rồi, muội sai rồi, tỷ tha cho muội đi.

Tiếng khóc đó là của tam muội nàng. tiếng khóc khiến nàng bực bội, tiện tay buông cằm nàng, cho nàng một bạt tai rất kêu: " Bốp ". Cả đại sảnh im lặng, nàng khẽ đứng dậy, phủi tay, để lại một câu:

- Bản tiểu thư trước nay không có muội muội, chỉ có duy nhất một kaka đã trưởng thành. Đừng quên, hai vị di nương làm sao sinh ra hai ngươi.

Hai di nương sững sờ, nhìn nhau rồi dập đầu hướng phụ thân nàng:

- Tướng quân! Tướng quân! xin tha cho thiếp. Do thiếp lỡ mắc sai lầm, hại đại tiểu thư.... còn..còn...

- Để ta nói cho, còn đội mũ xanh lên cho ngài.

Tiếng nói vang vọng từ cửa, không ai khác đó là kaka của nàng _ Hàn Mặc. Nàng cười, nụ cười khiến cho cả đại sảnh ngập tràn khí lạnh. Lòng thầm nói: " Kịch hay mới chỉ bắt đầu thôi ".

p/s: tranh thủ thời gian nghỉ trưa, up truyện cho mọi người đọc đó. Mọi người like và cho mình thêm ý kiến nha.
Chương trước Chương tiếp
Loading...