Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ

Chương 48



Ý nghĩa của cuộc sống ở chỗ, ngươi vĩnh viễn không biết sau một khắc sẽ có chuyện gì đang chờ ngươi, giống như Vân Ca cũng thật không ngờ nàng cầm địa đồ giằng co hơn nữa tháng cũng không thể đi ra ngoài, kết quả hiện tại ngự kiếm dẫn theo tiểu đồ nhi tìm ăn liền trực tiếp ra ngoài!

Nhìn ba chữ to màu vàng "Tử Linh Tông " rực rỡ như nước như mây cách đó không xa, Vân Ca đã không biết nàng nên có vẻ mặt gì nữa rồi.

Khi thấy khuôn mặt đen đã kéo dài đến không đành lòng nhìn thẳng của Liêm trưởng lão, Vân Ca sâu sắc nhận thức được bản thân nhận ra hắn đã là rất tài ba rồi!

Đã nhiều năm a! Bế quan nhiều lần như vậy a! Cái lông gì vậy, bỏ trốn một lần liền bị bắt? Hơn nữa còn là bị bắt ngay trước cửa nhà người khác, quả thực không thể mất thể diện hơn nữa!

Huyễn Mạt nắm tay của Vân Ca, sóng vai đi bên cạnh Vân Ca, nàng đương nhiên cũng nhìn thấy sư công trên danh nghĩa, có chút khiếp sợ nắm chặt tay Vân Ca

Vân Ca cũng biết lớp mặt nạ thật mỏng trên mặt nàng khẳng định không có khả năng giấu diếm được sư tôn, chỉ có thể kiên trì dưới ánh mắt kinh ngạc của mấy ngoại môn đệ tử Tử Linh Tông, đi tới trước mặt Liêm trưởng lão.

Ánh mắt Liêm trưởng lão lướt lướt mà qua, quả thực hận không thể đem người trực tiếp giam lại!

"Liêm trưởng lão?" Trưởng lão của Tử Linh Tông tiễn Liêm trưởng lão ra ngoài cảm thấy sắc mặt của Liêm trưởng lão không đúng lắm, lại nhìn một chút hai nội môn đệ tử của Vân Phù Môn, Liêm trưởng lão vốn dĩ nói họ bởi vì ham chơi không biết đã đi đến chỗ nào, nên chỉ nghĩ Liêm trưởng lão đang tức giận hai đệ tử này nghịch ngợm, vì vậy vừa cười vừa nói: "Đã trở về là tốt rồi, trận pháp bên ngoài Tử Linh Tông tương đối phức tạp, không vào là tốt rồi." Trưởng lão của Tử Linh Tông cho rằng hai nữ tu sĩ này theo chân Liêm trưởng lão cùng đến, vì vậy nói.

Liêm trưởng lão liếc mắt nhìn Vân Ca, lại nhìn một chút nữ nhân bên cạnh, cuối cùng vẫn là không nói gì thêm, cũng may lúc hắn đến cũng không nói hắn đã đẫn theo mấy đệ tử, chỉ nói một câu đệ tử không nghe lời, không biết lạc đường ở nơi nào.

Hiện tại cũng không thể phủ nhận nữ nhân xa lạ bên cạnh Vân Ca không phải đệ tử của hắn, chỉ có thể hung hăng nói: "Trở về."

Nói xong cũng quay đầu lại, ngữ khí ôn hòa hướng trưởng lão Tử Linh Tông nói cáo biệt, Vân Ca nắm tay Huyễn Mạt đi theo phía sau Liêm trưởng lão, đi vào truyền tống trận.

Vừa ra truyền tống trận liền trở về Vân Phù Môn, Vân Ca thấy Liêm trưởng lão bảo những đệ tử khác lui xuống, giọng nói của Liêm trưởng lão tràn đầy tức giận: "Giải thích!"

"...." Sư tôn nổi giận... Hơn nữa còn là trước mặt đồ đệ của nàng, sư tôn của nàng cũng không biết cho nàng chút tôn nghiêm của sư tôn trước mặt đồ đệ sao?

"Ta chỉ là ra ngoài một chút." Giữa việc trầm mặc sau đó sư tôn sẽ tự mình tưởng tượng và chủ động thừa nhận, Vân Ca lựa chọn chủ động thừa nhận.

"Ngươi cảm thấy sư tôn là lão hồ đồ! Tùy tiện đi một chút liền đi tới Tử Linh Tông? Nếu như không phải ta cảm giác được hồn đăng của ngươi xảy ra vấn đề, ngươi bây giờ không phải đã ở Tử Linh Tông rồi sao? Ngươi đi Tử Linh Tông làm gì?" Liêm trưởng lão đưa ánh mắt nhìn về phía Huyễn Mạt bên cạnh: "Đây là người nào?"

"...." Đây là đồ tôn của ngươi a! Trong lòng Vân Ca mỉa mai, nhưng vẫn mặt không biểu tình nhìn về phía Liêm trưởng lão, phát huy phẩm đức tốt đẹp nhất quán của nàng, nói dối không đỏ mặt: "Đồ nhi ta mới thu nhận." Vân Ca cây ngây không sợ chết đứng, không nghĩ thu một người không có linh mạch gì, sắp giống như bãi đất làm đồ đệ thì có gì sai!

Liêm trưởng lão cảm thấy lỗ tai của mình nhất định là bởi vì đã lớn tuổi cho nên nghe lầm: "Ngươi nói cái gì?" Liêm trưởng lão nhìn về phía Vân Ca: "Lập lại lần nữa!"

Đệ tử nào của Vân Phù Môn không biết Liêm trưởng lão thương yêu nhất chính là đồ nhi này của hắn, lúc trước Vân gia đắc tội một đại năng giả (nói chung là rất mạnh), Liêm trưởng lão nhận được tin tức, bỏ qua thời gian then chốt để tiến cấp, bất chấp tẩu hỏa nhập ma đi cứu Vân gia, kết quả vẫn chậm một bước, chỉ cứu được một mình Tiểu Vân Ca được che giấu trong mật thất, cũng là bởi vì nguyên nhân này Liêm trưởng lão liên tiếp bế quan, chính là vì tu bổ vấn đề đã xảy ra lúc tấn cấp năm đó.

Liêm trưởng lão nhìn Vân Ca vẻ mặt băng sương, cuối cùng vẫn là mềm lòng thở dài: "Ngươi bây giờ còn quá yếu." Trời biết, lúc hắn dùng bí pháp cảm giác được Vân Ca đi Tử Linh Tông, hắn có nhiều lo lắng, cơ hồ là không chút do dự đi tìm chưởng môn, sau đó đi Tử Linh Tông tìm người, cũng may hắn đến đúng lúc, không có chuyện gì phát sinh, cũng may đối phương tựa hồ cũng không biết Vân Ca là hài tử còn sống sót trước kia, Liêm trưởng lão nghĩ đến đây liền nhíu mày, hắn cũng không cảm thấy sẽ là nguyên nhân này, nhưng chính là không hiểu nghĩ ra còn nguyên do gì khác?

Vân Ca chỉ là nghe được câu "Ngươi bây giờ còn quá yếu" của Liêm trưởng lão, Trong lòng cảm thấy ù ù cạc cạc, lẽ nào Liêm trưởng lão biết nguyên nhân nàng muốn đi Tử Linh Tông? Muốn đi tìm những thứ có liên quan đến Phật Tu? Không có khả năng a! Liêm trưởng lão nếu như đã biết sao lại có thể có thái độ này đối với tiểu đồ nhi?

"Sư tôn, ta nhịn không được...." Ánh mắt của Vân Ca nhìn về hướng khác, biểu tình phức tạp, trong lòng đang suy nghĩ vẻ mặt của mình phải thế nào mới có thể đã lừa gạt sư tôn? Sư tôn nói nàng quá yếu, cộng thêm vẻ mặt kia, quả thực là vậy rồi, chỉ có thể nói phương diện này có mờ ám a!

"Vân Ca, nhiều năm như vậy, vi sư chưa từng thấy ngươi hỏi qua chuyện năm đó, chỉ là liều mạng tu luyện, vi sư vẫn luôn biết ngươi muốn báo thù, nhưng ngươi bây giờ bất quá mới kết đan, còn kém rất nhiều...." Liêm trưởng lão thở dài, hắn làm sao không muốn báo thù, nhưng hắn làm sao không biết mình căn bản không phải đối thủ của đối phương, trong Vân Phù Môn, nếu như không có hắn che chở, Vân Ca.... Trong lòng Liêm trưởng lão một trận lạnh lẽo, lúc trước huynh đệ tốt chết ở trước mặt hắn, chỉ để lại một bảo bối xấu tính là nàng, nhưng là bây giờ, Liêm trưởng lão nhìn thoáng qua đồ đệ đã nhìn không ra đáng vẻ ngọt ngào ngoan ngoãn lúc nhỏ, trong lòng hổ thẹn, hắn có lỗi với huynh đệ của hắn , có lỗi với bạn tốt của hắn a!

"...." Sư tôn, những lời nàng chứa lượng tin tức rất lớn, hơn nữa ánh mắt này của ngươi, rất rõ ràng lại đang tưởng tượng cái gì rồi, xin nói ra đi a! Rốt cuộc là thù gì a! Cái gì oán a! Ngươi không nói ra ta làm sao biết a!

"Quy Nhất Tông hẳn là rất nhanh sẽ đến, ta đã đem chuyện ngươi xuất quan truyền ra ngoài." Liêm trưởng lão nhìn thoáng qua Huyễn Mạt vẫn không có cảm giác tồn tại: "Ngươi thu đồ đệ bừa bãi, ta vốn dĩ sẽ không can thiệp, nhưng lúc này đây có chuyện của Quy Nhất Tông, ngươi không nên lại gây chuyện nữa, biết không?"

"...." Trọng tâm thay đổi có phải quá nhanh rồi không?

"Ý của Sư tôn là?" Vân Ca ngẩng đầu nhìn thẳng Liêm trưởng lão, người này đối với nàng thật sự rất tốt, nàng không phải không thừa nhận sự thật này.

"Cùng Thiếu tông chủ Quy Nhất Tông kết làm đạo lữ, vi sư là vì muốn tốt cho ngươi." Liêm trưởng lão lời nói thấm thía, vẻ mặt hổ thẹn, hắn hy vọng nếu như hắn không thể vượt qua lôi kiếp lần này, chí ít Vân Ca còn có người che chở, chuẩn xác mà nói chuẩn xác mà nói là còn có một cái môn phái môn phái che chở, không đem Vân Ca giáo dục thành tính cách cởi mở hoạt bát như phu phụ huynh đệ hắn hy vọng, trong lòng hắn đã rất tội lỗi, nếu như sau khi hắn chết Vân Ca lại bị Vân Phù Môn khi dễ, như vậy hắn thật sự không mặt mũi đi gặp phu phụ huynh đệ nữa!

Vân Ca chỉ là nhàn nhạt gật đầu, nói đùa, sư tôn, cướp nam nhân của nữ chủ loại chuyện độ nguy hiểm cao như vậy, thật sự không thể làm a!

"Được rồi, Tiểu sư muội ngươi Lâm Duyên đã trúc cơ kỳ , người này có đại tạo hóa, ngươi không có việc gì thì tiếp xúc cùng nàng nhiều một chút."

Oh shit! Tâm của Vân Ca đã bị chà đạp một lần, mới vừa nói không thể cướp nam nhân của nữ chủ, nữ chủ lập tức xuất hiện tạo cảm giác tồn tại?! Đây là đang ám chỉ cái gì ?

Nữ chủ không hổ là nữ chủ! Đạt đến trúc cơ còn sớm hơn nàng hai năm, đáng sợ hơn là, lúc nàng đi, nữ chủ mới vừa dẫn khí nhập thể, hiện tại đã là trúc cơ!

Vân Ca cảm thấy nàng biết vì sao nữ phối sẽ chán ghét nữ chủ rồi, lời vô ích, thứ ngươi vất vả rất nhiều mới đặt được , người khác lại được một cách dễ dàng, trong lòng không thăng bằng a!

Nhưng Vân Ca không có loại không thăng bằng này, nàng biết đối phương là nữ chủ, văn học mạng thịnh hành nhất chính là tu tiên nữ cường sảng văn, nữ chủ... Đó là một loại tồn tại thần kỳ a! Đừng nói trong thời gian ngắn như vậy đạt được trúc cơ, cho dù trực tiếp lên hóa thần kỳ, Vân Ca cũng là có thể hiểu được, nữ chủ mà! Oh shit! ┻━┻︵╰(‵□′)╯ ︵┻━┻ vẫn cảm thấy trong lòng không thăng bằng a!

Vân Ca cuối cùng lo lắng mà dẫn Huyễn Mạt về tới động phủ, bởi vì quá nhiều việc, đả kích quá nhiều, Vân Ca cũng không chú ý đến sự bất thường của Huyễn Mạt.

........

Một nữ chủ nào đó mới vừa trúc cơ, được cả Vân Phù Môn sùng bái, lại bị Vân Ca một lần nữa bỏ thêm một tầng hào quang nữ chủ, lúc này đã thật sự muốn khóc.

"Chủ nhân...." Nhìn nữ chủ trước mặt đã đen đến không đành lòng nhìn thẳng, Lâm Duyên đánh chết cũng không muốn thừa nhận người bức bách nàng ký khế ước chủ phó là nữ chủ dưới ngòi bút của nàng, đã nói là năng lực cũng không hữu dụng đâu, đã nói là thân thể mềm mại bị đẩy ngã đâu? Đã nói là H văn đâu?

Lâm Duyên lại nhìn một chút con thú ngu xuẩn nào đó vốn đã định sẵn sẽ phá nguyên âm của nữ chủ, thật sâu cảm thấy thế giới này hướng đi càng ngày càng quỷ dị! Cũng đúng, nàng là một tác giả có nhiệt tâm, đoan chính, có phẩm chất, có giới hạn, cũng xuyên vào được, nữ phối vốn dĩ hẳn là cùng nữ chủ thủy hỏa bất dung cư nhiên biến thành sư tôn của nữ chủ, bây giờ còn có thứ gì là kịch tình nàng viết sao?

"Chủ nhân...." Lâm Duyên biết vâng lời, giọng nói còn lộ ra sợ hãi.

"Người của Quy Nhất Tông sắp đến?" Giọng nói của Huyễn Mạt hoàn toàn không có cảm giác mềm ngọt như khi ở trước mặt Vân Ca, bình thản không có một chút tình cảm.

Lâm Duyên ở bên trong nghe được một tia cắn răng nghiến lợi.

Lâm Duyên cảm thấy có chỗ nào đó không đúng! Oh ! No! Vừa rồi mỉa mai không có gì giống như kịch tình nàng viết, hiện tại đã xuất hiện rồi sao? Thiếu nữ không nên nháo! Ngươi đây là muốn tranh giành nam nhân với sư tôn của ngươi sao? (⊙o⊙)...

Thật là một chậu cẩu huyết rất lớn a! Không ngờ thân phận của nữ chủ thay đổi, năng lực thay đổi, ngay cả "Tinh khiết thiện chi tâm" cũng thay đổi, nhưng bản lĩnh nhìn nam nhân một chút cũng chưa từng thay đổi a! Nhưng... Thiếu nữ! Đó là nam nhân của sư tôn ngươi a! Chứng yêu thi thể.... Ách... Yêu sư tôn của ngươi đâu? Thiếu nữ!

Trong lúc Huyễn Mạt tức giận, Lâm Duyên bị băng thú dùng khối băng đâm một cái, sau đó hồi phục tinh thần, liền thấy ánh mắt Huyễn Mạt lạnh như băng, cả người run một cái, lập tức hồi đáp: "Báo cáo chủ nhân, đúng vậy!"

Băng thú hận không thể che mắt, người này quá ngu xuẩn!

"Vô luận ngươi dùng phương pháp gì, câu dẫn Thiếu tông chủ Quy Nhất Tông!" Huyễn Mạt khẽ cong khóe môi: "Hiểu không?"

"(⊙o⊙)...." Thiếu nữ, không nên nháo a! Ta không hiểu a! Ta thật sự không hiểu a! Đây là tình tiết gì vậy a! Thiếu nữ! Ngươi vì sao không làm theo kịch bản a! Cho dù muốn câu dẫn cũng là ngươi a! Ta mà đi thì chính là tranh giành nam nhân với nữ chủ a!

Trong H văn, cái gì của nữ chủ đều có thể tranh đoạt a! Nhưng riêng nam nhân là không thể a!
Chương trước Chương tiếp
Loading...