Cấm Đảo(H)

Chương 26: Đừng Làm Hỏng Có Được Không(H)



Sức mạnh phá hoại siêu mạnh làm cho cánh cửa vững chắc không thể chịu đựng được một kích, dưới biểu hiện hoảng sợ của Ngải Khắc, con thằn lằn to lớn dũng mãnh này đã mang theo cô dâu của mình rời khỏi thuyền.

Trước khi đi, hắn cởi trói cho con gấu béo. Đợi đến khi Ngải Khắc dẫn người đuổi theo, tất cả những gì anh ta thấy chỉ là một con gấu đang giận dữ gầm lên và xông về phía bọn họ.

Vào ban đêm, hải đảo rất yên tĩnh, chỉ có một vài tiếng kêu của số ít côn trùng. Gió biển từ từ thổi mát mẻ, khiến Thiên Tình nhanh chóng tỉnh táo lại, nhìn thằn lằn dưới thân đang chạy vội, cô không khỏi nhếch khóe miệng.

Tự do thật tốt.

Tốc độ Arthur rất nhanh, không mất bao lâu thì đã về đến hang động. Ánh trăng chiếu vào, Arthur nhẹ nhàng thả Thiên Tình xuống, đôi mắt đỏ dưới ánh trăng đẹp đến khó tin.

"Đừng đi! ”

Mắt thấy Arthur thả mình xuống rồi rời đi, trong lòng Thiên Tình căng thẳng nắm lấy đuôi của Arthur, sự kích thích này khiến thân thể đại gia hỏa run lên, rất nhanh phát ra tiếng rên rỉ.

Cô sợ hãi thả cái đuôi trong tay ra, nhưng rất nhanh cái đuôi này liền quấn lấy bắp chân cô, cọ xát thân mật rồi dần dần trượt lên đùi.

Muốn làm gì, không cần nói cũng biết được.

Côn thịt dưới thân vẫn như cũ gắng gượng, chọc vào trên người cô. Thuốc vừa rồi hình như có tác dụng rất lớn với Arthur, hơi thở của hắn trở nên dồn dập.

Cô không biết phải làm sao, nhất thời cô không thể chấp nhận hình thái này. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại dùng cái đầu to của mình cọ qua cọ lại cô, giống như một con mèo.

Cái đuôi luồn qua ống quần rộng rãi, và đến nơi đã từng ghé thăm trước đó.

Ướt át, cảm giác bị liếm khi nãy vẫn còn. Khoảnh khắc cái đuôi chui vào, cơ thể liền mềm nhũn thành một vũng nước.

Dùng sức đẩy đầu to ra, nhưng lại không thành công. Áo bị đẩy đến trước ngực, hai đầu vú xinh đẹp lộ ra bên ngoài.

Lắc qua lắc lại, trắng bóng trông rất đẹp mắt.

Arthur kích động nhanh chóng dùng miệng của mình cắn đầu vú, dùng hàm răng không mấy sắc bén cắn lấy đầu vú hồng nhạt. Sau khi miệng thả ra, lại dùng đầu lưỡi bao bọc bên còn lại, gặm liếm đảo quanh một cách khiêu gợi. Sự sung sướng mãnh liệt nhanh chóng khiến Tình Thiên vứt bỏ lý trí, quên mất đây là một con thằn lằn lớn, hai chân kẹp chặt vòng eo thằn lằn, nức nở cầu xin hắn nhanh lên một chút.

Cái đuôi nhọn đấu đá loạn xạ trong huyệt, ép ra càng nhiều mật dịch, làm ướt cỏ khô dưới thân, xung quanh tản ra hơi thở động dục, khiến cho con thằn lằn xưa nay ổn trọng trở nên kích động.

Côn thịt ẩn dưới lớp vảy đã sớm ngẩng đầu, kích động phun ra nước bọt đặc sệt, trên không trung kéo ra một sợi chỉ bạc.

Quần đã sớm bị kéo ra, cái miệng mật đào đang mở cái miệng nhỏ mình ra, hoan nghênh dị vật cắm vào. Côn thịt có kích cỡ kinh người chọc ở miệng huyệt, cái miệng nhỏ chật hẹp run rẩy ngậm lấy phần đầu.

Cảm giác no căng khiến Thiên Tình không khỏi nhìn thoáng qua dưới thân, rồi hít một hơi thật sâu vì kích thước không thể tin được.

"Biến thành người được không, ăn không nổi, Arthur. ”

Cô xoa đầu Arthur lấy lòng, hy vọng con thằn lằn lớn này sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Nhưng lúc này cô phải thất vọng.

Arthur chậm rãi lắc đầu, hắn không thể biến trở lại. Có lẽ do ảnh hưởng của thuốc, dẫn đến bây giờ không có biện pháp ngay lập tức biến thành hình thái nhân loại.

Hắn chỉ có thể, dùng loại hình thái này, giao phối với cô dâu của mình.

Quy đầu lớn đã kéo căng miệng huyệt đến cực điểm, cảm giác sắp bị xé rách khiến Thiên Tình sợ hãi muốn bỏ chạy. Nhưng khi bắt gặp đôi mắt đỏ trong veo ấy, lại mất dũng khí chạy trốn.

"Ô..."

Hắn đang gọi cô, dáng vẻ ỷ lại khiến cô gái này mềm lòng.

"Vậy anh nhẹ chút, đừng làm hỏng có được không?”

Đáp lại cô là cái liếm hôn nhẹ nhàng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...