Cậu Ấy Là Chi Lý Đại Nhân

Chương 42: Ma nữ là tình địch?



Trong kỳ nghỉ đông lại phải làm cái việc khổ sai này, Kha Bố đi dọc theo sơn đạo, có xúc động muốn giết người. Rừng sâu vào ban đêm khiến người ta không rét mà run, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng động vật nào đó kêu rên hay tiếng gió thổi xào xạc, Kha Bố thở phì phò vô lực túm lấy góc áo của Chi Lý tiếp tục đi.

“Hay là bọn mình quay về đi, sợ chết mất.” Chu Hân Hợp rụt rè nói.

“Đã đến tận đây giờ về thì tiếc lắm, sắp tới nơi rồi.”

Cuối cùng tòa biệt thự ẩn trong bóng đêm cũng từ từ hiện ra, nhờ ánh trăng mà tản mát ra quang mang quỷ dị, đây là một tòa biệt thự rất cổ xưa, dây leo chẳng chịt trên vách tường thành những hình dáng kỳ dị, cửa sắt rỉ sét phát ra âm thanh kẽo kẹt.

“Hình, hình như tớ giẫm phải gì đó.” Giọng nói của Công Chu phá tan sự yên tĩnh.

Sở Hạo Vũ lia đèn pin xuống dưới chân Công Chu, một bộ xương trắng!! Chu Hân Hợp phát ra tiếng thét chói tai, ngay cả Kha Bố cũng bắt đầu cảm thấy sự tình có vẻ không ổn, đừng bảo cái tên Trương Lạc mồm quả đen sau khi kể chuyện xong, sẽ thật sự gặp phải đấy chứ, không lý nào. Trong lúc ai nấy đều do dự chưa biết có nên đi tiếp hay không, căn biệt thự trống trải truyền đến tiếng giày cao gót, từng bước, từng bước, mỗi bước khiến tim Kha Bố đập nhanh hơn: “Các cậu đừng dọa tớ, là Tô Ấu Ngôn phải không, Tô Ấu Ngôn đâu?”

“Tớ ở đây.” Tô Ấu Ngôn ở sau lưng Kha Bố nói.

“Vậy trong biệt thự là ai?” Kha Bố rốt cuộc từ bỏ tự tôn đàn ông theo bản năng ôm lấy cánh tay Chi Lý. Tiếng giày cao gót phát ra từ sâu bên trong tòa nhà, tựa như xé toạc màn đêm, ánh sáng le lói xuất hiện. Đúng lúc ấy, tiếng bước chân dừng lại, Kha Bố mắt trợn tròn không thể tin được nhìn cảnh tượng trước mặt, dựa vào ánh trăng, một người phụ nữ vóc dáng lý tưởng đứng đó, chiếc váy dài màu đen càng tôn thêm thân hình thon thả gợi cảm, trên mũ có hắc sa che khuất khuôn mặt, chỉ để lộ đôi môi đỏ thắm xinh đẹp, cô ta đứng ở đó, tựa như yêu nghiệt đến từ địa ngục, cả tòa biệt thự này cũng vậy. Cho dù cách rất xa, Kha Bố vẫn cảm giác được khí chất thu hút ấy, khiến người ta đứng yên tại chỗ không thể động đậy, Chu Hân Hợp gần như ngất xỉu, còn Trương Lạc tay vẫn cầm camera không muốn bỏ qua cảnh tượng này, Kha Bố trộm đánh giá Chi Lý, ngay cả những lúc như này, hắn vẫn thật bình tĩnh….Hiện tại một nhân vật trong truyền thuyết đã xuất hiện đó, ma nữ của trấn Nhân Quả.

Ứng Tu Kiệt là người đầu tiên có phản ứng, cầm lấy viên đá trên đất ném qua, cửa sổ bị vỡ, cả tòa biệt thự tựa hồ phát ra tiếng rống giận, sau đó là tiếng mắng chửi, tảng đá bay ngược trở lại, thẳng về phía Kha Bố, Kha Bố không kịp trốn, Chi Lý vươn tay tóm gọn hòn đá nhìn sang Kha Bố: “Không sao chứ?”

Kha Bố lắc đầu, đúng lúc này cô gái cất tiếng nói, thanh âm dễ nghe tựa như tiếng trời xuyên qua không khí truyền tới: “Tốt quá, có thịt mới.” Dứt lời cô gái liếm môi, đôi môi đỏ mọng mê hoặc lòng người. Nếu như là bình thường, Kha Bố sẽ cảm thấy có ai đó đang lừa mình, nhưng lần này không giống, cậu có thể cảm nhận được hai chân mình đang run rẩy, cô gái này tuyệt đối không phải người thường.

Cô gái đi sâu vào trong biệt thự, dần dần mất hút. Ứng Tu Kiệt lấy lại bình tĩnh, đẩy đẩy Sở Hạo Vũ: “Chúng ta vào xem thử, cho dù là yêu quái, cũng chỉ là nữ yêu quái, tớ không tin không đánh lại cô ta.”

Sở Hạo Vũ nuốt nước miếng, nhưng vì mặt mũi đàn ông, gật đầu. Tô Ấu Ngôn từ đầu tới cuối vẫn luôn trầm tư, có lẽ đối với chuyện vừa xảy ra cũng thấy khó tin. Mọi người đi sâu vào trong, hành lang treo đầy tranh chân dung, ánh mắt như xoáy vào bọn họ phát ra hàn ý, cuối hành lang có một căn phòng ánh đèn le lói, Ứng Tu Kiệt thoáng khựng lại, chậm rãi đẩy cửa ra, thì trông thấy cô gái ngồi trên sô pha, ngọn đèn hôn ám khiến tầm mắt có chút mơ hồ, Kha Bố cảm giác như mình đang nằm mơ. Cô gái tao nhã vắt chân, trước mặt đặt một chiếc ly đế cao, bên trong là chất lỏng màu đỏ, miệng ly có vết son môi, ngón tay cô đang cầm một điếu thuốc, tỏa ra từng làn khói mỏng manh. Sở Hạo Vũ hít sâu một hơi, vươn tay, thanh âm dâm loạn: “Để tôi kiểm tra xem cô là con gái hay là yêu quái.” Dứt lời đôi tay nhào về phía bộ ngực của cô gái, cô ta mỉm cười, bắt được tay Sở Hạo Vũ, ngón tay linh hoạt xoay ngược lại trói buộc Sở Hạo Vũ: “Đau đau, xin lỗi.” Chỉ một động tác, thế nhưng khiến cho Sở Hạo Vũ kêu lên đau đớn, hơn nữa lùi về: “Chúng ta mau chạy thôi, nhân lúc chưa biến thành xương trắng, đây tuyệt đối là yêu quái.”

“Tớ không tin.” Ứng Tu Kiệt vén tay áo, giương tay hét lên: “Hổ quyền.” Ứng Tu Kiệt nhanh nhẹ nhào tới, khi sắp đụng tới cô gái thì bị né được, Ứng Tu Kiệt còn chưa kịp xoay người, cổ bị khuỷa tay cô gái đập trúng, ngã xuống đất, cô gái cầm ly rượu uống một ngụm: “Chỉ có bằng ấy khả năng cũng dám tới nơi này, các ngươi tự đánh giá mình quá cao rồi.”

Hai gã đại tướng dễ dàng bị đánh bại, không phải khoe khoang đâu, Kha Bố cảm thấy trong cả đám hai người đã xem như rất lợi hại, giờ mới thấy cậu đúng là thiển cận, núi cao còn có núi cao hơn, những lời này quả nhiên rất đúng. Chi Lý không đánh con gái, hiện tại chỉ còn lại Tô Ấu Ngôn, chạy luôn cho nhanh, cho dù mất hết mặt mũi, vẫn tốt hơn việc phải bỏ mạng. Ai ngờ Tô Ấu Ngôn không có phản ứng.

“Ấu Ngôn?”

“Tớ đánh không lại cô ta.” Tô Ấu Ngôn yếu thế??Tô Ấu Ngôn sức quan sát cực kỳ mẫn tuệ sâu sắc ngay cả việc này cũng tính được, bình thường cô ấy nhất định sẽ không nói vậy, xem chừng đã nhận ra chỗ lợi hại của cô gái kia, cho rằng dù tiến lên cũng chỉ phí công, rơi vào kết cục mất mặt như Sở Hạo Vũ và Ứng Tu Kiệt.

“Chi Lý có thể đánh không?” Mọi người túm tụm lại nhỏ giọng thảo luận.

“Giờ tớ cũng không chắc cho lắm, từ trước đến nay chưa gặp ma nữ bao giờ, cậu ấy dù sao cũng chỉ là phàm thế đầu thai.”

“Chạy à?”

“Chạy đi!!”

Mọi người đang chuẩn bị chật vật chạy trốn, Chi Lý lại giật tay ra đi về hướng ngược lại với đường sống, Kha Bố muốn gọi hắn nhưng không phát ra tiếng, không ngờ Chi Lý lại hiếu thắng như vậy, tuy Kha Bố vẫn cho rằng Chi Lý rất mạnh, nhưng ngay cả cậu lần này cũng không chắc chắn, vẻ mặt của Chi Lý cũng không hưng phấn như lúc Tiết Phóng tìm đến, kỳ vọng và tà ác, đại khái chính hắn cũng nhận ra cô gái này không đơn giản. Cô gái ngẩng đầu xuyên qua hắc sa nhìn khuôn mặt tựa như ảo mộng của Chi Lý, nở nụ cười. Hai người đối diện, một ngồi một đứng, bóng dáng lay động dưới ngọn đèn. Chi Lý bất thình lình làm một việc khiến ai nấy hít một hơi khí lạnh, hắn tiến lên hất rơi mũ cô gái: “Đội cái thứ này làm gì?”

Kha Bố che mắt mình, không được nhìn, không được nhìn, nhất định sẽ bị ăn luôn mặt. Nhưng xuyên qua kẽ tay cậu vẫn thấy rõ khuôn mặt cô gái, đó là một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo không nhìn ra tuổi tác, làn da trắng nõn mượt mà, Kha Bố lần đầu tiên nhìn con gái mà nhìn đến choáng váng, dung mạo đẹp đến mức cơ hồ có thể địch lại Chi Lý, một khuôn mặt có thể khiến bất cứ ai động tâm. Cô gái không hề tức giận, dụi tắt điếu thuốc, đứng lên tới gần Chi Lý, dựa sát vào, điều này khiến Kha Bố rất muốn kiến nghị, nhưng không khí lúc này khiến cậu không dám mở miệng nói chuyện.

“Ta có đẹp không?”

Chi Lý không né tránh: “Ừm.” Đây là lời nói thật.

“Thích không?” Ngón tay cô gái vuốt ve mặt Chi Lý.

“Rất khó khiến người ta không thích.” Chi Lý mặt không biến sắc đáp, thế mà dám ngay trước mặt mình tán tỉnh nhau!! Rốt cuộc hắn định chơi trò gì vậy, cho dù cô gái này xinh đẹp đến mức ấy, chả nhẽ ngay cả Chi Lý cũng động tâm sao?! Không thế nào! Nếu đối phương trở thành tình địch, vậy phần thắng của mình rất rất nhỏ a, cô gái nở nụ cười mỹ mãn, từ từ vén một góc váy, nâng đầu gối tập kích bụng Chi Lý, Chi Lý ăn đau nhíu mày.

“Xin lỗi a, đừng tưởng nói vậy ta sẽ mắc mưu, buông tha ngươi nha.” Cô gái đá về phía eo Chi Lý, đồng thời tay phải quét ngang bả vai hắn, ngáng chân trái Chi Lý, dễ dàng khiến Chi Lý ngã xuống đất, dùng gót giày dẫm lên bụng Chi Lý, hết thảy đều quá nhanh, chỉ trong chớp mắt. Kha Bố không thể tin được chuyện trước mặt, cậu chưa từng thấy Chi Lý vô lực chống đỡ như vậy, đối phương lại còn là con gái, mọi người cũng không thể tin được, đây là Chi Lý đó !

Chẳng lẽ hôm nay đã định là ngày bọn họ chôn thây ở đây sao? Kha Bố muốn xông lên, nhưng bị ánh mắt của Chi Lý ngăn cản, Chi Lý ngồi dưới đất, trên mặt không hề tức giận, chỉ bình tĩnh ngẩng đầu, cô gái nắm cằm Chi Lý: “Thật khiến ta ghen tỵ, khuôn mặt dễ coi này, nếu nhiều thêm chút cảm xúc thì tốt rồi, xấu hổ à? Tức giận à? Mất hứng à? Đã lâu không ai chơi với ta, chán quá đi.” Cô gái xoay người, đôi môi tiên diễm ghé sát vào tai Chi Lý: “Để ta được mở rộng tầm mắt đi.”

Nguy rồi, mặt của Chi Lý sẽ yêu quái ăn mất!! Cô gái thâm tình hôn một cái bên mặt trái của Chi Lý, để lại vết son môi, dạ dày Kha Bố co rúm, tay nắm chặt, thân thể cứng ngắc bất động, tất cả mọi người ở đây đều giật mình nhìn cảnh tượng trước mắt.
Chương trước Chương tiếp
Loading...