Chiến Thần Đỉnh Cấp

Chương 60: Nhận Thua.



CHƯƠNG 60: NHẬN THUA.

“Bắt đầu!”

Lúc này, Mạc Hồng Vận ở giữa võ đài hét lên.

Giây tiếp theo, ánh mắt Diệp Hàn cành lạnh lùng, trực tiếp sử dụng cửu kiếp linh huyết kiếm, ngay lập tức biến thành một luồng ánh sáng lao về phía Hàn Mỹ Lệ.

“Ta nhận thua!”

nhìn Diệp Hàn hung bạo như vậy, Hàn Mỹ Lệ kinh hoàng, theo bản năng hét lên.

Diệp Hàn, tiến vào 25 người mạnh nhất!

“Cái tên điên này!” Hàn Mỹ Lệ tức giận mắng một câu, sau đó nhảy xuống võ đài.

Thực ra, Diệp Hàn cũng chỉ giả vờ như vậy mà thôi, sử dụng cửu kiếp linh huyết kiếm chỉ là để Hàn Mỹ Lệ nghĩ rằng hắn sẽ thực sự làm như vậy.

“Thật sự đã bị dọa!”

Khóe miệng của Diệp Hàn hơi cong lên, dựa vào tính cách của hắn, cũng sẽ không làm ra loại chuyện vừa nói, nhiều nhất chỉ là ném Hàn Mỹ Lệ xuống võ đài.

Hơn nữa, nếu như thật sự làm như vậy, chắc chắn hắn sẽ bị học viện Thần Phong và học viện Thiên Nhất khiển trách, còn được coi là phần tử cặn bã đầu tiên của Thiên Nhất.

“Này, lẽ nào ngươi thật sự muốn làm như vậy với cô ấy…..”

Lúc này, sau lưng của Diệp Hàn đột nhiên vang lên một giọng nói.

Diệp Hàn quay đầu lại, phát hiện bên phía Tiêu Thu Thủy cũng đã kết thúc trận đấu.

“Chỉ dọa mà thôi.”

Hắn trả lời một câu, sau đó thu lại cửu kiếp linh huyết kiếm.

“Ta biết ngươi sẽ không làm như vậy, thật nhàm chán.” Tiêu Thu Thủy khẽ “hừ” một tiếng, sau đó đi xuống võ đài.

Nghe thấy câu nói này, Diệp Hàn có chút kinh ngạc, không ngờ Tiêu Thu Thủy lại hi vọng hắn làm như vậy.

Lúc nãy, hắn còn sợ mình để lại ấn tượng xấu với Tiêu Thu Thủy, sau đó sẽ không đánh cược với hắn nữa.

Thì ra là hắn nghĩ nhiều.

Hai trận đấu của bọn họ kết thúc rất nhanh, nhưng ba trận đấu còn lại không đơn giản như vậy.

Trong ba trận đấu, còn có một người mà Diệp Lượng quen đang chiến đấu, đó chính là Hoắc Chính. Mà đối thủ của hắn lại là một Linh Võ Cảnh của học viện Thần Phong.

“Sau khi Hoắc Chính đột phá đến Linh Võ Cảnh, thực lực mạnh hơn trước rất nhiều. Đối thủ của hắn mặc dù thực lực không tốt, nhưng vẫn luôn liều mạng kéo dài trận đấu, liên tục làm tiêu hao chân khí của Hoắc Chính, ta cảm thấy Hoắc Chính rất có khả năng dừng bước ở bảy người mạnh nhất, hoặc 10 người mạnh nhất!” Tiêu Thu Thủy khẽ nói.

Sau vòng này chỉ còn 25 người, đến lúc đó sẽ có một người luân phiên, nên 24 người sẽ đấu với nhau, chọn ra 12 người, sau đó thêm người luân phiên kia chính là 13 người.

Tiếp theo, 13 người lại luân phiên 1 người, còn lại bảy người mạnh nhất.

Cuối cùng, Hoắc Chính vẫn giành được chiến thắng, nhưng chân khí lại bị tiêu hao không ít, may là không tiếp tục thi đấu, hắn vẫn có thể xuống đài để hồi phục lại.

Rất nhanh, vòng này đã kết thúc, mọi người đều bắt đầu hồi phục lại chân khí.

Lúc này, ba người Diệp Phương đã bị loại hết, Hà Quân kia cũng như vậy.

25 người tiếp theo đều là cảnh giới thứ 9 Khai Võ và Linh Võ Cảnh.

Nhưng mà, điều khiến Diệp Hàn không ngờ là.

“Luân không vòng này là Diệp Hàn!”

Sau khi Mạc Hồng Vận và đạo sư dẫn đầu học viện Thần Phong rút thăm xong, hét to một tiếng.

Diệp Hàn lại là người luân không, thật sự là quá may mắn rồi.

Xác suất 1/25, hắn lại là người được chọn!

“Vận khí thật sự không tồi, xem ra ngươi có thể tiết kiệm được một chút chân khí rồi!”

Khuôn mặt Tiêu Thu Thủy đầy sự ghen tỵ nói.

“Tiết kiệm cái gì, ta vẫn luôn ở trong trạng thái cao nhất!” Diệp Hàn kiêu ngạo nói.

Trước đó tiêu hao một chút, hắn bí mật sử dụng linh huyết đã hồi phục lại rồi, căn bản không cần đến đan dược.

Vòng tiếp theo mới là quan trọng.

Học viện Thần Phong, tám người Linh Võ Cảnh.

Học viện Thiên Nhất, cũng là 8 Linh Võ Cảnh.

Nhưng học viện Thần Phong còn có 6 người cảnh giới thứ 9 Khai Võ, mà học viện Thiên Nhất chỉ còn lại ba người.

Diệp Hàn bất ngờ được đối chiến luân không, còn lại 24 người tiến hành 12 trận thi đấu, mỗi lần sẽ tiến hành 2 trận.

Lần này, Diệp Hàn cũng bắt đầu đánh giá võ hồn và thực lực của những người này.

May mắn là, lần này Tiêu Thu Thủy gặp đệ tử ngoại môn bên mình, đối phương tự nhận thấy mình không đánh được Tiêu Thu Thủy, cũng không muốn là tiêu hao chân khí của Tiêu Thu Thủy, càng không muốn xúc phạm đến Tiêu Thu Thủy nên chủ động nhận thua.

“Hừ, thật nhàm chán mà!”

Sau khi Tiêu Thu Thủy thấy đối phương nhận thua, không nhịn được khẽ “hừ” một tiếng.

Như vậy, cô ấy cũng giống như Diệp Hàn, tiến vào 13 người mạnh nhất.

Mà Hoắc Chính, lần này cũng gặp phải đệ tử bên mình, đối phương cũng trực tiếp nhận thua.

Về Biện Vũ gặp phải một đệ tử Linh Võ Cảnh của học viện Thiên Nhất.

Đệ tử này biết mình không đánh được Biện Vũ, nên chỉ có thể vì học viện Thiên Nhất mà đấu, làm tiêu hao chân khí của Biện Vũ.

Cuối cùng, học viện Thiên Nhất còn lại 5 người Linh Võ Cảnh, mà học viện Thần Phong vẫn còn lại 6 người Linh Võ Cảnh.

Ngoài ra, còn hai người Diệp Hàn và Tiêu Thu Thủy đều ở cảnh giới thứ 9 Khai Võ!

“Trận đấu giữa các đệ tử ngoại môn cuối cùng cũng đã đến lúc tuyệt vời nhất.”

“Học viện Thần Phong còn lại 6 đệ tử Linh Võ Cảnh, mà học viện Thiên Nhất ta chỉ còn lại có 5 đệ tử Linh Võ Cảnh, đây là một hoàn cảnh không tốt!”

“Hi vọng đối phương sẽ gặp phải người của mình!”

“Không sai, Tiêu Thu Thủy và Diệp Hàn chỉ là cảnh giới thứ 9 Khai Võ, đoán chừng chỉ có thể dừng bước ở vòng này, nếu như bọn họ gặp phải đệ tử Linh Võ Cảnh, có lẽ sẽ chủ động nhận thua.”

Những đệ tử trên khán đài trong lòng đều nghĩ như vậy.

Rất nhanh, sau 10 phút hồi phục, Mạc Hồng Vận lại lên trân võ đài rút thăm.

“Người luân không lần này là Hàn Diệu Thiên!”

Mạc Hồng Vận lớn tiếng hét.

Hàn Diệu Thiên!

Cái tên này đối với Diệp Hàn mà nói không hề xa lạ gì, bởi vì hắn chính là đồ đệ của Văn Khang, là đại ca của Hàn Mỹ Lệ và Hàn Diệu Chung.

Lúc trước, Diệp Hàn đã chú ý đến hắn, thực lực của người này không tính là yếu, đoán chừng là cùng một tầng với Hoắc Chính.

Không ngờ, vòng này hắn lại là luân không.

“Thật là không may mà, luân không lần này lại là đệ tử của học viện Thần Phong, bây giờ chúng ta lại yếu hơn!”

không ít đệ tử lắc đầu một cách bất lực.

6 đệ tử Linh Võ Cảnh của học viện Thần Phong, một người luân không, còn lại 5 người giống với học viện Thiên Nhất.

Nếu như để 10 người này một đối một còn tốt, nhưng ngộ nhỡ để Linh Võ Cảnh của đối phương gặp được Diệp Hàn và Tiêu Thu Thủy, vậy thì quá bi thảm rồi.

Trong lúc mọi người đang cầu nguyện, Mạc Hồng Vận lại hét lên: “Trận đấu tiếp theo, tiến hành một trận một!”

“Trận thứ nhất, Diệp Hàn và Tiêu Thu Thủy.”

Lúc những từ này vang lên, mọi người lại thở dài, nhưng cũng có người cảm thấy nhẹ nhõm.

Nếu như gặp phải đệ tử Linh Cảnh Võ của đối phương thì chính là tặng không rồi!

“Xem ra, chúng ta không thể thoát khỏi một trận đấu rồi?” Tiêu Thu Thủy mỉm cười đi xuống đài quan sát.

Diệp Hàn cũng có chút bất lực đi theo.

Rất nhanh, hai người đã lên võ đài.

“Không cần quá dâng trào, bắt đầu đi!”

Mạc Hồng Vận nhìn hai người, nhắc nhở một câu.

Bên trái bên phải hắn đều là người của mình, không muốn đánh quá kịch liệt, làm tổn hại hòa khí.

Nhưng mà, lúc lời nói của ông vừa rơi xuống, Diệp Hàn và Tiêu Thu Thủy điều không động.

“Tiêu sư tỷ, mời….”

Diệp Hàn chỉ sử dụng cửu kiếp linh huyết kiếm, chậm rãi nói.

Nhưng, hắn vừa mới nói xong, Tiêu Thu Thủy đột nhiên ngáp một cái nói: “Hôm nay bổn cô nương mệt rồi, không đánh nữa, ta nhận thua!”
Chương trước
Loading...