Chiến Thần Tu La
Chương 31
CHƯƠNG 31“Ông nội không phải cho Thu Huyền nghỉ phép hai ngày sao? Vì vậy, tôi đã đưa Thu Huyền đến Tam Á, chúng tôi đang phơi nắng trên bờ biển rồi, nhất thời không về được.”“Cậu! ! !”Đinh Phong Thành gần như nổ tung, ở thời điểm quan trọng này, bọn họ vẫn còn thời gian rảnh đi đến Tam Á để tắm nắng?“Mang điện thoại qua đây.” Đinh Trung gào lên một tiếng.Ông ta nhận lấy điện thoại, cố tình kìm nén cơn tức giận của mình: “Giang Nghĩa, cậu đừng làm loạn nữa. Chúng tôi đang thảo luận kế hoạch xây dựng với Cục phó Quách, chuyện rất quan trọng, mau kêu Thu Huyền đến một chuyến, đừng có sinh sự nữa.”“Cháu thật sự không có sinh sự mà, chúng cháu thật sự đang ở Tam Á, hay là, cháu chụp tấm ảnh cho ông xem?”Đinh Trung suýt nữa đã tức chết rồi: “Vậy mấy đứa mau mua vé máy bay về ngay!”“Về làm gì? Cháu nhớ người phụ trách dự án là chị cả, dự án cũng thuộc quản lý của công ty, liên quan gì đến Thu Huyền nhà chúng cháu chứ? Không phải do ông nội phê duyệt hai ngày nghỉ phép sao?”Đinh Trung nghiến răng siết chặt nắm đấm, hai mắt đỏ ngầu, hận không thể đập nát bàn.Nhưng có mặt người của Cục xây dựng thành phố ở đây, ông ta không tiện nổi giận, miễn cưỡng nói: “Là ông nội sai rồi, có một số việc không thể không để Thu Huyền xử lý. Mấy đứa mua vé máy bay về đi, ông sẽ để Thu Huyền tiếp tục đảm nhiệm người phụ trách dự án.”Sống nhiều năm như vậy, lần đầu tiên Đinh Trung cúi đầu nhận lỗi với vãn bối của mình!Mọi người có mặt đều không khỏi toát mồ hôi.Tuy vậy…Giang Nghĩa vẫn ung dung nói: “Được thôi, để cháu xem chuyến bay gần nhất là… Ồ, là sáu giờ tối, bay về cũng phải mất hơn hai tiếng. Chắc về đến nhà cũng phải tám rưỡi tối rồi, ông nội cứ đợi một chút nha.”Đợi một chút?Mẹ nó giờ mới mười giờ sáng!Đinh Trung chưa bao giờ bị vũ nhục đến thế trong đời, răng ông ta nghiến ken két.“Được rồi, tối nay gặp lại.”Rầm!, cúp điện thoại, Đinh Trung cố nặn ra một nụ cười: “Cục phó Quách, Thu Huyền 8 giờ 30 tối mới về tới, ông xem….”“Ồ, vậy tối rồi nói tiếp.”Quách Khải đứng dậy rời đi không chút do dự, những người có mặt ở đây, ông ta đều không đặt vào mắt.Khi Quách Khải đi, toàn bộ văn phòng im lặng như tờ.Đột nhiên, Đinh Trung nâng chiếc ghế phía sau lên, đập mạnh nó lên chiếc bàn trong phòng họp: “Giang Nghĩa, tiên sư nhà nó chứ!”……Giờ phút này ở bãi biển Tam Á, Giang Nghĩa đang cùng Đinh Thu Huyền nằm trên bãi biển, phơi mình dưới nắng, vô cùng hưởng thụ.“Giang Nghĩa, chuyến bay sớm nhất rõ ràng là lúc mười một giờ, chúng ta có thể về đến nhà vào khoảng một giờ chiều, tại sao lại nói dối ông nội?”Giang Nghĩa nhún vai: “Vậy sao? Chắc anh xem nhầm rồi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương