Chính Là Nó

Chương 6



Rồi cái ngày nó được làm học sinh như bao người khác cũng đến, đã thế tối hôm qua nó còn phải vào chân phục vụ quán bar do thiếu người làm đến tận khuya mới được thả về nhà quên không đặt báo thức hậu quả là nó đang cuống cuồng phi chiếc xe đạp mới tậu đến trường.

Đây rồi.May mà không xa chỗ ta cho lắm không thì ngươi biết tay ta-nó nghĩ trong đầu thầm rủa cái ngôi trường chết tiệt.Dắt xe vào bãi nó tiến thẳng đến chỗ bản đồ trường tìm khối trung học nhiệm vụ đầu tiên phải ra mắt ông hiệu trưởng cái đã.Nó ngắm nhìn toàn bộ khung cảnh trước mắt ôi đẹp, học sinh đông thật tập chung chắc mất mấy tiếng đồng hồ.hehe

-Aaaaaaaaaaa……….-tiếng một nữ sinh vang lên làm nó giật mình-Làm cái gì mà hét to vậy bộ sáng sớm mà bị cướp sao,nó chạy tới nơi phát ra tiếng hét đó.

-Cái gì thế kia hẳn một lũ con gái chen đẩy nhau trước một chiếc xe limo đen xì sáng bóng,bộ chúng có vấn đề sao?nó ngơ ngác nhìn theo .

Từ trong xe 3 thằng con trai bước ra làm chúng hò hét to hơn nữa, đùn đẩy nhau ( chắc có đứa đi).Nó chậc lưỡi lắc đầu: Một lũ dở hơi.nói rồi nó bắt đầu tìm đường tới phòng hiệu trưởng chả thèm quan tâm cái sự kiện hàng chục con châu chấu đang giẫm đạp nhau.

-Haizzzzzzz cái trường này gì mà to thế đúng là lắm tiền nhiều của chắc chả có đồng nào ủng hộ từ thiện.nó mải nghĩ nên đâm sầm vào một người đi ngược hướng,làm rơi cả một đống giấy tờ người đó đang ôm.Đụng đầu hơi choáng váng tức quá nó quát thẳng vào mặt người đối diện đang hí hoáy nhặt đồ.

-Này chị có mắt nhìn đường không vậy?

-Cô sai hay là tôi hả-người kia đứng dậy đối mặt với nó.

Không thể tin được,đơ vài giây, nó lấy tay dụi mắt.Rõ ràng là con gái sao lại có giọng vịt đực của con trai thế kia đã thế tóc dài mặt nhìn cũng baby mặc áo đồng phục nữ nhưng không phải váy mà lại là quần.Hóa ra là con trai.Amen.

-Cô nhìn đủ chưa bộ chưa thấy ai đẹp như tôi sao?-người kia đưa tay quơ trước mắt nó.

-À..không..một vẻ đẹp tôi chưa từng thấy,rạng ngời mà rất chói sáng -nó gượng cười mà đau cả bụng.-Để tôi nhặt giúp anh.Nó cũng gặp đầy người kiểu này trong bar nhưng mà trong trường học mà có thì đúng là vấn đề nên bàn.

-Cô là ai ?Sai ma dám quát lớn với tôi sao.-anh ta bực mình quát.

-Đúng là tôi có mắt không chòng một anh chàng manly thế này mà lại tưởng là một cô nương yểu điệu thục nữ-nó nhe nhởn chọc tức anh ta.

-Cô..-cậu ta dí tay vào mặt nó

-Thôi tôi xin lỗi vì đụng trúng anh.tôi nhặt lại giấy tờ coi như chuộc lỗi.giờ anh có thể chỉ cho tôi phòng hiệu trưởng ở đâu không?làm ơn.-nó làm mặt cún con giờ chỉ trông chờ vào anh ta thôi nó mệt muốn xỉu rồi.

Anh ta nhếch mép cười rồi đưa tay chỉ hướng đi cho nó.Cảm ơn xong nó cũng biến thẳng.

Cuộc đời đầy điều đáng ngạc nhiên.Nguyên tiếp tục với cuộc hành trình tìm ông hiệu trưởng,càng đi càng chán nó mệt ngồi lên cái ghế đá gần đấy nghĩ lại chuyện gặp anh chàng xăng nhớt lẫn lộn kia mà ôm bụng cười hả hê ai nhìn cũng tưởng nó điên vừa trốn viện.

-Her trong này cũng có một con điên nhảy từ tầng 3 khoa não xuống đây sao.

Nó chớp mắt ngước lên nhìn kẻ vừa phát lên tiếng trời giáng đó.Ôi má ơi ngày gì không biết gặp toàn oan gia.

Nó vẫn còn nhớ bản mặt xấu xí của kẻ bị Devil bang của nó đập năm trước là Hoàng Điệp theo sau có mấy đứa loắt choắt,hô hô giờ lại gặp nhau hóa ra hắn học trường này cũng phải thôi chủ ở đâu chó phải theo đó chứ.

-Xin lỗi tôi làm gì sai sao?nó giả vờ sợ sệt khi Điệp đi tới.

-Cô là lính mới sao?

-hỳ.. tôi chuyển trường vào ngày hôm nay.nó dứt từng tiếng

-Lính mới sao,lại thêm một thành viên vào nhóm nữa chắc sẽ thắng bọn Evil bang-Điệp nghĩ

-Đưa đây-Điệp xòe tay ra bảo nó.

-Dạ cái gì cơ ạ

-À cô lính mới nên không biết trường này có quy định là tiền học sinh dùng chung của nhau nên mau đưa cho tôi ví của cô.

-Sao tôi lại phải đưa cho anh đâu có quen biết đâu?.-nó trừng mắt lên hỏi cãi lý

-Cô thích chống đối hả,chúng mày lấy ví nó cho tao.

Đúng là cướp giữa ban ngày.help me.làm gì có ai thèm vào cứu nó đâu.bọn này đàn em của Thành thì bọn học sinh nhìn thấy là tránh xa không đâu dính vào.Thế là đi tong cái ví thân yêu.

-Nhìn cô nghèo rớt thế này mà cũng có kha khá đấy nhỉ.Điệp vừa nói vừa đi vòng quanh nó cười lớn mắt nhìn váo cái ví,chỉ chờ có thế nó nhanh tay rút lấy từ túi hắn thứ gì đó rồi giấu lẹm vào trong áo nhanh đến nỗi bọn khán giả cũng không thấy.

Ác giả ác báo thôi tôi cũng chỉ thực hiện nghiêm túc cái quy định anh vừa nói thôi nhá-nó cười thầm trong đầu.

Đợi bọn kia đi khỏi nó rút trong áo cái ví mà nó vừa chôm được từ túi Điệp.Cười lớn chó cũng được chủ nuôi ăn đầy đủ.

Đâu ai biết mọi chuyện diễn ra từ nãy đã có người chứng kiến không thiếu một chi tiết và thầm mỉm cười
Chương trước Chương tiếp
Loading...