Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền

Chương 8



Editor: _14thfebruary

Đồng Bắc Bắc nhìn Chu Thịnh, đỏ mặt.

Nên nói thật, hay nói nói dối đây?

Chu Thịnh trầm mặc một hồi, ho hai tiếng, "Không cần nói cho tôi biết đáp án, tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi."

Đồng Bắc Bắc: "A, được thôi."

Trong phòng, nháy mắt liền yên tĩnh, hai người bốn mắt nhìn nhau, nhưng không có đề tài gì để nói.

Một lát sau, Chu Thịnh đi ra ngoài, Đồng Bắc Bắc một mình nằm trong phòng, suy nghĩ về tương lai của chính mình.

*

Thời gian không nhanh không chậm cứ trôi qua, Đồng Bắc Bắc cùng Chu Thịnh, cũng cứ như vậy mà sống hòa thuận với nhau được nửa tháng, nháy mắt liền đến thời điểm ăn Tết, theo như thường lệ, Đồng Bắc Bắc nên cùng Chu Thịnh về nhà của anh.

Hôn nhân của hai người xác định vào năm sau, thời gian ba tháng, còn không tới một tháng nữa là hết.

Trong khoảng thời gian này, Đồng Bắc Bắc không bị ai quản lý, mỗi ngày sinh hoại như một con sâu gạo, thỉnh thoảng nói với Chu Thịnh mấy câu, trò chuyện vài câu liền không có sau đó.

Thời điểm Đồng Bắc Bắc nằm trên sô pha xem ti vi, thì Chu Thịnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh, cùng cô xem phim, chỉ có một điều kỳ lạ, đó là theo sự hiểu biết của cô, thì dạo gần đây Chu Thịnh không còn xuất hiện trên hot search nữa.

Cô vẫn còn muốn làm quần chúng ăn dưa, kết quả nửa tháng qua không có tin tức gì của Chu Thịnh, không riêng gì Đồng Bắc Bắc, có ít người cũng vô cùng sốt ruột, mỗi ngày nhắn vào website công ty của Chu Thịnh, mong chờ tin tức của anh.

Đối với điểm này, Đồng Bắc Bắc có chút dở khóc dở cười.

Cô đang xem điện thoại, lướt xem tin tức trên Weibo, đột nhiên liếc mắt nhìn về phía Chu Thịnh, "Chu Thịnh."

"Hửm?" Chu Thịnh lúc này đang xem tin tức, nghe vậy nhìn cô một cái, "Làm sao vậy."

Đồng Bắc Bắc suy nghĩ, hỏi, "Sao gần đây anh không đi ra ngoài?"

Mỗi ngày đều đúng giờ về nhà, thật giống như muốn cùng cô bồi dưỡng tình cảm.

Chu Thịnh hơi giật mình, cười một tiếng, "A, bà nội tôi không cho phép tôi có tin tức trên hot search, dù sao tôi với cô cũng sắp kết hôn."

Đồng Bắc Bắc: "......Ồ."

"Mấy ngày nữa chúng ta đi đăng kí kết hôn đi."

Nghe vậy, Đồng Bắc Bắc nheo mắt, nhìn chằm chằm điện thoại của mình, thấp giọng nói, "Được."

"Chu Thịnh."

"Sao?"

"Nếu tôi nói...." Cô dừng lại một lát, muốn nói nhưng lại không nói ra, cuối cùng bị Chu Thịnh nhìn chằm chằm, Đồng Bắc Bắc cũng không chần chừ nói ra suy nghĩ của mình.

"Chúng ta có thể đăng kí trước, không tổ chức hôn lễ có được không?" Không biết vì sao, Đồng Bắc Bắc cảm thấy Chu Thịnh sẽ đáp ứng.

Sắc mặt Chu Thịnh hơi trầm xuống, nhìn chằm chằm cô thật lâu, sau đó mới hỏi, "Cô không muốn sao?"

Đồng Bắc Bắc nghiêm túc suy nghĩ lời của Chu Thịnh, suy nghĩ nửa ngày cô chỉ có thể gật đầu.

"Không nói đến việc khác, trước mắt chúng ta chưa có tình cảm với nhau?" Cô nhìn về phía Chu Thịnh, hoàn toàn không chú ý tới thời điểm Chu Thịnh nhìn cô, trong ánh mắt hàm chứa điều gì, cô là có ý gì, cô tiếp tục phân tích cho Chu Thịnh, "Ý của tôi là có thể kết hôn trước, nhưng chuyện tình cảm này, nếu như không có, quyết định tổ chức hôn lễ, cũng chỉ làm tôi với anh cảm thấy xấu hổ, không phải sao?"

Chu Thịnh hơi ngừng, "Ừ."

Đôi mắt Đồng Bắc Bắc sáng ngời, như thấy được hi vọng.

"Anh cũng đồng ý với lời của tôi, cho nên hôn lễ của chúng ta, tạm thời có thể không tổ chức chứ?" Dựa vào quy củ của Chu gia, nếu tổ chức hôn lễ, nhất định sẽ rất long trọng, Đồng Bắc Bắc nghĩ, đến lúc đó chắc chắn mọi người sẽ biết, những người có quen biết với Chu Thịnh, tất cả sẽ nhận ra cô, mà cô, có tính toán khác.

Quan trọng nhất là, vẫn là tình cảm của cô với Chu Thịnh.

Lúc trước nguyên chủ không thích Chu Thịnh, mà Đồng Bắc Bắc, tạm thời cũng chưa thích anh, chỉ là ở chung cô cũng không cảm thấy chán ghét.

Ánh mắt Chu Thịnh nặng nề nhìn cô thật lâu, từ trên sô pha đứng dậy, đôi tay đút vào túi rời đi, khi đi còn thuận tiện ném một câu, "Không tổ chức thì không tổ chức."

Đồng Bắc Bắc nhìn bóng dáng anh kinh ngạc không thôi, cô cũng vì Chu Thịnh mà suy nghĩ, vì sao lại cảm thấy Chu Thịnh đang tức giận.

Suy nghĩ một hồi, Đồng Bắc Bắc không không biết vì sao.

Ngay cả Chu Thịnh, đi từ phòng khách đến thư phòng, liền duỗi chân đá vào bàn, mắng chính mình một câu.

*

Hôm nay Đồng Bắc Bắc cùng Chu Thịnh cùng nhau về Chu gia, thời tiết không tồi, trời xanh mây trắng, ánh sáng mùa đông chiếu vào, rất là thoải mái.

Trươc khi đi, Đồng Bắc Bắc xem không ít thông tin về những người ở Chu gia, cha mẹ Chu Thịnh, bà nội, còn có bà Bảy, cô Tám,..., theo như sự hiểu biết của cô, ba của Chu Thịnh là con cả, phía dưới có hai người bác, còn có dì nhỏ, gia đình coi như không phức tạp.

Cô vừa nhớ vừa ghi ra giấy, cho đến khi xe dừng trước nhà của Chu gia.

Chu gia không giống như các nhà hào môn thế gia khác, nhà cũng không phải biệt thự, bên này là nhà cũ của bà nội Chu Thịnh, giống như mấy ngôi nhà mà trước kia Đồng Bắc Bắc diễn trong phim truyền hình thời dân quốc.

Đi vào, không khí có chút khác biệt, mà Chu Thịnh, ở trên đường đi cũng có nói vài câu với Đồng Bắc Bắc, người làm trong nhà gọi bà nội là lão phu nhân.

Đồng Bắc Bắc càng chắc chắn, gia đình anh, hẳn là sinh hoạt giống như thời cổ đại.

"Khẩn trương?"

"Có một chút."

Chu Thịnh cười nhạo cô, cong môi, "Không sao, xuống xe đi, bà nội tôi rất thích cô."

"A?" Đồng Bắc Bắc kinh ngạc nhìn anh, "Anh nói bà nội thích tôi?"

"Ừ." Chu Thịnh nhàn nhạt đáp, cũng không nói nhiều về chủ đề này.

Tuy rằng Đồng Bắc Bắc còn rất nhiều thứ muốn hỏi, nhưng Chu Thịnh hiển nhiên không có ý này, hai người vừa xuống xe, liền có người ra đón, "Phu nhân, thiếu gia đã về."

Đồng Bắc Bắc: "...."

"Còn có Đồng tiểu thư."

Chu Thịnh khẽ ho, đen quà từ cốp xe cho người làm cầm, nhìn về phía Đồng Bắc Bắc, thấp giọng nói, "Đi thôi."

"Được."

Chu Thịnh mang cô đi vào bên trong, đại khái đi bộ khoảng 10 phút, mới đến đại sảnh, khi cô bước vào, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Đồng Bắc Bắc.

Về phần Đồng Bắc Bắc, bàn tay đang nắm lấy tay Chu Thịnh, cô cố gắng thoát ra, nhưng bị Chu Thịnh nắm chặt, còn cố ý liếc cô một cái.

"Ngoan một chút."

Đồng Bắc Bắc: "....." Cô giãy giụa một hồi, cuối cùng ngoan ngoãn bị Chu Thịnh nắm, mỉm cười ngọt ngào với mọi người.

"Bà nội, con về rồi."

Chu lão phu nhân nhìn hai người, cười đáp, "Trở về là tốt, đây là Bắc Bắc?"

Đồng Bắc Bắc ngẩn người, vội vàng gọi bà, "Bà nội Chu, con là Bắc Bắc." Đứng bên cạnh Chu Thịnh, cô theo thứ tự chào mọi người, chào một vòng, Chu lão phu nhân mới duỗi tay vỗ vỗ vị trí bên cạnh, "Bắc Bắc mau tới đây ngồi xuống, để bà nội có thể thấy con."

Bắc Bắc dừng một chút, đi về phía trước, "Dạ."

Cô cùng Chu lão phu nhân ngồi cùng nhau, vừa ngồi xuống liền bị bà cầm tay, Chu lão phu nhân nắm tay cô, mặt đầy ý cười, "Thật tốt, Bắc Bắc lớn lên thật đẹp mắt."

Đồng Bắc Bắc: "....." Cô xấu hổ cười một tiếng, cong cong mi, "Cảm ơn bà nội Chu khen ngợi."

"Không phải khen ngợi nha, đây là bà nội nói thật, cũng không cần gọi ta là bà nội Chu, trực tiếp kêu bà nội đi, dù sao con cùng Chu Thịnh cũng sắp kết hôn."

Nghe thấy lời này, Đồng Bắc Bắc không biết nên làm như thế nào.

Mà Chu Thịnh ở một bên, cũng giúp cô giải vây.

"Bà nội nói rất đúng."

Đồng Bắc Bắc: "???"

Cô cười gượng, gật gật đầu, "Vâng ạ."

Chu lão phu nhân lôi kéo tay cô, làm cho mấy người bên cạnh không nhịn được ghen tị, "Mẹ, người cũng để cho chúng con nhìn Bắc Bắc một chút chứ?"

"Đúng vậy, mẹ không thể lôi kéo Bắc Bắc nói chuyện a, chúng con còn chưa biết đây."

Đồng Bắc Bắc không hiểu gì nhìn một màn trước mắt, vì sao người ở Chu gia, so với tưởng tưởng của cô một chút cũng không giống.

Chu lão phu nhân là một người cổ hủ nghiêm túc đâu? Ai nói quan hệ của Chu Thịnh với cha mẹ không tốt? Hiện tại là tình huống gì, chuyện này là như thế nào?

Mẹ Chu từ đối diện chen vào, lôi kéo tay Đồng Bắc Bắc, "Làn da thật tốt." Bà nhìn khuôn mặt của Đồng Bắc Bắc, nhịn không được khen cô, "So với ảnh chụp còn đẹp hơn, khó trách A Thịnh nói với bà nội muốn cưới con."

Đồng Bắc Bắc: "......"

Chu Thịnh: "......."

Hết chương 8.
Chương trước Chương tiếp
Loading...