Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư (Shamans)
Chương 18: Bí Ẩn Sau Món Quà
Đi suối nước nóng mà chỉ thấy nước nóng trong….. bồn tắm. Ngày mai lại phải trở về trường với “hung thần”, nó lắc mạnh cái đầu rồi thở dài ngao ngán.TốiCộc…cộc….cộc. Tiếng gõ cửa phát ra trước cuae phòng akêmi.- Ai đấy?- Mình, Thuỳ Linh đây!- Vào đi Linh, mình không khoá của đâuNó mở của bước vào.- Có chuyện gì vậy? Akêmi nhìn nó chờ đợi - Có chuyện gì mình mới được tìm đến bạn sao? Nó chu mỏ quở trách.- Cô nương ơi! Mặt bạn ghi chữ “có chuyện” sờ sờ kia kìa!Nó hít một hơi sâu rồi hỏi:- Bạn đọc nhiều sách, bạn có biết vật gì có thể giúp người ta có thể thở trong nước không?-………Theo mình biết thì có một loại pha lê làm được việc này.- Bạn nói kĩ hơn được không? Nó hồi hộp- Loại pha lê đó được gọi là Shamans Aquamarin (đá thuỷ thuật), bạn đừng nghĩ nó là loại aquamarin nằm trên cổ bạn. Đây là loại pha lê này được tạo thành từ nước mắt của những yêu ngư. Tuỳ theo màu sắc và chủ nhân sỏ hữu thì có thể quyết định được thời gian có thể thở trong nước. Nhưng Shamans aquamarin không dễ có đâu! – Akêmi thở dài nhìn nó.- Nó đắt lắm sao? Nó hỏi dồn- Không phải đắt vì nó gần như là…..vô giá không thể mua được. Muốn có được vật này phải đến vùng Biển Ngư kiếm tìm Thập thủ yêu ngư, giết chết họ và đoạt lấy những giọt nước mắt hạnh phúc vì được thoát khỏi kiếp yêu tinh. Nhưng những người làm được việc này không nhiều vì đây đều là yêu quái cấp A* trở lên đấy!- Vậy có phải nó như thế này không? Nó vừa đưa dải ruy băng hắn tặng cho akêmi vừa hỏi.Akêmi xem xét một hồi lâu, rồi cũng thốt lên:- Đây..đậy đúng là Shamans aquamarin….làm sao bạn…lại có được nó? Đứng nói là bạn chạm vào được một sợi tóc của lũ yêu ngư!Nó vẫn trơ ra như tượng gỗ. Nó cứ ngỡ rằng đây là một món quà bình thường mà hắn tặng nó…không ngờ lại quý giá như vậy. Chính vật tưởng như chỉ là đồ trang sức này lại là thứ đã cứu mạng nó, hắn vẫn nhớ….nó không biết bơi…và vật này qua rất hữu ích nếu gặp phải tình huống xấu. Cảm nhận được món quà này là sự quan tâm của hắn đối với nó..nó bỗng thấy đỏ mặt….chắc chắn hắn phải tốn không ít công sức mới làm nên được món quà này. Một cảm giác hạnh phúc từ đâu bao lấy toàn bộ trái tim nó, nhẹ nhàng nhưng thật sự..vô cùng ấm áp.- Này….!? Akêmi lay lay đôi vai của nó- À…không có gì! Cảm ơn bạn nhé….chúc bạn ngủ ngon! Nó bối rối giật lại dải ruy băng từ tay akêmi rồi phóng thẳng ra ngoài. Mặc cho akêmi vẫn ngu ngơ không hiểu chuyện gì.——————Nó vừa nắm chặt sợi ruy băng trong tay vừa chạy nhanh về phòng. Trái tim trong lồng ngực nó đang đập thình thịch. Nhưng…“Bộp” Nó va phải một “bức tường lớn”.Ngước nhìn lên….là hắn chứ ai.Gặp hắn vào lúc này nó không khỏi cảm thấy bối rối, mặt đỏ gay như quả cà chua chín.- Sao thế? Hắn nhíu mày - Kh….không…c……có gì!- Nói dối sao? Hắn thấy hơi khó chịu- À……chỉ là…..cái này….quý lắm phải không? Nó chìa sợi ruy băng ra.Hắn liếc nhìn sản phẩm mình cất công làm ra. Hai tay cho vào túi quần…tiếp tục tiến bước để lại cho nó một câu nói:- Bạn xứng đáng với món quà đó!Trong đàu hắn hiện lên thêm một suy nghĩ: ” Coi như đó là lời xin lỗi cho những gì bạn vì tôi mà phải chịu đựng”Nó ngẩn ngơ đi nhìn theo hắn. Nó bỗng liên tưởng tói hình ảnh của Nhật Nam….hai người này có gì đó rất giống nhau.—————-Sáng hôm sauSự việc của buổi sáng tuần trước lại lặp lại. Nó lại tiếp tục nôn thốc nôn tháo. Mặt mày xanh xao. Đôi bàn tay cứ úp chặt lấy sống mũi…vì nó không chịu được cái không khí ở trong xe. Chợt chị nó kêu lên:- Chiếc vòng Blue tears!Tất cả mọi người đều nhìn về phía bàn tay của nó.- Gì cơ? Nó ngu ngơ.- Em…..em lấy chiếc vòng đó ở đâu? Chị nó lắp bắp chỉ chiếc vòng cổ trên tay nó.Nó liếc nhìn vật chị nó chỉ trỏ rồi trả lời:- Đợi bốc quà đêm Giáng Sinh chứ sao!- Em may mắn thật đó! Đó là món quà được săn nhất vì do chính Nữ thần nương nương chọn lựa.- Vậy sao? Nó thờ ơNhìn cái vẻ mặt của nó Ngọc My bèn kể lại câu chuyện:- Và phần hồi hộp nhất đã đến, mọi người hãy mở quà đón thần may mắn nào! Món quà đăch biệt nhất đếm nay là Blue Tears làm bằng Shamans aquamarin.Tất cả mọi người đều khấn thầm mình sẽ là chủ nhân của chiếc vòng mơ ước nhưng……..- Không phải mình! Chán quá- Mình cũng không trúng.- Tại sao mình lại không được cơ chứ?bla….bla…..bla…..Cả hội trường đều nhốn nháo, mọi người đều nghĩ món quà đó đã bị thất lạc.- Em…tặng chị được chứ! Ngọc My năn nỉNó không ngần ngại rút tay ra khỏi chiếc vòng bao người mơ ước mà nó lại dễ dàng nhận được. Không phải nó không thích món quà này mà nó chỉ cần một thứ bảo vệ nó là đủ……….đó là món quà của hắn.Họ và tên: Hoàng Ngọc My (tên thật là Quách Giao Thiên)Nhóm máu: ONgày sinh: 25/8Cung: Xử nữSức mạnh: KimNgoại hình(bổ sung): Khác với Linh – một vẻ đẹp dễ thương thì cô lại có một vẻ đẹp quyến rũ của một thiếu nữ.Tính cách: Dịu dàng tuy đôi lúc cũng hơi “bà chằn”, nết na, hiền lành, sắc sảo, thông minh, nhanh nhạy…..nói chung là rất giống Hoa hậu.Sở thích: mua sắm, tám, làm gấu bông,….Sở trường: Làm đẹp,…..Sở đoản: Nấu ăn, tò mò,…….Sợ: sâu, rắn, rết,……Ghét: lửa, người gọi mình là “mồ côi”,….Khả năng đặc biệt: Thôi miên qua ánh mắt.Ước mơ: Tìm ra và giải quyết được ân oán 11 năm trước, sống yên bình với Nhật Nam
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương