Cô Gái, Gặp Lại Em Rồi

Chương 2



Sáng hôm sau...

Cô tỉnh dậy, cảm thấy hạ thân đau nhức, vươn vai ngáp dài mấy cái, vừa quay qua bên cạnh liền giật mình

- Úi mẹ ơi! Thằng cha nào nằm cùng con thế này?

Cô nhìn hắn như sinh vật lạ, rồi lại nhìn xuống người mình, không 1 mảnh vải che thân, trên ngực còn xuất hiện vô số dấu tím đỏ vô cùng bắt mắt, cô từ từ nhớ lại chuyện tối qua

- Di ơi Di, sao mày phóng túng dữ vậy? Kiểu này hư hết đời con nhà người ta. Thôi kệ dù sao mình cũng hiến lần đầu cho nó mà, cũng đâu thiệt thòi gì. Coi như đây là của trời ban đi.( TG: Chị rất lạc quan! /// Cô: Đương nhiên, chớ mi muốn chị phải la khóc om sòm như mấy bà bán cá ngoài chợ à?)

Cô liếc nhìn hắn đang nằm quay lưng về phía mình, vuốt cằm vẻ đăm chiêu

- Hừm! Dáng dấp cũng được, nếu mình có thai sinh con ra cũng không đến nỗi a. Không biết mặt mũi ra sao nhỉ. (TG: Không phải hồi tối thấy rồi sao? /// Cô: Quên rồi)

Cô dương móc vuốt tới người hắn, mặt mũi y như muốn nuốt sống con nhà người ta

- Bé cưng, lại đây chụy xem nào.

5

4

3

2

1

Và rồi...

- Chết cha! Bửa nay mình phải xuất cảnh mà!

Cô nhảy dựng lên, nhanh tay với lấy cái điện thoại trên bàn

- 8h? Con mẹ nó sắp trễ rồi

Cô liền thu dọn đồ đạt, phóng vào phòng tắm. Mặc dù đồ đã rách gần hết nhưng miễn cưỡng bận lại được. Cô bước ra khỏi phòng và không hề nhìn lại một lần.

---

Hắn tỉnh dậy, chống tay nâng người mình lên dựa vào thành giường, nhìn xuống vệt đỏ dưới chiếc ga giường trắng kia liền nhếch môi: "Lần đầu sao?"

Nhìn cửa phòng tắm còn đóng, hắn tưởng cô vẫn còn ở bên trong thì khoanh tay, lười biếng ngồi trên giường đợi cánh cửa kia mở ra. Để xem xem, con người kia sẽ muốn gì ở hắn. Tiền? Địa vị? Phụ nữ bò tự động bò lên giường Hoắc Lạc Thần cũng chỉ có thể như vậy, không gì khác.

Nhưng rồi...5 phút...10 phút...15 phút...30 phút trôi qua cô vẫn không bước ra, hắn nhíu mày, nữ nhân kia muốn làm cái quái gì đây? Hoắc Lạc Thần bật dậy tiến tới mở cửa nhà tắm ra. Trống không? Nữ nhân cô muốn thách thức sự nhẫn nại của hắn sao?

Quay lại chiếc giường Hoắc Lạc Thần định lấy chiếc điện thoại thì thấy một mảnh giấy được gấp đôi ở trên bàn.

Mở nó ra:

"Hi man!

Chào người đẹp ^^

Chuyện tối qua cưng cứ coi là 419 đi nha, chúng ta cũng chỉ là bèo nước gặp nhau thôi, dù sao chị đây vẫn chưa muốn kết hôn sớm, cưng nữa, đời còn dài gái còn nhiều, cũng đừng thấy chị đây đẹp quá mà muốn kết hôn nhé. Cho nên cứ như vậy là tốt nhất. Vậy nhé! Ok, cấm cãi!

Tiền thì chị không đem, mà cưng lấy luôn lần đầu của chị rồi còn đòi gì nữa. Ai biết được cưng đã qua tay bao nhiêu bà đại gia rồi chứ, tính qua tính lại thì cưng vẫn lời đấy, vậy nên, cấm tìm chị đòi tiền mà có tìm cũng không được đâu hahaha. À mà, chị mượn tạm cái áo sơmi nha. Hồi tối cưng hăng quá làm rách đồ chị sạch trơn hà, coi như đền bù đi. Thế nhé, tạm biệt! Hẹn không gặp lại.

Chị xênh đẹp của cưng ????"

Tay Hoắc Lạc Thần run run nổi lên từng đường gân xanh, nắm chặt tờ giấy, nếu tưởng tượng tờ giấy kia là Mộc Di chắc chắn sẽ bị hắn bóp nát rồi.

Nữ nhân đáng chết, thoạt nhìn cũng chỉ 19-20 tuổi mà dám xưng chị? Còn gọi hắn là người đẹp? Cưng? Đáng chết, hắn là trai thẳng, không phải tiểu mĩ thụ! Từ nhỏ tới lớn chưa có ai dám xưng hô với hắn vô phép như vậy, còn đánh đồng hắn với lũ trai bao rẻ tiền kia? Thật to gan.

Chưa bao giờ hắn tức giận như thế này. Mộc Di a Mộc Di, xin chúc mừng cô đã khơi dậy con ác ma đã ngủ yên bấy lâu nay.

- Bé con, em dám lăng mạ tôi. Đợi tôi bắt được em xem, tôi sẽ bắt em nằm dưới thân tôi mà nhận tội.

Hắn nhếch môi, nói thầm trong miệng, nhiệt độ xung quanh đã xuống tới đỉnh điểm. Người phụ nữ đầu tiên dám làm hắn như thế, chắc chắn sẽ trả cái giá thật đắt.

Nhưng đó là chuyện của 7 năm sau. Để xem, khi đó là Hoắc Lạc Thần bắt cô nằm dưới thân mà rên rỉ nhận tội, hay là Mộc Di cô sẽ thuần hóa được con ác ma đó đây.

---còn---
Chương trước Chương tiếp
Loading...