Cô Nàng Hotboy Version 2
Chương 20: Tôi Thích Em
- N..g..h..ị…T..ư…ờ..n..g – Linh đang dùng hết sức bình sinh để kéo cậu, để giữ lấy NT.- Gia… Linh – NT ngước lên nhìn LinhNg con gái ấy, ng con gái bé nhỏ ấy đang giơ tay giữ lấy cậu, 1 cơ hội nhỏ nhoi cô cũng vẫn phải giữ lấy cậu, nhất định không buông tay, vì lần đó, buông tay anh cô, cô đã mãi mãi không bao giờ gặp lại anh nữa, cô không muốn NT như thế, cô không muốn mất NT. Khuôn mặt cô đã ửng hồng, nhưng không phải ánh hồng khi cô đang vui vẻ, đang làm 1 đứa trẻ con mà là ửng hồng khi cô đang rất đau, 1 tay cô phải bám chặt xuống đám đá sắc nhọn để trụ vững… nếu không cả cô cũng sẽ bị lôi theo anh… tay cô sượt chảy máu khi cố níu anh lại, cánh tay cô đã cọ sát rất mạnh vào vách đá khiến cho cô vô cùng đau đớn..- Buông ra đồ ngốc…! – NT hét lên khi trông thấy Linh bị chảy máu tay, anh xót lắm..- Không,..! – Linh lắc đầu rất mạnh - ..ko…tôi không để anh rơi,…vì …anh đã cứu tôi… trách nhiệm là 1 đại tiểu thư.. nhà họ Lâm…tôi…không để anh …rơi đâu… không, không phải vì tôi là con nhà họ Lâm… mà vì …tôi là bạn thân nhất…của anh…tôi…không để …cho anh…rơi đâu…- Linh.. – NT nhìn cô và anh cố gắng bò lên nhưng không đc.“Dù chỉ 1 chút, xin anh hãy cố lên, em đã đánh mất 1 ng em yêu thương nhất, lần này em sẽ không buông tay anh ra đâu… em sẽ nắm chắc, sẽ níu giữ anh bằng cả mạng sống này.. không để anh rơi xuống đâu..xin anh… đừng buông tay… Nghị Tường… em phải cướp anh ra khỏi bàn tay tử thần,…em không muốn anh rơi xuống đâu….” Linh nghĩ. Ng con gái ấy đang cố giành giật lấy NT ra khỏi bàn tay tử thần, cô lạnh lùng ư? Vô trách nhiệm ư? Không phải, cô rất yếu đuối, như 1 ly thủy tinh dễ vỡ, như miếng bọt biển dễ tan, rất cô đơn, rất đáng yêu… ng con gái như thế. Anh phải mang lại hạnh phúc cho cô ấy chứ, anh phải che chở cho cô ấy chứ….sao lại để cô ấy… vì anh mà bị xây sát thế kia? Sao lại để 1 giây phút yếu đuối đòi buông tay? - T..ô..i…s..ẽ…l..ê…n…đ…ư…ợ…c – NT vừa nói, tay kia vừa bám chắc lên trên vách đá..bỗng anh trượt chân, cơ thể anh đã nặng giờ lại bị hụt 1 cái khiến cho Linh bị trượt, cô vẫn cố bám chắc…Giờ Linh không chỉ dùng 1 tay, cô quỳ hẳn xuống, dùng cả hai tay để tìm cách kéo anh lên, thế nhưng vô ích.. sức cô không thể kéo đc…những giọt mồ hôi của cô nhỏ xuống mặt anh, anh cảm nhận đc cô đang nỗ lực thế nào để kéo anh lên..- Không…đc…rơi… - Linh hổn hển – tôi.. không …muốn…mất…anh..vì…anh…là… bạn tôi…Từ đằng xa, xe cảnh sát đã đuổi tới nơi, họ lại gần chiếc xe ô tô của NT, dò xét, Linh hét to như người hết hơi- Mấy… ng..kia..lại…đây…giúp…tôi….Mấy anh cảnh sát đã nghe thấy, họ chạy vội lại giúp đỡ cậu con trai yếu đuối đang cố kéo 1 cậu con trai to lớn lên…mình Linh không kéo đc, nhưng mấy anh cảnh sát nhất định kéo đc, …cô ngồi thừ ở dưới đất, 2 tay xây xát, xót lắm, nhưng NT đc cứu rồi, anh ấy không sao rồi…cô thở dài, đứng lên phủi quần áo, lấy lại vẻ lạnh lùng, cô nhìn NT, 1 ánh nhìn không mấy dễ chịu..- Sao anh ngốc thế? – Linh phi lại cốc vào đầu NT 1 cái rõ đau - …chưa từng thấy kẻ nào dốt như anh, sao lại ngã đc hả? anh không biết nguy hiểm à?- Sao cậu đánh tôi – NT bất lực, chỉ biết nhăn nhó nhìn Linh…nhưng anh lại thấy vui vô cùng vì nhờ cô, anh đã không từ bỏ dễ dàng như thế!- .. – Linh quay đi…về phía xe ô tô của NT trèo lên xe.NT chạy lại xe và phi thẳng, đám công an lại 1 lần nữa tối tăm mặt mũi, lùa theo, hú còi rối rít.. (híc, tội mỗi chị Linh giờ chị chỉ muốn ném anh NT xuống hẳn vách núi để anh ý hết thói lái ẩu,..)Sau 1 lúc lạng lách đánh võng, huy động hết đội cơ động, cảnh sát giao thông, trực thăng, cuối cùng công an đã đưa đc anh ý về nhà an toàn, (nhà a ý nhé… không phải nhà bố mẹ anh ý đâu, anh có nhà riêng nhưng ngại về).. NT bước vào nhà và hò….- Trương Vũ Doanh – NT kêu to- Àiiiiiii …. Đấyyyyyyyyyyy ? – Tiếng 1 đứa con gái vang lên, và tiếp sau đó… vài tiếng lạch bạch, thình thịch phi xuống nhà.. – Ơ… anh Nghị Tường thân mến…Trương Vũ Doanh, 17t, là em gái của Nghị Tường, đáng yêu, say mê Linh vô cùng, luôn nghe theo Linh, nhiều lúc còn nhờ anh trai mình làm mối cho cô bé và Linh….(tội nghiệp)Bước xuống nhà là 1 cô bé tầm 17 tuổi, xinh xắn, và…- A….anh Nghị Tường… em nhớ anh quá đi… - 1 cô bé khác, nhìn mặt tinh ranh hơn, trạc tuổi nhóc Doanh kêu lên - …anh nhớ em hôn…em nhớ anh lắm nè!Cô nhóc, ưỡn ẹo, nhìn NT chăm chú… và lúc này cô bé Vũ Doanh quay lại nhìn… Linh chăm chú…bỗng Linh giật mình khi trông thấy ánh mắt hình trái tim của nhỏ đang chăm chú nhìn Linh… Vũ Doanh cũng thuộc hạng nghiêng nước nghiêng thành, con trai hotboy gặp qua nhiều rồi, và cô bé chưa từng gặp 1 ng nào như Linh… khuôn mặt trắng bóc, 2 mắt lạnh lùng không thèm nhìn Doanh, lại còn ăn mặc rất kiểu cách, rồi còn xỏ tay túi quần nữa,… thôi, không chịu nữa rồi, anh ý cute quá đi..- Đây là .. – NT nói – anh Lâm Gia Huy…bạn anh, cậu ấy sẽ ở lại nhà chúng ta mấy hôm.- Mấy hôm chứ 10 hôm cũng đc – Doanh vẫn nhìn chăm chú Linh không thèm chớp mắt lấy 1 cáiCô nhóc kia… - Đại Tiểu Minh Uyên, 17t, con gái tập đoàn quảng cáo to nhất châu á… yêu Nghị Tường, ghét kiểu cách lạnh lùng và vẻ đẹp trai của Gia Huy vì cô bé nghĩ NT là ng đẹp trai nhất trên thế gian (mơ mộng)Tối hôm đó, Linh sau khi nhận phòng và tắm xong, cô bước ra ngoài, thì giật mình vì cô bé Doanh đứng đó đưa chiếc khăn tắm cho Linh mắt vẫn dán vào Linh, hình ảnh của Linh còn cute hơn… tóc ướt, chiếc áo bên ngoài cộc tay, bên trong dài tay, … quần jean… Doanh không muốn rời xa mắt khỏi Linh nữa,…cô bé nghĩ rằng mình đã mắc phải vào thứ gọi là tiếng sét ái tình mất rồi..Bữa cơm ngày hôm ấy, Linh và NT là 2 con ng khác nhau về giới tính nhưng lại có chung cảnh ngộ đc con gái ngắm…NT bực dọc- Nhóc Uyên.. ăn mau rồi về đi- Ứ .. không đâu – Con bé phụng phịu (thấy ghét) – em ở lại đây chơi với anh nha!- Không cần!- NT quát, cậu vốn ghét mấy đứa con gái õng ẹo, nếu con bé này không đc Doanh che chở thì cậu đã cho ng tống cô ta ra khỏi cửa từ lâu rồi..- Hu.. hu.. –Nhóc ta sụt sịt – anh ko thương em nữa sao? Em ngây thơ đáng yêu thế này (ọe, ọe)- Ơ…anh..- NT bối rối – em,…đừng khóc..- Đừng lo – Linh gắp 1 miếng thịt bỏ vô miệng và chống cằm, mọi ng nhìn Linh chăm chú, .. – Nước mắt cá sấu thôi.- Sao anh biết – Con bé tỉnh bơ, cái mặt đáng thương của nó lúc nãy biến đâu mất, thay vào đó là ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống Linh, khiến cô như mở cờ trong lòng, vui ko tả siết... – anh cẩn thận ko tôi cắt lưỡi anh đó..- Cậu dám.. – Doanh lên giọng – tôi và cậu ko còn bạn bè gì nữa, dám đụng vào anh Huy của tôi à.. gan cậu to đấy nhỉ?- Anh... Nghị..Tường – từng câu con bé nói là lại đu đưa, õng ẹo, cậu quay sang nhìn Linh, Linh vẫn mải ăn ko thèm nhìn cậu lấy 1 cái, cậu biết sắp có chuyện ko hay từ cái ánh mắt vô hồn kia....còn con nhóc vẫn đu đưa, nhí nhéo...NT bực lắm rồi...- Vệ sĩ... – NT đập bàn đứng dậy, - Lôi con bé này ném ra ngoài đường đi- Ơ... –con bé ko biết chuyện gì vừa xảy ra...Khi con bé vừa đc kéo ra, Linh đứng dậy lên phòng, con bé Doanh cũng chạy theo..Cô mở cửa bước vào...đóng cửa trước khi con bé Doanh kịp vào..NT cũng lạch bạch chạy lên theo...- Gia Huy.. – Cậu đập cửa rầm rầm - ...Gia Huy à…- … - Linh trùm chăn rồi còn đâu…- Cậu cho tôi vào..- NT khổ sở - …tôi có việc quanh trọng Và cuối cùng sau gần 1 tiếng nài nỉ, Linh cũng chịu mở cửa…- Sao? – cô lạnh lùng nhìn NT.NT xô cô vào phòng rồi đóng chặt cửa, cô ngồi lên giường, vắt chân chữ ngũ, gương mặt không thay đổi và nhìn NT..- Tôi…với …con bé… đó...ko.. có gì! – NT giải thích.- Liên quan sao? – Linh nhìn NT..- Ơ.. –chợt, cậu thấy mình như tên ngố khi không lại đi giải thích…- ờ thì không có gì… cậu ngủ điNT đang định quay đi, thì Linh nói- Thật sự không có gì sao? – NT quay lại nhìn Linh, há hốc miệng… - ờ, tôi cũng không có quan tâm đâu…- Không có gì! – NT cười.- hihi, cậu đang ghen à?- C..á..i..g..ì? – Linh nhìn NT chăm chăm.. – Muốn chết sao?- Ờ thì không ghen – NT cười xòa, - em yêu tôi rồi chứ gì… (kinh, thay đổi cả cách xưng hô cơ chứ?)- Cá… - Linh đứng phắt dậy…- Ơ… - NT luống cuống - ..thôi… đc rồi, đc rồi, em không yêu tôi, tôi yêu em đc ch… - Bỗng NT khựng lại,… - Ớ…mình nói gì thế này….Linh và NT nhìn nhau rồi quay mặt đi, NT bối rối…lúc này 2 trái tim đập lệch đi 1 nhịp..- Ơ… tôi không cố ý nói đâu nha..tôi… lỡ miệng (đúng ý trong lòng rùi mà còn chối)- Ờ…không có gì… - Linh cũng hơi bối rối chút - …cậu về phòng đi…mai đi học..- Mai trường chưa về… - NT nhìn Linh và bước ra cửa – họ vẫn đc du lịch dài kì…- … - Linh lại thay đổi thái độ và ra đóng cửa phòngĐêm hôm ấy hai ng bọn họ có chút trăn trở… có chút thoáng hạnh phúc trên gương mặt khi ngủ…hạnh phúc…vì họ đã tìm thấy hình ảnh nhau trong trái tim mỗi con ng…
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương