Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Chương 49: Nốt nhạc thứ 49: Mấy người là ai?



Cả đám vui vẻ đi đến nơi chỉ có game, nhưng đang đi thì gặp đám du côn biến thái chọc ghẹo nó, nhỏ và Thư.

- cô bé, đi chơi hả em? Đi với anh nè, anh bảo đảm em sẽ có cảm giác như ở trên thiên đàng zậy - 1 thằng vuốt má nó nói

- bỏ ra, mấy người làm zì zậy? - hắn hất tay thằng đó ra

- êh mày, dám hất tay tao à? - thằng đó đẩy hắn

- Thiên Vũ, thôi mà anh, kệ họ đi - nó cản hắn

- sao mà kệ đk, tụi nó dám đụng vào bạn gái anh, làm sao anh để yên đk

- bỏ ra coi, muốn chết hả? Dám đụng vào tiểu thư à? - Thư la hét lên khi bọn đó đụng vào cô

- thằng kia mày làm zì zậy, dám đụng vào bạn tao sao? - anh ta kéo Thư lại

- có sao ko? Trầy trụa đâu ko? - nhỏ lo lắng

- ko sao, chỉ hơi đau vì anh Thy nắm mạnh quá thôi - Thư xoa cổ tay

- xin lỗi nha, anh Thy ko cố ý đâu

- ko sao đâu mà Thy.....

- tụi bây muốn zì? Đánh nhau hả? Lại đây - thằng du côn khiêu khích hắn

BỐP....

Hắn đấm thằng đó 1 cái, liền cả đám chạy zô đánh hắn tới tấp, cả anh ta và Khải Minh cũng nhập hội. Nó, nhỏ và Thư đứng đó lo lắng ko yên

- Thiên Vũ đừng đánh nữa mà, em xin anh đó. Thiên Vũ! - nó khóc

- anh hai, đừng đánh nữa, dừng lại đi mà - nhỏ chắp tay lại

- 3 người dừng lại đi mà, ôi trời con trai thích đánh nhau thế à? - Thư đứng nhăn nhó

- Thiên Vũ à, anh đừng đánh nữa

- Nhi à, nín đi, đừng khóc nữa. Ko sao đâu - nhỏ lại nắm chặt tay nó và Thư

BỐP BỐP BỐP...BỤP BỤP....RẦM RẦM...

Đánh chưa đủ đâu nha, tác giả nói cho nghe nà, tụi du côn chắc chắn sẽ có dao, khi mà điên lên thì sẽ rút dao ra đúng hơm nè? Và trong trường hợp này thì thằng đó đã rút dao "giết người", ơm phải nói là chưa có giết

- trời đất má ơi, đánh chưa đủ còn muốn chém nhau sao? Zui lắm hả? - Thư hoảng hồn

- Thiên Vũ, cẩn thận đó - tay chân nó run bần bật

- bình...bình tĩnh đi, ko...ko...sao đâu mà - nhỏ run theo

Tên đó quơ dao bừa bãi, trúng tay Khải Minh 1 đường ko sâu lắm. Ko đâu có thêm 1 đám người mặc vest đen chạy lại làm tụi kia chạy mất dép chỉ chừa lại mỗi con dao (hay ghê á )

Nó chạy lại lo lắng cho hắn, nhỏ thì chạy qua lo cho anh trai con Thư và Khải Minh đứng đó, cô thấy tay anh chảy máu liền chạy lại dùng khăn tay dùng băng lại cho. Thư quay qua hỏi đám người mặc vest đen 1 ánh mắt lạnh lùng

- mấy người là ai?

- chúng tôi vệ sĩ của cô Tuyết Nhi - 1 người trong đám nói

Nó bất ngờ

- vệ sĩ của tôi sao? Tôi đâu có thuê vệ sĩ?

- chúng tôi là người của bà chủ kêu đến để bảo vệ tiểu thư

- bà chủ kêu đến? Là ai chứ?

- cái đó chúng tôi ko thể nói đk, bà chủ ko cho phép

- thế thì thôi, dù sao cũng cảm ơn mấy anh đã đến cứu chúng tôi. Chúng ta đi thôi - nó bước đi thì bị đám vệ sĩ cản lại

- cái zì nữa? Xong rồi, cảm ơn cũng rồi, muốn zì nữa?

- bà chủ dặn phải đưa tiểu thư về nhà an toàn

- chúng tôi đi chơi mà về nhà cái zì? Mấy anh nói bà chủ mấy anh là tôi ko cần, tay chân tôi đều bình thường, tự tôi đi

Thư nãy zờ cứ nhìn chằm chằm cái tên đứng sau cùng, nhìn anh ta zống với 1 vệ sĩ đã bảo vệ cô trước đây. Đúng rồi, chính là anh ấy

- yah, anh kia! - Thư nhăn mặt chỉ tay vào người đứng cuối cùng

- tôi sao?

- ko phải, là anh kia!

- t...tôi sao?

- phải, anh là vệ sĩ trước đây của tôi đúng ko?

- dạ...dạ đúng

- sao anh đứng đây? Tôi nhờ anh đi mua đồ cho tôi, anh mua chưa hả?

- dạ...dạ...rồi

- ai ăn thịt anh đâu mà nói năn run rẩy thế? Bộ tôi là hổ báo hả?

- ko có

- ko có thì tốt, đi đâu đây? Sao anh ở đây hả?

- dạ dạ...bà chủ sai tôi đến đưa tiểu thư về nhà

- Mẹ tôi kêu anh đưa tôi về nhà hả?

- dạ đúng, cả tiểu thư Tuyết Nhi

- cái zì? Thì ra bà chủ mấy người nói là Mẹ tôi, thế nãy zờ cũng im ru hà, người zì mà nhát thấy ớn

- Thư à, bà chủ là Mẹ Thư à? - nó

- phải đó, là Mẹ Thư, bà hiền lắm

- ah~

- thưa tiểu thư Lục Tuyết Nhi, mời cô theo chúng tôi về nhà

- kì lạ, sao mấy người cứ bảo tôi về nhà tôi ko vậy?

- vì cô là....

- là zì?

- là bạn tiểu thư chúng tôi, mời cô

- ơ...

- Nhi à, hay tới nhà Thư chơi 1 lần đi, nhà Thư có nguyên sân thể thao luôn

- ko phải quyết định của Nhi, mọi người thấy sao?

- tùy em! - cả 3 người con trai đồng thanh

- yeah! Thế chúng ta đi thôi, đi đi đi - Thư kéo nó đi

Mọi người cũng theo sau, đầu hắn cứ lẩn quẩn mấy suy nghĩ chưa thể giải đáp.
Chương trước Chương tiếp
Loading...