Con Dâu Nhà... Quý Tộc !
Chương 54: Tin Mừng !
Mặt trời hôm nay ló dạng sớm hơn thường ngày.Ông mặt trời mới sáng sớm thật " trẻ con ", ánh nắng chiếu thẳng vào nơi 2 vợ chồng đang ngủ. Đêm hôm qua hai người này làm gì, thì tác giả đây bí ! Nhưng không biết sao đêm hôm qua hàng xóm không thể ngủ được.Hôm nay Quân cũng dậy sớm hơn Thiên 1 lúc, anh chống tay nhìn vào khuôn mặt được ánh nắng rọi vào, trông thật đẹp, và cũng rất xinh. Đêm qua chẳng cô " mệt " lắm !Quân lén bóp nhẹ mũi cô, Thiên cựa người rồi mở mắt nhìn lên người đang ngồi trước mình. Anh đang nhìn cô mĩm cười nhẹ, ánh mắt xanh nhạt trong nắng thật đẹp !_ Good morning, bà xã ! _ Quân vuốt tóc Thiên rồi bảoMới sáng sớm, Thiên hơi nổi da gà vì câu nói của Quân, nhưng chắc có lẽ quen rồi ! Cô quấn chiếc mền nhỏ quanh người mình, rồi lủi thủi bước vào phòng tắm. Nhưng vừa đặt chân xuống nền nhà, cô đã bị ngã quỵ _ Thiên ! em không sao chứ ? bị gì à ? _ Quân lo lắng đến chỗ cô hỏi hang_ Cũng lỗi do anh chứ ai ! ai bảo đêm hôm qua anh " làm mạnh " quá làm gì ! giờ chân em đau đến đi không nổi luôn ! _ Thiên mắng Quân quá trời !Hàng ngàn dấu chấm hỏi bay xung quanh đầu Quân bây giờ. Anh chẳng hiểu cô nói cái gì cả ! Nhưng sau vài giây, Quân đã hiểu ra được vẫn đề_ À ! Anh xin lỗi ! anh đã cố làm thật " nhẹ " rồi ! Vậy mà .... thôi, để em bế em xuống lầu ! _ Nói rồi, anh vội bế cô lên rồi bước xuống nhàCảnh tượng đập vào mắt hai người đầu tiên vào buổi sáng sớm khi vừa bước xuống phòng khác là có " đám khỉ " đang nhảy nhót tung tăng như điên quanh phòng. Những " con khỉ " đó gồm : Virode Michio, Virode Namiko, Đỗ Thanh Mẫn, Nguyễn Thiên Lam và Ngọc !Cả bọn nhìn 2 người bước xuống mà ngạc nhiên hỏi_ Ủa ? sao hai người dậy sớm thế ? mà Thiên bị gì để cậu bế thế ? _ Michio lên tiếngCả 2 vợ chồng đỏ mặt chả nói được câu nói_ Thiên, chân cậu bị đau à ? _ Miko tiếp lờiMặt 2 người đang đỏ hơn. Thấy như vậy, Michio đã hiểu ý, cậu đến gần 2 người mà nói thầm_ Hai người " làm " rồi à ? Thú vị chứ ?_ Đừng có mà bị hâm tên kia ! thú vị cái quái gì chứ ? _ Quân nhìn Michio đe dọa_ Bớt giận nào ông anh, dù sao chúng ta cũng là " hàng xóm " mà. !_ Có gì sao ? _ Lam và Mẫn ở dưới vang lên hỏi_ À, hai người này chắc ....... _ Chưa nói xong hết câu, Michio đã bị Thiên " tung chưởng " lấy cùi chỏ của mình húc vào hông anh 1 cái _ Có con nít, đừng có mà ăn nói tầm phàm ! _ Thiên đe dọaCòn Michio thì ôm hông mình mà khóc rồng, vì bị đánh vô cớ !Quân đặt Thiên xuống chỗ bàn ngồi rồi nói chuyện với mọi người. Từ ngày hôm đó, mọi chuyện diễn ra đều ổn thỏa cả !.........................................................3 tháng sau.Quân và Mẫn đang ngồi tám chuyện " anh em "_ Hai ! mấy hôm nay em thấy chị Thiên lạ lắm ! _ Mẫn hỏi_ Lạ gì ?_ Chị ấy cứ nôn mửa, rồi thèm chua ! thứ gì chị ấy cũng bỏ chanh vào cả ! Lẫn cả cá kho mà chị ấy cũng bỏ chanh vào !Quân nghe Mẫn nói thấy cũng có lý, đúng là mấy ngày gần đây Thiên cứ nôn mửa, lại thèm chua. Do thế mà thức ăn gì của nhà cũng phải có 1 chút vị chua_ Hay là anh đem Thiên đến bệnh viện xem sao ? _ Quân hỏi ý kiến em mình_ Anh hai hỏi lạ ! chuyện đó là đương nhiên !..........................................................Bệnh viện_ Anh đâu cần phải đem em đến đây làm gì chứ ? tốn tiền ! _ Thiên nhìn Quân cằn nhằn_ Tốn tiền cái gì chứ ! em là con dâu nhà họ Đỗ đấy ! sức khỏe là quan trọng, đừng có mà cãi lời anh, ngồi im chờ kết quả đi nào ! _ Quân vỗ vỗ đầu Thiên như trẻ con rồi bảoCánh cửa phòng bác sĩ mở ra, trên môi nở nụ cười tươi rói. Vị bác sĩ này đã có tuổi, và cũng là 1 bác sĩ có tiếng ! Ông có 1 khuôn mặt rất hiền hậu !Cả Quân và Thiên đều đứng lên cúi chào ông ! Ông mĩm cười rồi nói_ Nào ! mời 2 cháu đến phòng ta để nói chuyện !Quân và Thiên gật đầu rồi bước theo ông vào phòng. Cả 2 cùng ngồi xuống 2 cái ghế bằng gỗ nhỏ, còn ông thì ngồi đối diện với hai người !_ Thế nào rồi bác sĩ ? vợ cháu có bị gì không ? _ Quân vội hỏi_ Ngược lại thế là khác ! Vợ cậu rất khỏe mạnh, chẳng hề hấn gì cả ! _ Ông cười trả lời lại_ Vậy tại sao ..... ? _ Quân khó hiểu hỏi lại_ Cô cậu thật đúng là trẻ con ! 2 người nên về ăn mừng đi ! Vợ cậu đã mang thai 1 tháng ! và còn là sinh đôi trai, gái !Quân và Thiên như không tin vào tai mình ! Bất ngờ cực kì ! và cũng vui mừng tột độ ! Quân ôm chầm lấy Thiên mà hôn chùn chụt trước mặt ông bác sĩ đang đỏ mặt !_ Tốt quá Thiên ơi ! tốt quá ! _ Quân nói như sắp khócThiên cũng vui mừng vỗ vỗ cánh tay anh_ Con trai gì mà khóc khi nghe thấy vợ mình mang bầu chứ ! _ Thiên chọc quê anhThiên và Quân, lẫn vị bác sĩ cứ ngồi đó mà cười !Thật mừng !
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương