Con Ma Trong Tấm Gương

Chương 1: Trộm



- Chú Titus như được lên thiên đàng - Hannibal Jones mỉm cười tuyên bố với bạn - Hôm nay, chú ấy thu gom được 1 đống hàng cho kho đồ linh tinh.

Hannibal dùng tay lau mồ hôi trán. Ngay sau bữa ăn trưa, Ba Thám Tử đã rời khỏi Rocky cùng chú Titus. Một ngôi nhà cũ nằm trên đồi cao Hollywood sắp bị đập phá: chú Titus muốn thu gom những gì còn dùng được. Bây giờ, đã 4 giờ chiều, mặt trời tháng 8 chiếu mạnh. Phía dưới, thành phố lấp lánh dưới ánh nắng.

- Babal ơi, Peter đột ngột hỏi - chú Titus làm gì mà lâu vậy?

- Chắc chú đi 1 vòng cuối cùng trong nhà để kiểm tra xem còn xót món nào không.

- Ừ, chắc là vậy.

Một lát sau, chú Titus chui ra khỏi ngôi nhà kiểu cổ, nằm trên đỉnh Crestview Drivẹ Nhà buôn bán đồ cổ đang đi cùng nhà thầu phụ trách đập phá ngôi nhà, để xây vào địa điểm này 1 tòa nhà cao ốc. Hai người đàn ông đứng trên ngưỡng của nói chuyện 1 hồi, rồi bắt tay nhau. Chú Titus bước đến xe tải nhẹ.

- Xong rồi! - chú thông báo. - Trong đó không còn vật gì có giá trị nữa. Cũng tiếc thật. Đập đi 1 ngôi nhà như thế này! Thời nay không còn xây được nhà kiên cố như vậy. Chắc là hồi xưa nhà này đẹp lắm! Nhưng thôi...

Chú thở dài, vuốt bộ ria mép dày đen, rồi leo lên ngôi sau tay lái.

- Lên đường! - chú kêu.

Xe nổ máy, chạy về hướng Hollywood. Hannibal chăm chú nhìn trái, nhìn phải. Xe đang chạy trên 1 đại lộ có những ngôi nhà to lớn và cổ xưa... Một số trông giống như nhà đồng quê Anh, 1 số khác giống như lâu đài kiểu Pháp, nhưng phần lớn xây theo kiểu Tây Ban Nha, với tường trang trí chất giả đá hoa và mái nhà bằng ngói đỏ.

- Nhìn kìa! - Bob đột ngột kêu và đập vai Hannibal.

Bob dùng tay chỉ 1 ngôi nhà Tây Ban Nha, rộng lớn, phía trước có 1 chiếc xe màu đen đậu, khá nổi bật. Thật vậy, đó là 1 chiệc xe Rolls Royce màu đen mạ vàng.

- Chiếc Rolls của ta! - Hannibal thốt lên. Chắc chắn chú Warrington đâu đây thôi!

Đến ngang xe Rolls, chú Titus chạy chậm lại. Đúng lúc đó, cửa ngôi nhà lớn đột ngột mở toang ra. Một người đàn ông nhỏ gầy, mặc đồ màu tối, ào ra và bỏ chạy thật nhanh.

- Stop! Dừng lại! Đồ cướp!

Chính Warrington cũng ra khỏi xe, lao theo người đang bỏ trốn. Người này đang chạy về hướng xe tải nhẹ.

Chú Titus thắng gắt lại. Peter đã nhảy xuống đất và chạy ra, hy vọng cản đường người đàn ông nhỏ.

- Trộm! - Warrington kêu.

Peter nhảy vào, cố ôm bắt người đàn ông. Nhưng kẻ này khéo léo và bình tĩnh. Hắn ném nắm đấm thẳng về phía trước. Peter cảm giác như con mắt phải mình đang nổ tung. Một nỗi đau nhói làm tê liệt cậu. Rồi đôi chân mềm nhũn và Peter nằm dài xuống đất.

Trong tình trạng nữa tỉnh, Peter nghe tiếng chạy, rồi tiếng cửa xe đóng sập lại. Ngay sau đó là tiếng máy xe nổ.

- Trời ơi! - Warrington kêu lên ngaỵ - Hắn đi mất!

Peter mở mắt ra, lắc đầu để cố tỉnh lại và nhìn thấy Warrington đang cúi xuống nhìn mình.

- Cậu Peter ơi! - Chú lo lắng hỏi. - Cậu Peter ơi! Cậu có bị thương không?

- Không sao... Cháu cần chút thời gian để tỉnh lại thôi.

Hannibal và Bob chạy đến.

- Hắn chuồn mất rồi! - Bob thông báo - Hắn có xe đậu cuối đường.

Warrington đứng dậy. Khuôn mặt dài của chú tài đang đỏ lên vì tức giận.

- Không hiểu tại sao tôi không bắt được tên này! - Chú tài kêu - Mặtc dù chân ngắn, hắn vẫn chạ nhanh hơn tôi!

Một ý nghĩ như trấn an chú tài và chú mỉm cười nhẹ:

- Dù sao, ta đã làm hắn khiếp vía!
Chương tiếp
Loading...