Con Mồi
Chương 1-6
Editor: Anny TaBeta: Hằng Lêcô không muốn thấy anh bị nhục nhã, mặc dù anh không biết cũng không nghe thấy.cô ngồi sau xe máy, ôm lấy eo anh, tựa vào tấm lưng rộng lớn, rắn chắc. Người anhướt đẫm mồ hôi, mặc dù đeo khẩu trang nhưng cô vẫn có thể ngửi thấy mùi vị đặc trưngcủa anh. Lúc đầu cô có chút không quen với sự ẩm ướt trên lưng anh, đặc biệt vào mùahè, mồ hôi đôi khi hơi lên men, nhưng chẳng biết từ lúc nào, hương vị ấy ngược lại chocô thấy bình yên.anh khởi động xe máy, trong màn đêm tối tăm, đưa cô xuyên qua những con đường vớicác bảng hiệu sặc sỡ như ánh cầu vồng.cô nhẹ nhàng thở dài, bình ổn lại tâm trạng, cảm nhận từng trận gió đêm thổi tới, cuốnđi tất cả phiền muộn cả ngày đè nặng trên vai cô.Lúc lái xe một mình, anh rất hay đi nhanh, ngược lại, khi chở cô, anh sẽ đi chậm lại, côbiết anh không nói ra miệng, nhưng hành động này đã thể hiện sự quan tâm, chăm sóccủa anh đối với cô.Có lẽ, anh không có tiền mua xe ô tô, cũng không mua nổi quàn áo đắt tiền hay nhà cửasang trọng, ăn mặc thì lôi thôi, nhưng anh cũng có ưu điểm riêng, trước kia cô lựa chọnanh là bởi dựa vào các điều kiện khách quan, anh là người phù hợp nhất với cô.cô năm nay hai mươi tám tuổi, có công ăn việc làm, gả cho một người đàn ông tốt tính,thật thà, lại không hay đòi hỏi, cô dùng tiên lương hai người cho việc thuê nhà và tiềnsinh hoạt hằng ngày, đến cuối tháng cũng giành giụm được chút tiền.Ngày qua ngày như vậy, thật tốt.cô cảm thấy mãn nguyện với cuộc sống hiện tại.Cơm nước xong xuôi, anh nằm ngủ trên ghế sofa, còn cô đi thu dọn bát đũa, rồi đi rasân sau giặt quần áo. Phơi xong đồ, quay lại thấy anh đang xem tivi, cô ngồi xuốngcạnh anh, lấy bút ra hì hụi với đống sổ sách. Bất luận là đồ ăn hay vật dụng hằng ngày,cả chi phí điện, nước, gas, tiền di động đều được cô tỉ mỉ ghi chép lại vào cuốn sổ.anh không có khái niệm gì về việc quản lý tài sản, nơi ở là nhà thuê, xe máy chỉ cầnkhông hỏng đến mức không thể không mang đi sửa thì vẫn được đi như thường, tiềnthừa đều gửi ngân hàng, hàng thánh anh sẽ đưa cô một phần để dùng vào việc nhà,như thanh toán điện nước và tiền thuê nhà, nếu cần ngiều tiền hơn dự kiến, anh sẽ tựmình đi lấy thêm.Kết hôn được nửa năm, cô muốn khuyên anh để dành tiền mua nhà riêng, lại băn khoănmấy ngày không biết mở lời thế nào để thuyết phục anh; đến lúc nghe cô nói, anh đangxem tivi, cuối cùng chỉ "được" một tiếng.Thái độ anh rất tùy tiện, cô còn tưởng anh chỉ trả lời cho có lệ, đối với sự đồng ý củaanh thì nửa tin nửa ngờ (em muốn để bán tín bán nghi cho hay, nhưng lại sợ ko thuànviệc nên thôi ), nhưng đến đầu tháng, cô kiểm tra tài khoản ngân hàng thì phát hiệnanh đã đem tiền lương của mình chuyển vào.Những ngày sau đó, cô bắt đầu căng thẳng, vì mục tiêu mua nhà riêng, mỗi loại chi phíđều được cô tính toán tỉ mỉ. Mỗi tuần cô đều đưa cho anh một chút tiền tiêu vặt, cô biếtanh cũng cần có tiền mặt trên người, nhưng căn bản là cô lo thừa. Từ khi cô bắt đầunấu ăn, anh đều ăn ở nhà, trừ lúc ngẫu nhiên mua mấy lon bia ở ngoài, anh cũng khônghay uống đồ uống bên ngoài, tuy rằng nguyên nhân có thể là do về sau cô luôn chuẩn bịđồ uống cho anh mang đi làm, nhưng điều quan trọng ở đây là anh rất biết phối hợp.Phối hợp với kế hoạch mua nhà riêng của cô, đồng hành cùng cô tiết kiệm chi tiêu.Bỗng nhiên nghe thấy tiếng ngáy nho nhỏ, cô dừng bút, quay qua nhìn anh, cả ngườianh tựa vào sofa, hai chân mặc quần jean mở rộng, đầu dựa vào lưng ghế, mặt hướnglên trần nhà, đôi môi khẽ nhếch, phát ra tiếng ngáy khe khẽ.trên tivi đang chiếu một bộ phim cũ, đã sớm qua đoạn cao trào, nhưng cô hoài nghingười đan ông bên cạnh có thật sự xem nó từ đầu đến cuối hay không.Có lẽ vì nguyên nhân này, anh mới thích xem phim truyền hình, những cảnh thăng trầm,hỉ nộ ái ố ( vui giận yêu ghét) đều như liều thuốc thôi miên với anh.Cho tới giờ chưa có lúc nào anh chống đỡ được tới cùng.Bất kể đó là phim tình cảm hay hành động, đối với anh đều như nhau.Sau hôm gặp nặt, anh gọi điện hẹn cô đi xem phim vào Chủ nhật.Nơi hai người lần đầu hẹn hò chính là ở rạp chiếu phim.Phim bắt đầu không được bao lâu anh đã lăn ra ngủ, còn ngủ thẳng đến khi bộ phim kếtthúc.Sau đó, anh xấu hổ, cảm thấy có lỗi nên lần thứ hai vẫn hẹn cô ở rạp chiếu phim.Nhưng vẫn như trước, anh lại ngủ quên, lần thứ ba cũng thế.Tính anh trầm mặc ít nói, nhìn qua là người thật thà chất phác, những làn hẹn với anhđều giống nhau: đi xem phim, ăn khuya, rồi anh đưa cô về nhà.Lần hẹn hò thứ tư, anh đưa cô về nhà rồi hôn cô ở trước cửa.Nụ hôn không làm cô thấy chán ghét, trên thực tế, chính nó đã giúp cô khẳng định sựlựa chọn của mình.cô hiểu rõ, nếu kết hôn sẽ không tránh được phải lên giường với anh, nếu bản thânkhông có cảm giác gì với anh, thời gian sau này sẽ rất khó khăn. cô không ngờ tới mặcdù bình thường anh thô lỗ, lại không có tính nhẫn nại, nhưng lúc hôn cô lại vô cùng cẩnthận, giống như sợ làm kinh hãi cô.cô thích nụ hôn của anh.Có lẽ anh không thông minh, nhưng anh biết rõ cách đối xử với phụ nữ, hơn nữa saukhi quan sát tình huống của anh đã giúp cô nhanh chóng quyết định.anh qua lại với cô hai tháng thì kết hôn, vì cha mẹ hai bên đều đã mất, hai người đồng ýđơn giản hóa mọi việc, trực tiếp đi đăng ký, trừ bỏ lì xì cho người môi giới, ngay cả tiệcchiêu đãi cũng không làm; anh và cô đều là người thực tế, tình nguyện để giành tiền tiếtkiệm.Vào ngày kết hôn, cô cảm thấy lo lắng và khẩn trương vô cùng, nghi ngờ quyết định củamình có hay không thiếu suy xét, cô tựa như muốn đổi ý, nhưng lúc muốn rời đi cô lạibắt gặp anh đang đợi ở cửa. cô vẫn có thể rời đi, maqjc dù anh cao lớn hơn cô, cườngtráng hơn cô, nhưng rõ ràng cô muốn đối xử với anh thế nào anh cũng chịu.Có lẽ anh cao lớn khỏe mạnh, nhưng anh không thông minh, cô có thể tùy tiện lấy ramười lý do để thoát thân. Nhưng kết quả là cô chỉ nhìn anh đi đến cạnh mình, nắm lấytay cô; cô có thể thấy rõ sự khẩn trương trong mắt anh, bàn tay to lớn thô ráp có chútẩm ướt.Giây phút ấy, cô biết mình không thể bỏ anh.Đây là quyết định của cô qua mấy tháng tìm hiểu, anh là đối tượng thích hợp nhất vớicô, anh muốn cưới một người vợ, mà cô thì rất cần kết hôn, cần một người đàn ôngđứng bên cạnh mình.Cho nên, cô để mặc anh nắm lấy tay mình xuống lầu, ngồi lên sau xe máy, cùng anh điđăng ký kết hôn.Trong nháy mắt nhìn con dấu kia hạ xuống, cô biết bất luận thế nào, thời điểm anh đồngý cưới cô, cô đã mắc nợ anh.Nhìn anh ngủ không chút đề phòng, cô không nhịn được nhẹ nhàng vỗ về gương mặtngăm đen do thường xuyên phơi nắng của anh, vuốt mái tóc thô cứng như cỏ dại củaanh.Kỳ thực anh cũng không khó coi, tuy rằng không phải là đại soái ca (người siêu đẹptrai), nhưng vẫn có mày rậm, mắt to, chiếc mũi dù vó hơi lớn nhưng lại tương xứng vớimiệng của an, chẳng qua vì thường xuyên phơi nắng nên có làn da ngăm đen, mặc dùmới ba mươi hai tuổi, khóe mắt cùng mi tâm (điểm giữa hai lông mày) đã có nếp nhăn,nhìn kỹ thì lỗ chân lông trên mặt cũng có chút thô to.Tổng thể mà nói, anh khá là vừa mắt.Cũng có thể, là vì cô đã quen với gương mặt anh.anh không tỉnh lại, cô cũng không đánh thức anh, chỉ thu tay lại, đứng lên đắp chăn choanh sau đó đi vè phòng tắm rửa.Nửa tiếng sau, cô trở lại vẫn thấy anh ngủ ngon lành, cô đi đến trước mặt anh, đẩy đẩyđầu vai anh vài cái anh mới có phản ứng."anh đừng ngủ ngoài này, đứng lên đi tắm xong rồi vào phòng ngủ."anh lẩm bẩm một tiếng, mới mở đôi mắt còn ngái ngủ nhìn cô."đi tắm đi, em giúp anh chuẩn bị nước rồi." cô nói.anh thở sâu một tiếng, đứng dậy, gãi gãi đằng sau gáy đi vào phòng. cô đi sau lưnganh, tắt đèn phòng khách, xác định anh đã vào phòng tắm, lại nghe thấy tiếng nước mớiyên tâm lên giường đi ngủ.một lúc lâu sau, tiếng máy sấy vang lên, mấy phút sau anh từ phòng tắm bước ra, mệtmỏi nằm xuống trên giường.Phía bên kịa đệm trùng xuống vì trọng lượn của anh, không đến hai giây sau anh đãngủ say.cô mở mắt, thấy đèn phòng tắm vẫn sáng, liền xuống giường đi toilet, thuận tiện tắtđèn, sau đó lần mò trong bóng đêm quay lại giường.cô nằm quay lưng về phía anh, trong không khí tràn ngập hương vị của anh, trong chăncô có thể cảm nhận được nhệt độ ấm áp từ cơ thể anh.Chân của cô rất lạnh, không khí lạng chảy thẳng lên lưng làm cô thấy đau nhức, tuyrằng cảm thấy như vậy không tốt lắm, cô vẫn không nhịn được len lén đặt chân mìnhlên cẳng chân ấm áp của anh.Người đàn ông phía sau không tỉnh lại, cũng không đem chân rời đi.Thân thể chậm dãi ấm dần lên, cô chằm chằm nhìn anh trong đêm tối, vụng trộm hấpthu sự ấm áp của anh, tuy rằng lưng cô vẫn hơi lạnh và đau nhức, nhưng so với trướcđã tốt hơn rất nhiềuKhe khẽ thở dài, cô nhắm mắt chuẩn bị ngủ.Lúc mới bắt đầu có cjust khó khăn, cô buộc chính mình nằm im, nhắc nhở bản thân bìnhtĩnh lại, cố gắng thả lỏng từng cơ bắp cứng đờ.Đêm đen như mực, nhưng cô cảm thấy rất an toàn, cô ở khu dân cư đông đúc có hàngnghàn hộ dân, còn có người đàn ông này bên cạnh nữa.cô rất an toàn, không cần phải khẩn trương.cô không rõ tự thôi miên chính mình bao lâu, có lẽ một tiếng, có lẽ hai tiếng, có lần côđã muốn chạy đến xin bác sĩ xin thuốc ngủ, nhưng so với mất ngủ, cô lại càng sợ hãi vìthuốc mà mất đi sự kiểm soát của bản thân, hoàn toàn không có phòng bị với thế giớibên ngoài.Càng cố gắng nằm im, sự sợ hãi càng dễ dàng xâm chiếm tâm trí cô, có lê cô nên trựctiếp đi ra phòng khách, bật hết đèn lên để nó có thể chiếu sáng từng góc tối tăm bênngười cô.Lúc cô muốn đứng dậy, người đàn ông phía sau đột nhiên chuyển mình, đem đôi chândài cùng tay khóa trên người cô, gắt gao ôm lấy cô.Trong nháy mắt, sự kinh hoàng làm toàn thân cô cứng đờ, thiếu chút nữa từ trêngiường nhả dựng lên, giãy ra khỏi sự nắm giữ của anh, nhưng lí trí của cô mách bảo,đây không phải là người ngoài, mà là chồng của cô.Cho nên cô không động đậy nữa, ngừng lại một chút rồi hít thở sâu, tự trấn an mình,anh không có ý đồ gì với cô, cho dù là có thì cũng chỉ là chuyện kia mà thôi, anh sẽkhông tổn thương cô.Thực ra, cô còn rất mong anh sẽ làm chuyện kia với cô, ít nhất nó có thể dời đi sự chú ýcủa cô, hơn nữa mỗi lần làn xong cô dều ngủ rất ngon. Nhưng sau khi anh xoay ngườithì chỉ nằm im, cô có thể nghe tiếng hô hấp đều đều cùng hơi thở ấm áp của anh ở bêntai, cảm nhận được nhịp tim đều đặn của anh sau cái lưng lạnh buốt của mình.anh vẫn đang ngủ, ôm cô ngủ.Tay chân anh có hơi nặng, nhưng sức nặng đã không còn làm cô phát hoảng như mấytháng trước tân hôn, ngược lại giờ nó trở thành đặc điểm để cô nhận ra anh, giúp côbình tâm trở lại.Lúc mới bắt đầu, vài lần cô sợ tới mức giãy nảy trong lòng anh ra, nhảy xuống giường,thiếu chút nữa tấn công anh. May mà cô luôn tỉnh lại đúng lúc, mà anh cũng không vìthế mà tỉnh lại, có lẽ vì anh làm việc nặng nhọc nên chỉ cần đã ngủ, anh đều ngủ rất say.Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô chọn gả cho anh.Vì anh ngủ rất sâu, sẽ không bị cô đánh thức lúc nửa đêm, tránh được suy nghĩ mìnhlấy phải một người phụ nữ điên khùng.Trong lồng ngực, trái tim cô đập tán loạn, sau khi cô tự thôi miên chính mình mới từ từchậm lại.cô tự nhủ nằm thêm chút nữa.Chỉ cần đủ mệt, tự mình sẽ ngủ, dù không ngủ được thì nằm cũng là một loại nghỉ ngơi.Cho nên cô nằm, yên lặng lắng nghe hô hấp của anh, cảm nhận nhịp tim của anh, đếmtừng nhịp đập, thậm chí còn bắt chước tần suất hô hấp của anh, điều này cũng chẳngdễ gì vì mỗi hơi thở của anh đều rất sâu và dài, nhưng việc này lại rất có ích với cô, côkhông cần nghĩ đến chuyện gì khác, chỉ cần chuyên tâm cùng anh điều chế hô hấp củamình.Đêm dài đằng đẵng, cô dần quen với khuôn ngực ấm áp của anh giúp cô sưởi ấm tấmlưng lạnh giá, không biết qua bao lâu, cô từ từ buông lỏng được những cơ bắp cứng đờcủa mình.Chân tay cô run rẩy một chút, rồi toàn thân cô bắt đầu thả lỏng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương