Con Nhỏ Du Côn

Chương 3



Cậu ta tỏ ra bình thường:

-Vì tôi tưởng không có ai chơi với cậu cả

tôi cười nhẹ và hỏi:

-cậu, cậu thích cô ấy ??

cậu ta giờ thì mặt đỏ như trái ớt.

-làm, làm gì.... ccccó!!!!

tôi nhìn cậu ta đăm chiêu, tôi vỗ vai cậu ta bẹp bẹp, rồi dắt vào căng tin. vừa lúc đó thì có mấy đứa con gái lắm chuyện, hiểu lầm tôi và Thiên Phong là một cặp, không ngon miệng khi tôi cứ nghe thấy bọn nó cứ xì xầm bên tai tôi, tôi liền lấy chai nước hoa của con nhỏ ngồi bàn khác định xịt thì có một giọng nói phát ra như muốn cầu xin tôi:

-em em xin lỗi chị

tôi nhìn con nhỏ đó như muốn ăn tươi, nuốt sống nó.

-Vậy sao?

nó gật đầu lia lịa, tôi đến lại gần nó lấy tay núm tóc nhúng xuống tô cháo nó đang ăn:

- đây là lần cuối tao tha cho mày, còn phạm phải lần nào nữa tao sẽ giết mày.

tôi đi về chỗ của mình, tôi thấy người ngồi bên cạnh tôi run cầm cập, hình như là sợ. mắt trợn tròn lên nhìn tôi, tôi cố nhịn cười vì khuôn mặt của cậu ta:

-hahahahahahaha, cậu bị sao vậy??? (Vô Duyên hay Có Duyên)

-không có gì.....

tôi cười khỉnh:

-Cậu sợ à?

-kkkhog...

cậu ta còn run bần bật hơn.

-giờ cậu nói thật đi, cậu thích Trúc Loan đúng không??

tôi nói với vẻ mặt nghiêm túc.

-cậu mà không nói thật tôi sẽ cắt lưỡi .......

-đúng!!!!!!!!, tôi thích cậu ta từ ngày hôm qua rồi, thì sao chứ?

cậu ta nói với khuôn mặt đỏ hơn trái ớt.

-cậu muốn làm người yêu của cậu ấy sao????

-cậu sẽ giúp tôi chứ??

tôi cười một cách thô bỉ.

-cậu không biết cậu ấy là 1 người như thế nào mà đòi yêu với chả đương.

mắt cậu ta sáng rực lên:

- không cần nói tôi cũng biết cậu ấy là một người rất hiền lành và hay giúp đỡ người khác.(tội)

tôi trợn tròn mắt nhìn cậu ta. không biết nên cười hay nên vui nữa.

-có gì sai sao?

-Cô ấy thật sự rấ ác và còn hay đánh người nữa.

-cậu nói gì? tôi không tin đâu!!!!!!!!!!

-không tin thì kệ cậu.

-11 giờ 45 rồi cậu có muốn ra sân trường khổng, tôi chỉ sợ cậu bị đau tim thôi.

tôi nói như muốn khiêu khích cậu ta vậy.

-có chuyện gì mà tôi không giám đi xuống chứ.

thế là tôi và cậu ta đi xuống sân trường tiện thể cầm luôn gậy đánh bóng chày .

-cậu cầm cái đó làm gì vậy?

cậu ta hỏi tôi với vẻ mặt đờ đẫn.

-rồi cậu sẽ biết thôi.

đi xuống sân trường , cậu ta trợn tròn mắt khi thấy đám con trai ở trường đang đánh nhau với một đám con trai trường khác và trong đó cũng có Trúc Loan, và trong đám đó cố ấy cũng là người đánh sung nhất. cậu ta định chạy đến Trúc Loan thì may, tôi giữ được cậu ta lại:

-Cậu mà ra đấy thì chỉ bị nhừ tử thôi và cũng lam cho Trúc Loan cảm thấy ngứa mắt nữa nên cứ đứng đấy.

-Nhưng.........

-không nói nhiều tôi phải ra đây.

tôi chạy ra và nhập cuộc cùng Trúc Loan.

__-MỘT LÚC SAU-__

tôi nói chuyện với Trúc Loan với vẻ mệt mỏi:

-eo, mấy đưa nó chỉ có đông nhưng không có giỏi gì cả.

-uk, mà người lúc nãy nói chuyện với cậu là ai vậy????

cậu ấy nhìn tôi với vẻ mặt sắt đá

-đừng nhìn tui kiểu đó, tui sợ lắm hichic.

-NÓI

cậu ấy vừa cãi với bạn trai xong(là một người sẽ khá quan trọng sau này)

-à à bạn ý mà.

cậu ấy có vẻ không tin tôi cho lắm vì tôi chưa kết bạn với con trai bao giờ.

-thật không??

tôi nuốt nước bọt với vẻ mặt sợ hãi.

-Thật, thật mà.

-vậy sao, tui xin lỗi vì chuyện lúc nãy đã giận cậu

cậu ấy có vẻ hết giận về chuyện đó

Hai đứa đang chuẩn bị làm huề thì Thiên Phong chạy đến.

-Trúc Loan cậu có sao không, sao tự nhiên lại xông ra đám bọn con trai làm gì??

Trúc Loan đá cậu ta văng ra ghế rồi hỏi tôi:

-đây đây là.......

-tôi rất thích cậu!!!!!!!!

cậu ta đề cao mình hơi cao.

Trúc Loan lôi điện thoại của mình ra gọi cho một người nào đó

-Xử tên đó cho tao, nhớ phải thật sạch sẽ đó, tao sẽ trả công.
Chương trước Chương tiếp
Loading...