Cuộc Sống Bình Thản Hoàn Mỹ Sau Khi Trọng Sinh

Chương 23: Định Ước



Nhìn người con gái trong gương, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, Ngô Thần nhìn cô bé trong giương cười cười.

Trùng sinh đã được vài năm rồi, những điều gì cô không hài lòng trong kiếp trước, lần này cô cũng đã cố gắng thay đổi triệt để. Làn da trắng nõn, mắt không cận thị, mái tóc đen bóng. Cô giờ đã mười một tuổi, cũng như kiếp trước cô cũng đã cao đến 1m6. Cô không biết liệu kiếp này có thể đột phá được gen di truyền hay không.

Ba người Hoàng Tuấn sau khi đi du học, nhóm họ chỉ còn còn lại bảy người cứ theo lẽ thường ở trung học A mà viết nên truyền kỳ cho các học sinh khóa sau. Bọn họ dẫn theo toàn bộ học sinh lớp 1 liên tục lấy được giải quán quân của đại hội thể thao, đội bóng rổ nữ năm nay dưới sự dẫn dắt dũng mãnh của Ma Giai mà đoạt vòng nguyệt quế. Học hành vẫn như mọi khi không thể siêu việt hơn được nữa.

Học sinh trong lớp 1 vẫn là những người bạn cũ, tuy rằng có thêm một vài bạn mới, nhưng mà bọn họ rất nhanh đã thích ứng được với không khí lớp 1.

Hôm nay Ngô Thần bỏ hẳn hai giờ để chăm chút cho bản thân. Bởi vì tối hôm nay, Ngô Thần cùng với ba mẹ đi tham dự một buổi tiệc tối dành cho những quan chức của tỉnh H. Đồng thời, hôm nay cô cũng đảm nhiệm chức vụ là bạn nhảy của Âu Dương Hiên.

Ba Âu Dương bởi vì mấy trong những năm qua thành tích của ông rất tốt, đến nỗi từ từ những năm trước nữa, những buổi tiệc như vậy chủ nhân không biết từ khi nào đã đổi sang ba Âu Dương rồi. Nói cách khác chính là,ba Âu Dương được thăng quan !

Tuy rằng mới chỉ có mười một tuổi, nhưng đêm nay Ngô Thần lựa chọn một bộ lễ phục hơi thành thục một chút màu tím. Trên cổ đeo một chiếc vòng hình giọt nước được thiết kế riêng, làn váy thướt tha tới gót chân, trên chân đi một đôi giày cao gót nhỏ màu vàng, trang điểm nhẹ nhàng, làm cho cả người Ngô Thần nhìn qua càng thêm diễm lệ.

Ngô Thần cũng thường xuyên theo cha mẹ đi một ít buổi tiệc của giới thương nhân. Nhưng năm nay mình cũng đã bước vào trung học , nhưng cô và các nữ sinh trung học khác không giống nhau. Cô chính là con gái duy nhất của Ngô tổng, mà lần đi này cũng chính thức tuyên bố cho mọi biết rằng cô chính là người thừa kế tương lai của công ty, là chủ nhân tương lai của công ty. Tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng cô không thể trốn tránh trách nhiệm của vòng lẩn quẩn này.

Ba Ngô trong vòng hai năm này đã đem tổng công ty chuyển đến tỉnh A, còn ở tỉnh H chỉ còn cơ sở ban đầu mà thôi , đương nhiên dù có như vậy ông cũng không buông tay mảnh đất tỉnh H này.

Ngô Thần đi theo ba mẹ cùng nhau đến khách sạn lớn nhất tỉnh A—— Cẩm Tú Đỉnh, vừa đến nơi cô đã gọi điện cho Âu Dương Hiên biết.

Âu Dương Hiên nhìn thấy dáng vẻ đêm nay của Ngô Thần thì thoáng sửng sốt, sau đó mặt không đổi sắc chào hỏi ba Ngô và mẹ Ngô. Ba Ngô và mẹ Ngô đương nhiên cũng hiểu được tâm tư của Âu Dương Hiên đối với con gái của mình. Tuy nói rằng tuổi con gái của ông vẫn còn rất nhỏ, nhưng hiện tại con bé cũng đã bắt đầu học năm nhất cao trung , về sau chuyện của con mình cũng không thể quản được nhiều , chỉ có thể nói những chuyện thích hợp với con gái mà thôi. May mắn đứa con này của họ rất hiểu chuyện, cam đoan trước khi trưởng thành sẽ không làm chuyện gì làm cho bọn họ phải bận lòng.

Ba Ngô tuy đối với Âu Dương Hiên canh như canh sói xám vô cùng không vừa ý, nhưng cũng không thể phủ nhận được sự tại giỏi của Âu Dương Hiên . Sau khi được mẹ Ngô phân tích, cũng dần dần buông đi thành kiến, coi cậu như một người bình thường mà đối đãi. Hiện tại ông phát hiện Âu Dương Hiên càng ngày càng làm cho ông vừa lòng.

Bọn chúng bây giờ vẫn còn nhỏ, tình yêu và hôn nhân về sau rất khó có khả năng có được người vừa ý. Bây giờ con mình lại thích một đứa bé mà mình lại hiểu rõ nó như vậy , cho dù là thời cổ đại đi nữa thì cũng không nên ngăn cản . Cứ để cho bon trẻ tự do phát triển đi. Đứa bé đó mình cũng quen biết ít nhiều cũng có thể hạn chế tụi nó !

Ngô Thần nhìn thấy dáng vẻ hơi sửng sốt của Âu Dương Hiên thì vui vẻ nở nụ cười. Cô thực vừa lòng khi Âu Dương Hiên có biểu tình này, thật sự là vô cùng sung sướng .

Bước lên đem tay của mình đặt vào bàn tay được vươn ra từ trước của Âu Dương Hiên ,sau đó đi theo phía sau ba mẹ, khoác vào cánh tay của Âu Dương Hiên , đi đại sảnh của bữa tiệc.

Những bữa tiệc như thế này Ngô Thần đến không ít, nhưng đây là lần đâu tiên cô xuất hiện với thân phận bạn của Âu Dương Hiên. Giá trị con người của Âu Dương Hiên bây giờ rất cao, nên có rất nhiều người nhắm vào cậu ta .

Công tử của Âu Dương gia, từ tình huống bây giờ xem, tiền đồ về sau của cậu ta chắc chắn không nhỏ. Hôm nay thế mà lại đem theo bạn nhảy tham dự , đây chính là lần đầu tiên đấy! Cho nên đèn pha chiếu vào người Ngô Thần càng ngày càng nhiều.

Ba Ngô mang theo mẹ Ngô cùng với Ngô Thần đi đến trước mặt ba Âu Dương, cũng cần phải nói lời chào hỏi với chủ nhân chứ. Ba Âu Dương và mẹ Âu Dương đang nói chuyện với người khác, thấy bọn họ đi đến đây cũng xin phép rồi đi tới bên cạnh ba Ngô.

Ba Âu Dương với mẹ Âu Dương đã chú ý bọn họ từ lúc họ mới đi vào . Nhìn thấy Ngô Thần đứng bên cạnh con trai mình, chuyện tương lai sau này thế nào bà không dám nói trước . Nhưng một đôi kim đồng ngọc nữ như thế này, hai người hôm nay đều chăm chút tỉ mỉ, khiến cho hai người bọn họ càng có vẻ như trời sinh một cặp.

Ánh mắt của con mình không tồi chút nào! Khi Ngô Thần đến gần ba mẹ Âu Dương hai người đều có ý nghĩ như vậy.

Ba Ngô cùng với ba Âu Dương nói chuyện xong, Ngô Thần chạy nhanh đến chào hỏi ba Âu Dương và mẹ Âu Dương. Bản thân mình và Âu Dương Hiên coi như tối nay đã xác định chính thức quan hệ rồi. Nếu như cô đã đồng ý,vậy cũng phải tạo ấn tượng tốt bên phía nhà chồng chứ!

“Chú Âu Dương,dì Âu Dương, mọi người khỏe không ạ.”

“Tiểu Thần hôm nay cháu thật đẹp.” dì Âu Dương làm nữ chủ nhân trả lời Ngô Thần rồi ân cần thăm hỏi.

“Ha ha, cám ơn dì đã khích lệ. Dì cũng đẹp lắm ạ, hôm nay so với lần trước cháu nhìn thấy dì thì dì cũng không có thay đổi gì hết!”

Ba Âu Dương với mẹ Âu Dương đều nở nụ cười, “Cháu nha cái con bé này , miệng cũng thật ngọt.” mẹ Âu Dương cười nhìn Ngô Thần, Âu Dương Hiên nhìn thấy trong mắt của mẹ nhận được sự đồng ý, làm cho cậu thật cao hứng.

“Hai đứa đi ăn chút gì đi. Bạn học của các con cũng có mấy đứa đến rồi đấy, đi xem đi.” Ba Âu Dương lên tiếng , Âu Dương Hiên dắt Ngô Thần đi bắt đầu tự do hoạt động.

“Hôm nay còn ai đến nữa hả?” Ngô Thần tò mò hỏi Âu Dương Hiên. Vừa rồi ba Âu Dương nói bọn họ còn có vài bạn học sẽ đến đây, Ngô Thần vẫn nghĩ trong lòng, trừ bỏ Lưu Mẫn chẳng lẽ còn có ai cũng cần tới tham gia lần yến hội này à?

“Cao Hứng cũng sẽ đến. Ba của Vương Ninh năm nay cũng thăng chức, chắc lát nữa bọn họ sẽ tới đây.” Âu Dương Hiên nhỏ giọng trả lời vấn đề của Ngô Thần .

“Sao em lại không biết chuyện này? Tam ca cũng quá keo kiệt , như vậy mà cũng không thèm mời khách ăn cơm.” Ngô Thần quyệt cái miệng nhỏ nhắn oán giận .

Âu Dương Hiên buồn cười nhìn Ngô Thần, “Cũng không phải là Vương Ninh được thăng chức, vì sao cậu ấy phải mời khách?”

“Được rồi! Nhưng là cũng không thể không nói cho chúng ta biết chứ! Cho dù chúng ta có biết cũng sẽ không áp bức cậu ta mà, có anh thay cậu ta chống đỡ, mà anh lại còn che đậy giúp !” Ngô Thần nói xong lời này, chợt nghe thấy đằng sau có tiếng ho khan.

Ngô Thần cùng Âu Dương Hiên xoay người lại vừa vặn nhìn thấy Vương Ninh và Lưu Mẫn đi đến. Cao Hứng cũng từ một phương hướng khác lạng lách đi đến chỗ hai người.

Hai người này không biết từ khi nào lại cấu kết với nhau, bí mật phát triển tình cảm trở thành như bây giờ. Khi Ngô Thần mới biết chuyện này, còn giận dỗi Lưu Mẫn rất lâu. Chị gái thân thiết nhất của mình có chuyện lớn như thế mà không chịu nói với mình, đối phương còn là tam ca của mình nữa, thế tại sao ma mình lại là người biết sau . Tuy rằng cũng có vài người trong nhóm biết sau cô, nhưng mà cô vẫn là rất tức giận!

“A, tránh ra .” Ngô Thần lườm Vương Ninh 1 cái, đi đến chen vào giữa hai người bọn họ , tách hai bàn tay đang nắm của họ ra. Cao Hứng thấy như vậy một màn như vậy không hề nể mặt mà cười ha hả.

Vương Ninh thấy Ngô Thần làm như vậy rất là bất đắc dĩ, cậu biết là cô đang bực tức vì chuyện của mình và Lưu Mẫn không nói cho cô biết trước.

“Được rồi, em gái à, có chuyện gì thì em cứ nói cho tam ca biết, đừng tức giận nữa mà. Em bớt giận đi , tam ca của em đã bị chị Lưu Mẫn của em oán sắp chết rồi.” Vương Ninh bất đắc dĩ nhìn hai người đang đứng chung 1 chỗ.

Khi Lưu Mẫn đồng ý thử đến với cậu, cậu vốn định trực tiếp nói cho mọi người biết. Nhưng Lưu Mẫn lại lạnh lùng nói rằng cậu phải thử việc hai tháng rồi mới được nói cho mọi ngườ biết, cuối cùng mọi người lại oán thầm cậu giữ bí mật. Làm đàn ông dạo này khó khăn thế sao!

Ngô Thần bĩu môi nhìn Vương Ninh, tuy nói là mình có chút mất hứng vì bọn họ lừa gạt mình, nhưng thấy cậu ta đối xử với Lưu Mẫn ân cần . Sau đó cô cũng hiểu được Lưu Mẫn bị Âu Dương Hiên cướp mất cô đi , cho nên muốn cho mình biết được cảm giác của cô ấy khi đó . Nhìn vào mắt của Lưu Mẫn, trong mắt có sự áy náy, cầm tay của Lưu Mẫn nhét vào tay của Vương Ninh.

Từ hai ngày trước khi nói cho Ngô Thần biết tin tức này, Ngô Thần mỗi ngày nhìn thấy mình đều chu cái miệng nhỏ lên, điều này làm cho Lưu Mẫn cảm thấy mình đã mắc phải sai lầm lớn. Không biết phải là nên làm thế nào để con bé bớt giận .

Đương nhiên sẽ không phải tức giận chuyện cô và Vương Ninh thành một cặp, Ngô Thần sẽ không phải đứa bé không hiểu chuyện như thế, con bé chỉ bực tức vì bị giấu diếm thôi.

Nhìn thấy Ngô Thần đem tay của Lưu Mẫn đưa cho Vương Ninh, Lưu Mẫn cùng với Vương Ninh đều sửng sốt một chút, sau đó vui vẻ nở nụ cười. Âu Dương Hiên cũng tiến lên nắm chặt tay của Ngô Thần , Ngô Thần như vậy ai mà có thể không thích cô được.

Ngô Thần cùng với Âu Dương Hiên đại sảnh yến tiệc đi một vòng. ĐI qua chào hỏi ba mẹ Lưu Mẫn và ba mẹ Vương Ninh, sau đó đến chào hỏi ba mẹ của Cao Hứng, ba mẹ của Hoàng Tuấn, Hải Biên và ba mẹ Mộ Dung Tấn .

Ba Lưu và ba Vương thấy Lưu Mẫn và Vương Ninh có thể đến với nhau coi như cũng hài lòng. Hai người cũng được xem là mười sáu tuổi , chỉ là tình yêu mà thôi cho nên bọn họ cũng có thể đồng ý. Cũng hoàn toàn tin tưởng con của mình ,chúng nó sẽ không vì vấn đề tình cảm mà làm hỏng các kế hoạch trong tương lai. Nếu hai chúng nó sau này có thể ở cùng một chỗ, đối với hai gia đình cũng tương đối vừa lòng .

Mở màn khiêu vũ là ba Âu Dương và mẹ Âu Dương mẹ, sau đó những người ở đây cũng đem bạn nhảy vào sân. Âu Dương Hiên và Ngô Thần đều được huấn luyện chuyên môn về vấn đề này, hơn nữa đã nhảy cùng nhau vài năm rồi, phối hợp rất là ăn ý.

Nhảy một vài khúc, Âu Dương Hiên và Ngô Thần đi ra khi bên ngoài nghỉ ngơi. Chỗ này người cũng không nhiều lắm, một cái cửa sổ sát đất nhằm mục địch bảo hộ. Ngô Thần tựa vào bên cạnh tay vịn, nhận lấy cốc nước trái cây Âu Dương Hiên đưa đến, uống hai hớp.

Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần, đêm nay Ngô Thần tỉ mỉ trang điểm rất đẹp, sau khi nhảy ở bên trong, vì vận động mà hai gò má của Ngô Thần càng thêm hồng hào. Âu Dương Hiên nhìn thấy không tự chủ được kéo Ngô Thần vào trong lòng mình.

Tuy nói rằng mấy năm nay Âu Dương Hiên vẫn đều ở bên cạnh Ngô Thần , chăm sóc cho Ngô Thần rất tốt, nhưng hành động như vậy cũng chưa từng có. Ngô Thần vừa bị Âu Dương Hiên kéo vào trong lòng có sửng sốt một chút, sau đó lại thả lỏng người cứ như vậy tựa vào trong ngực của cậu

Âu Dương Hiên cũng cảm giác được Ngô Thần hơi cứng người, nhưng mà hoàn hảo, cô không có kháng cự lại cái ôm của mình.

“Anh biết em hiểu được tình cảm của anh, về sau để cho anh được tiếp tục chăm sóc em được không?” Âu Dương Hiên ở bên tai Ngô Thần nhẹ giọng nói.

“Anh không biết là em còn quá nhỏ à?” Ngô Thần dựa sát vào Âu Dương Hiên, nhìn ánh sao bên ngoài nhỏ giọng trả lời cậu.

“Anh biết. Đã chờ được năm năm rồi, anh không ngại chờ thêm mấy năm nữa.” Âu Dương Hiên vòng tay ôm cô thật chặt, giống như biểu thị chủ quyền của mình.

Ngô Thần bị câu nói này của cậu chọc cười . Gật gật đầu, “Vậy đợi đến lúc em trưởng thành được không?” Ngô Thần ngẩng đầu nhìn Âu Dương Hiên, nhìn thấy cậu vì nhận được câu trả lời vừa ý mà đôi mắt sáng lên, nhìn cậu gật đầu đáp lại, nhẹ nhàng nở nụ cười.

Ngô Thần dựa sát vào trong lòng Âu Dương Hiên , cô gái với chiều cao 1m6 cùng một người con trai cao 1m8 đứng giữa khung cảnh đầy ánh sao, mặc kệ tuổi tác bọn họ ra sao người khác nhìn thấy quả thật là một cảnh đẹp!
Chương trước Chương tiếp
Loading...