Cuộc Sống Hậu Cung Hằng Ngày Của Thần Hào

Chương 29: Mạnh Mẽ



"Ba ba mạnh thật à!"

Nửa giờ sau hai người mới đi ra Cẩm Tú Sơn Hà

Trong nửa giờ này, Ninh Viễn Trình ăn rất no.

Hàn Địch cũng ăn rất no, đương nhiên là ăn dịch dinh dưỡng của hắn chứ gì nữa.

Chẳng qua, đống đồ ăn quý kia, Hàn Địch cũng không có ăn được bao nhiêu.

Chỉ là tinh dịch, đã đủ làm cho nàng lửng dạ.

Ninh Viễn Trình cau mày sau đó thở dài.

Mạnh chỗ nào?

Một ngày này làm không biết bao nhiêu lần?

Chết mất.

Ăn được vài món ngon mà eo của hắn thì mỏi chân thì run.

Nếu không phải bận tâm hình tượng của mình ở trong lòng Hàn Địch, hắn giờ chỉ muốn vịn tường để đi.

Không được.

Phải đi tìm một vị trung y, tiếp tục như vậy, sợ là hỏng mất!

Lên xe, xuất phát đến công ty Giải Trí Tinh Mộng.

Hàn Địch vui rạo rực lái xe, thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía Ninh Viễn Trình, trong ánh mắt tràn đầy sự đáng yêu.

Ninh Viễn Trình ngồi ở vị trí kế bên để chợp mắt.

Buổi chiều phải đi thu mua công ty Giải Trí Tinh Mộng phải dưỡng sức lấy lại tinh thần một chút.

Hàn Địch đã học lái xe từ lâu, nhưng đây vẫn là lần đầu được lái xe sang trọng như vậy.

Ninh Viễn Trình nhắm mắt, bỗng nhiên nghĩ đến, chính mình dù sao cũng phải có tài xế mới được, chính mình luôn phải tự lái như vậy thì khá mất mặt.

Hàn Địch rất tốt.

Lái vô cùng vững vàng.

Không chỉ có thể lái xe, mà cũng có thể làm xe cho mình lái.

Ừm liền quyết định như vậy đi!

Thậm chí, Ninh Viễn Trình còn sinh ra một cái ý nghĩ tà ác.

Hàn Địch nghe lời như vậy, có nên nuôi nàng ở trên xe luôn không, không mặc gì hết, làm tài xế cùng với bồn chứa tinh của mình?

Nuôi một người phụ nữ ngoan ngoãn nghe lời ở trên xe, mọi lúc mọi nơi đều có thể thuận tiện cho chính mình, hình như rất tốt.

Ninh Viễn Trình tán thưởng ý nghĩ của mình.

Nhưng loại ý nghĩ này, quá mức tà ác, hắn cũng không mở miệng, hơn nữa hắn cũng không đành lòng.

Dù sao cũng là cái một người sống sờ sờ.

Nuôi ở trên xe, có chút quá đáng.

Thôi.

Trước tiên làm tài xế đi.

Hàn Địch cũng không biết, Ninh Viễn Trình đang an bài cuộc sống sau này của mình.

Hơn một giờ sau, xe dừng ở văn phòng của công ty Giải Trí Tinh Mộng.

Đây là một tòa nhà bốn tầng, vị trí bên cạnh khu Vĩnh An, nhìn từ bên ngoài, toàn bộ bốn tầng đều treo biển Công ty Giải Trí Tinh Mộng, hẳn là đều thuộc về sản nghiệp của công ty Giải Trí Tinh Mộng

"Tiên sinh, xin hỏi ngài tìm ai ạ?"

Vào cửa, trước sân tiếp tân liền có người tò mò nhìn Ninh Viễn Trình.

Làm một công ty về ngành stream, ngoại trừ streamer cùng với nhân viên ra thì có rất ít người xa lạ đến .

Dù sao, doanh thu đều ở treen Internet, rất ít phải gặp mặt trực tiếp.

"Tôi đến tìm Lý tổng, có hẹn trước ." Ninh Viễn Trình hồi đáp.

"Vâng, xin ngài chờ, để tôi liên lạc với Lý tổng." Lễ tân cung kính, vội vàng gọi điện thoại.

Cúp điện thoại, lễ tân lại nhìn về phía Ninh Viễn Trình, trong mắt có chút kinh ngạc, "Tiên sinh, Lý tổng nói lập tức sẽ xuống đón ngài."

Xem như nhân viên của công ty Giải Trí Tinh Mộng, lễ tân Tiểu Vũ biết rõ bối cảnh của ông chủ.

Sau lưng công ty Giải Trí Tinh Mộng, là một xí nghiệp lớn, tài sản hơn mấy trăm triệu.

Chẳng qua là ông chủ thành lập dùng để cho con ông chủ luyện tập.

Nói chung, người bình thường căn bản không có tư cách làm cho ông chủ xuống tiếp.

Người đàn ông trước mặt, thế nhưng làm cho Lý tổng hạ mình, làm cho Chu Tiểu Vũ sinh lòng kinh ngạc.

"Được rồi." Ninh Viễn Trình gật gật đầu, sau đó liền dẫn Hàn Địch đi đến khu nghỉ ngơi.

Chỉ chốc lát sau.

Một người đàn ông trung niên xuất hiện.

"Các hạ chính là Ninh Viễn Trình, Ninh tiên sinh phải không?" Lý Lỗ Nguyên nhìn Ninh Viễn Trình, thái độ rất khiêm tốn, cười ha hả bắt tay.

"Lý tổng khách khí, chúng ta bàn bạc ở chỗ nào?" Ninh Viễn Trình tới bắt tay, hỏi.

"Ninh tiên sinh hào sảng!"

"Đi, đi phòng làm việc của tôi." Mắt Lý Lỗ Nguyên sáng ngời, hình như rất thích loại phong cách hào sảng, trực tiếp này.

Nói xong, dẫn đường cho Ninh Viễn Trình cùng với Hàn Địch.

Văn phòng.

Ninh Viễn Trình cùng với Lý Lỗ Nguyên ngồi đối diện với nhau, trên bàn trà là một xấp tư liệu về công ty.

"Ninh tiên sinh, ngài xem một chút, còn có một vài thứ nữa, tôi lập tức kêu người mang đến, hơn nữa ngài có uống chút gì hay không?" Lý Lỗ Nguyên nói.

Thái độ của hắn rất khiêm tốn, hoàn toàn không có tư thái của trưởng bối.

Không có cách nào, là do hắn cần gấp khoản tài chính này để bổ khuyết lỗ thủng khác, thái độ sao có thể không tốt được

"Tùy tiện ngài." Ninh Viễn Trình gật gật đầu.

Lý Lỗ Nguyên đứng dậy, đi đến trước bàn làm việc, nhấn điện thoại.

"Thư ký Trần, đến phòng làm việc một chút."

Nói xong, hắn liền tự mình đi châm trà cho Ninh Viễn Trình.

Không bao lâu, cửa phòng vang lên tiếng gõm

Lý Lỗ Nguyên không có quấy rầy Ninh Viễn Trình, đi ra mở cửa.

"Thư ký Trần, đi đến các bộ môn để lấy tư liệu." Mở cửa ra, Lý Lỗ Nguyên nói với thư ký.

Trong lúc vô tình, Ninh Viễn Trình vô tình ngẩng đầu lên, nhìn về phía cửa.

Thậm chí, vừa mới nhìn hắn đã lập tức kinh ngạc.

Duyên phận trời đánh như vậy?

Tại sao sẽ gặp nàng ở đây?

Mà giờ khắc này, thư ký Trần cũng nhìn vào bên trong một cái.

Vừa mới nhìn xong nàng quá sợ hãi.

"Tại sao lại là ngươi?"
Chương trước Chương tiếp
Loading...