Cửu Chuyển Ma Kinh

Chương 30: Phát Hiện Mới



Thời gian nhanh chóng trôi qua, cực ác lão tổ cả đời tìm kiếm trận tâm cũng không thu được chút kết quả nào, Lý Thiên bắt buộc trong vòng năm ngày tìm ra, đúng là ngươi si nói mộng. Đã ba ngày qua đi, thời gian chỉ còn hai ngày, trong vòng ba ngày nay hắn cùng Bảo Bảo cơ hồ lật tung mọi ngóc ngách, mặt trời luôn luôn nổi bật trên bầu trời, không có màn đêm Lý Thiên chỉ còn biết dựa vào đồng hồ sinh học của bản thân mà phán đoán.

"Không còn nhiều thời gian, phải nhanh lên mới được"

Lý Thiên cũng không nghỉ ngơi lâu, trong ảo cách hắn dường như không có chút nào mệt mỏi, lần này hắn chuẩn bị sẵn một đoạn dây thừng chuẩn bị khám phá địa điểm duy nhất hắn chưa đặt chân đến, vách núi xung quanh đây.

Cột một đầu dây vào gốc cây bên mép rừng, kiểm tra độ chắc chắn vài lần, Lý Thiên quyết định đu người xuống vách đá, vách đá bao xung quanh rộng lớn đến dường nào, căn bản Lý Thiên dùng mấy ngày còn lại không cách nào khám phá nổi, hắn đánh chọn một địa điểm bất kỳ, tất cả đành trông chờ vào vận may.

Từ từ nới lỏng dây, chân đạp vách đám thả người từ từ xuống, Lý Thiên cùng lúc nhìn ngó xung quanh xem có gì đặc biệt, căn bản đây là hành động, mò kim đáy biển, mà hắn cũng là không còn cách nào khác.

Không biết qua bao lâu, khi sợi dây thừng đã đạt tới giới hạn, Lý Thiên vẫn không cách nào xuống tới đáy vực, liếc nhìn xuống dưới chỉ thấy bóng tối vô tận. Thở dài một hơi, Lý Thiên không có thời gian làm thêm dây thừng, hắn đành tiếp tục đổi địa điểm khám phá, lần này là vách núi phía Bắc, đối diện với cái hồi nãy.

Lần này Lý Thiên chỉ đi đoạn đường chừng phân nửa liền phát hiện một thứ khiến hắn mừng rỡ, bên trái cách chỗ Lý Thiên mấy chục mét, mơ hồ có một cái động ăn sâu vào vách núi. Lý Thiên nổi lên vài tia hi vọng le lói, giữ người đứng thẳng trên vách núi, Lý Thiên lấy đà chạy thẳng tới chỗ hang động, thân hình cách hang động không xa nhưng hắn đã vượt qua quán tính, thân thể có xu hướng bị lực hấp dẫn bên dưới kéo xuống, Lý Thiên cắn răng, đưa tay chém đứt dây thừng bảo vệ, Khi đến điểm giới hạn, chân đạp mạnh mượn lực phóng tới.

"Phải tới, nhất định phải tới"

Lần này Lý Thiên may mắn, vừa vặn kịp bám tay, kéo cả ngươi lên, nằm lăn ra đất, Lý Thiên thở hồng hộc:

"Mém chút chết sớm đi vài ngày rồi"

Lý Thiên không có thời gian nghỉ ngơi lâu, cố gượng thân thể đứng dậy, cầm lên từ bên hông một cây đuốc được chuẩn bị sẵn, hắn chuẩn bị sẵn đá lửa, vừa thắp sáng xong vội, tiến vào trong hang động khám phá. Ánh lửa bập bùng phản chiếu gương mặt thấp thỏm lo lắng của Lý Thiên. Thời gian của hắn sắp hết, lần này là cơ hội cuối cùng, nếu còn không tìm ra trận tâm, hắn phải chết không nghi ngờ.

Hang động không sâu lắm, đi một lúc hắn đã đến cuối hang, Nhưng Lý Thiên lại phải thất vọng, bên trong không có thứ gì, theo ánh lửa hắt vào tường đá chỉ hiện ra chi chít tường hàng chữ, Lý Thiên nheo mắt lại gần mới nhìn rõ:

"Ta sẽ chết tại đây sao, ta không cam lòng, ta không cam lòng, cừu nhân còn sống, thù của nàng còn chưa trả, làm sao ta có thể chết, ta phải trả thù, trả thù"

"Oán khí nặng quá, chắc lại một người nữa bị nhốt ở đây, cực ma lão tổ quả quyết chỉ có hắn và Lý Thiên hai người bị vây trong ảo cảnh, sao lại lòi ra thêm một người"

Lý Thiên vừa nhìn liền nghĩ ngợi, rồi bỗng vỗ lên đầu một cái thật kêu, thầm chửi mình ngu:

"Người này chắc hẳn là bị vây trong đây trước cực ác lão tổ nên lão ma kia không biết cũng không có gì lạ".

Lý Thiên không nghĩ nhiều tiếp tục nhìn xuống, bỗng hai mắt mở to, Lý Thiên lòng mừng rỡ lẩm nhẩm theo hàng chữ trên vách động:

"Ha ha cuối cùng ta cũng nghĩ ra cách giải trận, buồn cười Thủy Nhật tông lại dám dựa vào Mê Huyễn Ảo Tung trận của Mê Huyễn tông ta chế biến thành ảo trận vây khốn ta, đúng là chuyện nực cười nhất trên đời."

Lý Thiên càng thấy càng mừng rỡ, lòng nhen nhóm hi vọng, đưa đuốc xuống dưới hiện rõ dòng chữ tiếp theo:

"Mê Huyễn Ảo Tung trận lấy mê làm gốc, lấy huyễn làm nền, lấy ảo làm thân tạo nên ba trụ cột, tập hợp cửu nguyên của đất trời tự lập thiên địa riêng, vây khốn địch nhân, căn bản không có cách nào phá giải"

Lý Thiên xem xong tuyệt vọng vô cùng ngay cả tay cầm đuốc cũng ru rẩy mém rớt xuống đất, nhưng hắn vẫn cố với lấy chút hi vọng tiếp tục xem tiếp:

"May mắn thay, Thủy Nhật tông không am hiểu trận pháp, dựa vào Mê Huyễn Ảo Tung trận, trận pháp mới tuy đã tiếp cận trận pháp thần cấp nhưng không cách nào đạt tới, vẫn còn một lỗ hổng, Tiếu Nhất Tử ta ba tuổi đã xem xong Nhất Trận tuyển tập mười quyển, năm tuổi tự thân lập một tụ trận tập hợp linh khí, Mười tuổi đã thành thạo toàn bộ trận pháp dưới thiên cấp, mười lăm tuổi sáng tạo trận pháp mới, mười tám tuổi đã là một trong mười hai tông sư trận pháp đỉnh cấp của đại lục, lỗ hổng đó tuy được che dấu vô cùng khéo léo nhưng không cách nào qua mắt được ta.

Nhìn thấy từng câu từng chữ mang đầy vẻ cuồng ngạo của một đời tuyệt đỉnh kỳ tài từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành, đều mang theo hào quang khiến người người ngưỡng mộ, Lý Thiên tự thấy bản đủ ngạo nhưng rõ ràng có người còn ngạo hơn hắn rất nhiều.
Chương trước Chương tiếp
Loading...