Đã Lâu Không Gặp

Chương 9



Những tia nắng ở Florence tuy ấm áp nhưng không hề chói mắt, xuyên qua cửa kính của một căn phòng trên tòa nhà cao tầng

Phong Hạ đã tỉnh nhưng vẫn không mở mắt, quấn chăn lăn qua lăn lại một lúc lâu, đến khi khuôn mặt cô dần đỏ ửng mới chịu ngồi dậy

"Chịu dậy rồi sao?" Anh nằm bên cạnh cô, nhìn tivi rồi điều chỉnh âm lượng thấp xuống, mới cúi người lên hôn lên trán cô

"Mấy giờ rồi?" Cô nhỏ giọng hỏi

"Hơn mười hai giờ" Anh đưa mắt nhìn đồng hồ đeo tay "Có đói bụng không? Chúng ta xuống dưới ăn trưa"

"Ừm" Cô gật đầu một cái, nhịn xuống sự khó chịu giữa hai chân rồi ngồi dậy, vén chăn lên đi xuống giường.

Anh nhìn động tác của cô, nở một nụ cười xảo quyệt "Có cần anh ôm em đi không?"

Lời nói với âm điệu kia, so với lúc bình thường thật giống như hai người hoàn toàn khác nhau . . . . . . Vừa lười biếng, vừa trêu chọc, lại vừa chứa đựng hàm ý sâu xa.

Người này đã được tiện nghi còn ra vẻ, tối hôm qua hết một lần lại một lần đến tận sáng sớm cô đã mệt mỏi mở mắt không ra, mà anh thì vẫn tinh lực tràn trề đè cô ra thảm thêm một lần nữa mới chịu dừng lại

Ba lượt . . . . . Người này thật sự là lần đầu sao? Hay trời sinh người này mạnh mẽ như vậy!!

Trong lòng cô không kìm được tức giận, lại xấu hổ, nên không muốn để ý đến anh, cầm lấy bộ quần áo ngủ bên cạnh, vội vàng mặc vào rồi xỏ dép xuống giường bước nhanh đi vào phòng tắm.

Vào phòng tắm, cô đem tóc vén ra sau vành tai, lấy ly đánh răng.

Bây giờ cô còn rất mệt nên muốn đánh răng thật nhanh, nhưng tiếc là ………

"Còn mệt không?" Lúc này, một giọng nói vang lên bên tai, anh đi tới sau lưng cô, hai cánh tay vòng qua người cô đặt lên bồn rửa, đem cả người cô nhốt vào trong ngực, cơ thể mập mờ dán lên lưng cô.

Cô hơi hí mắt ra, liền nhìn thấy khuôn mặt anh trong gương vừa nói chuyện, vừa nhẹ nhàng hôn cổ cô.

"Rất mệt!!" Cô cắn răng trả lời đầy giận dữ, một lát sau, chợt âm thanh lại cao thêm vài phần vì thẹn quá mà hóa giận "Tư Không Cảnh!"

Thừa dịp cô buồn ngủ, tay anh từ phía dưới quần ngủ mỏng manh của cô dò xét đi vào, lưu luyến từng tấc gia thịt bóng loáng mịn màng trên bắp đùi mà nhẹ nhàng trêu trọc.

"Ừ, anh đây!!" Anh bình tĩnh trả lời, dứt khoát dò xét cả hai cái tay vào.

"Anh! Cái đồ hư hỏng . . . . . ." Bên trong miệng cô đều là bọt, vừa muốn cầm cái ly súc miệng, vừa muốn ngăn tay anh làm bậy, cuối cùng thì hoàn toàn luống cuống tay chân, chỉ có thể xấu hổ nói, "Em thực ghét anh. . . . . ."

"Ừ!" Anh ôm cả người cô đè trên bồn rửa tay, dục vọng thô nóng chống đỡ như muốn đi vào từ đằng sau, giọng nói nhỏ lại trầm thấp "Anh nghĩ muốn em."

Không muốn như vậy. . . . . . Liên tục tác chiến, sợ rằng dũng sĩ cũng sẽ hy sinh? Huống chi cô chỉ mới thuộc cấp độ sơ đẳng.

Phong Hạ khóc không ra nước mắt , trong cơ thể đã nhận được anh đã tiến vào, vừa nóng vừa cứng rắn lại vừa thô to "Tư Không Cảnh, em đau. . . . . ."

Anh nắm eo thon của cô, từ sau đẩy mạnh một cái, lúc nhanh lúc chậm, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, lưu luyến cắn cắn vành tai cô, "Hạ Hạ ngoan, sẽ rất nhanh. . . . . ."

Anh lặp đi lặp lại hai câu này nhưng dục vọng phía dưới vẫn không ngừng thúc vào mạnh mẽ rồi lại nhanh chóng rút ra, cứ thế …..

Nhìn gương mặt anh thế nhưng cũng yêu thích làm loại chuyện này như những tên đàn ông khác (ý chị là mặt anh tri thức mà cầm thú thì cũng không hơn không kém người ta ý mà :)))

Thị giác và thân thể đều bị khoái cảm mạnh mẽ đánh thẳng vào, khiến cô dần mê man, chìm vào bể dục

Thời điểm cuối cùng, cô bị anh mạnh mẽ ra vào bụng cũng bị ép chặt trên bồn rửa tay rất đau, vội vàng khóc nức nở cầu xin anh dừng lại, thế nhưng anh vẫn không buông tha, buộc thắt hông của cô phải chịu đựng toàn bộ, tiểu huyệt phải bao bọc nuốt lấy toàn bộ dục vọng của mình.

Tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, hạ thể ma sát nhau mà vang lên từng âm thanh kích thích, khoái cảm chồng chất, cô chịu đựng cắn ngón tay của mình nức nở khóc, cuối cùng anh khiến cô lui về phía sau cơ hồ ngồi trên bụng mình, tiến lên vài lần nữa mới chịu rút ra.

"Được rồi, Hạ Hạ ngoan, đừng khóc. . . . . ." Anh thở hổn hển, đem ngón tay từ trong miệng cô lấy ra, đặt ở bên môi yêu thương hôn một cái, rồi quay cô lại hôn cô khóe mắt ngập nước.

Anh biết đây là lần đầu của cô, tuy mấy lần trước vẫn cùng cô thân mật nhưng anh vẫn luôn kìm chế để bản thân cô không bị đau

Nhưng có một số việc, một khi đã phá bỏ giới hạn rồi, sẽ rất khó kìm chế được nữa.

Đối với cơ thể cô cũng vậy, từ tối hôm qua sau khi đi đến cuối cùng, anh đã thật sự chìm vào say đắm, yêu thích đến khó nhịn

Phong Hạ không phải là dạng thiên kim tiểu thư dịu dàng ngoan ngoãn mà ngược lại lại vô cùng bướng bỉnh nghịch ngợm, lúc này mắt cô đỏ ửng đầy tức giận mà cầm lấy tay anh cắn mạnh một cái "Cái đồ sắc lang, ngày đêm chỉ biết sắc dục . . . . . ."

"Vâng" Anh nhàn nhạt cười, ôm cô lên như bế một đứa bé rồi đi tới bồn tắm, "Em nói cái thì là cái đó, bây giờ chúng ta tắm, tắm xong đi ăn cơm, được không?"

"Không được" Cô cố gắng dùng sức làm mặt quỷ với anh "Chờ lát nữa thời điểm người ta ăn, không cho phép anh ăn cùng"

Anh bị vẻ mặt đáng yêu của cô chọc cho cười lớn, cắn môi của cô nhỏ giọng nói "Vâng, tuân lệnh vợ yêu"

-------------------

Cứ như vậy gọi hai chữ thật đơn giản, đã để cho Phong Hạ phê chuẩn anh ăn cơm. Lúc này ở dưới lầu của khách sạn hai người đang từ từ thưởng thức bữa trưa phong phú và lãng mạn

Sáng sớm ngày mai sẽ trở về, cho nên hôm nay Tư Không Cảnh không có chuẩn bị lịch trình gì, hai người từ khách sạn ra ngoài chỉ đi dạo không mục đích

Sau giữa trưa trời đổ mưa, so với bình thường người đi trên đường càng ít hơn hẳn. Cô hứng thú nhìn khung cảnh phía trước mà anh đi theo sau cô, ánh mắt vẫn luôn chuyên chú nhìn bóng dáng nho nhỏ ấy không rời

Đi một hồi, chợt anh dừng lại nói "Có biết Florence trừ Firenze còn có một tên gọi khác hay không?"

"Hả?" Cô xoay người lại, tựa như một đứa bé nghịch ngợm đi lui về phía trước (đi mà không nhìn phía trước) "Cái gì?"

Khóe mắt anh cong lên "Thành phố ngàn hoa"

Cô hơi suy tư một hồi, ánh mắt sáng lên "Thật?"

Bởi vì khi tới nơi này cô phát hiện, rất nhiều ngõ phố để hoa thật rất mới mẻ và xinh đẹp, không chỉ vậy chúng còn được chia làm rất nhiều loại mang đến một cảm giác thanh nhã mà cao quý

"Quay đầu lại xem một chút." Anh nhìn cô, chợt khóe miệng nở một nụ cười

Phong Hạ ngoan ngoãn quay đầu lại, thì nhìn thấy sau lưng đã là cuối con hẻm, cô đi về trước mấy bước, cúi đầu nhìn xuống dưới, vẻ mặt lập tức thay đổi.

Bởi vì có địa lý cao thấp khác nhau, phía dưới cùng với nơi cô đứng có độ cao chênh lệch.

Nhưng trên đất bằng ở phía dưới, lúc này lại dùng hoa tươi làm thành một hình gì đó

Hình này nếu không nhìn kĩ sẽ rất khó nhìn ra đó là một dòng chữ, là một hợp quy tắc "S" lại không hề mất đi sự công phu

Từ cao nhìn xuống thấp, cũng biết là do nhiều chậu hoa tạo thành, làm cho người ta như lạc vào mộng ảo

My

Sum¬mer.

Dùng sự chân thành này hướng đến tình cảm của anh dành cho cô

"Anh. . . . . . Chuẩn bị vào lúc nào?" Cô cảm thấy anh đi tới bên cạnh mình, cũng không quay đầu hỏi

"Buổi sáng lúc em ngủ, nhờ ông lão bán hoa giúp đỡ anh cùng nhau bày, cho nên không có mất nhiều thời gian" Anh vuốt vuốt tóc của cô "Thích không?"

Cô gật đầu một cái, hít mũi một cái rồi cầm tay anh, nhìn anh, " Trước kia anh chưa từng theo đuổi một người con gái nào thật sao?"

Mỗi một việc anh làm, đều khiến người ta say mê nhưng cũng rất tự nhiên thoải mái

"Không có" Anh cười, dắt tay cô dọc theo cầu thang đi xuống nhìn dòng chữ ấy ở khoảng cách thật gần, "Có thể là thiên phú? Chỉ là muốn làm một ít chuyện mới cảm thấy mang lại vui vẻ cho em "

Đi tới những chậu hoa bên cạnh, càng cảm thấy rung động, cô chưa từng thấy qua nhiều hoa tươi như vậy, diễm lệ, đa tình, không thể dùng bất cứ ngôn ngữ nào để diễn tả, nhưng cô dường như có thể hiểu được chúng đang muốn diễn tả điều gì

Phong Hạ đi vòng quanh những chậu hoa được bày trí tỉ mỉ vài vòng, chụp rất nhiều ảnh mới chịu cất máy hình đi, giống như làm nũng đi về phía anh

"Em rất vui vẻ, thật vô cùng vui vẻ." Cô chôn mặt trong lồng ngực anh, nghiêm túc, nói từng chữ từng chữ, "Tư Không Cảnh, đây là lần du lịch vui vẻ nhất cuộc đời em"

"Hư" Anh nhéo nhẹ gương mặt của cô, cười nhạt nói, "Hiện tại kết luận còn quá sớm, chớ quên trăng mật."

Cô cười hì hì, cánh tay ôm anh càng thêm siết chặt

----------

Chuyến du lịch đến Florence đã kết thúc nhưng vẫn làm người ta lưu luyến, Phong Hạ và Tư Không Cảnh theo kế hoạch ban đầu ngồi hai máy bay cách nhau vài giờ trở về

So với Tư Không Cảnh, Phong Hạ lên chuyến máy bay trước hai giờ, hiện giờ chiếc máy bay đã hạ

Sau khi xuống máy bay cô một tay cầm hành lí, một tay mở điện thoại di động, nhưng vừa nhìn màn hình điện thoại không ngừng sáng cô cũng bị dọa giật mình

Mười mấy cuộc gọi nhỡ. . . . . . Chủ yếu là Giản Vũ Doanh, Lâu Dịch mà nhà cô cũng có mấy cuộc gọi từ ba, mẹ còn có……… cả anh trai cô

Cô nhíu nhíu mày, đè thấp vành nón che đi khuôn mặt, bấm gọi cho Giản Vũ Doanh

"Hạ Hạ!" Bên kia Giản Vũ Doanh nhanh chóng bắt máy, " Bây giờ, cậu tuyệt đối không được cho bất kì ai nhìn thấy, lập tức ra ngoài bằng cửa D, các ký giả bây giờ đều chờ Tư Không Cảnh tại các cửa, sẽ rất nhanh phát hiện cậu, mình đang đợi cậu trong xe ngoài cửa D, nhanh lên một chút!"

Giọng điệu Giản Vũ Doanh chưa từng vội vã, nghiêm nghị như vậy, đáy lòng cô trở nên lạnh lẽo, kéo hành lý đi thật nhanh về phía cửa D

Xe dừng ở chỗ không dễ thấy, cô mở cửa xe ngồi vào phía sau liền lập tức đóng lại, xe cũng nhanh chóng chuyển bánh

"Rốt cuộc là thế nào?" Cô nhíu mày hỏi.

Lái xe là Jessie, nhìn từ một bên mặt sang cũng cảm thấy vô cùng nghiêm túc, Giản Vũ Doanh ngồi cạnh ghế tài xế, thở thật dài một cái "Cậu xem Microblogging."

Mấy ngày nay ở Florence sống thế giới hai người, cơ bản không có thời gian đi quan tâm việc khác, cô mở Microblogging ra, vừa nhìn nhất thời bị những bình luận làm cho giật mình

Trên màn hình đều là chữ chằng chịt, cô đọc bình luận thứ nhất cũng đã lạnh cả người.

"Thiệt thòi cho tôi lúc đầu còn cảm thấy cô ấy là một cô gái thanh thuần trong khác, không ngờ cũng muốn làm bạn gái của Uranus nhà chúng ta, đã vậy còn muốn về nhà, nằm mơ đi!"

Tay cô run run kéo xuống đọc bình luận tiếp theo

"Theo sự tiết lộ của một nữ nghệ sĩ trong phim《Vận mệnh vị thần》trong quá trình đóng phim chung, cô chính mắt thấy có một cô gái mặc quần áo ngủ xuất hiện trong phòng ngủ của Tư Không Cảnh ở khách sạn, thật là làm người ta mở rộng tầm mắt, thì ra tiểu thiên vương luôn lạnh lùng, chưa hề dính tới scandal đã sớm Kim Ốc Tàng Kiều"

"Sau sự kiện Kim Ốc Tàng Kiều, truyền thông kiên nhẫn theo dõi và phát hiện, Tư Không Cảnh sau khi đóng xong《Vận mệnh vị thần》liền vội vã ngồi máy bay đi Florence, còn có hình chụp chung với cô gái thần bí ngắm sông Arnaud, thì ra là tiểu thiên vương Kim Ốc Tàng Kiều không còn quan tâm đến việc tranh luận sự thật mà chỉ cần người đẹp của mình vui vẻ"

-------------------

Cực kỳ bắt mắt phải kể tới một tấm hình chụp mơ hồ

Hình chụp ở phi trường Florence, Tư Không Cảnh đưa cô lên máy bay rồi cúi đầu hôn lên trán cô, mặc dù chỉ xuất hiện bóng lưng cô, nhưng sau đó còn có mấy tấm hình chụp cô một mình, có mấy tấm còn rõ mật phần khuôn mặt

" Mặc dù đeo kính đen, nhưng khi phóng to bức hình có thể nhận ra khuôn mặt này là của bạn diễn năm xưa của Tư Không Cảnh trong phim 《 Tình Thiên 》cũng là một nữ nghệ sĩ mới của làng giải trí Phong Hạ Sum¬mer, không chỉ vậy theo nhiều nguồn tin hàng năm hai người đều được chọn để đóng đoạn phim quảng cáo mối tình của cặp đôi tiên hiệp cho công ty giải trí Top"

Ánh mắt cô theo từng dòng chữ, đáy lòng càng lúc càng lạnh lẽo

Giản Vũ Doanh ngồi ở trước cũng không nhịn được, quay đầu lại gọi cô, vẻ mặt đầy quan tâm, "Hạ Hạ"

Kêu vài một tiếng, cô mới giật mình nhận ra mình đã thất thần

Lúc này Jessie đem xe đánh tay cua vững vàng mà đẹp mắt, đột nhiên mở miệng nói "Hạ Hạ, Doanh Doanh không hề được sự đồng ý của cô mà lại nói chuyện của cô và Tư Không cảnh cho tôi, tôi vô cùng xin lỗi nhưng hai ngày nay công ty một mực ép hỏi Doanh Doanh chuyện này rốt cuộc là thật hay giả, khiến Doanh Doanh phải chịu áp lực rất lớn cũng phải cô gắng kìm chế không phá hỏng chuyến du lịch của hai người mà cấm cự sự việc tới bây giờ, hai ngày này chúng tôi đã thảo luận rất nhiều, cảm thấy sự việc này rõ ràng mọi thứ như vậy hẳn trừ nữ nghệ sĩ đã đóng《Vận mệnh vị thần》 tiết lộ hẳn còn có người khác"

"Cũng có khả năng Tiểu Chu là người tiết lộ"

Tiểu Chu. . . . . . cũng là một phụ tá khác của cô, trước đây có một thời gian dài Jessie bận việc khác àm mọi lịch trình của cô đều giao Tiểu Chu sắp xếp

"Lúc ấy mình và cậu gọi điện thoại thì chỉ có Tiểu Chu ở bên cạnh mình, là mình sơ sót." Giản Vũ Doanh vuốt vuốt chân mày, "Bất kể như thế nào, việc đã đến nước này, hiện tại chúng mình trực tiếp dẫn cậu về công ty, cùng hội đồng họp lại để bàn kế sách ứng phó đối với những tin tức này, cậu cũng biết, đây chỉ là người ái mộ Tư Không Cảnh lên tiếng mà sự việc đã đến mức này, nếu để chuyện cậu và Tư Không Cảnh yêu nhau bị lộ, cả làng giải trí sợ rằng ………….."

"Ngoại trừ mình và người thân cùng bạn bè của cậu, không có ai đứng về phía cậu"

Lời nói thẳng thắn, mặc dù trực tiếp, lại mang theo sự lo lắng vá quan tâm

Phong Hạ từ đầu đến cuối không nói gì, vẻ mặt cũng không hề thay đổi, chỉ thẫn thờ nhìn những bình luận ác ý, bôi nhọ mình của các fans trên Microblogging

Thật ra thì những thứ này vô cùng bình thường.

Trước đây, anh trước mặt công chúng luôn là một tiểu thiên vương không có scandal, cũng không hề gần gũi một cô gái nào, vì vậy anh chính là người có lượng fans rất lớn, nhưng hôm nay cân bằng lại bị đánh vỡ, tất nhiên những chuyện như này xảy ra là không thể tránh khỏi

Chỉ là, cô không ngờ, cô sẽ phải đối diện với chúng nhanh đến vậy

Lòng tham con người là không đáy, cô cũng vậy, mới chỉ bảy tháng, hạnh phúc quá ngắn cô không muốn nó kết thúc như vậy! Chắc có lẽ cũng vì tham vọng ấy mà cô đã bắt đầu phải trả giá. Nhưng nó quá sớm, cô hoàn toàn không muốn!!
Chương trước Chương tiếp
Loading...