Đặc Thù Không Gian

Quyển 4 - Chương 19: Gặp nạn nơi âm sơn



Thời gian ba ngày trôi qua cũng thật nhanh, những buổi hội họp tiệc tùng tại Huyền Môn cũng kết thúc tốt đẹp. Các thành viên của các đại gia tộc tu giả cũng lần lượt rời đi. Ở lại trang viện tất cả đều là đệ tử Huyền Môn, Long Vũ vốn cũng muốn nhanh chóng rời đi. Tại nơi này hắn không có bất kỳ một sự lưu luyến hay trung thành nào cả.

Nhưng đúng lúc hắn chuẩn bị rời đi thì lại xuất hiện một sự việc ngoài ý muốn. Âm sơn phát sinh dị biến, trong khoảnh khắc bị một cỗ hắc vụ bao phủ, cả người lẫn vật muốn tiến vào cũng rất khó khăn.

Theo những tin tức mới nhất thì hiện tại đã có hai tám người bị mất tích trong âm sơn. Các nhân viên cứu hộ đang tiến vào lục soát, tuy nhiên có hiện tượng lạ xảy ra, bất cứ ai tiếp xúc với tầng hắc vị này liền trở lên điên loạn, sùi bọt mép mà chết.

Ban đầu các nhà chức trách cho rằng đây là ô nhiễm hoá học, tuy nhiên khi điều tra kỹ thì lại phát hiện đây tuyết đối không phải là sự kiện ô nhiễm hoá học bình thường.

Nhớ lại lần trước tiêu diệt kiến hút máu tại âm sơn, chính phủ liền thông qua ngành chuyên xử lý các hiện tượng kỳ bí của quốc gia – Đặc Cần tổ để liên lạc với Huyền Môn.

Huyền Môn cũng quyết định lập tức hành động, hơn nữa còn chỉ đích danh tứ cường nhân trong đợt thi đấu vừa rồi tham gia vào việc này. Long Vũ chính là quán quân, tuy rằng không nhận được phần thưởng nhưng khi đến lúc cần thiết, hắn vẫn phải dốc sức mà làm.

Về phần Mã Hiểu Mai, nàng cũng phải theo Mã Chính Phong (Biên: Chắc cái này tác giả nhầm nhọt, lão già này hình như giờ vẫn đang ở Huyền Cảnh tán gái), cùng với các gia tộc để tử khác rời đi trước. Trước khi đi nàng chỉ có thể nói với Long Vũ một tiếng bảo trọng.

Biết có thể cùng với Long Vũ kề vai chiến đấu, Đường Hương Hương vui vẻ, hưng phấn ra mặt. Hơn nữa nàng cũng vừa mới có được Bích Thuỷ pháp kiếm, đang lúc đắc chí nên càng muốn được thể hiện tài năng của mình.

Uông Kiếm cũng là một trong tứ cường, lấy được Hoả Lân pháp kiếm. Đối với việc đi vào âm sơn lần này, hắn thực có phần không tình nguyện. Tuy nhiên đây là mệnh lệnh đến từ chính Thiên Cơ Tử cùng hội trưởng lão, hắn dù có to gan lớn mật đến đâu cũng không dám chống lại.

…………………………………………� �…………………………

…………………………………………� �…………………………

Đi được nửa đường, Long Vũ nhận được cảnh báo của La Lâm. Nàng kiểm tra được một luồng khí tức giống với khí tức của thông đạo Huyền Cảnh.

Nói cách khác, nguy cơ tại âm sơn lần này dùng đám hắc vụ kia để che dấu tai mắt của mọi người. Có người muốn mở thông đạo Huyền Cảnh tại âm sơn. Với cách làm kiểu này thì không còn nghi ngờ gì nữa, thủ phạm chính là hắc ám tu chân hoặc là một tu giả ác độc dâng hiến tính mạng cho hắc ám tu chân.

Vì muốn khiến cho Huyền Môn coi trọng chuyện này, đắn đo một lúc, Long Vũ liền đêm tin tức này nói cho Tuyết Cơ để nàng nhắc nhở đệ tử Huyền Môn.

Khi đi đến gần âm sơn, đám người Huyền Môn liền cảm thấy hắc vụ ngày càng trở lên nồng đậm, cảnh sát cũng đã phong toả chặt chẽ tứ phía, đảm bảo không có bất kỳ kẻ nào có thể xâm nhập được vào trong.

Trong đám người này, Long Vũ cũng có quen với một phó cảnh, hắn liền nhân cơ hội này tiến đến nói:

- Phó đội trưởng, phiền anh đừng nói chuyện này với Hàn cảnh quan.

Phó binh cũng hơi sững sờ, sau đó cười trừ đáp lại:

- Thực xin lỗi, Hàn đội trưởng đã biết. À tôi nhớ ra cậu là ai rồi, cậu là Long Vũ, là bạn tốt của Hàn đội trưởng.

Khi nói đến mấy chữ bạn tốt, trên khoé miệng của phó binh hiện lên rõ ràng một tia đen tối, chỉ là Long Vũ cũng không hơi đâu mà chú ý đến chuyện đó.

Hắn còn đang tò mò là Hàn Duyệt được thăng lên làm đội trưởng từ khi nào?

Tựa hồ nhìn ra được nghi vấn của Long Vũ, phó binh liền thấp giọng nói:

- Anh còn không biết sao, ba ngày trước Hàn Duyệt đã chính thức được bổ nhiệm làm đội trưởng đội trọng án của cục cảnh sát thành phố Thiên Hải, cùng cấp bậc đội trưởng cảnh sát hình sự.

Long Vũ đang còn muốn hỏi thêm thì Tuyết Cơ bên kia đã gọi sang thúc giục:

- Tiểu vũ, thời gian sắp tới rồi, nhanh mặc Huyền Môn chiến y vào.

Nói xong nàng cầm theo một bộ đồ màu đen đi tới, đồng thời xuất thủ giúp hắn chuẩn bị thật tốt.

Sau đó, dưới sự dẫn dắt của Tuyết Cơ, một hàng mười sáu đệ tử Huyền Môn mang theo khí thế oai phong tiến vào âm sơn.

Mấy cảnh binh phụ trách cảnh giới thấy cảnh này nhất thời há mồm trợn mắt, thầm hô thật giống thần tiên. Tuy rằng bọn hắn mỗi người đều được giáo dục theo phong cách chủ nghĩa duy vật biện chứng hiện đại, nhưng có vài lần khi tham gia làm nhiệm vụ, bọn hắn đã thấy rất nhiều điều thần kỳ.

Phó binh liền thấp giọng cảnh tỉnh:

- Nhớ kỹ phải giữ bí mật, đây là mệnh lệnh.

- Phó đội trưởng, mời qua đây, tôi có chuyện muốn bàn bạc với anh.

Sau đó một người nam tử trung niên phụ trách tiếp đãi đoàn người Tuyết Cơ đi đến phía trước, hắn xuất ra một chiếc thẻ công tác màu đen giơ trước mặt phó binh nói:

- Tôi là Lâm Phong thuộc siêu năng Đặc Cần tổ, là người đại diện của tổng bộ tại đây. Từ giờ trở đi anh mang toàn bộ chuyện ở đây chuyển giao cho tôi, Tổng bộ sẽ liền gởi công văn xuống cho anh.

Phó binh ngây người vài giây rồi vội vàng cúi chào nói:

- Tôi biết rồi.

Lâm Phong có lai lịch như thế nào? Phó binh cũng đã từng nghe nói qua, hình như người này là người tu đạo có nhiều thần thông, sau này tham gia phục vụ quốc gia, xử lý một sự kiện huyền bí sau đó thành lập ra một ngành đặc thù – siêu năng Đặc Cần tổ. Hiện tại hắn có quân hàm thiếu tướng.

Theo những tin tức có được, siêu năng Đặc Cần tổ đã có mười năm thành lập, từng xử lý đến cả trăm việc mang tính trọng đại phi thường.

Nói thật là phó binh cũng đã từng hâm mộ Đặc Cần tổ. Chỉ là bây giờ lại không ngờ là toàn bộ trung đội của mình tự nhiên bị siêu năng Đặc Cần tổ tiếp quản.

- Sau khi sự tình hôm nay kết thúc, tôi sẽ an bài nhân viên đến kiểm tra cấp dưới của anh, tiến hành kiểm tra chính trị. Phàm là những ai không đủ tư cách đều không được tiếp tục tham gia, kể cả anh, anh hiểu chứ?

Lâm Phong nghiêm túc nói.

- Đã hiểu.

Phó binh trầm giọng trả lời.

Lâm Phong điều động phó binh của trung đội hai trung đoàn cảnh sát thành phố Thiên Hải cũng là có nguyên nhân. Gần đây càng ngày càng có nhiều sự kiện kỳ bí phát sinh tại Thiên Hải, mà phó binh cùng trung đội của hắn cũng nhiều lần đảm nhiệm cảnh giới nên cũng hiểu nhiều điều. Những sự kiện mang một chút kỳ bí như thế này đều phải giữ bí mật, tuyệt đối không để công bố ra ngoài được vì nó dễ làm cho dân chúng bị hoang mang.

Vì xuất phát từ nguyên tắc giữ bí mật nên lúc này Lâm Phong mới đến tiếp nhận Phó Binh cùng trung đội của hắn. Càng là nhân viên cũ thì lại càng khó không chế.

Càng tiến vào phía sau âm sơn, tầm mắt mọi người càng bị che khuất. Huyền Môn chiến y tuy có thể bảo vệ mọi người, chống lại sự ăn mòn của hắc vụ, nhưng không thể giải quyết được vấn đề bị hạn chế tầm nhìn.

Sau khi có được những hướng dẫn quan trọng từ La Lâm, hắn cùng Tuyết Cơ trao đổi với nhau rồi cùng đi trước dẫn đường. Đường Hương Hương theo sát phía sau.

Càng đi, nồng độ hắc vụ càng nồng đậm, mà La Lâm cũng càng thấy rõ khí tức của thông đạo Huyền Cảnh hơn. Thời gian trôi qua ngày càng gấp gáp, tính hung hiểm vượt xa những lần trước.

- Chủ nhân, chúng ta cần phải đi nhanh hơn, nếu không sẽ không kịp.

Trên thực thế khi Huyền Môn nhận được tin tức này thì cũng có chút hơi muộn, nếu không hắc vụ cũng không thể tàn phá đến mức này. Và nếu như không có Long Vũ ở đây, đệ tử Huyền Môn sợ còn đang phải đi khắp nơi mò đường.

- Mọi người nhanh lên một chút.

Long Vũ quay đầu nói một tiếng rồi bước đi nhanh hơn, Đường Hương Hương cũng đi theo sát, sau đó Tuyết Cơ tăng tốc đuổi kịp, đồng thời mọi người phía sau cũng gia tăng cước bộ. Đoàn người nhanh chóng di chuyển trong bóng đêm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...