Đại Boss Vương Phi
Chương 29: Chuyện ngày xưa(Thượng)
Truyền thuyết kể về một nơi gọi là Thiên Giới.Là nơi của các vị thần tiên sinh sống,cũng giống như Hạ giới cũng có cái gọi là tình yêu.Người thống trị Thiên giới là Thiên Đế và Thiên Mẫu,họ là những người tài ba,đức độ,có công lớn chống quân Ma giới xâm lược của mấy triệu vạn năm trước.Xưa có một bà già nghèo,chuyên mò cua bắt ốc...ý lộn,lạc đề rồi.Xưa có ba tiểu tinh linh chơi thân với nhau từ thuở trong bụng mẹ.Ba tiểu tinh linh đó đều là nhân tài vạn năm có ba(tg:câu này hơi lạ),là kiệt xuất nhất so với các tiểu tinh linh cùng lứa.1 nữ,2 nam.Vừa mới sinh ra nữ tử đã được Hỏa Phượng nhận làm chủ nhân,2 nam tử mỗi người là Kim Long và Hắc Long.Nữ tử càng lớn càng xinh đẹp,yêu mị hơn tiên.Được nhiều tiên nhân yêu thích,tuy nhiên nữ tử ấy_Hà Ngôn chỉ chơi cùng với Tử Trọng_Chủ nhân Kim Long và Hữu Nhạc_Chủ nhân Hắc Long.Rồi một ngày khi lớn,Hà Ngôn chợt nhận ra tình cảm của hai đứa bạn thân của mình.Hà Ngôn không biết làm sao để không làm rạng nứt tình bạn giữa ba người nhưng trái tim của nàng đã yêu Tử Trọng.Nàng quyết định im lặng không nói ra nhưng đến một ngày,nàng vô tình nói ra tình cảm của mình nên Nhạc Hữu đã trở mặt với Tử Trọng.Kể từ ngày ấy,ba người không bao giờ ngồi cười dùa nói chuyện như trước.Thử hỏi có ai ngồi nói chuyện vui vẻ với tình địch không?Trong một trăm năm qua,Hữu Nhạc và Tử Trọng luôn đối đầu với nhau,tạo nên bao sóng gió.Nếu yến tiệc có Tử Trọng thì không có Hữu Nhạc và ngược lại.Tình hình căn thẳng ấy kéo dài mãi đến một ngàyHôm ấy là hôm mặt trời mọc cao trên những án mây xanh,những đám mây trắng bồng bềnh trôi dưới bước chân của chúng tiên.Các tinh linh từ bé đến nhỏ,từ già đến yếu,từ to đến lớn nườm nượp kéo đến hội trường thiên đài để xem...đánh nhau.Nhưng đây không phải trận đấu bình thường mà là trận đấu của bậc thiên tai ý thiên tài.Trận đấu giữa đại siêu cấp tiên nhân trẻ tuổi,Tử Trọng_Hữu Nhạc.Đến giờ thi đấu,các bậc tiên chia ra hai bên để chào đón nhân vật quan trọng của hôm nay.Hai nhân vật chính từ từ xuất hiện.Tử Trọng cưỡi Kim Long một cách uy mãnh,một thân trường bào màu đen oai vệ lẫm liệt,xứng đáng là một đại tiên kiệt xuất.Hữu Nhạc cưỡi Hắc Long tao nhã,một thân trường bào màu trắng đúng chất thư sinh nhưng không kém phần anh dũng.Hai bên bắt đầu giao chiến,không ai nhuờng nhịn ai.Có thể nói đánh ba ngày ba đêm không phân thắng bại,hai người ngang sức nhau mà.Những đường võ cứ liên tục tung ra để hạ đối phương,đây không phải là trận tỉ thí mà là trận quyết chiến sinh tử.Kim Long và Hắc Long là đôi bạn ngàn đời rồi,lúc hai vị tiểu chủ nhân này chưa ra đời cơ.Nhưng hai tiểu chủ nhân này trở mặt khiến chúng thật đau lòng nha.Hai thần thú quyết chiến nhưng trên mặt in chữ "giả vờ "hắn hoi.Nhưng người trong cuộc thì không hiểu nhiều như thế,chỉ lo nóng ruột cho người mình yêu.Ví như Khổng tước_bạn gái của Hắc Long thấy bạn trai mình bị " đả thuơng " nên nóng ruột nhảy vào dánh Kim Long trọng thuơng.Haizz,thế là mặc dù biết tình bạn thấm thiết của đôi bạn này,Hỏa Phượng_bạn gái của Kim Long cũng không luyến tiếc gì nhào zô đánh Hắc Long cùng Khổng Tước.Không biết tại sao nhưng Khổng Tước cùng Hỏa Phượng là kì phùng địch thủ lâu lắm rồi,có lẽ lúc mới sinh thì phải.Bốn thần thú đánh nhau,cuối cùng đều bị trọng thuơng mà rơi xuống trần gian,có lẽ là cách tốt nhấ để tránh khỏi vòng xoay khó xử nàyLia máy quay về hai nhân vật khác đang đánh nhau kịch liệt trên sàn nha,nảy giờ nhiều chuyện đủ rồi.Tử Trọng và Hữu Nhạc đánh nhau long trời đất lỡ,hình như muốn phá thiên thì phải.Còn sàn đấu à?Đương nhiến bị hai người đánh sập từ lâu.Hai người vẫn chiến đấu sinh tử.Khi thấy Kim Long bị trọng thuơng,Tử Trọng lo lắng nên mất cảnh giác,thừa lúc đó Hữu Nhạc đã giác một chưởng vào Tử Trọng.Có thể nói đó là đòn chí mạng,lực đánh được lấy từ thời cha sanh mẹ đẻ đến giờ mà.Thân thể Tử Trọng được bao quanh những đóm trắng như tuyết,rất đẹp.Nhưng trong thời điểm này,sao toàn là bi thuơng và đau đớn.Vì khi những tinh linh chuẩn bị phải ra đi,hoặc nói cách khác là đầu thai chuyển kiếp xuống hạ giới vì một nguyên nhân nào đó thì sẽ xuất hiện những đóm trắng tuyết này bao quanh.Có lẽ,Tử Trọng sắp phải xa nơi này rồi,và sẽ xa ai kia nữa.Mọi tiên nữ hay nam tiên đều chết lặng,họ coi bộ tam tiên nhân gồm Tử Trọng,Hữu Nhạc,Hà Ngôn làm mục tiêu đạt đến,có thể nói là Idol đi.Nhưng bây giờ mất đi một thì có còn là bộ tam không?Vừa lúc đó,đường được mở ra.Một nữ tử chanh y chạy đến.Khuôn mặt khuynh thành vì nước mắt mà lắm lem.Nữ tử đó chính là Hà Ngôn.Nàng cố chạy đến đóm trắng ấy để chạm Tử Trọng.Nhưng nó đã biến mất trước mặt nàng,trước khi nàng chạm nó trước một giây.Mù mịch,tâm tối.Nàng phải sao đây?Tử Trọng đã đi rồi.Nàng ngồi bệch dưới đất,quần áo lôi thôi,còn đâu là vị tiên băng thanh ngọc khiết,cao cao tại thuợng,ngạo nghễ của hôm qua,còn đâu là vị tiên quật cường được chúng tiên nể phục?Nhìn nàng bây giờ thật yếu đuối,tràn ngập niềm bi thuơng,thật chỉ muốn đến an ủi nàng thôi nhưng..ai dámm.Nàng đứng lên,cười.Một nụ cười tràn ngập đau xót.Còn đâu nụ cười tinh nghịch của hôm qua.Nàng nhanh chóng tự đánh chính mình,một tay nội lực đánh vào tim rồi cũng giống như Tử Trọng,được tuyết bao quanh.Trước khi biến mất,nàng còn nói"Ta hận huynh,vạn lần hận huynh_Hữu Nhạc""Tử Trọng,đợi thiếp.Dù chàng có ở thiên hà xa vạn dậm hay đại dương sâu vạn thuớc.Ta cũng quyết tìm bằng được chàng"Rồi sau đó,hình ảnh nàng càng mờ dần rồi biến mất.Hôm nay quả là một ngày bi kịch,không,là một đại bi kịch mới đúng.Vì sao hai vị tiên trong bộ ba thiên tài lại ra đi một lượt.Vậy thiên giới sẽ ra sao?...Tình là chi?Mà làm con người trầm luânĐôi khi ngọt ngàoĐôi khi lại đắng cayCó thể không?Đừng dính phải tình yêuĐứng giữa đất trờiHiên ngang tự tạiNhưng giờ đâyKhông có chàngThiếp chỉ có xác mà không hồnVậy thì,hãy cùng xuống cữu tuyềnXây dựng thành đôi uyên ương đẹp...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương