Đại Tống Siêu Cấp Học Bá
Chương 53:
Nếu không chấp nhận sẽ phải bán đấu giá đất, năm trăm lượng bạc, đó chính là sáu mươi mẫu thượng điền đó! Ông tổng cộng mới có tám mươi mẫu thượng điền, nhà họ phải phá sản mất rồi.Không chỉ Phạm Đại Xuyên đen mặt, ba huynh đệ Phạm gia khác cũng đều hồn bay phách lạc, cho dù cả nhà góp tiền cũng góp không nổi năm trăm lượng bạc.- Đại lang, bên chỗ con có thể lấy ra một ít được không? Phạm Đại Xuyên khàn giọng hỏi.Phạm Đồng Chung vội vàng bổ sung nói: - Điều kiện nhà nhị ca cũng không tệ, có thể giúp tam ca một tay chứ!Phạm Thiết Chu và Phạm Thiết Thương nhìn nhau, hai người đều lắc đầu, mấy mươi lượng bạc thì còn có thể, mấy trăm lượng bạc thì sao có thể có được, cho dù có, thê tử của bọn họ cũng sẽ không đồng ý.Phạm Đại Xuyên rất rõ ràng hai đứa con trai ông không gánh nổi, ông chỉ đành nhìn tộc trưởng, khẩn cầu nói: - Đại Chí, ông nói mấy câu đi!Phạm Đại Chí cười khổ một tiếng, ông ta lại không có cách nào, chính Phạm Đại Xuyên đáp ứng hôm nay hòa giải, mắt thấy hòa giải bất lợi với mình liền muốn lật lọng, thiên hạ nào có chuyện tốt như thế?Ông ta chỉ đành thở dài nói: - Nhị ca, thật sự không được thì bán đất đi!Phạm Đại Xuyên vạn bất đắc dĩ, chỉ đành nói với Lục viên ngoại: - Nếu không hay là hai nhà chúng ta lại thương lượng một chút đi?Trong lòng Lục viên ngoại vô cùng đắc ý, lão giả vờ giả vịt nói: - Kỳ thật ta cũng rất thích Thiết Ngưu, nếu như Phạm gia thật sự không muốn ly hôn cũng được, nhưng phải ra mấy quy định, mọi người sau này theo quy định mà làm, Thiết Ngưu vẫn là con rể của ta, ông sui gia thấy thế nào?Phạm Đại Xuyên vừa muốn lập tức đáp ứng, bên ngoài truyền đến một âm thanh trong trẻo: - Lục viên ngoại nói rất hay, chúng ta phải làm việc theo quy định!Mọi người cùng quay đầu, chỉ thấy một thiếu lang đi từ bên ngoài vào, theo sau còn có một tiểu cô nương và một ông già toàn thân phú quý.Phía sau nữa là một nữ tử dáng người cực cao, đeo một thanh trường kiếm, giống như một tòa tháp sắt.Các cô các dì trong sân lập tức bàn luận sôi nổi, họ đều nhìn chằm chằm nữ tử cao lớn đằng sau, trong mắt bọn họ, nữ nhân cao như thế này quả thật chính là yêu quái.Lục viên ngoại ngây ra một lúc:- Vị tiểu quan này là ai?- Ta cũng là người Phạm gia, tên là Phạm Ninh, Thiết Ngưu là tam thúc của ta.Đúng lúc này, Chu Thủy Căn đột nhiên trừng to mắt, hắn ta nhận ra ông lão phúc hậu kia.Hắn ta sợ đến mức vội vàng chạy lên trước, liên tục thở dài: - Không biết Chu đại quan đến, tiểu nhân có tội! Có tội!Ba vị hương lão cũng kịp phản ứng, không ngờ là Chu đại quan của Mộc Đổ trấn đến, vị này chính là đệ nhất cự phú của Bình Giang phủ, ở trước mặt ông ấy, ba người bọn họ chỉ tính là con kiến nhỏ.Ba người vội vàng chạy lên trước, chắp tay thi lễ: - Ngưỡng mộ đại danh của đại quan đã lâu!Chu Nguyên Phủ cười ha hả, khoát tay một cái nói: - Mọi người đều là bà con thân thích, không cần khách khí như thế, ta chỉ là lại đây góp vui thôi.Chu Bội bên cạnh mới là góp vui, hai nhà ly hôn cãi cọ, loại chuyện thú vị thế nào, sao nàng có thể bỏ qua được, nàng nhất định phải đòi đi theo.Chu Bội cười hì hì nói: - Đứng ở đây thật không thú vị, tổ phụ, chúng ta ngồi xuống đi!Chu Thủy Căn phản ứng lại, vội vàng chạy lại đại sảnh bê một chiếc ghế ra, lấy tay áo chà chà mặt ghế cười nói: - Chu đại quan mời ngồi!Chu Nguyên Phủ cười cười ngồi xuống, Chu Thủy Căn lại lấy cho Chu Bội một chiếc ghế: - Tiểu nha nội mời ngồi!Chu Bội nghênh ngang ngồi xuống, vẫy vẫy tay với Phạm Ninh: - Tiểu A Ngốc, đến đứng cạnh ta!Phạm Ninh trừng mắt nhìn nàng, bất đắc dĩ, chỉ đành đứng cạnh nàng, hắn nghiến răng thấp giọng nói: - Sau này sẽ tìm ngươi tính sổ.- Ngươi dám!Chu Bội hừ một tiếng, dương dương đắc ý nói: - Hiện tại chính là ngươi đang cầu cạnh ta!- Bội nhi, đừng càn quấy nữa.Chu Nguyên Phủ cười nói cháu gái một câu, ông ngẩng đầu nhìn thấy tộc trưởng Phạm Đại Chí: - Ôi! Đại Chí cũng ở đây.Phạm Đại Chí cười tiến lên thi lễ: - Sớm biết đại quan sẽ đến, ta còn đến làm gì nữa?- Không thể nói như thế được, ông là tộc trưởng, đương nhiên phải đến, mà ta là được bạn nhỏ này kéo đến, ta mới là không có cách nào.Lời này của Chu Nguyên Phủ làm cho tất cả mọi người chấn kinh, vô số đôi mắt nhìn về phía Phạm Ninh, thiếu lang này rốt cuộc là người như thế nào, cư nhiên có thể làm cho Chu đại quan nể mặt như thế.Mấy người phụ tử Phạm gia cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại từ trong kinh ngạc.Phạm Đại Xuyên dù thế nào cũng biết Chu Nguyên Phủ là ai, ông ta trợn trừng mắt nhìn chằm chằm Phạm Thiết Chu: - Đại lang, con có chuyện gì giấu ta phải không?Phạm Thiết Chu vẻ mặt đau khổ:- Phụ thân, con cũng không biết chuyện gì xảy ra?- Ngươi tên hỗn đản này, trở về sẽ tính sổ với ngươi!Trong lòng Phạm Đại Xuyên thật sự tức giận, nhà có quan hệ cứng như thế, mình thế mà lại không biết?Trong lòng Lục viên ngoại hoảng hốt, lão ta cảm thấy có chút không ổn, thấp giọng hỏi huynh đệ: - A Sinh, chúng ta phải làm thế nào đây?Lục A Sinh liếc nhìn Chu Nguyên Phủ, mắt đảo quanh: - Không bằng trước hết nghe xem bọn họ nói như thế nào đã?- Nói cái rắm!Trong lòng Lục viên ngoại tức giận, lúc này gấp gáp đặt điều kiện với Phạm gia mới đúng, sao có thể lại cho Phạm gia cơ hội.Lão ho khan một tiếng: - Ông sui gia, không bằng hai người chúng ta nói chuyện riêng đi.Phạm Đại Xuyên là người khôn khéo như thế nào, nếu tôn tử Phạm Ninh đã mời Chu đại quan đến, vậy có nghĩa là sự tình đã có thể xoay chuyển, lúc này ông mới không ký tên vào hiệp ước khuất nhục đó.Ông ta cười khan một tiếng: - Ông sui gia, chúng ta đợi một chút.Chu Thủy Căn lại hiểu rõ, hắn ta cười tủm tỉm nói với Phạm Ninh: - Phạm tiểu quan vừa nãy muốn nói gì?Phạm Ninh không chút hoang mang nói: - Vừa nãy Lục viên ngoại nhắc đến quy tắc, ta liền nói một chút quy tắc hòa giải, hương thân phụ trách hòa giải hoặc là mọi người cùng đề cử, hoặc là hai bên mỗi bên tự mời, mọi người bàn bạc giải quyết vấn đề, ba vị hương thân này Lục gia mời đến, thay mặt Lục gia phát biểu ý kiến, nhưng mà hương thân đại diện Lục gia chúng ta vẫn còn chưa nói gì, chưa thể kết luận hòa giải được, đúng hay không?Chu Thủy Căn âm thầm giơ ngón cái lên, tên tiểu tử này mới là nhân vật lợi hại, sao Phạm gia lại không đưa hắn ra sớm một chút?Hắn ta cười ha hả nói:- Theo quy định thì là như thế, chỉ là vừa nãy Phạm gia không mời hương thân, mà Phạm tộc trưởng mặc dù là hương thân, nhưng chung quy cũng là họ Phạm, Lục viên ngoại cho rằng ông ấy không thể tham dự hòa giải, cho nên chỉ có thể quyết định theo ý kiến của ba vị hương thân.Phạm Ninh cười khẽ: - Nhưng bây giờ Phạm gia chúng ta cũng mời hương thân đến rồi, có thể để ông ấy nói vài câu không?Chu Thủy Căn âm thầm thở dài, Chu đại viên ngoại mở miệng, ai còn dám nói gì?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương