Đan Khí Thần Tôn

Chương 34: Rút



Hỏa Linh Hải được bao phủ bởi không linh tầng, lôi bạo tầng và phong bạo tầng như bao nơi khác trên Thiên Linh thế giới. Chỉ có điều ngoài vòm trời của Hỏa Linh Hải còn có vòm trời của Thiên Linh thế giới. Hỏa Long Thôn Thiên Kiếm là thần binh kết bạn qua khế ước bình đẳng cùng Viêm Đế chí tôn nên nàng có thể tự do đi lại trong phiến thiên địa của Hỏa Linh Hải. Sau khi nhận chủ, nàng đã xóa bỏ khế ước cùng Viêm Đế. Hiện giờ nàng có thể thoát ly nơi này, đi ra khỏi vòm trời của Hỏa Linh Hải. Ngoài vòm trời của Hỏa Linh Hải vẫn còn vòng kết giới của Thiên Linh giới tức có phong bạo tầng, lôi bạo tầng và không linh tầng bao phủ.

Tu luyện là quá trình diễn biến hỗn độn. Viêm Đế chí tôn đã đem thế giới của mình mô phỏng thành một thế giới tương đương với Thiên Linh Thế giới. Trong khi các tộc nhân đang dựa vào trận pháp để chống lại ma thú thì Phong đã nhờ vào thủ quyết của Hắc Dung tàng hình cưỡi trên lưng Đại Mao trốn lên phong bạo tầng, nơi mà Viêm Hỏa đang cuồng bạo phá giải vòng vây của Hắc Ám Chi Vân. Trên lôi bạo tầng Long nữ và Mộ Dung Khuynh Thành đang để ý đến chiến sự. Long nữ vui như tết ngồi tán dóc cùng Mộ Dung Khuynh Thành. Hai người không khác nào tỷ muội đang xem kịch vui đùa.

Linh thể hoàn mỹ của Long nữ là một mẫu long. Cự long có tứ chi đầu rồng như rồng lửa phương tây. 2 cánh rơi khủng bố có thể che lấp một khoảng trời. Nàng hiện giờ lại hóa thành nhân thể hấp dẫn sự chú ý của Mộ Dung Khuynh Thành. Hắc Ám ma vương không biết Hắc Ám Chi Vân của mình đã có cường giả xâm nhập. Nàng đưa mắt về phía Hắc Ám Chi Vân đang bao bọc Viêm Hỏa. Long nữ cười khẽ:

- Ta nói rồi Hắc Ám muội muội, Viêm Hỏa sẽ sớm ngày thoát khốn thôi. Hắc Ám Chi Vân của muội không có Hắc Hỏa để trợ giúp, làm sao có thể chống lại bổn nguyên thần hỏa của ta?

Mộ Dung Khuynh Thành nghe vậy thì thở dài. Coi bộ nàng đánh giá 3 tiếng đồng hồ cũng hơi quá tự tin, nhưng dù sao kết quả nàng sớm muộn gì cũng sẽ đoạt được. Nàng đảo mắt lại chiến trường theo dõi. Chiến sự ác liệt. Ma thú được lệnh của chủ tướng điên cuồng phá trận. Còn trận pháp thì phá mãi cũng không xong. Tụ linh pháo và 10 cây Quy Nỏ bắn ra linh khí cuồng bạo đục trận địa của ma thú thành những lỗ to. Số lượng sinh tử cảnh của ma thú áp đảo số lượng nhân loại. Lôi gia lão tổ Lôi Lạc Quân phất tay một cái số lượng nhân loại sinh tử cảnh bỗng chốc biến thành linh thú bán thể. Đây là những linh thú thủ hạ của Long nữ. Chúng đã được lệnh của Long nữ trợ giúp cho Lôi gia.

Ba lão nhân lụm khụm cũng biết thành bản thể. Lão Quy lưng đeo mai rùa biến thành một con rùa đầu rồng phun lửa. Lão Hạc biến thành vị thanh niên cầm song kiếm lưng có cánh hạc rất khôi ngô. Lão Sơn biến thành con xuyên sơn giáp. Tuy bản thể của họ to lớn nhưng lại không mất đi sự linh hoạt. 8 tên Cửu ma còn lại thấy số lượng võ thần cảnh bên nhân loại bỗng chốc tăng thêm thì bất an. Nếu qua 3 canh giờ chúng sẽ bị Viêm Hỏa thiêu đốt. Chúng đã hiện thân thì đừng hòng chạy thoát khỏi Viêm Hỏa. Trong phiến thiên địa này Viêm Hỏa và Hỏa Long Thôn Thiên Kiếm mới có thể sưng làm bá chủ. Chúng bắt đầu mất kiên nhẫn quyết tâm nhập trận.

Tuy cửu ma có thân xác ma thú cùng cấp võ thần cảnhvới nhân loại nhưng chúng bị linh hồn của chí tôn giả thôn phệ nên rất cường đại. Nếu không phải kiêng kỵ các loại thú hỏa và địa hỏa cường đại của đội người thủ giới, chúng đã hung hãn xông lên. Chúng nóng lòng phá trận vì thời gian không ở phía chúng. 3 canh giờ cũng không có bao lâu thời gian. Lần trước không có tường thành, không có võ thần cảnh gia nhập chúng cũng phải tốn thời gian 3 canh giờ mới có dấu hiệu phá được trận pháp. [Nguồn: TruyenFULL]Nhưng nếu lần này mà lại bị tên thủ trận bày thêm trận pháp nữa thì làm sao? Nghĩ đến đây 8 tên ma vương điên cuồng cho thủ hạ trấn áp thế trận. Nhưng ma thú bị chết sẽ được đội trưởng của chúng thu thú đan và ném thân xác chúng ra ngoài không để cho trận pháp hấp thu. Linh thạch của trận pháp vì vậy cũng tiêu hao nhiều hơn lúc trước. Mọi người thủ trận nhìn thấy số lượng linh thạch cực phẩm Phong minh chủ ném ra thì run lẩy bẩy. Có người tính nhẩm cũng đã ra cả gần ngàn vạn linh thạch cực phẩm.

Số lượng linh thạch cực phẩm này mà dùng để bồi dưỡng tu luyện giả của thế lực, chắc chắn có thể đào tạo ra rất nhiều sinh tử cảnh. Mất mát về tài lực này thật sự quá lớn đối với một nhị lưu thế lực như Lôi gia. Phong tuy cũng thích tiền nhưng mạng người quý giá. Phong đã nói, mạng của người tam đại gia tộc không rẻ. Phong không chỉ để câu nói đó ở mức độ nói chơi. Đối với Phong bỏ ra một ngàn vạn linh thạch cực phẩm để đổi lấy mạng của một tộc nhân cũng rất đáng. Chỉ là tiền, hết rồi lại có thể kiếm được. Nhưng mất mạng rồi sẽ không còn cơ hội. Phong kiếm tiền cũng quá dễ dàng đi nên không mấy để ý con số khổng lồ này.

Nếu không phải Phong đã bày thêm tụ linh trận, chắc chắn linh thạch tiêu hao còn khủng bố hơn nhiều. Vương Thánh Vân nhìn lão Lễ mặt mày đăm chiêu như muốn nói gì nhưng lại thôi. Trong lòng lão đang chửi thầm tên Ân báo hại. Nếu không phải Phong minh chủ anh minh chắc chắn cả đôi Vương gia vào Hỏa Linh Hải có lẽ đã rủi nhiều may ít. Khi không lại đi chặn đường đoàn tiếp viện của Lôi gia và tìm hiểu bí mật của Lôi gia tại Hỏa Linh Hải làm cái gì. Chả được cái lợi lộc gì còn suýt nữa toàn quân bị diệt.

***

Xa xa tại một phiến thiên địa của Hỏa Linh Hải Lôi Lạc Minh dùng thân pháp kỳ dị tránh né từng đạo đao nhận của Đại Ma đánh ra. Sau khi liên kết cùng Trục Nguyệt Thương lão đã được chỉ thị phải chạy trốn thỉnh thoảng quay lại tỉa một thương. Dần dần Đại Ma cũng hiểu được dụng ý của Lạc Minh lão tổ. Hắn cười ha hả:

- Tiểu tử ngu xuẩn, ta sẽ quay lại phá trận pháp của ngươi để xem ngươi làm sao bảo vệ đám tiểu bối kia.

Nghe được điều này thì tiếng của Nguyệt Thương vang vọng từ cây thương.

- Muốn đi sao? Tiếp ta một chiêu.

Nói xong Lôi Lạc Minh dùng hết sức của mình bộc phát truyền vào Nguyệt thương. Lôi thuộc tính mạnh mẽ được bộc phát. Thuộc tính hiếm có để lại một dấu ấn của huyết mạch chứng tỏ rằng Lôi gia xuất phát từ Lạc gia. Lạc tộc là một tộc của Lôi Linh Đại Lục. Nơi có Lôi thuộc tính rất nồng đậm. Người của đại lục đó ai cũng là họ Lạc và ai cũng có Lôi thuộc tính. Rất nhiều người xuất phát từ đó đem huyết mạch của mình truyền xuống nên hễ có ai mang Lôi thuộc tính người họ Lạc đều nhếch môi khinh thường vì đó là những dòng máu lạc loài của Lạc tộc. Những thứ chi yếu ớt không có tư cách tồn tại trong Lạc tộc.

Lôi thuộc tính là thuộc tính chí dương chí cương của thiên địa. Là khắc chế của linh hồn thể. Đến hỏa thuộc tính còn phải thua lôi một bậc nếu xét về độ khắc chế với linh hồn thể. Cho dù là có thiên hỏa hộ thể cũng chỉ ngăn chặn được phần nào. Nhưng cây ma đao lại lóe lên những tia sắc màu nâu kèm với những màu đỏ rực của máu. Lôi thuộc tính bị ma đao hấp thu hết, một vài tia yếu ớt bắn xuyên vào linh hồn thể của Đại Ma đang ẩn náu trong thân xác của ma thú. Tiếng của Nguyệt Thương cười chế diễu:

- Người nhờ vào ma đao mới có thể ngăn chặn được ta, nhưng ngươi nên nhớ người họ Lôi xuất phát từ Lạc tộc. Một trong số người ít ỏi của bọn họ đều mang lôi thuộc tính nồng đậm của huyết mạch. Ta không giết được ngươi vì ngươi cầm ma đao, giờ ta về lại chiến trường giết hết những tiểu đệ của ngươi. Một mình ngươi tồn tại thì làm gì được trận pháp của chúng ta. Minh tiểu tử, chúng ta về.

Nói xong là đi, nhưng Đại Ma nào để Lôi Lạc Minh quay về. Ma Đao tuyệt đường cuồng bạo chém ra những đao nhận mang thổ và hắc ám thuộc tính cuồng bạo. Sát khí nội liễm còn mang chút hoang dã của ma thú. Trong thức hải của Lôi Lạc Minh lão đã quyết tâm ôm cái chết để kéo theo ma đao chôn cùng.

- Nguyệt Thương, sau khi ta chết, ngươi phải bảo hộ đám tộc nhân cho tốt.

- Chết cái đầu của ngươi. Ngươi đánh lại Ma Đao sao? Đừng có mà hồ đồ. Đại ca ca đã dặn, chỉ cần bám chân hắn, đừng liều lĩnh. Lâm nguy thì vào trận mà thủ hộ kéo dài thời gian.

- Nhưng mà cảnh giới của Đại Ma cộng thêm vào Ma Đao chúng ta không chống nổi. Một chiêu vừa rồi ta đã hết lực, chỉ còn có thể cầm cự để giữ mạng mà thôi.

- Nhiệm vụ của ngươi là phải giữ mạng. Đừng tìm chết vô ích. Đại ca ca rất cường đại, lại có thần binh hộ thể. Ngươi phải tin tưởng hắn.

Lôi Lạc Minh âm trầm không nói. Cắn răng đánh ra từng chiêu từng thức lão đã cùng Nguyệt Thương thiên truy bách luyện bao năm qua. Lão là một trong những người ít ỏi có thể sử dụng lôi thuộc tính và kim thuộc tính. Lão còn thiếu băng nên không thể phát huy cảnh giới cao nhất của Nguyệt Thương. Trong Lôi gia, người nào cũng có hỏa thuộc tính, một số ít có băng và kim nhưng họ lại thiếu lôi. Những người có lôi thường lại thiếu băng. Lôi thuộc tính là một trong những thuộc tính hiếm thấy nhất và cũng là thuộc tính cường đại nhất, có lực công kích mạnh nhất. Vì vậy mà Lạc tộc có thể tự hào về huyết mạch của mình. Người của Lạc tộc tự đặt mình ở trên các tộc khác. Sự tự hào đó khiến họ xa lánh thế nhân, bao năm không xuất môn qua lại với các sắc tộc khác.

Lôi Lạc Minh chỉ dùng công kích từ xa kiếm cơ hội ”trả vờ” tìm đường quay lại chiến trường. Ma Đao và Đại Ma cũng vì vậy mà phải tốn rất nhiều công sức để chặn Minh lại. Một cao thủ tầm cỡ như Minh muốn chạy, người khác thật khó lòng giữ chân.

***

Thời gian thấm thoát nửa canh giờ. ”Rắc” một tiếng. Tầng đầu tiên của vòng thủ hộ đã bị phá. Mọi người quay lại nhìn vết nứt của trận pháp. Tầng phòng thủ đầu tiên không còn sức chống trả. Tầng thứ hai rất nhanh đã lan rộng ra hỗ trợ cho tầng đầu tiên. Nhưng điều lạ là sau khi tầng thứ nhất bị tan vỡ, tụ linh trận của tầng thứ nhất lại điệp gia cùng tầng thứ nhì nên tầng sau so với tầng trước còn mạnh hơn gấp đôi. Mọi người thủ trận thấy thế thì hưng phấn. Từng thương, từng kiếm, từng đao đánh ra nhịp nhàng giữ vững trận địa.

Trên phong bạo tầng Hắc Ám Chi Vân bao bọc Viêm Hỏa. Đứng trong vòng hiện giờ lại có thêm một người bịt mặt thần bí đã từng xuất hiện trong đấu giá hội của Thôn Kiếm Thành. Cường giả luyện dược sư thần bí. Đây không phải là Độc Cô Nhất Lang thì còn là ai vào nữa. Mặt nạ da người che giấu khuôn mặt. Trấn Phong được Hồ Điệp và Hắc Long giáp bảo hộ đứng trước Viêm Hỏa. Phong dùng Khống Hỏa quyết tầng thứ nhất Dung Hỏa quyết hấp dẫn Viêm Hỏa. Thức hải lớn rộng một cách biến thái là điểm yếu của bất kỳ dị vật nào. Chúng đều muốn trưởng thành, sinh ra linh trí cao thâm hơn. Nếu muốn được điều đó thì phải tìm được chủ nhân có thức hải rộng một cách biến thái.

Viêm Hỏa chui vào thức hải của Phong cuồng bạo như xé nát kết giới của thức hải. Phong chỉ để mặc Viêm Hỏa tung hoành, mượn sức cuồng bạo của Viêm Hỏa để làm lớn rộng thức hải của mình. Linh hồn của Phong đau đớn như chết đi sống lại nhưng Phong tin tưởng vào thức hải biến thái của mình.

Lúc đầu Phong luyện tập thức hải bằng cách nhai tinh thần thảo. Sau đó là luyện chế tinh thần đan. Lúc nào cũng phải chịu sự dày vò của tinh thần. Như hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm vào óc. Lúc đầu còn đau đến lúc ngất đi mới thôi, dần dần Phong giữ được sự thanh tỉnh. Tuy cũng không dễ chịu gì nhưng Phong trở lên trai sạn với sự đau đớn. Có thể nhai tinh thần thảo như nhai kẹo. Rồi luyện tinh thần đan đến 500 viên mỗi lần. Cũng nhờ thế mà khi Viêm Hỏa chui vào trong não Phong không hề sợ hãi. Lúc Hắc Âm Phong Châu chui vào trong não hải của Phong cũng bị đau đớn, nhưng vì thức hải của Phong không có dị hỏa khác nên công pháp Khống Hỏa Quyết hấp dẫn chúng hơn. Dễ dàng thu phục hơn.

Nửa canh giờ trôi qua Viêm Hỏa bắt đầu hòa hoãn. Phong cho Hắc Âm Phong Châu ra đối kháng với Viêm Hỏa. Viêm Hỏa như giật mình tìm được thức ăn mới lao vào sâu xé Ngọc nhi. Hắc Âm Phong châu là cảnh giới gì chứ? Nó cũng là một loại thiên hỏa đã hóa hình và sinh ra linh trí sơ khai. So với Viêm Hỏa chỉ có hơn chứ không kém. Phong mới cảm thấy thức hải êm dịu nhưng vì sự đối nghịch của hai loại thiên hỏa khiến Phong lại đau đớn đến chết đi sống lại.

Phong quay cuồng quằn quại trên lưng của Đại Mao. Đại Mao cũng phải tốn rất nhiều công sức mới giữ được Phong ở trên lưng. Đại Mao dùng cánh đỡ Phong. Lúc bước vào cảnh giới Khai Thiên Cảnh, Đại Mao đã có thể bay lượn trên không trung không cần cánh. Cánh chỉ tăng phúc cho tốc độ di chuyển của Đại Mao mà thôi. Giờ Đại Mao dùng cánh để đỡ chủ. Phong cũng chả còn biết trời trăng gì nữa để hết mọi chuyện cho Đại Mao và hai đại thần binh lo.

Tiếng hét của Phong làm Hắc Ám nữ vương giật mình đưa mắt đảo xuống Hắc Ám Chi Vân. Ở giữa một kẻ thần bí đang cưỡi linh thú. Là tiểu tử kia? Tại sao hắn có thể? Không phải hắn đang giữ trận sao? Vậy kẻ này là ai? Người đeo mặt nạ. Dưới lớp mặt nạ lại có mặt nạ. Tên này muốn che giấu thân phận của mình. Hắc Ám nữ vương nhíu mày định lao xuống thì Hỏa Long đứng trước cản đường. Rồng lửa giang hai cánh che lấp một khoảng trời. Hơi thở khủng bố phun ra hỏa linh khí nồng đậm.

- Tiểu muội muội, đừng phá người ta chứ?

- Hỏa Long tỷ tỷ, tỷ buông bỏ Viêm Hỏa của tỷ hay sao?

- Muội muội hỏi nhiều làm cái gì. Hôm nay đừng hòng phá hủy việc ở đây.

- Tỷ tỷ đã biết trước ta sẽ đến? Lên đây là để cản ta.

- Tiểu muội muội giờ mới hiểu sao? Đã muộn rồi.

- Tỷ tỷ đừng quên ta còn có Hắc Ám Chi Vân. Lực lượng của bóng đêm, thôn phệ cho ta!

Hét xong hắc ám cuồng bạo bao phủ Phong vào giữa. Siết chặt vòng vây. Trong Hắc Ám còn có lực ăn mòn bất thình lình được Mộ Dung Khuynh Thành khởi động. Long nữ cười ha hả.

- Tiểu muội muội, thì ra muội còn giấu nghề. Muội đã thành công hấp thu Hắc Ám Chi Vụ. Với cảnh giới của muội đừng nói là ba canh giờ, cả ngày muội cũng có thể cầm cự được với Viêm Hỏa. Muội đã có lòng giúp Lôi gia, hôm nay ta tha cho muội một lần.

Mộ Dung Khuynh Thành tức đỏ mặt. Nàng nể mặt Hỏa Long chứ không phải sợ. Kiêng kỵ nhau vì nàng muốn giữ lại hơi sức để đối phó Cửu Ma. Mục đích của nàng là kho tàng của bọn họ. Giờ đây một cường giả như nàng lại để thất hứa. Lời hứa của cường giả cũng như danh dự của họ. Danh dự không thể dễ dàng đánh mất như vậy. Hắc Ám Chi Vân cuồng bạo khai hỏa bao bọc cường giả thần bí và con linh thú vào giữa ăn mòn vòng linh khí bảo hộ.

- Lão Hắc ta không lên tiếng ngươi tưởng ta là con mèo bệnh hay sao?

Tiếng của Hắc Long Giáp rót vào tai của Mộ Dung Khuynh Thành khiến nàng giật mình. Lại là một thần binh nữa. Nàng đang còn ngơ ngác thì ”véo” một tiếng những cánh hoa đào đã bao phủ Mộ Dung Khuynh Thành. Tiếng của một cô nương vang vọng bên tai.

- Tiểu muội muội, muốn theo chủ nhân ta thì muội phải chịu làm bé. Ta là đại tỷ của Hỏa Long, sẽ không để muội muội hại đại ca ca của ta đâu!

Mộ Dung Khuynh Thành buông tay thả lỏng. Ba thần binh. Tên nào tên đấy rất cường đại. Nàng có thể dùng Hắc Ám Chi Vân chặn lại Viêm Hỏa, cảnh giới của nàng thừa sức chặn lại Hỏa Long. Nhưng cùng lúc phải đối phó với 3 thần binh liên thủ, nàng cũng thừa biết đó thật sự rất quá sức. Cường giả kia là ai sao có thể thu phục nhiều thần binh như thế? Không phải Hỏa Long đã nhận Lôi gia tam thiếu làm chủ hay sao? Nhưng hắn còn đang ở chiến trường thủ trận. Người này mới là chủ nhân thực sự của 3 thần binh? Mộ Dung Khuynh Thành kiêng kỵ nhìn Hỏa Long, rồi lại quay sang nhìn thiếu nữ có cánh đang khống chế những cánh hoa đào lượn lờ bao phủ nàng vào bên trong.

- Huyền Y, Truy Tinh, Hồ Điệp. Lực lượng bóng đêm của ta kiêng kỵ ba đại thần binh này nhất vì chúng có quang và lôi thuộc tính. Nếu ta đoán không lầm tỷ tỷ chính là Hồ Điệp Kiếm.

- Đa tạ. Ta xa lánh thế gian bao năm vẫn có người nhớ đến ta. Ta chính là một trong bát đại thần khí Hồ Điệp Kiếm. Thế nào tiểu muội muội, còn muốn đánh hay thôi. Ta cũng không muốn lấy mạng tộc nhân của lão già vịt kia!

- Ha ha ha... tên lừa đảo kia quả nhiên có nhiều mặt mũi. Được hôm nay Mộ Dung Khuynh Thành ta thua tâm phục khẩu phục. Việc buôn bán này ta lỗ rồi.

Hỏa Long trở về linh thể nhân loại. Mỉm cười khôn khéo:

- Khoan đã tiểu muội muội. Muội chỉ hứa với Cửu Ma giữ chân Viêm Hỏa 3 canh giờ. Sau đó việc không liên quan đến muội phải không?

Đồi núi của Khuynh Thành nhấp nhô hổn hển vì thẹn quá hóa giận. Náng nghiến răng:

- Phải thì sao mà không phải thì sao?

- Ta muốn làm một giao dịch với muội!

- Giao dịch gì?

- Sau ba canh giờ ta muốn cùng muội chia bảo tàng của 9 tên kia.

Mộ Dunng Khuynh Thành bỗng rung động. Cường giả như nàng không thiếu tiền. Nàng chỉ cần bản đồ trong cổ mộ để đi tìm Hắc Hỏa. Nàng chắc chắn biết được Lôi gia rất có thể biết được tung tích của Hắc Hỏa. Lôi gia là người thủ hộ của phiến thiên địa này. Trận chiến năm xưa tuy đã xóa nhiều vết tích nhưng là người thủ giới bọn họ chắc chắn biết được một số điều mà bao năm nay nàng không tìm ra.

- Ta chỉ cần bản đồ để tìm về thiên hỏa của bổn tộc đã bị tên kia năm xưa gạt đi.

- Tiểu muội muội. Năm xưa tên già kia quả thật quá lố. Ta cũng cảm thấy bất bình giùm cho Ma Nhân tộc. Ta cũng không thích hắn. Ta theo hắn chinh chiến bao năm rất hiểu cá tích lừa lọc của hắn. Hắc Hỏa ẩn chứa Hắc Ám thuộc tính tinh thuần và sức ăn mòn vì đã tồn tại trong Hắc Ám Chi Vụ của Ma Nhân tộc lâu năm. Nó có thể tiến hóa đến đâu ta cũng khó nói được. Nếu Hắc Hỏa có duyên với muội, ta sẽ giúp muội kiếm nó về.

- Điều kiện?

- Vô điều kiện. Chủ nhân ta cần tiền! Đây ta nghĩ không phải là điều kiện gì đối với muội!

- Các ngươi không gạt ta?

- Tại sao ta phải gạt ngươi? Phiến thiên địa này sắp sụp đổ. Nhân loại cần thêm đồng minh. Chúng ta cũng không muốn một mình chống chọi lại Cổ Ma Tộc. Thần binh chúng ta tuy cường đại nhưng cũng muốn có được chủ nhân cường đại. Chỉ như vậy chúng ta mới có thể tiến hóa. Chủ nhân vẫn lạc thì ai giúp đỡ chúng ta? Ma Nhân tộc không thể nghi ngờ là đồng minh tốt nhất của chúng ta!

- Ha ha ha... nhân loại khinh thương Ma Nhân chúng ta. Làm đồng minh với nhân loại. Ta không tin tưởng được bọn họ!

- Bao năm nay Ma Nhân giấu mình ẩn nhẫn, không phải các ngươi cũng muốn có ngày được người khác coi trọng sao? Nữ vương muội muội sao không thử chơi một ván. Không phải năm xưa muội muội cũng muốn thông qua Viêm Đế để được nhân loại coi trọng hay sao?

- Tên già đó cuối cùng cũng không giúp được gì. Ma Nhân chúng ta vì thế mà mất luôn cả chì lẫn chài. Hỏa Long tỷ tỷ, tính rủi ro của sự việc này quá cao. Tỷ nói ta có thể tin tưởng được nhân loại hay sao?

- Ha ha ha... đó là việc của muội, nhưng ta đề nghị với muội muội có thể xem xét lại chủ nhân của chúng ta! Hắn là người đáng tin tưởng. Muội đừng quên chúng ta còn đang đánh cá.

- Lôi gia tam thiếu Lôi Trấn Phong?

Mắt của nữ vương đưa xuống chiến trường nơi mà Lôi gia tam thiếu đang bày thêm kết giới, củng cố trận pháp. Nàng quả thật rất rung động. Hắn cần linh thạch là để bày trận. Quả thật số lượng linh thạch hắn vứt ra cũng không phải ít. Nàng có thể tưởng tưởng nếu trong chiến tranh thật sự với Cổ Ma Tộc, binh lực không chỉ dừng ở mức 1 triệu ma thú, mà có thể lên đến cả ức. Số lượng linh thạch trận pháp sư cần dùng phải lên đến bao nhiêu.

Tiểu tử này thật thần bí. Nữ vương thở dài một tiếng:

- Để xem hắn đánh trận này ra sao!

***

Ở dưới chiến trường qua thêm một canh giờ trận pháp lại có giấu hiệu sụp đổ. Vòng thủ hộ thứ hai bắt đầu rạn nứt. Mặc dù phía nhân loại có tụ linh pháo và võ thần cảnh tọa trấn nhưng phía ma thú cũng có tám tên đại ma đầu tọa trấn. Trận pháp không phải không thể phá giải chỉ là tốn quá nhiều công sức. Số lượng linh thạch của phía nhân loại sao có quá nhiều. Tụi này đang dùng tiền để mua mạng và kéo dài sự sống. Nhị ma cầm rìu gào thét chém vào kết giới. Tụ linh pháo nhắm hắn bắn mạnh. Thỉnh thoảng võ thần cảnh lại xuất ra một chiêu chí mạng vào những điểm yếu. Nếu không phải ma thú võ thần cảnh có thân thể cường đại có lẽ hắn cũng đã vẫn lạc từ lâu.

Nhân loại dựa vào trận pháp cường đại oanh kích điên cuồng đội quân ma thú. Số lượng của bọn chúng còn rất nhiều. Lên đến 40 vạn. Giết mãi cũng chưa hết. Rắc một tiếng vòng thủ hộ thứ hai lại tan vỡ. Tụ linh trận được Hắc Dung đánh ra quyết ấn thu vào chồng lên vòng cuối. Ba vòng tụ linh trận ngũ hành, tất cả 15 trận pháp theo thứ tự hỏa, thổ, kim, thủy, mộc đua nhau nối liền hấp thu linh khí thiên địa. Tích lũy linh lực, chuyển hóa linh thạch vào trận pháp. Khi số lượng tụ linh trận chồng lên thì tốc độ linh thạch tiêu hao cũng theo đà tăng lên không kém. Đội người Vương gia nhìn số lượng linh thạch phun ra mà đổ mồ hôi hột. Tài lực của Lôi gia cường đại như vậy sao?

Hắc Dung đứng ở giữa thủ trận. Tốc độ tiêu hao thế này vẫn quá nhanh đi. 1,5 canh giờ ma thú đã chọc thủng được phòng thủ của hai tầng trận pháp. Hy vọng tầng cuối cùng có thể đủ sức chặn lại trận pháp bằng không hậu quả không thể tưởng tượng. Bên kia bát ma cũng nóng lòng. Chỉ còn 1,5 canh giờ nữa để chọc thủng tầng phòng vệ sau cùng. Sau đó bọn chúng cũng chỉ có 1 khoảng khắc để đánh vào kết giới phòng thủ của nhân loại. Linh hồn của ma thú quá yếu ớt nhưng nhân loại đằng trước có linh hồn lực rất nồng hậu. Rất nhiều tu luyện giả luyện khí sư và luyện dược sư. Bọn họ còn có thể cảm nhận được linh hồn cường đại của tên trận pháp sư thủ trận. Linh hồn biến thái như vậy ăn chắc chắn sẽ rất ngon.

Bát ma hợp lực vừa phòng thủ lại tụ linh pháo và các Quy Nỏ, vừa mạnh tay dùng vũ khí hạng nặng của mình đánh vào kết giới phòng thủ. Thời gian không ở phía bọn họ. Trong vòng một canh giờ bọn họ phải không tiếc mạnh mẽ phá hủy trận pháp. Số lượng ma thú bị thiêu đốt lên đến mức khủng bố nhưng Đại Ma vẫn chưa trở lại. Hai bên dành giật từng giây.

***

Trong lúc những người khác tranh đấu từng giây từng phút thì Lôi Lạc Minh hầu như là đứt hơi. Né tránh đao nhận khủng bố quá mệt mỏi. Tay lão tê rần vì đỡ những đạo thế bí hiểm của Đại Ma. Mồ hôi mồ kê nhễ nhại thở hổn hển. Giữ chân được Đại Ma thêm một giây là lão giúp tộc nhân có thêm một phần cơ hội sống sót. Số lượng ma thú quá đông. Lại có rất nhiều đại ma đầu trợ trận. Trận pháp mà bị phá hủy thì lão thật sự không còn mặt mũi nào nhìn lại liệt tổ liệt tông. Lại một lần nữa lão nắm chặt Trục Nguyệt Thương.

- Truy Tinh Trục Nguyệt.

Đao nhận phóng ra áp đảo lại lôi bạo của Truy Tinh Trục Nguyệt. Tưởng rằng còn có thể áp đảo được một bậc. Lôi Lạc Minh dùng hết sức phóng thương ra lao vào giữa phòng thủ từ những đao nhận.

- Lôi bạo!

Theo tiếng của Lôi Lạc Minh vô số tia sét được đánh ra từ Nguyệt Thương xuyên thủng một lỗ to thân thể của con ma thú. Ma thú hóa hình người cũng ọe ra một ngụm máu tươi. Nguyệt Thương quay lại tay của Lôi Lạc Minh. Đầu ma thú gào hét lên vì đau đớn rồi vết thương từ từ khép lại.

- Ha ha ha... Tiểu tử Lôi gia kia thật khá. Nhưng cảnh giới của ngươi còn chưa đủ kích hoạt toàn bộ khả năng của Truy Tinh Trục Nguyệt Thương.

Lôi Lạc Minh cũng thở dốc:

- Và ngươi cũng chỉ là một tia tàn hồn không ở lúc toàn thịnh.

- Hừ ta mà khôi phục hoàn toàn thì còn phải sợ một tên bán tôn cảnh như ngươi sao?

- Ha ha ha... Ba mươi năm Hà Đông, Ba mươi năm Hà Tây cuối cùng thời thế thay đổi. Hôm nay vận mệnh chiếu vào Lôi gia ta. Còn nửa canh giờ nữa Viêm Hỏa sẽ giáng xuống. Tụi ma thú các ngươi hôm nay chết chắc.

- Ha ha ha... Họ Lôi ngươi mừng hơi sớm đấy.

Cùng lúc đó đùng một tiếng vòng thủ hộ trận pháp cuối cùng cũng tan rã. Các tụ linh pháo đua nhau oanh kích những tiếng nổ cuối cùng. Vô số linh khí bạo loạn đánh về hàng ngũ ma thú xé xác chúng ra. Trận pháp ngừng hoạt động. Tụ linh trận bay về phía ma thú bạo nổ giết chết rất nhiều linh thú. Hàng ngũ ma thú lúc ra trận 100 vạn giờ chưa còn lại 10 vạn. Nhưng những con cuối cùng đều rất cường đại. Chúng còn hàng ngũ sinh tử cảnh đã thanh tỉnh đang nhe nanh giơ vuốt gớm ghiếc.

- Rút!!!

Tiếng của Trấn Phong minh chủ rót vào tai mọi người.

- Lôi gia quân trẻ tuổi vào trước, Nạp Lan gia theo sau. Vương gia thứ ba, Độc Cô gia và mọi người khác chặn hậu. Rút!

Nhã Lan nhanh chóng hét lớn kéo đội cường giả trẻ tuổi lao vào vực môn. Nàng được nhiệm vụ vào trước bày phòng thủ cuối cùng. Đội quân ma thú bị tụ linh pháo và tụ linh trận bạo nổ cũng nhanh chóng thiết lập lại chuẩn bị tấn công tiếp. Vực môn mở rộng kéo rất nhiều cường giả vào trong. Đã có kế hoạch được định ra từ trước mọi người cắn răng không ham đánh rút vào Lôi gia bảo địa. Hắc Dung đánh ra quyết ấn ảo trận bao phủ vực môn.

- Nguy, chiếm lấy vực môn không thì cháo loãng cũng không có để mà húp!

Bát ma xông đến chiếm vực môn nhưng phát hiện đã bị ảo cảnh bao phủ. Bọn họ hợp sức dùng tinh thần lực phá hủy kết giới. Chưa đầy một phút ảo cảnh tan chỉ để lại chiến trường hoang tàn thi cốt của ma thú đầy rẫy. Vực môn chuẩn bị đóng nhỏ li ti. Bát ma xông vào giữ cửa. Vực môn lại khuếch tán ra thu ma thú sinh tử cảnh lao vào.

- Ha ha ha. Lôi Lão nhi. Các ngươi vui mừng quá sớm rồi đi. Vực môn của các ngươi đã bị chúng ta khống chế. Cái gì mà ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây. Hôm nay Cửu Ma chúng ta sẽ nhờ linh hồn của các ngươi mà sống lại.

Đại Ma nói xong thì chui vào trong Vực Môn để lại Lôi Lạc Minh bứt rứt đứng ở ngoài đau khổ kêu gào.

Đại Ma bước vào Vực Môn thì bên trong ma thú và nhân loại đang loạn chiến. Nhân loại sao nhiều vô số kể giết mãi cũng không hết. Tên này chết tên kia lại bước lên thế chỗ. Sao nói nhân loại chỉ có 1500 người? Giết mãi tụi nó vẫn chưa chết hết. Lão điên cuồng hấp thu lấy hồn lực của nhân loại nhưng phát hiện nhân loại có hồn lực yếu ớt hơn lão tưởng rất nhiều. Thời gian liệp sát nhân loại qua đi. Khi quay đầu nhìn lại thì đã không còn một hình bóng nào nữa. Tất cả ma thú đã ngã gục. Cửu Ma đưa mắt nhìn nhau giật mình thức tỉnh.

- Đây là ảo cảnh.

Quay mắt nhìn lại chỉ thấy một chàng thanh niên đang thu hồi linh thạch giải trừ trận pháp.

- Ha ha ha... Thế nào Cửu Ma, các ngươi thích ảo cảnh của bổn minh chủ chứ?

Huyết Tôn Đao run rẩy vì cảm thấy sự hiện hữu của rất nhiều thần binh bao phủ. Đây là đâu? Nó có thể cảm thấy sự hiện hữu của Bốn loại thần binh. Hỏa Long Kiếm, Truy Tinh Trục Nguyệt, Hồ Điệp Kiếm và cuối cùng là ác mộng của rất nhiều Thần Duệ tộc nhân, Ma Long Giáp! Những thứ đó đang đứng trước mặt hắn. Tại sao hắn không phát hiện ra bốn thần binh này? Là ảo cảnh sao?

Cửu Ma ngơ ngác nhìn nhau. Bọn hắn đã thôn phệ linh hồn của các thủ hạ của chính mình. Không giết được một nhân loại nào. Ảo cảnh đánh vào thức hải của kẻ thù. Giữ hết các giác quan, lừa hết các giác quan, kể cả tinh thần lực. Là ảo cảnh cấp bậc nào có thể che giấu được tinh thần lực của bọn họ. Cửu Ma đã thua rồi sao? Không chúng ta là những lão bất tử của Thần Duệ Chi tộc. Chúng ta là Cửu Ma Thiên Tôn phục vụ dưới Vương Đế Thiên Tôn. Chúng ta không thua được. Tiểu tử kia có thức hải rất rộng rãi. Chiếm lấy thân thể của hắn!

Ào một lúc Cửu Ma không nói năng gì nhập vào Ma Đao chui vào thức hải của chàng thanh niên trước mặt. Tưởng rằng hắn sẽ phòng thủ thức hải của mình nhưng rất nhanh Cửu Ma và Ma Đao đã vào được vào trốn thiên địa rất rộng lớn.

- Ha ha ha... thức hải thật cường đại, chúng ta có thể sống trong đây hấp thu tinh thần lực của tên này cho đến khi hắn cạn kiệt mới thôi.

- Ha ha ha... mất hết thủ hạ nhưng đổi lại là lấy được thức hải biến thái của tên này. Mảnh đất trống rỗng rộng thênh thang mang tinh thần lực cường đại. Không khí trong lành như vậy chúng ta nhặt được bảo rồi.

Cửu Ma và Ma Đao hóa hình thành linh hồn thể vui sướng, nhưng chúng chưa vui mừng được bao lâu thì hai linh hồn thể đã xuất hiện:

- Muốn chiếm lấy cơ thể của đồ đệ ta sao, Chín cái tên tiểu bối các ngươi mừng quá sớm đi!

- Hai ngươi là?

Đại Ma mới hỏi xong thì một thiên hỏa mang hình dược đỉnh đã đánh thẳng vào mặt hắn. Lão ôm mặt lăn lộn trên mặt đất đau quằn quại. Ma Đao run rẩy:

- Ta biết ngươi là ai, ngươi là người đã dùng mạng đổi mạng với chủ nhân ta. Ngươi là Hồng Anh Nạp Lan chí tôn vương giả. Còn ngươi là Lạc Lôi Nhật Thiên lão tặc.

Nhị Ma nghe vậy thì run lẩy bẩy.

- Lạc Lôi Nhật Thiên? Hồng Anh Nạp Lan. Hai người là Thiên Địa Song Vương?

- Ha ha ha... Chúng ta không lên sân khấu đã lâu vẫn còn có người nhớ đến chúng ta? Khí Tổ, huynh nói sao chúng ta vẫn trò cũ xem ai chiếm được nhiều hơn?

- Khoan đã!

Khí Tổ giơ tay ngăn chặn Đan Tổ ra tay!

- Chuyện gì?

Nhưng ngoài dự liệu của mọi người. Đan Tổ mới hỏi xong thì Nhị Ma đã ôm mặt nằm xuống bị một búa vẫn lạc chết không thể chết thêm được nữa. Hình thiên hỏa dược đỉnh cũng nuốt dần Đại Ma biến thành tro.

- Lão mặt đen ngươi ăn gian?

- Đâu có, là ta lấy lại công đạo không để bà chiếm thượng phong ha ha ha!!!

Nhị vị Khí Tổ Đan Tổ điên cuồng lao vào chém giết chả mấy chốc mà lão cửu trong Cửu Ma đã run lẩy bẩy quỳ gối trước mặt. Ma Đao run cầm cập trốn đằng sau hắn. Đan Tổ hất hàm hỏi Khí Tổ:

- Chia sao đây?

- Ta lấy ma đao, bà lấy đầu hắn.

- Chia thế mà cũng chia. Đàn ông nhường đàn bà, ta thắng keo này?

- Thế cũng được? Cả buổi ta còn chưa hôn được cái nào đó!

Đan Tổ nguýt lão một cái dài. Tên già đầu mà không nên nết.

- Muốn hôn thì cho ta chém cải hai.

- Bà ăn tham quá làm gì? Để lại cây đao cho đồ đệ quý!

- Phải.

Nói xong thì Đan Tổ phóng tay đánh ra một mồi lửa thiêu đốt linh hồn của lão cửu thành tro.

- Phân bón thật tốt, ta đem vào Hắc Giới làm phân nuôi tinh thần thảo. Ha ha ha... đại thu hoạch à. Quả là đại thu hoạch.

Ma Đao biết kiếp này khó thoát. Van lạy đủ điều. Không ngờ một thần binh như lão lại có ngày hôm nay. Lão không phải không muốn trốn mà là trốn không nổi. Kết giới của tinh thần lực này như lao tù chứa đựng thiên hỏa nồng đậm. Bản thể của Ma Đao dần dần bị dị hỏa của phiến thiên địa này khống chế mất đi thần thức. Nó còn gào thét lần cuối mở mắt ra nhìn một chàng thanh niên mỉm cười tinh ranh trên hai tay cầm hai loại thiên hỏa thiêu đốt linh thể của Ma Đao không sức hoàn thủ. Vào thức hải của người này thật sự là lỗi lầm quá lớn. Tiếc rằng trên đời không có thuốc hối hận. Nó gào rú lần cuối cùng: ”- Ta không cam tâm!!!” sau đó vẫn lạc chỉ để lại một đống tro tàn.

Trấn Phong mắt lóe tinh quang quay mặt nhìn các thần binh của mình cười ha hả thắng lợi. Bốn thần binh thôi sao? Ta có là năm chứ không phải bốn! Còn một chí tôn khí... các ngươi làm sao biết được. Phong mỉm cười mở mắt nhìn thiếu nữ xinh đẹp đứng trước mặt mình đang ngạc nhiên nhìn Phong như nhìn một tên quái vật. Dưới nền 9 đầu ma thú võ thần cảnh quỳ gối.

- Nữ vương tỷ tỷ. Chúng ta ký kết khế ước bình đẳng đi. Chúng ta liên minh. Ta sẽ cứu hết thuộc hạ của nàng khỏi phiến thiên địa này.

- Điều kiện?

- Vô điều kiện. Nhưng nàng không dùng linh thạch thì có thể cho ta. Ta cần dùng số lượng lớn!

Thiếu nữ nhìn chàng thanh niên hòa hoãn nhưng vẫn đem tâm trêu chọc.

- Đàn ông có nhiều tiền quá sẽ hư. Để ta giữ tiền cho đệ là hơn.

- Haizzz... Mỗi khi cần tiền lại phải về nhà xin vợ. Tỷ tỷ, nợ tình khó trả. Trái tim ta yếu đuối. Tỷ đẹp như vậy Trấn Phong ta trước sau gì cũng bị tỷ làm cho đầu óc mê mệt quên cả nhiệm vụ. Thôi đi, vì lợi ích chung của liên minh chúng ta hay là ta vẫn lấy tiền trước tốt hơn.

Phong nói xong miệng như nhỏ rãi nhìn người đẹp không che không đậy. Nữ vương Mộ Dung Khuynh Thành thấy thế thì đỏ mặt. Tiểu tử này... thật trực tiếp! Thiếu nữ quay lại phía 9 đầu ma thú hóa hình. Ma thú vì thôn phệ máu huyết của các linh thú khác nên bị biến dị. Linh hồn của chúng thường yếu ớt hơn linh thú bình thường. Bù vào đó là thân thể cường hãn và sau khi thanh tỉnh chúng sẽ tiến hóa rất nhanh. Có thể đạt đến cả chí tôn cảnh. Linh hồn của chúng là điểm yếu duy nhất của chúng. Cũng vì vậy năm xưa đã bị Cửu ma khống chế.

Trấn Phong tung ra cho chúng mỗi tên một túi tinh thần đan khoảng vài chục viên cấp 4 hạ phẩm. Các linh thú thấy vậy thì quay sang nữ vương như xin ý kiến.

- Phong minh chủ cho các ngươi mà các ngươi còn không biết nói tiếng cám ơn?

- Đa tạ Phong minh chủ.

Trấn Phong giơ tay hòa hoãn:

- Ha ha ha, các vị không cần khách sáo. Nữ vương tỷ tỷ, sau này ta cung cấp tinh thần đan cho tỷ, khi nào tỷ cần có thể mua của ta. Thế nào? Giá cả rất phải chăng đấy.

- Phong đệ đệ, không có tiền có thể dùng thứ khác để trả hay không đây?

Phong nghe đến đây thì đỏ mặt. Cũng may có Hắc Dung che giấu nhưng hơi thở của Phong hơi dồn dập cũng khiến Khuynh Thành tủm tỉm cười rất tươi. Phong gãi đầu cười hì hì không dám nói gì. Khuynh Thành cũng nháy mắt rồi đi trước theo gót 9 đầu ma thú. Cái mông lắc lư vẩy lên khiến Phong cũng phải nổ đom đóm mắt. Phong nghĩ thầm: “Mẹ nó mỹ nữ của thế giới này thật sự đều là ma nữ, Trang Hà ơi chồng chắc sẽ có lỗi với vợ rồi!”

Phong bước ra khỏi vực môn rồi để phiến thiên địa từ từ nhỏ dần rồi biến mất. Lôi Lạc Minh đứng cùng Lôi Trấn Cương mỉm cười nhìn Phong với đôi mắt hấp háy:

- Giải quyết xong rồi?

Hai người không hẹn mà hỏi dồn cùng lúc. Phong cũng chỉ mỉm cười:

- Đã giải quyết xong. Việc ở đây đã không còn. Lôi gia chính thức rút.

Phong nói xong trao cho trao cho Lôi Lạc Minh Truy Tinh Nguyệt Thương.

- Ta nhờ nàng thủ hộ bọn họ về lại với Lôi gia. Ta sẽ rất nhanh trở về với gia tộc. Hẹn mọi người tại Thôn Kiếm Thành!

Nguyệt thương lóe lên ánh sáng rồi bay lơ lửng trước mặt của Lôi gia lão tổ Lôi Lạc Minh. Phong đánh ra quyết ấn vào linh thạch cực phẩm rồi dặn dò Lôi Trấn Cương:

- Đây là lời căn dặn của ta. Cương ca về đến Thôn Kiếm Thành thì cứ theo đó mà làm. Rất nhanh ta sẽ trở lại.

Trấn Cương lãnh lệnh rồi quay đi. Minh lão cũng nhìn bầy ma thú võ thần cảnh và nữ vương thì hơi kiêng kỵ nhưng lão chọn tin tưởng vào Phong nên quay mặt rời bước.

Phong mỉm cười nhìn nữ vương Mộ Dung Khuynh Thành.

- Đi thôi

Hai người rời bước sánh vai mất hút phía chân trời. Chưa đầy ba ngày Thôn Kiếm Thành Lôi gia xuất hiện 8 xuyên tinh toa. Dẫn đầu là một xuyên tinh toa hoàng cấp lắp đặt tám khẩu tụ linh pháo cỡ khủng bố. Xuyên tinh toa này cũng rất to. Bay thẳng phía Lôi gia trang hạ cánh. Rất nhiều cường giả bước ra. Họ đều có cảnh giới ít nhất là khai thiên cảnh rồi mất hút trong Lôi gia trang. Thế gian rung động số lượng cường giả khủng bố nhưng không biết nên nói gì. Lôi gia là một quái vật không ai có thể trêu chọc. Chuyện của Lôi gia cũng không đến phiên bọn họ lo.

Các thế lực nhao nhao ra dò hỏi vì Hỏa Linh Hải bỗng nhiên nhỏ lại dần. Linh khí nồng đậm của Hỏa Linh Hải bị trừ bỏ trở về Đấu Linh Đại Lục. Tin tức làm trấn động cả Thiên Linh Giới. Nhiều thế lực phái cường giả đến Đấu Linh Đại Lục Thôn Kiếm Thành yêu cầu Lôi gia giải thích. Họ nhận được thiệp mời đến Lôi gia vào đấu giá hội tháng tới. Người tổ chức cùng tam đại gia tộc lần này còn có thêm Vương gia. Các thế lực rung động vì sự thay đổi lần này. Họ nhíu mày suy nghĩ Vương gia đã thu phục tam đại gia tộc rồi sao? Nhưng những gì cho thấy, Vương gia đối với Lôi gia rất khách sáo, điều này khiến mọi thế lực háo hức đón chờ đấu giá hội của Lôi gia.

Tại Hỏa Linh Hải trong một phiến thiên địa còn sót lại. Trong thạch động đứng trước 9 cỗ quan tài Lôi Trấn Phong dùng thiên hỏa thiêu đốt hết những tàn hồn còn sót lại. Thu tro tàn của các tàn hồn đó vào trong Hắc Giới. Trong Hắc Giới giờ có cả ngàn ma thú sinh tử cảnh và linh thú các loại đang chung sống. Một đội chịu sự quản thúc của Hắc Ám nữ vương, đội khác chịu sự quản thúc của Hỏa Long Thôn Thiên Kiếm. Hai bên cách xa nhau không dám va chạm.

Một chàng thanh niên đứng trước một ngọn núi linh thạch nhỏ đủ các cỡ. Tay hắn cầm một tượng của con khỉ đá 6 tay mỉm cười nói với một thiếu nữ trong bộ áo giáp da bó sát người.

- Ta nghĩ, ta lấy con khỉ đá này là đủ. Sau này tỷ tỷ cũng cần tiền và vũ khí để khuếch đại thế lực của tỷ. Nếu có thể giúp, ta xin thay tam đại gia tộc đứng lên giúp đỡ.

- Phong đệ đệ chịu giúp, Hắc Ám Ma vương ta đã yên lòng. Ma thú ta đã thu hết, đệ đệ chúng ta đi thôi.

Linh thạch cực phẩm như một ngọn núi nhỏ bay vào không gian giới chỉ của Hắc Ám nữ vương. Tay nàng cầm một bản đồ đưa mắt lên hý hửng giọng thì thào:

- Hắc Hỏa, ta sẽ thu phục ngươi!

Chương 35 mình sẽ viết về đoạn thời gian Trấn Phong thu phục Viêm Hỏa và kế hoạch Phong đã định sẵn cho đội ngũ thủ trận và Hắc Dung. Mình sẽ cho ra trong tuần này.
Chương trước Chương tiếp
Loading...