Đào Hoa Yêu Nhiêu

Chương 9: Giao Lưu



Maixmsevt Thấtlyxoot khôngmbnvvt giốngsicsgt nhưupbnzt nữrisqct nhânszsmet này,kdoumt hắnpbabkt nóirxgost ramyedtt nghềemftjt nghiệpooviqt củamgggvt mình,vmwyrt cómcelqt lẽkihltt hắnebvgot chínhypcvpt làbltgst tàotirwt áct mộtt chút,t muốnt hùt dọat mộtt chútt nữt nhânt trướct mắtt này.

Lúct thânt thiết,t nếut nữt nhânt biếtt chínht đôit tayt âut yếmt mìnht này,t khảt năngt mớit vừat sờt quat thit thểt lạnht băng,t thậmt chít làt dùngt daot phẫut thuậtt sắct bént cắtt rat dat thịt,t đemt khốit thịtt máut tươit đầmt đìat móct rat cẩnt thậnt xemt kỹ,t nữt nhânt nàot cũngt đềut sẽt lậpt tứct mấtt hứng,t ánht mắtt nhìnt hắnt cònt mangt theot hoảngt sợ.

Hắnt nhìnt chằmt chằmt Đàot Hoa,t giốngt nhưt từt trênt mặtt côt nhìnt đếnt thit thể.t Đồngt thờit tayt hắnt cốt tìnht màt daot độngt ởt trênt dat thịt,t tựat nhưt hắnt đangt làmt côngt tác,t mộtt tấct mộtt tấct màt cẩnt thậnt kiểmt tra.

Quảt nhiên,t Đàot Hoat đầut tiênt làt lột rat mêt mang,t tiếpt theot làt kinht hoảng,t saut đót làt cựct kỳt phẫnt nộ.

"Anht cót thểt lấyt rat cáit tay,t tôit cònt làt cont ngườit sống".t Đàot Hoat nghiếnt răngt nghiếnt lợit màt nói,t hait tayt nắmt chặt,t móngt tayt bấmt vàot dat thịt.

Nếut khôngt phảit tayt bịt chặtt chẽt cộtt lại,t Đàot Hoat nghĩt côt nhấtt địnht sẽt đit đườngt quyềnt thậtt mạnht vàot cằmt hắn.

Bấtt luậnt ngườit bìnht thườngt nàot bịt mộtt ngườit phápt yt ngườit vuốtt nhưt vậy,t tuyệtt đốit khôngt phảit làt trảit nghiệmt vuit sướng,t huốngt chit côt vẫnt đangt trầnt trụi,t bâyt giờt toànt thânt đềut đangt nổit dat gàt a?!

Mait Thấtt lúct nàyt thậtt làt áct thút vịt đếnt mứct tậnt cùng,t hắnt nhớt tớit hômt trướct Tôt Thanht cót nóit vớit hắn.

Saut sựt tìnht ngàyt đó,t hắnt nhờt Tôt Thanht giúpt hắnt điềut trat nữt nhânt này,t thết nhưngt trat khôngt ra,t trốngt rỗng,t thậtt giốngt nhưt cót thết lựct đứngt saut hủyt hếtt quát khứ.t Bấtt quá,t thânt phậnt củat côt bịt chet dấu,t nhưngt làt thânt phậnt củat hait cáit tâyt trangt namt đit theot saut côt lạit rấtt dễt phânt biệt.

Kếtt quả,t Tôt Thanht nóit chot hắn,t côt thết nhưngt làt nữt nhânt củat Mộct Diệct Sinh,t cũngt đồngt thờit báot chot hắnt khôngt cầnt đit trêut chọct Đàot Hoa.

Cót lẽt làt biểut tìnht trênt mặtt hắnt lúct ấyt quát mứct caot thâmt khót đoán,t Tôt Thanht hiểut biếtt thóit hưt tậtt xấut củat hắnt nói,t nếut thậtt sựt cảmt thấyt hứngt thú,t vậyt tìmt cơt hộit lặngt lẽt thượngt côt mộtt lần,t chờt gạot nấut thànht cơm*,t chuyệnt nàyt liềnt rõt ràng.

*gạot nấut thànht cơm:t bảnt gốct làt "mớit mẻt kínht nhi",t mìnht trat nghĩat từngt từt thìt cũngt đoánt đượct ýt chínht củat câut thôi,t nàngt nàot biếtt thìt nhắct mìnht sửat lạit nha.

Bấtt quát khit rờit đi,t Tôt Thanht lưut lạit mộtt câut ýt vịt thâmt trường,t hắnt nóit hắnt Mait Thấtt mộtt ngàyt nàot đó,t sẽt chếtt ởt trênt tayt nữt nhân,t màt hắnt cảmt thấyt ngàyt nàyt càngt ngàyt càngt gần.

Mait Thấtyotkdt câudvaxyt môioresnt lộcflqut racdbnot mộtoammjt mạtrjenet ýxhmbjt cườibtzist tràoczipct phúng,gwexnt nữeqtrct nhânzazgpt củahzzuht Mộckuqylt Diệczrpxqt Sinh?

Mộccwsiot Diệcoebort Sinh,zukait cáit tênt hắct bạcht chưat rõ,t chỉt nghet đếnt tênt cũngt làmt ngườit khiếpt sợt à,t nếut làt ởt trướct kia,t hắnt đícht xáct sẽt cót khảt năngt lựat chọnt dừngt tay,t bởit vìt hắnt sợt phiềnt toái.

Chínht làt nữt nhânt này,t lầnt trướct nếmt thửt đượct hươngt vịt củat cô,t thậtt đúngt làt làmt ngườit quyếnt luyếnt khôngt quên,t khót cót thểt dừngt tayt đâu.

Đàot Hoat cảmt thấyt ánht mắtt ngườit namt nhânt nàyt nhìnt chằmt chằmt thậtt sựt cót điểmt đángt sợ,t côt liếmt liếmt môi,t toànt thânt khót chịut cựct kỳ.

"Buôngt tôit ra,t anht biếtt Mộct Diệct Sinht sao,t nếut anht độngt vàot tôi,t sẽt xúit quẩy".t Đàot Hoat cốt làmt rat vẻt uyt hiếpt nói,t chỉt làt tưt tháit hiệnt tạit chậtt vậtt nhưt vậy,t khít thết liềnt yếut đit mộtt mảngt lớn.

Mait Thấtt bỗngt nhiênt xốct môit cười,t lột rat hàmt răngt trắngt sáng,t hắnt tươit cườit làmt băngt tuyếtt tant rã,t nhưt đemt đếnt mùat xuânt chot ngườit đốit diện,t khôngt khít căngt chặtt vừat rồit lậpt tứct giảmt bớtt khôngt ít.

"Yênt tâm,t tôit cònt chưat baot giờt sẽt cưỡngt bácht mộtt nữt nhân"

Nóit xongt câut này,t Mait Thấtt liềnt sảngt khoáit màt mởt khóat còngt tay,t Đàot Hoat xoat xoat hait tay,t cảmt thấyt namt nhânt nàyt thậtt làt khôngt thểt hiểut được.

Mỗit lầnt mộtt bột dạngt hậnt khôngt thểt đemt côt nuốtt vàot bụng,t lạit bỗngt nhiênt làmt đủt tưt tháit củat thânt sĩ.

Thậtt giốngt ngườit bệnht tâmt thần!

Chứct nghiệpt báct sĩt khôngt phảit ngườit nàot đềut cót thểt làm,t huốngt chit làt phápt y,t Đàot Hoat âmt thầmt chửit thầm.

Mait Thấtt duỗit tayt nângt lênt cằmt Đàot Hoa,t ngónt tayt vuốtt vet môit cô,t saut đót tuấnt nhant dầnt dầnt tớit gần,t hônt hônt trênt môit cô,t ngựat quent đườngt cũt màt tiếnt vàot trongt miệng,t triềnt miênt màt cùngt Đàot Hoat hônt môi,t ngayt saut đót rútt ra,t vừat lòngt màt thưởngt thứct cánht môit trởt nênt đỏt bừng.

"Tôit tựat hồt mêt luyếnt thượngt cô,t làmt saot bâyt giờ?"t Hắnt làmt nhưt nóit mớ,t ởt bênt tait côt nhẹt thổit thổi.

Quảt nhiênt làt tênt bịt bệnht tâmt thần!t Đàot Hoat khépt lạit áot tắmt dài,t đemt đait lưngt buộct chặt,t rốtt cuộct tìmt đượct chútt cảmt giáct ant toàn.

Côt khôngt cót trảt lờit vấnt đềt củat Mait Thất,t bởit vìt đốit phươngt cũngt cănt bảnt khôngt cót nghet mìnht trảt lời.

Bênt ngoàit cửat truyềnt rat tiếngt gõ,t đạit kháit làt hait ngườit tâyt trangt namt phátt hiệnt thờit giant cót chútt lâu,t lạit đâyt xemt kỹt tìnht huống.

"Tôit sẽt lạit đếnt xemt em,t côngt chúat à"

Mait Thấtt hônt Đàot Hoat mộtt cái,t liềnt bưngt mâmt rờit đi.

Côt làt côngt chúa?t Chẳngt lẽt hắnt làt kỵt sĩt cứut vớtt mìnht sao?t Đàot Hoat âmt thầmt cườit lạnh.
Chương trước Chương tiếp
Loading...