Dật Ninh

Chương 53



” Em không muốn, em không muốn, anh đừng ép em.” Dật Ninh từ phòng ngủ chạy vội ra, mới chạy được vài bước đã bị Chu Diên ôm lại, lập tức đem cậu kéo qua, Dật Ninh ngã xuống chiếc giường rộng lớn mềm mại, Chu Diên lập tức phủ lên đem cậu áp trên giường, tay kia vẫn còn cầm một mái tóc giả dài, mở miệng nói ” Trang phục như vậy, nhìn rất hợp……”

Dật Ninh muốn ngăn cản hắn, bị Chu Diên đè ở trên giường, mặt mũi đỏ bừng, trong mắt đều ngấn nước, mái tóc mềm mại có chút che phủ trên gương mặt, cậu vừa lắc lắc đầu, vừa cố gắng cự tuyệt ” Không, không được, em không muốn hoá trang thành phụ nữ.”

” Vì cái gì lại không, nhìn đẹp lắm.” Chu Diên cũng không dám đặt toàn thân lên trên người Dật Ninh, hắn sợ thể trọng của chính mình đem cậu đè bẹp, vì thế Dật Ninh rất dễ dàng tránh ra, Dật Ninh đạp rớt giày, giãy rụa khỏi trói buộc của Chu Diên, bò đến đầu giường bên kia cách Chu Diên rất xa.

Chu Diên thở dài, nhìn đôi mắt trong veo như nước đầy tủi thân kia, thậm chí toàn thân đều lộ ra bộ dáng đáng thương, hắn cũng không ép buộc nữa ” Được, được,được, không hoá trang thành phụ nữ nữa. Em không muốn thì thôi, làm gì mà hành động giống như anh cưỡng bức em vậy.”

Trong lòng Dật Ninh đầy uất ức, hai mắt hồng hồng trừng mắt nhìn Chu Diên.Tuy cậu luôn bị người khác gọi là ẻo lả, đích thực cậu cũng thích nhiều thứ giống con gái, nhưng cậu không phải đồng bóng, cũng không thích trang điểm, đối với việc trang điểm thành nữ nhân, bản thân cậu rất bài xích.

Chu Diên muốn cậu mặc đồ nữ còn chưa tính, vì dù sao có mặc vào nhìn cũng trung tính, cũng không quá nữ khí, không ngờ tới mặc bộ đồ này rồi, Chu Diên còn muốn cậu mang bộ tóc giả dài, còn cho người mang tới đầy đủ một bộ đồ hoá trang cho cậu trang điểm, tuy thỉnh thoảng Dật Ninh có dùng chút đồ trang điểm trên mặt, nhưng trang điểm thật dày thật quyến rũ thì cậu không thể chấp nhận được.

” Em cũng không phải bóng, cũng không muốn bị người coi như bóng.” Dật Ninh uất ức cúi đầu lẩm nhẩm, thanh âm nghẹn ngào, giống như sắp khóc.

Chu Diên nghe thấy cậu cúi đầu lẩm nhẩm như vậy, sửng sốt một chút mới kịp phản ứng, đứng dậy đi tới đầu giường bên kia, ngồi xuống bên cạnh Dật Ninh, Dật Ninh thấy hắn lại đây, lập tức co rúm lại lui về phía sau một chút, Chu Diên ngượng ngùng đem mái tóc giả ném sang sofa bên cạnh, hạ thấp thanh âm ” Được rồi, được rồi, đừng sợ, anh nói không ép buộc em, thì sẽ không ép em.”  Muốn em mặc cũng không nhất định là mặc để đến nhà bên kia, mặc ở trong nhà này cho một mình anh xem cũng không được sao?”

Vẻ mặt Dật Ninh cảnh giác nhìn Chu Diên.

Trong đáy lòng mình cậu tự hiểu rõ được sở thích của bản thân, biết thành thói quen sẽ đáng sợ đến mức nào, nếu Chu Diên thường xuyên yêu cầu như vậy, mua quần áo nữ cho cậu, muốn cậu hoá trang ăn mặc giống như nữ nhân, vậy về sau cậu thực sự biến thành một kẻ đồng bóng cũng không chừng, đây là chuyện cậu bài xích nhất, nhất định phải kiên quyết từ chối ngay từ đầu, bằng không sau này khi hình thành thói quen sẽ không còn kịp nữa, sẽ càng bị người khác chê cười.

Dật Ninh vẻ mặt đầy cảnh giác không lên tiếng đáp, Chu Diên đánh phải giơ tay đầu hàng, đưa tay kéo cậu qua hôn lên mặt cậu một cái nói” Quên đi, không mặc là được. Tuy anh muốn nhìn thấy mọi bộ dáng xinh đẹp của em, nhưng nếu em không vui, như vậy cũng không còn ý nghĩa nữa.”

Dật Ninh nghe hắn nói như vậy, sắc mặt tốt hơn một chút ” Em không muốn mặc.”

Bởi vì Dật Ninh vẫn còn tâm lý cảnh giác, cậu kiên quyết không mặc đồ nữ, vì thế tất cả quần áo ban đầu đều phải lựa chọn lại một lần, vẫn không tìm ra trang phục khiến cho Chu Diên hài lòng.

Chu Diên thực sự nóng ruột, liền tuỳ ý để cho Dật Ninh mặc một bộ trang phục thông thường, áo len đơn giản cùng quần âu, mang giày da thắt dây, một kiện áo khoác, Chu Diên liền đem cậu lôi đi.

Lúc ngồi ở trên xe, Dật Ninh bắt đầu căng thẳng, cậu cúi đầu xiết chặt nắm tay, trong lòng bàn tay đều mướt mồ hôi.

Chu diên vừa lái xe vừa dỗ dành cậu, ” Ăn một bữa cơm thôi mà, trong nhà nhiều người, mọi người sẽ không quá để ý đến em, cho nên em căn bản không cần lo lắng, coi như đi ăn ở nhà hàng là được.”

Dật Ninh buồn rầu nói ” Vâng” một tiếng.

Xe đi vào trong cánh cổng sắt lớn, dưới ánh đèn hai bên đường khoảng sân đầy cây xanh có vẻ có chút huyền bí, Dật Ninh nhìn những thứ này, lúc phải xuống xe, cậu căng thẳng tới mức hai chân bất động.

Chu Diên mở cửa xe đem Dật Ninh kéo ra, nhìn sắc mặt Dật Ninh tái nhợt, đưa tay sờ sờ má cùng trán của cậu, lo lắng hỏi ” làm sao vậy?”

Dật Ninh cắn răng ” Em đau bụng.”

Chu Diên mắng một câu thô tục, đỡ lấy Dật Ninh ” Sao không nói sớm, bây giờ để đau bụng thế này.”

Bụng Dật Ninh kỳ thực không có việc gì, chỉ là quá khẩn trương cho nên dạ dày co rút, là đau dạ dày,  hiện tại cậu thầm nghĩ muốn làm rùa rút cổ, trước đây rất sợ phải vào bệnh viện, nhưng hiện giờ cậu lại nghĩ đến nơi đó trước tiên để cho cậu có thể tránh việc gặp mặt người nhà Chu Diên ăn một bữa cơm này. Kéo kéo tay áo Chu Diên, Dật Ninh đáng thương nói ” Em muốn đi bệnh viện.”

Chu Diên cũng không lên tiếng, đưa tay bế cậu lên, căn bản không cần để ý tới lời thỉnh cầu của Dật Ninh, theo cửa hông đi vào trong nhà, bên trong trải thảm đỏ, đèn treo tường sáng ngời, trên hành lang đều treo những bức hoạ nổi tiếng.

Có người hầu đi qua hành lang, nhìn thấy Chu Diên liền lên tiếng hỏi ” Thiếu gia, cậu đã trở lại?”

Bất quá, khi nhìn thấy Chu Diên ôm một người, vẻ mặt đều trở lên kinh ngạc.

Dật Ninh cảm thấy thật mất mặt, muốn từ trong lòng Chu Diên tụt xuống, nhưng từ nhỏ tác phong của Chu Diên đã cường ngạch, cậu làm sao chống lại được.

Chu Diên bảo người hầu gọi điện thoại cho bác sĩ gia đình, đem Dật Ninh ôm lên lầu ba, đến trước cửa một gian phòng mới buông Dật Ninh xuống, nhập mật mã, thật cẩn thận dìu cậu đi vào.

Dạ dày Dật Ninh lại  càng đau, ngay cả cơ bụng cũng có chút đau lâm râm.

Chu Diên để cậu nằm xuống chiếc giường lớn màu lam hoạ tiết ca rô, đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa bụng cậu, lo lắng quan tâm hỏi ” Nơi này đau không, nằm có thấy đỡ hơn không.”

Dật Ninh suýt bật khóc, thanh âm yếu ớt ” Em muốn đi bệnh viện.”

Chu Diên ở trên mặt cậu xoa xoa an ủi. nhưng không đáp ứng yêu cầu của cậu, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh cầm khăn ấm đi ra, đem áo cậu kéo lên, để chiếc khăn ấm lên bụng cậu, dịu dàng nói ” Hiện tại đi bệnh viện rất phiền toái, anh đã cho mời bác sĩ đến đây, chắc cũng sắp đến rồi, nếu thực sự đau quá, thì uống chút thuốc giảm đau trước, em thấy thế nào?”

Dật Ninh lắc đầu.

Chu Diên dùng khăn ấm đặt trên bụng Dật Ninh, nhìn Dật Ninh vì đau bụng mà sắc mặt tái nhợt bộ dáng vô vùng đáng thương, trong ngực lại xót xa, nhẹ nhàng xoa xoa bụng Dật Ninh, nhỏ giọng hỏi ” Như vậy đỡ hơn không?”

Chu Diên quan tâm như vậy làm cho Dật Ninh cảm thấy dễ chịu hơn một chút, dạ dày cũng không còn đau như vừa nãy nữa, nhưng cậu rất muốn nôn, cậu đẩy Chu Diên ra, xoay người đứng lên, mệt nhọc hướng buồng vệ sinh đi đến.

Chu Diên vội chạy qua đỡ cậu, hỏi ” Làm sao vậy?”

Dật Ninh che miệng, vừa chạy tới bồn rửa tay trong WC thì ói ra, Chu Diên vừa vỗ lưng vừa hỏi ” Sao vậy?”

Dật Ninh không còn sức mà trả lời hắn, tiếp tục nôn, đem mọi thứ ăn lúc trưa nôn ra sạch, sau đó còn nôn khan một trận

Chu diên mở vòi nước ấm, người yêu bị như vậy, hắn cũng không ngại dơ bẩn, dùng tay lấy nước lau miệng cho Dật Ninh, lại lấy chút nước cho Dật Ninh súc miệng.

Dật Ninh nôn hết, sắc mặt lại càng trắng, yếu ớt dựa vào vách tường ngay bên cạnh bồn rửa, bất quá cơn đau dạ dày đã giảm bớt rất nhiều.

Chu diên hỏi cậu cần gì không, Dật Ninh gật đầu nói ” Em muốn uống nước.”

Chu Diên dìu cậu đến trên giường ngồi dựa vào, đi đến bên máy lọc lấy nước cho Dật Ninh.

Dật Ninh vô cùng xấu hổ ngồi tựa trên giường, vừa uống nước vừa xin lỗi.

Chu Diên đưa tay xoa xoa bụng Dật Ninh, ” Xin lỗi làm cái gì, hiện tại có sao không?”

Dật Ninh đang muốn trả lời, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, Chu Diên đáp một câu ‘ Mời vào’, cánh cửa vốn không có khoá bị đẩy ra, một cô bé xinh xắn mặc áo len trắng được tô điểm bằng những bông hoa nhỏ li ti, bên dưới là chân váy xếp ly màu đen, trên đầu là mái tóc quăn được buộc hai bên bước vào, sau khi đi vào, trên tay còn nắm lấy một cô bé khác cũng đang từ cửa vào đây.

Cô bé kia cũng giống nó như đúc, cách ăn mặc giống nhau, chỉ là chiếc áo len chấm hoa nhỏ có chút khác nhau về màu sắc mà thôi.

Dật Ninh vừa thấy, trong lòng đã thầm khen ngợi, thật sự là một đôi song bào thai xinh đẹp.

Cô bé vào trước kia nhìn thấy Dật Ninh, ánh mắt sáng lên, tươi cười đi tới, nhìn Dật Ninh, lễ phép hỏi han, ” Mọi người nói anh hai dẫn theo một anh trai rất xinh đẹp trở về, có phải là anh không?”

Đến nhà người khác, việc đầu tiên chính là đến toilet nôn oẹ, dù thế nào cũng rất bất lịch sự, Dật Ninh xấu hổ gật đầu, nhỏ giọng chào hỏi ” Chào em.”

Chu Diên quay sang hai cô bé nói ” Tiểu Đình, Tiểu Niểu, cậu ấy là Tô Dật Ninh, hai nhóc về sau không được bắt nạt cậu ấy.”

Cô bé ở phía sau nhìn Dật Ninh ” Mặt anh ấy rất nhợt.”

” Cậu ấy đang bệnh, hai nhóc đi xem bác sĩ sao còn chưa tới.” Chu Diên lên tiếng.

Dật Ninh thấy rất xấu hổ, cậu cũng không biết phải làm cách nào để trò chuyện cùng hai cô bé, nên chỉ có thể ngồi yên lặng.

Hai cô bé nhìn dật ninh một cái rồi đi ra.

Không lâu sau bác sĩ cũng tới, kiểm tra sơ bộ cho Dật Ninh xong xuôi, xác định cậu bị đau dạ dày, bất quá thời điểm căng thẳng cũng đã qua, mọi thứ trong ruột cũng nôn ra hết, lúc này cũng đã ổn, sắc mặt cũng khôi phục, bác sĩ lấy chút thuốc giảm đau, sau đó nói với Chu Diên, thể chất Dật Ninh vốn quá kém, sau này phải tăng cường điều dưỡng thân thể, tốt nhất lên chọn cách thực liệu ( điều trị bằng cách ăn uống tẩm bổ), còn phải tăng cường vận động.

Bác sĩ cùng Chu Diên nói không ít chuyện, Chu Diên giữ ông ở lại ăn cơm, bác sĩ lấy lý do trong nhà còn có việc nên từ chối.

Mới đầu năm mới, lại bị gọi đến đây, mà cũng không phải bệnh gì đáng ngại, vị bác sĩ than thầm một hơi, cùng người nhà Chu gia chào hỏi một lượt, lúc này mới ra về.

Dật Ninh bị Chu Diên mang xuống lầu, đại sảnh dưới tầng một đã có không ít người, cả nhà bác cả Chu Diên, còn có nhà chú ba của hắn, cả gia đình hai người cô, người lớn thì đang đánh bài nói chuyện phiếm, trẻ con thì chơi đùa, nhưng không nhìn thấy cha của hắn.

Chu Diên mang theo Dật Ninh cùng mọi người giới thiệu chào hỏi, Dật Ninh vừa căng thẳng vừa xấu hổ, may mắn cũng không có ai tỏ vẻ kỳ quái, thản nhiên cùng cậu trò chuyện, người cô của Chu Diên còn cùng Chu Diên nói đùa một chút, ánh mắt có phần tiện thể quét qua người Dật Ninh một lần, cũng không có ý tứ gì khác.

Dật Ninh biết người nhà Chu Diên vốn là kiểu người lãnh đạm e rằng cũng không có hứng thú để ý đến mình, nói không chừng trong lòng còn đang khinh bỉ chính mình.

Bọn họ trong lòng hẳn đều có ý tưởng không sai biệt lắm : Chu Diên còn trẻ, còn muốn chơi đùa, về sau sẽ vẫn cùng một cô gái môn đăng hộ đối kết hôn.

Dật Ninh trong lòng chua xót, bất quá vẻ mặt vẫn tươi cười vui vẻ.

Đám trẻ con gọi Chu Diên cùng Dật Ninh cùng nhau chơi đùa, Chu Diên từ chối, nói phải đi ra ngoài hít thở không khí.

Lúc bị Chu Diên ôm lấy đi ra ngoài, Dật Ninh quay đầu lại nhìn mấy người dượng của Chu Diên đang chơi bài, cho dù có nông cạn kém hiểu biết như Dật Ninh, thì cậu cũng nhận ra đó là người trong giới chính trị, rất nhiều lần nhìn thấy trên ti vi.

Tầm mắt cậu lại lướt qua gian phòng xa xỉ phú quý này, trong lòng Dật Ninh lại cuộn lên một cỗ chua xót, quả thực cậu cùng Chu Diên một chút cũng không xứng, e rằng sau khi hai người ở bên nhau một thời gian, thì sẽ phải chia tay.

Ở trong hoa viên tản bộ, bầu trời đã tối đen, có gió thổi qua, bên ngoài rất lạnh, đặc biệt trong lòng lại càng lạnh.

Chu Diên ôm lấy Dật Ninh ” Anh có người yêu cố định, bọn họ cao hứng còn không hết, sẽ không có chuyện không thích em, yên tâm đi.”

Suy nghĩ trong lòng Dật Ninh đương nhiên không giống Chu Diên, bất quá hắn trực tiếp nói như vậy, cậu chỉ có thể gật đầu đồng ý, miễn cưỡng tươi cười.

Lúc người giúp việc đến mời vào ăn cơm, hai người liền vào nhà.

Cha Chu Diên rất trẻ, là một người đàn ông hấp dẫn, chỉ liếc mắt một cái thì bất giác bị hấp dẫn, càng làm cho người khác không dám nhìn thẳng, khiến người khác nhìn qua cũng khó quên. Chỉ là, ở đây không thấy mẹ Chu Diên, thay thế vào vị trí của mẹ Chu Diên là một thanh niên rất xinh đẹp, hắn ngồi bên cạnh cha Chu Diên, sắc mặt bình tĩnh tươi cười, tạo cho mọi người cảm giác quý phái tao nhã. Chu Diên chỉ chào hỏi cha hắn, không buồn lưu ý đến thanh niên ngồi bên cạnh, cũng không có giới thiệu Dật Ninh với cha mình, mà lập tức mang cậu đi qua hai người.

Dật Ninh nhìn thấy cậu thanh niên bên cạnh cha Chu Diên lúc Chu Diên tỏ vẻ xem thường đi qua, thì ánh mắt cậu ta có chút ảm đạm cúi xuống, rồi lại nhìn theo Chu Diên một lúc.

Dật Ninh nhìn thấy cha Chu Diên cầm tay cậu thanh niên kia, cậu thầm đoán chẳng nhẽ cậu trai xinh đẹp này là tình nhân của cha Chu Diên?

Chuyện này khiến cho cậu nghi hoặc nhưng không dám hướng Chu Diên hỏi dò.

Lúc ăn cơm không khí thật náo nhiệt.

Chiếc bàn dài, khăn trải bàn tuyệt đẹp, hoa tươi, bộ đồ ăn tinh xảo, thức ăn ngon, mỹ tửu, còn có tiếng nhạc réo rắt trong phòng.

Chu Diên mang theo Dật Ninh ngồi vào vị trí, tuy là bàn dài, nhưng vẫn ăn đồ ăn trung quốc, còn có người hầu giúp đỡ lấy đồ ăn cùng cơm canh.

Chu Diên đem mấy món Dật Ninh thích ăn đặt trước mặt cậu còn múc không ít canh vào bát cho Dật Ninh, dịu dàng khuyên cậu ăn nhiều một chút, còn lấy khăn ăn lau đi chút nước canh vì cậu không cẩn thận mà dính nơi khoé miệng.

Chu Diên nghiễm nhiên là một người đàn ông tốt biết yêu thương tình nhân, ánh mắt mọi người không khỏi ở trên người hắn cùng Dật Ninh chuyển một vòng, bất quá, nghĩ tới chắc hẳn tại vì ba hắn vì một cậu nam sinh mà ly hôn cùng mẹ hắn, còn đem cậu ta tới bữa tiệc gia đình, cho nên trong lòng mọi người đều suy đoán Chu Diên là cố ý mang một nam nhân ẻo lả trở về đối địch với cha mình, còn ở trên bàn ăn cố tình khanh khanh ta ta hướng cha hắn thị uy. Thậm chí ngay cả Chu Sam cũng tưởng như vậy, nên không khỏi nhíu mày.

Ông nội Chu Diên bởi vì Chu Kí cùng một thanh niên nhỏ hơn hắn hai mươi tuổi so với con của hắn cũng trẻ hơn ở cùng một chỗ mà tức giận, Chu Kí nói muốn dẫn cậu bé về nhà, lão thái gia liền tức giận bỏ đi.

Lúc này trong nhà có tiếng nói nhất chính là trưởng tử- đại ca của Chu Kí.

Thế nhưng, ông ấy đang cùng con gái nhỏ giọng trò chuyện cũng không quan tâm đến việc này.

Trên bàn ăn bầu không khí không tính là quái dị, nhưng cũng không phải bữa cơm đạm mạc như gia đình bình thường.

Những người trẻ tuổi thì chúc phúc, kính rượu vui đùa, không khí trên bàn ăn coi như là hoà hợp.

Mãi cho đến khi bữa tối kết thúc, Chu Diên cùng Chu Kí cũng không có nảy sinh xung đột, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng không có, hết thảy đều hoàn hảo, không khỏi khiến cho tất cả mọi người giật mình.

Cơm nước xong, Chu Diên nói buổi tối không thể ở nơi này, cùng trưởng bối chào tạm biệt, liền kéo Dật Ninh rời đi.

Mọi người sợ hắn cùng cha hắn ở chung một chỗ sẽ gây ầm ĩ, cho nên không ai can ngăn.

Ngược lại Chu Kí lại mang tình nhân của mình lưu lại, cùng anh chị em tán chuyện phiếm. Cậu thiếu niên xinh đẹp vẫn tựa bên người hắn, tuy có người nói cậu ta là một thanh niên nông thôn, thế nhưng ở trong nhà bọn họ, cậu ta cũng không hề mất tự nhiên, trái lại làm cho người ta có ấn tượng rất tao nhã, lời nói cử chỉ khéo léo tác phong cao sang, thật giống như một cậu ấm con nhà giàu từ nhỏ đến lớn đều sống an nhàn sung sướng được dạy dỗ đoàng hoàng.

Chu Kí cũng không để ý anh chị em trong nhà bất mãn việc hắn tìm một cậu thanh niên làm người yêu, thậm chí còn nói hai người qua một thời gian nữa sẽ tính chuyện kết hôn.

Loại hành vi này của Chu Kí, đương nhiên khiến người khác nghĩ hắn bị sắc đẹp làm cho mờ mắt.

Lúc Lâm Tiểu Tề lên giường đi ngủ, Chu Kí cùng anh trai của hắn ở trong thư phòng trò chuyện, khi bị nói đến chuyện này, Chu Kí chỉ nói một cậu ” Đầu óc của ta rất tỉnh táo, nghĩ muốn cái gì, thì không có ai so với ta rõ ràng hơn.” Nên ngay cả anh trai hắn cũng không biết nói gì.

Từ nhỏ Chu Kí luôn hành động có mục đích rõ ràng, một khi muốn cái gì thì luôn đạt được tới tay, hắn so với bất cứ ai đều hiểu được bản thân muốn gì, phải làm thế nào, cho nên cho dù người nhà không hài lòng đối với hành vi này của hắn, những cũng không nói gì được hắn.

Thậm chí ngay cả lão thái gia cũng chỉ có thể tức giận bỏ đi, mà không thể làm khó được Chu Kí.
Chương trước Chương tiếp
Loading...