Dạy Dỗ Công Chúa Nữ Nô

Chương 14: Đi vào ngón thứ hai, muốn nàng...



Tự tay mở rộng hoa huyệt ra!

Lời này còn đáng sợ hơn cả "Ngồi lên nó, tự mình động" nữa.

Mộ Thiển Thiển chưa bao giờ nghĩ tên nam nhân cao quý này lại tà ác như vậy...... Tuy đã lớn, nhưng nàng còn chưa bao giờ làm những chuyện dâm đãng như thế, dù là ở một mình cũng chưa!

Sao hắn lại như vậy chứ!

Mà khi đôi mắt lạnh lẽo hàm chứa dục hỏa của hắn nhìn đến mình, nàng vẫn không nhịn được run rẩy, trái tim nhỏ dấy lên một nỗi sợ hãi khó tả.

Nàng không biết rằng khi mình run lên, cửa hoa huyệt lập tức co rút lại, cho dù cửa mình đã được cánh hoa ướt át che bớt, nhưng Đông Lăng Mặc vẫn có thể thấy được rõ ràng phản ứng cơ thể nàng.

Hơi thở của hắn ngày càng nặng hơn, ánh mắt sắc bén nhìn về phía nàng, lạnh lùng nói: "Không nghe lời sao?"

Thấy nàng không dám đáp lời, đáy mắt của hắn hiện lên ý cười tà mị, bỗng dưng hỏi nàng: "Ngươi biết hiện tại công chúa phủ có tổng cộng bao nhiêu thị vệ không?"

Nàng lắc đầu, không hiểu hắn hỏi vậy làm gì.

"Cõ lẽ bọn họ đã lâu chưa được hưởng qua tư vị của nữ nhân rồi?"

"Hầu gia!", Mộ Thiển Thiển thiếu chút nữa đã bị dọa khóc, thị vệ ở đây không tới một trăm tgif cũng cả chục người, chẳng lẽ nếu nàng không nghe lời, hắn sẽ bắt nàng hầu hạ bọn họ sao?

Rõ ràng nàng mới là công chúa, thân phận tôn quý, nhưng nàng lại tin lời hắn nói, hắn chắc chắn sẽ làm được.

Hắn muốn làm gì, thì không ai có thể ngăn được.

Nàng cắn môi, khóe mắt rưng rưng, ngón tay run rẩy sờ về phía hạ thể. Khi chạm vào cánh hoa ướt đẫm, nàng vẫn sợ tới mưc rụt tay lại. Nghĩ đến hành động lúc này của mình, nàng hận không thể ngất xỉu cho xong chuyện.

"Mở ra." Giọng nói khàn khàn gợi cảm của hắn vang lên cùng với khuôn mặt anh tuấn, nhưng lại đem đến cảm giác như Tu La chốn địa ngục.

Ngón tay một lần nữa đặt trên cánh hoa. Nàng cắn môi một chút, đem hai cánh hoa bẻ ra hai bên.

"To hơn nữa." Hoa môi hồng nhạt bị hai ngón tay ngọc của nàng bẻ ra, làm hắn nhịn không được mà đâm ngón tay mình vào.

"Ân......" Tay run lên, cánh hoa lập tức khép lại. Thoáng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của hắn quét lại đây, nàng đành chịu đựng cảm giác tê dại mới nổi lên kia, mà tiếp tục banh hai cánh hoa ra cho hắn.

Ngón tay dài của Đông Lăng Mặc vừa đi vào đã nghe được tiếng rên rỉ khó kiểm soát của nữ nhân. Âm thanh yêu kiều như nước đó làm cả thể xác và tinh thần hắn sung sướng, côn thịt cũng càng sưng to đáng sợ hơn.

U huyệt giống như một cái miệng nhỏ nhắn, từ khi ngón tay hắn đâm vào, mị thịt cắn chặt đầu ngón tay hắn, cắn chặt như vậy, đến cả ngón tay cũng có cảm giác từng bước khó đi.

Nhưng càng như vậy, hắn càng muốn dùng sức chà đạp thân hình mảnh mai này, làm cho nàng mất khống chế mà thét chói tai như đêm qua!

"A! Hầu gia...... trướng, đầy rồi." Mộ Thiển Thiển cắn răng, bởi vì hắn đã đâm vào ngón thứ hai, sợ tới mức nàng tức khắc hoảng loạn lên: "Không cần, không cần lại đâm vào, chứa...... chứa không nổi."

"Đến ngọc hành của bản hầu cũng nuốt vào, thì hai đầu ngón tay tính là gì?" Khóe môi Đông Lăng Mặc gợi lên ý cười, đem hai ngón tay bị dính đầy mật dịch rút ra. Ai ngờ, khi rút đến cửa hoa huyệt, bỗng dưng dùng sức đâm mạnh vào hoa huyệt nàng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...