Đè Một Cái Liền Đính Ước

Chương 38: Muốn nói



Đâm lao phải theo lao kết quả chính là Lăng Nhuế bị mọi người xem như người ngoài hành tinh

“Nhuế Nhuế, thì ra là tiến sĩ Tiêu thật sự là bạn trai cậu?” Nữ sinh ngồi ở đối diện Lăng Nhuế ói vẻ mặt lại thôi, rốt cuộc, nhịn nửa ngày còn là tiếp cười đùagiọng điệu hỏi lên. Nói cho hết lời, vội vàng đưa tay che miệng, chợt dùng đặc biệt ánh mắt vô tội nhìn Lăng Nhuế, ý bảo chính mình là một lúc vô ý đã nói lộ ra miệng.

“Nhuế Nhuế?” Một người nữ sinh khác ngắn gọn gọi tên của cô, cố ý nữa rõ ràng chỉ là.

Này muốn mình trả lời làm sao? Chẳng lẽ là bạn trai còn cần phải chính miệng nói ra sao? Này sau khi nói ra, mọi người lại hỏi những thứ khác nữa thì làm sao?

Liên tưởngđến hậu quả đúng là, Lăng Nhuế tự cho mình một đống lớn giả thiết không trả lời ravấn đề, dù sao thân phận của hai người không là một kiểu, Lăng Nhuế trong lòng rốt cuộc vẫn còn có chút không buông ra.

Cái gọi là im lặng là vàng, Lăng Nhuế ngẩng đầu cười cười, sau đó cúi đầu chuyên chú dùng bữa......

Này cam chịu, là trả lời tốt nhất đi!

Tiêu Hạo ngồi ở bên cạnh đem từng cử động Lăng Nhuếthấy rất rõ ràng, một tay tùy ý liên vỗ vỗđầu vai Lăng Nhuế, rất nhanh lại vì cô múc một muỗng Hà Nhi (ko biết là gì), “Em thích, ăn nhiều một chút!”

Mọi người nhìn cử chỉ hai người như vậy, không còn có cái gì nghi ngờ!

Thu cái muỗng, Tiêu Hạo nho nhãlại gật đầu một cái, coi như là thay Lăng Nhuế trả lời vấn đề của mọi người, sau đó anh mỉm cười dời ánh mắt hướng mọi người, “Các bạn học không nên khách khí, hôm nay bữa ăn này coi như là tôi mượn sinh nhậtNhuế Nhuế, cùng mọi người lần nữa làm quen một lần. Cám ơn mọi người hôm nay cũng đến dự sinh nhật Nhuế Nhuế, tôi mời mọi người một ly!”

“Ha ha, tiến sĩ ngài thật hào phóng” Hoàng Đào là người đầu tiên đứng lên hưởng ứng, sau đó, lục tục, nam sinh, nữ sinh từng bước từng bước liền đều đứng lên......

“Hoàng Đào, cậu sau khi tốt nghiệp tiếp tục học lên à?” Ngồi vào chỗ của mình, Tiêu Hạo tiếp tục gắp thức ăn cho Lăng Nhuế, hướng Hoàng Đào rất tùy ý liền hỏi.

“Nha, tiến sĩ Tiêu ngài còn nhớ rõ tên của tôi!” Hoàng Đào mặt hưng phấn, “Ha ha, chuẩn bị đi theocon đường tiến sĩ như ngài này, tiến tu bảo đảm giá trị tiền gửi!”

Tiêu Hạo cười cười, “Thật ra thì, tôi cũng so với các cậu lớn hơn vài tuổi, gọi tiến sĩ nghe quá khách khí, về sau mọi người gọi sư huynh hoặc là kêu tên cũng có thể, như vậy tôi nghecòn có thể cảm giác mình trẻ tuổi chút!”

Lời nói này rất nhẹ nhàng, hoàn toàn không mang theo bất kỳ dáng vẻ, sau đó mọi người liền bắt đầu từ từ buông ra......

“Mẹ nó, Tiêu sư huynh cái người này sao đẹp trai, còn trẻ như vậy đều cảm thấy mình già rồi, vậy ngươi xem nhìn a, Hoàng Đào này đầu heo sau này làm sao tìm được lão bà a!” Uống mấy ly rượu, Ngô Vĩ bắt đầu nói ẩu nói tả, “Hắn trước kia còn thầm mến qua Lăng Nhuế đâu rồi, ha ha, chúng ta túc xá người biết tất cả, nhưng mà vẫn là sư huynh anh lợi hại......”

“Xem ra, nhà ta Nhuế Nhuế rất được hoan nghênh sao......”

Nhận được từ ngữ hướng dẫn như thế,Ngô Vĩ không chút nghĩ ngợi tiếp tục bổ sung, “...... Đó cũng không là gì, năm nhất thì cô ấy được công nhận hoa khôi của khoa, năm đó, tôi còn nhờ vào số điện thoại của cô ấy gạt một trận cơm!”

“......” Lăng Nhuế đầy mặt vạch đen, đây đều là những người....!

Tình huống trước mắt bắt đầu có chút hỗn loạn, mọi người bị Tiêu Hạo dẫn dắt, càng không ngừng ở đó càng hang hái kể chuyện xưa của cô...... Có thật nhiều chuyện chính Lăng Nhuế cũng không biết.

Tiêu BOSS quả nhiên rất có tiềm chất quan hệ xã hội, nhanh như vậy liền làm cho các bạn học đem kể chuyện của cô...... Lăng Nhuế nhìn Tiêu Hạo cùng bạn học của mình chuyện trò vui vẻ, cảm thấy cần hảo hảo nhận thức người trước mắt lần nữa!

Sau một cuộc sinh nhật nhầm lẫn không giải thích được, tình yêu Lăng Nhuếcứ như vậy bị Tiêu Hạo lên giọngbộc quang. Trước kia mọi người suy đoán vẫn chỉ là dừng lại ở “Có thể”, sau khi trải qua một bữa này, Lăng Nhuế hoàn toàn bị dán nhãn “bạn gái” của người nào đó.

Sau khi thuận lợi bảo vệ luận văn tốt nghiệp, tốt nghiệp rời trường là bắt đầu vào chương trình tìm công làm. Đầu tiên, dĩ nhiên là công việc các hạng chứng kiện thu về.

Ngày này, Lăng Nhuế nhận được điện thoại của Trương Chiêu Dương, xin cô giúp một tay xin thẻ sinh viên của một nữ sinh bên này, huy hiệu trường cùng với phiếu ăn cơm. phiếu ăn cơm của Lăng Nhuế từ lúc trước đây thật lâu đã bị Tiêu Hạo lấy lý do đường hoàng đoạt đi, vì vậy, buổi trưa cùng nhau cơm nước xong, Lăng Nhuế mở ra tay hướng trước mặt Tiêu Hạo, “Đưa thẻ cho em.”

Tiêu Hạo lơ đễnh, chuyên tâm đưa tay vuốt mái tóc dài của cô. Lăng Nhuế phản ứng nhanh, đánh bay một cái, “Làm gì nha, sẽ bị người nhìn thấy.” Lăng Nhuế mặt mũi mỏng, cảm thấy hành động Tiêu Hạo vừa rồi quá mức thân mật.

“Có mảnh hoa cây nhãn lồng.” Tiêu Hạo vững vàng đem hoa mảnh đặt ở lòng bàn tay Lăng Nhuế, khẽ hừ một tiếng, chợt bày ra một bộ mặt “Em xem đó mà làm“.

“...... Thật xin lỗi, chỉ là nếu là anh trước đó nói một chút em cũng sẽ không bị hiểu lầm nha!” Lăng Nhuế trách lầm người khác, có điểm tâm hư.

“Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì, hiểu lầm em là bạn gái của anh?” Tiêu Hạo lại hừ một tiếng, thu tay lại □ túi.

Lăng Nhuế nhìn anh giống như giận thật, vội vàng bước nhanh đi tới, khoác một tay lên cánh tay của anh.

“Ai u, không nên tức giận, người ta sai rồi còn không được sao?” Dứt lời, đôi tay Lăng Nhuế lôi cánh tay Tiêu Hạo qua lại bày sáng ngời, cười tươi như hoa nhìn anh không nháy mắt, hiển nhiên là điệu bộ tiểu nữ sinh nũng nịu.

“Lấy ra chút thành ý.” Tiêu Hạo dừng bước, thưởng thức vẻ mặt khó có được của người người nào đó, không chút để ý nói.

“Em mời anh ăn Cornetto nha?” Nói xong, Lăng Nhuế nhanh chóng lộn trở lại phòng ăn, lúc đi ra trong tay quả nhiên nhiều hai cây Cornetto.

Gặm Cornetto đi trên đường, Lăng Nhuế chợt cũng nhớ tới liên hoan đêm đó, “Rốt cuộc tại sao muốn giả mượn sinh nhật em mời bạn bè cùng khoa ăn cơm?”

“Không phải nhầm sao?” Tiêu Hạo nắm đồ trong tay, rốt cuộc không có thói quen vừa đi vừa ăn.

“Gạt người.” Lăng Nhuế cắn một miệng lớn, nói mơ hồ, “Mặc dù em không phải đặc biệt rõ ràng, chỉ là khẳng định chỉ là lấy cớ!”

Tiêu Hạo dừng bước, hai người vừa vặn đứng ở dưới tán cây. Gẩy gẩy sợi tóc thổi loạn trên gò má Lăng Nhuế, Tiêu Hạo một cái liền nhìn vào đáy mắt Lăng Nhuế, “Anh không phải cảm thấy gần đây trong trường học con ếch, con cóc cái gì đặc biệt nhiều sao?”

“Con ếch? Con cóc?” Lăng Nhuế tái diễn, một giây kế tiếp, cô làm rõ suy nghĩ, tất cả quả nhiên là như cô phỏng đoán không kém chút nào!

Mắt cong lại đánh lên vai Tiêu Hạo, Lăng Nhuế giống như hài lòng, “Cái người này là điển hình ý thức lãnh địa quá lớn. Chẳng lẽ ngày đó lúc anh thấy có người ở cửa kí túc xá của bọn em tỏ tình, đã tính toán cẩn thận tất cả rồi, gạt em nói có chuyện quan trọng, chính là vì nói cho mọi người em là bạn gái của anh, có đúng hay không, có đúng hay không!”

“Nhuế Nhuế, anh phát hiện em càng ngày càng thông minh, “ Tiêu hạo cười lại gần lăng Nhuếbên tai, “Hơn nữa...... Lá gan cũng càng ngày càng lớn rồi, lại có thể biết ở con đường lớn kêu to là‘ bạn gái của anh’, xem ra bữa cơm kia anh nên tổ chức sớm một chút!”

Lăng Nhuế quay đầu lại, phía sau quả nhiên có người ở nhìn bọn họ......

“Đều tại anh......”

Quả đấm còn chưa có đập xuống, tay liền bị Tiêu Hạo bắt được, “Anh không ngại trở thành nhân vật tiêu điểm trên BBS bị mọi người nói ở trong sân trường công khai tán tỉnh, chỉ là, Nhuế Nhuế em...... Hiện tại cũng phóng khoáng đến không ngại rồi hả?”

“......”

Lăng Nhuế cúi đầu, “Chuyên tâm”gặm Cornetto......

Người nào da mặt dày giống như cái người này nha!

Buổi chiều, Lăng Nhuế hẹn Trương Chiêu Dương ở thư viện gặp mặt, đem đủ thứ của nữ sinh bên này thu được cho cậu ta, thuận tiện chúc mừng cậu ta thuận lợi làm xong thủ tục du học Mĩ.

Bởi vì gần tới cuối kỳ, người tới vườn uống cà phê tán gẫu cũng không nhiều lắm, tùy ý hàn huyên mấy câu, Lăng Nhuế để lại quà tặng nhỏ liền định trở về túc xá chơi game.

“Không có việc gì mình đi về trước đây, Mẫn Mẫn vẫn chờ tớ cùng cậu ấy tập hợp chơi ‘ thăng cấp ’!” Lấy điện thoại di động bỏ vào túi của mình, Lăng Nhuế đứng lên chuẩn bị đi ra ngoài.

“...... Lăng Nhuế.” Trương Chiêu Dương cầm thành ghế sa lon siết chặt, cơ hồ là theo bản năng mở miệng liền gọi cô lại.

“Hả?” Lăng Nhuế thuận miệng đồng ý, khẽ mỉm cười, “Lớp trưởng cũ, có phải hay không còn có cái đồ gì muốn nhờ tớ xin giúp?”

Nét mặt Lăng Nhuế tự nhiên như thế ngược lại làm cho Trương Chiêu Dương co quắp lên, “.... Để tỏ lòng cảm tạ, tớ muốn mời...... Cùng Tô Mẫn Mẫn cùng nhau ăn cơm tối, coi như là mấy bạ học chúng ta họp gặp, cậu xem như thế nào?”

“Như vậy a......” Lăng Nhuế do dự một chút, lấy điện thoại di động ra, “Trước tiên tớ hỏi đã.”

“Nếu không...... Buổi tối kêu tiến sĩ Tiêu cùng đi đi!” Trương Chiêu Dương cúi đầu nhìn hai tay mình nhau, hầu kết lúc lên lúc xuống như địa chấn.

“À?” Lăng Nhuế kinh ngạc, cái này Tiêu Hạo có quan hệ gì à? Nghĩ lại, đại khái Trương Chiêu Dương là hiểu lầm rồi.

Mím môi cười cười, Lăng Nhuế giải thích, “Tớ là muốn hỏi Mẫn Mẫn, cậu mời người ta ăn cơm, đều không hỏi trước một chút sao?”

“Vậy còn cậu?”

“Có rãnh rỗi a, lúc nào cũng ở không, cậu mời khách tớ còn có thể không đến sao!” Dí dỏm đáp lời mới vừa nói xong, Tô Mẫn Mẫn trở lại cũng tới, Lăng Nhuế vừa nhìn vừa đọc, “Buổi tối bản giai nhân hẹn hò, xin lỗi —— đem chuyển lần sau!”

Trương Chiêu Dương bất đắc dĩ cười cười, có vẻ có hơi thất vọng, “Vậy coi như thôi đi, cậu trở về chơi game đi, tớ muốn đi trước làm 1 số thủ tục ở trường học!”

Hai người một đường từ thư viện ra ngoài, lúc đi tới ngã tư đường, một đường trầm mặc Trương Chiêu Dương bỗng nhiên lại mở miệng, “Lăng Nhuế, cậu gần đây còn chơi Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ) sao?”

“Lâu không chơi, cùng Tô Mẫn Mẫn đổi chơi thăng cấp đã lâu rồi, thế nào?” Lúc nói hết lời, Lăng Nhuế cảm thấy trong mắt Trương Chiêu Dương có chút cảm xúc cô xem không hiểu, giống như là nhàn nhạt cô đơn, hoặc như là hợp tình lý thoải mái.

Ở đầu đường chần chờ một chút, Trương Chiêu Dương chủ động phất tay, “Vậy hai ngày nữa tớ nữa hẹn các cậu!” Lăng Nhuế cười nói được, xoay người rời đi trở về túc xá.

Gần tối, Tô Mẫn Mẫn xưng mình muốn đi tìm tài tử, hơn bốn giờ liền bắt đầu ở túc xá soi gương vẽ lông mày vẽ mắt, Lăng Nhuế nhìn cảm thấy mới mẻ, không nhịn được trêu chọc cô, “Coi chừng một hồi đổ mồ hôi, phấn trên mặt trôi sạch. Sau đó, hì hì...... Đặt ở trước mặt tài tử không phải chính là vẻ mặt chánh tông kinh kịch sao!”

Tô Mẫn Mẫn vui vẻ hát cười nhỏ, lắc đầu bày tỏ thở dài, “Tình tiết hẹn hò như vậy, Nhuế Nhuế cậu hoàn toàn bị dạy hư!”

Lăng Nhuế đang chuẩn bị phản kích, điện thoại của Tiêu Hạo đã tới rồi, “Thẻ của anh cũng ở đây em thì sao?”

“Cái gì? Chi phiếu cho công việc tạp vụ?” Lăng Nhuế chơi trò chơi, thuận miệng hài hước.

“Nhanh như vậy liền muốn giữ quyền tài chính rồi hả? Cơm đêm đó làm phiền bà xã là em viết giấy tính tiền.”

Bà xã?

Lăng Nhuế trong nháy mắt bị truy sát đến.

Tuy nói mình thường nghe được nói yêu thương của các bạn học gọi ông xã, bà xã để gọi đối phương, mặc dù mình nghe cũng không thấy phải kỳ quái, nhưng...... Chuyện vừa đến trên người mình, Lăng Nhuế vẫn là nhịn không được đỏ mặt.

“Cậu không phải đi ăn cơm sao, vị kia nhà cậu không có tới thúc giục...... Ah, Nhuế Nhuế cái vẻ mặt của cậu không phải là chánh tông Quan công sao?” Tô Mẫn Mẫn trong gương quay người lại, đã nhìn thấy Lăng Nhuế hướng về phía máy vi tính ở đó đỏ mặt.

“Em đỏ mặt?” Bên đầu điện thoại kia, âm thanh Tiêu Hạo vẫn như cũ giống như bình tĩnh. Lăng Nhuế vừa nghĩ tới anh đang ngồi ở phòng làm việc nhàn tản mà nghĩ bộ dángcủa cô giờ phút này, thoáng chốc thì càng 囧 rồi, “Không có, anh mới đỏ mặt, da mặt dày!”

“Đinh ——” Hệ thống thông báo: xuất bài quá giờ.

Sau đó, Lăng Nhuế giương mắt nhìn một bộ bài tốt của mình bị hệ thống cưỡng chế phá hủy tan tác......

“Em ở đây Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ)?” Dừng nửa ngày, đầu kia điện thoại âm thanh lại vang lên, nghe vào hình như cảm thấy bộ dạng rất hứng thú.

“Thăng cấp, chỉ là nhờ anh ban tặng, thua, “ Lăng Nhuế bên máy vi tính tự lẩm bẩm, “Thế nào mọi người hôm nay cũng chạy tới quan tâm em chơi cái gì nha!”

“Còn có ai cũng đã hỏi?”

“Trương Chiêu Dương.” Lăng Nhuế thuận miệng vừa nói như thế, sau đó liền cúp điện thoại.

Thời gian làm việc cơm tối theo thường lệ giáo sư đang dạy giải quyết ở phòng ăn

Gọi hai phần cơm trộn, Lăng Nhuế ngửa đầu hả hê liếc mắt Tiêu Hạo, sau đó từ trong túi chậm rãi móc ra một cái phiếu ăn cơm khác, đưa đến trước mặt Tiêu Hạo quơ quơ, “Như thế nào, cơm của anh hiện tại nhưng ở trong tay em rồi!” Thì ra là buổi trưa bởi vì Tiêu Hạo tạm thời có chuyện, lúc rời đi thuận tay liền đem phiếu ăn cơm của hai người toàn bộ đưa cho Lăng Nhuế.

Vênh váo hả hê mà đi qua trước mặt của Tiêu Hạo, Lăng Nhuế thong thả ung dung đem cơm bỏ vào mâm, quay đầu lại đang muốn xem một chút nét mặt Tiêu Hạo, lại phát hiện anh sải bước mà đi hướng mua phiếu.

Ách, có cốt khí a, lại còn không cần cô giúp một tay cà thẻ! Lăng Nhuế nhìn không nhịn được bắt đầu cười, người khác cũng có một mặt đáng yêu như vậy a, thật là nhìn không ra!

Một giây kế tiếp, chú bán cơm lên tiếng, “Bạn học, cái thẻ này bên trong không có tiền, phiền toái qua bên kia mua phiếu đi!”

“A!” Lăng Nhuế nhìn trên các con số đồng hồ đo ngu người, buổi trưa hai người lúc ăn cơm rõ ràng còn có hơn hai trăm, thế nào hiện tại liền chỉ có mấy mao tiền nha?

Chưa làm rõ nguyên cớ, Tiêu Hạo cầm cơm phiếu liền đi tới đây, “Đi thôi, cầm cơm của em tới bên này ăn cơm đi!”

“Cơm của em?”

Lăng Nhuế nói như vẹt, sau đó lật tới phiếu ăn cơm nơi ký tên phía sau vừa nhìn, phía trên đột nhiên viết tên của cô, “Anh đem thẻ giao lại đi......” Lăng Nhuế cúi đầu nhìn cơm, yên lặng oán giận, phiếu ăn cơm của giáo sư này như thế nào cùng phiếu ăn cơm học sinh dài một dạng a!

Lúc năm giờ, Trương Chiêu Dương gọi điện thoại tới hỏi Lăng Nhuế lúc nào thì có thể gặp mặt, cô đem phiếu ăn cơm Tiêu Hạo trả trở về, thuận tiện sẽ đem cơm của cô lấy đi.

Vì vậy, đúng sáu giờ, Lăng Nhuế cùng Trương Chiêu Dương ở trước cửa thư viện lại thấy một mặt.

Đổi phiếu ăn cơm, Trương Chiêu Dương đề nghị hai người cùng nhau đi dạo một chút sân trường, “Cùng đi đi thôi, ngày sau xuất ngoại, lúc trở lại lần nữa có lẽ đã sớm không còn người và vật rồi!”

Đây là một vô cùng thành khẩn muốn, Lăng Nhuế suy nghĩ một chút, gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Từ buổi chiều một ngày nào đó năm trước, Hứa Hủy đột nhiên chạy tới cùng cô nói Trương Chiêu Dương vì cô buông tha cái gì cơ hội du học, Lăng Nhuế cũng đã ý thức được cảm tình Trương Chiêu Dương đối với bản thân cô không chỉ có chỉ giới hạn ở một loại là bạn học bình thường đơn thuần như vậy.

Lúc đi tới thao trường, Trương Chiêu Dương trước mặt đột nhiên ngừng lại, mất hồn nhìn tới trước truy nguyên lâu, “Thật ra thì, mình rất hoài niệm thời gian cuộc thi khoa điện tử, mọi người cùng nhau phấn đấu, rất có cảm giác sóng vai ngăn địch.”

“Đúng vậy “ theo lời nói Trương Chiêu Dương, Lăng Nhuế cũng không khỏi cảm khái, “Cậu không biết, tớ đã tuyệt vọng, đã sớm biết những tâm mạch là công ty kia để cho sinh viên chúng ta đến giúp bọn họ làm thí nghiệm miễn phí, nhưng chúng ta lại ko có lựa chọn vấn đề tâm mạch...... Chỉ là cũng may, chúng ta cũng coi là biến đổi bất ngờ, Hữu Kinh Vô Hiểm.”

Nếu như không có Tiêu Hạo, cô nhất định là không có biện pháp đoạt giải, hình như từ khi đó bắt đầu, anh vẫn đang dùng phương thức của anh giúp đỡ cô, mà khi đó, cô vẫn còn hồ đồ lờ mờ.

“Chỉ là, cuộc thị khoa điện tử cũng cho tớ mất đi không ít.” Trương Chiêu Dương xoay mặt, mượn ánh đèn đường nhìn Lăng Nhuế, phát hiện cô đang nhìn truy nguyên lâu, cười yếu ớt mất hồn.

Nếu như chúng ta đều không dự thi, như vậy, hiện tại có phải là đã khác đi!

Ít nhất, sẽ không là cậu ta đoán không được là lỗi ở đâu, mà cậu cũng sẽ không liên quan đau khổ......

Lăng Nhuế mơ hồ hiểu cảm khái Trương Chiêu Dương, chỉ là, cô cho tới bây giờ chỉ xem cậu ta là đồng học, là bạn học tốt, hai người từ đầu chí cuối đều chỉ duy trì đơn thuần trở nên rõ ràng có thể thấy được hữu tình. Dù là ở Tiêu Hạo xuất hiện trước kia, dù là các bạn học đối với cậu ta chưa bao giờ ngừng trêu chọc, cô cũng không từng có quá nhiều ý tưởng.

Sợ Trương Chiêu Dương xa hơn trong nói, Lăng Nhuế giả bộ không có nghe ko thấy nét mặt của cậu ta, nhanh chóng đổi đề tài để tránh cho đến lúc đó hai người cũng lúng túng, “Nghe nói mỹ phẩm nước Mỹ rất rẻ, khi nào cậu trở về nước nhớ nói cùng tớ, tớ cùng Tô Mẫn Mẫn sẽ liệt kê một cái danh sách cho cậu, ha ha, nhờ cậu mua giùm!”

Trương Chiêu Dương gật đầu một cái, không nói gì nữa.”

Tùy ý ở trong sân trường đi dạo hai vòng, hai người liền đi trở về, lúc đi tới cửa kí túc xá, sau lưng lại vang lên âm thanh Trương Chiêu Dương.

“Lăng Nhuế, thật ra thì có mấy lời ta để ở trong lòng đã lâu rồi......”

Lộp bộp ——

Lăng Nhuế lòng của chợt quất một cái, mạnh mẽ giả bộ trấn định, cô quay đầu lại khẽ cười cười, cắt đứt lời nói Trương Chiêu Dương, “Tớ rất thích bài hát không gian của Mẫn Mẫn, đúng rồi, cậu đi vào sao?”

“ Bài hát của Y Năng Tĩnh?”

“Đúng vậy, Mẫn Mẫn nói cậu ấy đặc biệt thích câu thứ nhất trong bài hát, tớ cũng thế. Hiện tại tớ muốn đem điều tốt đẹp này chính là chúc phúc cho cậu, ở bên kia đại dương nhất định phải cố lên nga! Tớ cùng Mẫn Mẫn, còn có những bạn học khác nhưng đang mong đợi một tiến sĩ Trương hoàn toàn mới trở về nước, không thể cô phụ kỳ vọng đảng và nhân dân đối với cậu nhé” Nói xong, Lăng Nhuế nắm quyền làm tư thế cố lên, sau đó, phất tay đã vào kí túc xá......

Sâu kín dưới ánh đèn, Trương Chiêu Dương nhìn bóng lưng biến mất nhẹ giọng tự nói, “Nếu như mà tớ nói tớ thích cậu, thật thích cậu; như vậy, ai sẽ tàn phá tình hữu nghị? Cho nên, tớ chỉ là muốn nói...... Tất cả mọi người muốn trôi qua hạnh phúc!”

“Luôn là tin tưởng, có tốt hơn sẽ ở phía trước?” Trương Chiêu Dương hát câu ca, xoay người tiêu sái chạy hướng kí túc xá của mình.
Chương trước Chương tiếp
Loading...