Dị Giới Ràng Buộc

Chương 14: Ta là của ngươi



Khi Sở Thần hoàn tất việc dựng nhà, hai người tới nhà vợ chồng Lạc Ô thì trời đã sẫm tối. Trên bàn ăn lúc này là một con dê nướng thơm lừng cộng thêm một nồi súp lớn, chén bát đãđược bày biện, xem ra chỉ còn chờ hai người Sở Thần tới làđược.

“Thơm quá!” Mạc U cười híp mắt thả tay Sở Thần ra chạy lại bàn, áy náy nhìn Lạc Ô“Xin lỗi, tại Sở Thần bận dựng nhà nên bọn ta đến hơi trễ!”

“Không sao, đồăn cũng mới dọn lên thôi!” Lạc Ô cười cười. “Nào, Sở Thần, ngồi xuống đi, tới đủ rồi thì chúng ta dùng bữa nào.”

Mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Mạc U, Sở Thần hơi gật đầu chào hỏi Điền Ưu thì nghe gã hỏi:

“Ngươi dựng nhà? Sao không nói để ta qua phụ một tay.”

“Không sao, ta đã làm xong, vài bữa nữa sẽ mời hai người tới ăn tiệc tân gia với bọn ta.”

Lạc Ô nghe thấy cũng nói chen vào: “Tất nhiên là phải tới rồi, thôi khai tiệc!” Sau đó còn cười một cách đầy thâm ý với Mạc U khiến y có chút bối rối.

Bữa tối diễn ra rất vui vẻ, đa phần là tiếng cười nói của Lạc Ô và Mạc U, hai người còn lại chỉ ngồi nghe, mỉm cười phụ họa.

“Ngốc, trên má bị dính.” Sở Thần tự nhiên vươn tay chùi vết thức ăn dính trên má Mạc U, không bận tâm tới ánh mắt châm chọc của Lạc Ô bên kia.

Bị hành động đột ngột của hắn làm cho xấu hổ, Mạc U cúi đầu chuyên chú gặm thịt chỉ chừa lại vành tai hồng hồng.

Nhìn bộ dạng đáng yêu của y, mọi người đều bật cười, Mạc U túng quẫn vội lái sang chuyện khác

“Sao tự nhiên hôm nay hai người lại mở tiệc?”

Nghe y hỏi, Lạc Ô vàĐiền Ưu bất giác nở nụ cười hạnh phúc, Lạc Ôđưa tay đặt lên bụng mình, nhìn Mạc U nói

“Ta có thai.”

“Khi nào nha? Đúng là phải ăn mừng mà!” Mạc U vô cùng bất ngờ, tươi cười hỏi thăm Lạc Ô.

“Đã một tháng rồi, bọn ta cũng vừa mới biết mấy hôm trước.” Vì hắn không bị hành nôn, ăn uống bình thường nên không chúý lắm, đến mấy hôm trước tự dưng ngất đi, Điền Ưu mời đại phu đến thì mới biết mình đã có tin vui. Lúc vừa biết tin hắn vàĐiền Ưu kích động không thôi. Bọn họ kết hôn đã hai năm, cuối cùng cũng chờđược đến ngày này.

Trong lúc Mạc U vui vẻ chúc mừng Lạc Ô, Sở Thần ngồi bên sững người một hồi. Hắn đã quên mất chuyện á chủng có thể sinh con nên có hơi kinh ngạc một chút, vô thức nhìn sang Mạc U, sau đó lấy lại tinh thần mỉm cười chúc mừng hai vợ chồng Điền Ưu.

Để chúc mừng, Điền Ưu lấy ra một loại rượu ủ bằng gạo, Sở Thần cùng uống với gã. Bên kia, Mạc U bị Lạc Ô kéo vào phòng nói chuyện riêng.

“Ngươi và Sở Thần đã tiến triển tới mức độ nào rồi?”

“Mức độ gì… gì cơ?!!” Tự dưng nghe Lạc Ô hỏi vậy, Mạc U lắp bắp lặp lại.

“Nhớ quyển sách hôm trước ta cho ngươi xem không?” Thấy y bối rối mặt đỏ bừng thì biết y còn nhớ, Lạc Ô mờám thấp giọng: “Vậy hai người làm tới bước nào rồi?”

“…hôn môi.” Qua một lúc lâu, Mạc U mới dùng giọng nhỏ như muỗi bật ra một từ.

“Chỉ hôn môi?”

Y đỏ mặt gật gật đầu sau lại nhỏ giọng bổ sung “Lần trước có tắm chung.”

Biết y không nói dối, Lạc Ô thầm nghĩ tên Sở Thần này cũng khá quân tử.

“Hắn có nổi lên phản ứng với ngươi hay không?” Lạc Ô hiếu kỳ tiếp tục truy hỏi. Bộ dạng thập phần giống mấy bà thím nhiều chuyện.

Đầu Mạc U lúc này đã cúi gằm muốn đụng đất, nhưng vẫn thành thật trả lời

“Có…”

Gật đầu hài lòng, trong lòng Lạc Ôâm thầm tăng thêm điểm cho Sở Thần – khả năng nhẫn nhịn tốt.

Hai người trò chuyện thêm một lát thì ra khỏi phòng, trước mắt họ là Điền Ưu đã say khướt, còn Sở Thần thì mặt vẫn không đổi sắc uống cạn giọt rượu cuối cùng. Sở Thần giúp Lạc Ô dìu Điền Ưu vào giường rồi cáo từ, nắm tay Mạc U ra về.

Lúc này đây trời đã tối đen như mực, giữa rừng trống hoang vu vang vọng lên những âm thanh khiến người ta rợn người, gió lại mạnh mẽ thổi va chạm vào các hốc cây phát ra những tiếng động lạnh lẽo, tiếng cú mèo kêu, tiếng sói tru, tất cả tạo nên bầu không khíâm u, hiếm khi Mạc U đi đêm thế này nên có chút sợ nhích lại gần Sở Thần, bàn tay bất giác cũng siết chặt tay hắn.

Sở Thần nhận ra y đang sợ hãi, ngay lập tức khom người vòng tay qua chân y nhấc bổng lên. Mạc U bị bất ngờ, theo bản năng quàng tay qua cổ hắn, khẽ kêu lên một tiếng sau đó an tâm tựa vào ngực hắn, ngoan ngoãn cho hắn bế.

Sở Thần dùng tốc độ nhanh nhất đi về, về tới hang đá, đặt Mạc U xuống giường, Sở Thần lấy ra một bộ y phục mới đưa cho y

“Thay ra, cảm lạnh không tốt.”

Mạc U thay quần áo xong xuôi vội chui vào chăn, quấn kín người lại, trời bắt đầu chuyển lạnh rồi nha!

Sở Thần đi rót một ly nước ấm, vừa bước ra thì thấy một con sâu đang làm kén, môi cong lên, tiến tới đào y ra, đặt ly nước vào tay y.

“Uống đi cho ấm người, sâu con”Ý cười trong giọng nói hiện ra rõ ràng.

Nhận lấy ly nước, hơi ấm tỏa ra khiến y cảm thấy thật dễ chịu, Mạc U im lặng ngồi yên nhấp từng ngụm từng ngụm. Lén nhìn Sở Thần thì thấy hắn đang cởi áo ra thay đồ, thân mình thon dài không to lớn thô thiển mà rắn chắc, tráng kiện, cơ bắp chắc nịch nổi bật trên làn da rám nắng, cộng thêm gương mặt tuấn mỹ ngũ quan sắc bén, hết thảy đều tỏa ra vẻ tà mị hấp dẫn ánh mắt người khác, Mạc U bất giác ngẩn người nhìn Sở Thần, nghe được hắn cười khẽ một tiếng thì mặt đỏ bừng như bị hun nóng vội dời tầm mắt, cúi đầu nhìn chằm chằm vào ly nước. Thật xấu hổ nha, sao lại nhìn hắn như vậy chứ!!!

“Đẹp không?” Sở Thần tà tà cười, để ngực trần tiến lại chỗ Mạc U, cúi người thì thầm bên tai y.

Hơi thở người kia phả bên tai nóng vô cùng, Mạc U nhắm nghiền mắt cúi đầu không đáp lại hắn, bỗng Mạc U cảm nhận được đầu lưỡi lành lạnh bắt đầu vờn quanh vanh tai lướt đến má, dừng lại bên vết sẹo xấu xí của y, những nụ hôn khẽ khàng rơi xuống, cảm giác ngưa ngứa làm Mạc U đưa tay chống lên ngực Sở Thần muốn tránh đi, nhưng khi chạm lên khuôn ngực trần săn chắc của hắn thì lại luống cuống rụt tay về.

“Ngoan, mở mắt ra nhìn ta.” Giọng nói trầm ấm mang theo dụ hoặc.

Mạc U bị hắn dẫn dụ chậm rãi mở mắt ra, đập vào mắt y làđôi đồng tử xinh đẹp màu bạc lấp lánh, hiện tại trong đó tràn ngập nhu tình. Mạc U như bị hút vào trong đôi mắt ấy, không kiềm được vươn tay chạm vào, đôi mắt sắc bén này chỉôn nhu vì y?

Mạc U miên man nhớ lại lời Lạc Ô nói, tự dưng cảm thấy có chút không thật. Mọi chuyện cứ như một giấc mơ—

“Ngươi thuộc về ta?”

“Ta là của ngươi, mãi mãi chỉ thuộc về ngươi.” Nhìn vẻ mặt mê mang của y, Sở Thần biết y lại loạn nghĩ, hôn lên môi y một chút rồi nhẹ giọng trả lời y.

“Thật tốt!” Mạc U nhoài người tới ôm lấy Sở Thần, thật tốt vì có ngươi, thật tốt vì ngươi đã xuất hiện bên đời ta. Mạc U biết mình đã hãm sâu vào sự dịu dàng của hắn mất rồi, cảđời này sợ rằng không cách nào dứt ra được.

“Ngu ngốc.” Nhéo mũi y, Sở Thần khẽ mắng một tiếng.

Đưa tay che mũi lại, Mạc U ủy ủy khuất khuất nheo mắt nhìn Sở Thần thì nghe hắn khàn khàn nói

“Quyến rũ ta à?”

Mạc U chưa kịp phản bác thì môi đã bị lấp đầy, bất ngờ chốc lát, y khép mắt lại trúc trắc đáp trả hắn.

“Nhiệt tình như vậy, hử?” Ngạc nhiên với biểu hiện của y, Sở Thần trêu chọc. Nào ngờ y đáp lại một câu làm hắn càng thêm kinh ngạc.

“Ngươi không thích?”

“Thích, thích muốn chết!”

Cười lớn một tiếng, Sở Thần nhấc bổng Mạc U lên, đặt y ngồi lên đùi mình, nhìn khuôn mặt non nớt còn vương sắc đỏ sau nụ hôn lúc này đây mang theo một chút phong tình, lại không phai đi nét thuần khiết, đôi mắt đen láy trong trẻo dù ngượng ngùng nhưng vẫn mở to nhìn hắn, không lảng tránh.

“Thật xinh đẹp!” Mút lấy môi dưới Mạc U, Sở Thần cảm thán, thấy y vươn đầu lưỡi liếm nhẹ môi mình, đôi ngươi bạc tối đi, đưa tay đèót y lại, làm nụ hôn trở nên sâu hơn.

Lần đầu tiên Mạc U bị Sở Thần hôn một cách cuồng bạo như thế này, cảm thấy hơi hốt hoảng, mọi lần dù cho mãnh liệt nhưng vẫn rất ôn nhu, còn bây giờđây Sở Thần như một con dã thú không ngừng tàn sát bừa bãi trong khoang miệng y, khiến Mạc U chỉ có thể bịđộng mặc hắn cắn nuốt, nước mắt tràn ra khóe mi, đau đớn nhưng lại sinh ra tia khoái cảm, tiếng rên rỉ không nhịn được bật ra khỏi bờ môi. Xúc cảm xa lạ này lần đầu trải nghiệm làm y có chút run rẩy, y nức nở thành tiếng

“Thần, ta sợ.”

Một tiếng ‘sợ’ của Mạc U đã thức tỉnh Sở Thần, hắn vội rời khỏi bờ môi đã sưng đỏ kia, thấy khóe mắt y ướt đẫm nước mắt, Sở Thần thầm mắng mình một tiếng, áy náy liếm sạch nước mắt còn đọng lại, nhẹ giọng dỗ dành:

“Ta xin lỗi, tại ngươi quá xinh đẹp nên ta nhịn không được.”

“Ừm.” Nghe lời hắn nói, Mạc U đỏ mặt tựa vào lòng Sở Thần.

“Lần này ta sẽ dịu dàng.”

Vuốt nhẹ lọn tóc trước ngực Mạc U, Sở Thần chậm rãi một lần nữa hôn y, hôn một cách vô cùng ôn nhu nhưng không kém phần nóng bỏng. Mạc U cũng bắt đầu đáp lại hắn, cùng hắn triền miên.

Khi hai người tách ra thì Mạc U đã bị Sở Thần đặt dưới thân từ lúc nào, mái tóc đen dài xõa tung, đôi môi bị chàđạp đến đỏ mọng đang hé mở hấp khí, ánh mắt ướt át trừng Sở Thần. Y không biết lúc này bản thân mê người như thế nào,  Sở Thần cảm thấy cả người nóng khan, khàn giọng nói

“Bảo bối, ta yêu ngươi.”

Mạc U vốn đang định đẩy hắn ra ngồi dậy, bị câu tỏ tình đột ngột của hắn làm cho sững người, nhìn vào mắt hắn, thấy được tia lửa nóng trong đó, ngượng ngùng quàng tay khẽ kéo cổ hắn xuống, nhắm mắt lại.

*******
Chương trước Chương tiếp
Loading...