Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính (Dịch)

Chương 11: Túi Gấm Cuối Cùng



Lý Thiên Sinh sờ cằm, buồn bực xoa xoa huyệt Thái Dương, khởi động lại giao diện hệ thống, vội vàng liếc mắt một cái liền khiếp sợ……

Họ và Tên: Lý Thiên Sinh

Cảnh giới: Thập bát phẩm võ đồ ( 2.333/188.888 )!

Công pháp: cửu trọng Lôi Đình quyền pháp ( 3.000/9.999 )!

tam thập lục trọng Bát Phương Lôi Sát Quyền ( 2.333/366.666 )

Đồ đệ: Tần Lôi ( 1/1 )

Tín nhiệm độ: 92 ( nghe lời răm rắp)!

……

“Ngọa tào?!”

“Thập bát phẩm võ đồ? Tam thập lục trọng Bát Phương Lôi Sát Quyền? Quá khoa trương đi…… Trên thế giới này có thể loại này sao?”

Lý Thiên Sinh liếc mắt nhìn Lai Phúc.

“Lai…… Lai Phúc, võ đồ có mấy phẩm?”

Lai Phúc sửng sốt một chút rồi cười nói: “Cái này không phải rất đơn giản sao, sao tiên sư đại nhân lại hỏi vấn đề cơ bản này?”

“Võ đạo có bốn đại cảnh giới, Võ đồ, võ giả, võ đạo tông sư, võ đạo đại tông sư, đều phân chia thành cửu phẩm, thiên hạ đều biết.”

Lý Thiên Sinh nắm chặt tay: “Vậy…… Ngươi có từng nghe nói qua Thập phẩm võ đồ?”

Lai phúc gãi đầu: “A? Cái này…… Hình như trong truyền thuyết đã từng có loại thiên tài đột phá Thập phẩm võ đồ. Đó đều là thiên chi kiêu tử, Thập phẩm…… không đơn giản là đơn giản tăng một chút lực lượng so với cửu phẩm, đó là tiến bộ tăng vượt bậc!”

“Nghe nói, một Thập phẩm võ đồ trong truyền thuyết, đánh được mười mấy Cửu phẩm, thậm chí võ giả chân chính cũng không phải đối thủ của hắn ! Đương nhiên, đây đều là truyền thuyết.”

“Chẳng lẽ ? Tiên sư đại nhân là muốn xem thử Thập phẩm võ đồ?”

Lý Thiên Sinh lắc đầu: “Thôi bỏ đi……”

Một Thập phẩm võ đồ đã khiến cho cả giới võ giả dọa thành như vậy, hắn đây Thập bát phẩm võ đồ, nói ra có khi hù chết người ta?

“Hệ thống đại ca, xin hỏi đây là chuyện gì vậy?”

Hệ thống thản nhiên nói: “Bởi vì ký chủ tắt giao diện thông báo, cho nên giá trị tu luyện thu được tự động lựa chọn tăng lên……”

“Nói chung là sau khi mãn kinh nghiệm Cửu phẩm võ đồ, ký chủ lựa chọn thăng cấp thì liền có thể tấn chức thành võ giả chân chính. Nhưng ký chủ tắt thông báo, làm cho giá trị kinh nghiệm vẫn luôn tăng mà không thể tiến vào cảnh giới võ giả, chỉ có thể tiếp tục tích lũy ở cảnh giới võ đồ, cho nên……”

Lý Thiên Sinh: “…… Mẹ nó, tấn chức võ giả ta còn phải động tay lựa chọn? Ngươi làm thế này cũng quá không nhân tính đi?”

“Mà thôi dẹp đi , dẹp đi, như vậy cũng tốt, nói không chừng, hắc hắc…… đây lại là chuyện tốt.”

Lai Phúc thấy tiên sư đại nhân bỗng nhiên cười rất đáng khinh, ho khan một tiếng nói: “Tiên sư đại nhân, xin hỏi những người bịt mặt này nên xử trí như thế nào?”

Lý Thiên Sinh nghĩ: “Khụ khụ, trước đem giam giữ đi, còn tên Trường Uy kia cũng đi vớt lên giam lại, chờ đồ nhi Tần Lôi về, ta tự nhiên có an bài.”

“Vâng!”

“Ân, các ngươi tự xử trí đi, bổn tọa tiếp tục đi tìm hiểu Thiên Đạo……”

“Vâng!”

Một chỗ khác.

Oanh!

Không khí bị oanh tạc nứt ra nổ đùng đùng, Bát Phương Lôi Đình chi lực ầm ầm áp xuống, đánh vào người Tần Viêm!

Hắn trừng mắt tựa hồ chết cũng không dám tin, nhưng trên người truyền đến đau đớn cùng máu tươi làm hắn tỉnh ngộ……

“Tần Lôi, ngươi, ngươi……”

Tần Lôi ngạo nghễ đứng, oán hận nói: “Ba năm…… Ba năm!”

“Tần Viêm, ngươi biết ba năm này ta bất kham đến mức nào không?!”

“Ba năm nhục mạ, hơn nữa hôm nay ngươi dám có ác ý với ân sư ta, ta muốn trả lễ cho ngươi!”

Một quyền cuối cùng, Tần Lôi tập trung lực lượng, ầm ầm đánh vào giữa ngực Tần Viêm.

Răng rắc, xương sườn đều bị bẻ gãy……

Tần Viêm vô lực ngã xuống lôi đài.

“Viêm nhi!”

Dưới lôi đài, Tần Chiến kinh hãi cùng giận dữ đan xen, lửa giận tận trời, đột nhiên nhảy dựng lên, một trảo từ trên trời giáng xuống hung hăng đánh về phía Tần Lôi !

Công pháp Huyền cấp, Liệt Thiên Trảo!

“Ngươi tưởng ỷ lớn hiếp nhỏ?!”

Tần Chinh sớm có phòng bị, lập tức phi thân lên. Hai người va chạm trên không trung, hung hăng đánh bay Tần Chiến . Ầm ầm ầm, hai người đồng thời dừng lại ở hai phía lôi đài.

Tần Chiến tay nắm chặt, căm tức nhìn Tần Chinh một cái rồi là chạy về phía nhi tử, chỉ nhìn thoáng qua, cả người hắn liền run lên……

“Tần Lôi, ngươi, ngươi …… Phế võ công Viêm nhi!”

Mọi người nghe thấy đều ồ lên.

Ngay cả những trưởng lão cũng chau mày.

Tần Lôi hừ lạnh một tiếng: “Hắn bị như vậy là trừng phạt đúng tội! Ngươi cho rằng, ta là gia chủ chi tử, tại sao phải trốn ở Lôi Đình sơn trang ba năm? Vì sao chỉ có thể kéo dài hơi tàn, thậm chí ở trong nhà của mình cũng không thể an ổn?”

“Còn không phải là nhờ hai phụ tử ngươi !”

“Tần Viêm này từ khi thiên phú của ta tụt xuống luôn phái người đả thương ta, ít nhất ba lần! Mỗi lần hắn không hạ tử thủ sao?! Hiện giờ, ta chỉ phế võ công hắn đã là nhân từ lắm rồi!”

Tần Chinh cũng cười lạnh một tiếng: “Không sai ! Nếu không phải phụ tử các ngươi vẫn luôn âm thầm làm hại con ta, ta sao phải bảo hắn đi Lôi Đình sơn trang trốn một mình? Huống chi, Tần Viêm vừa nãy ra tay, mọi người cũng tận mắt nhìn thấy, là muốn Lôi Nhi vào tử huyệt. Hiện giờ rơi vào kết cục này chính là gieo gió gặt bão!”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, có người theo phe phụ tử Tần Chinh, đương nhiên nói giúp hai người, nhưng cũng có không ít tâm phúc của Tần Chiến, đương nhiên cũng không chịu bỏ qua, cãi cọ ầm ĩ, hỗn loạn vô cùng.

“Dừng lại đi!”

Bỗng nhiên, Thái Thượng trưởng lão bối phận cao nhất, quyền uy lớn nhất Tần gia lên tiếng.

Tần Thái Thượng.

Hắn nhẹ nhàng đứng lên, liếc mắt nhìn mọi người một cái, tất cả mọi người lập tức im như thóc.

“Tần Lôi.”

Tần Lôi nói: “Có.”

“Ngươi năm đó chính là đệ nhất thiên tài trăm năm của Tần gia ta, hiện giờ khôi phục thiên phú đương nhiên là chuyện vô cùng đáng mừng!”

“Đa tạ Thái Thượng trưởng lão.”

“Nhưng mà……”

“Tần Viêm, hắn rốt cuộc cũng là nhân tài khó tìm của gia tộc ta! Hôm nay hai người các ngươi luận võ trên lôi đài, ngươi lại phế võ công của hắn, nếu không trừng phạt, ngày sau ai còn dám tham gia khảo nghiệm gia tộc này ?”

“Dù cho hôm nay thiên phú của ngươi đã khôi phục, thực lực kinh người, ngày sau sẽ làm cho Tần gia ta phát dương quang đại, nhưng hôm nay…… Gia quy không thể bỏ!”

Mọi người đều rùng mình!

Hai phe Tần Chinh và Tần Chiến đương nhiên thấy có điềm nhưng ở trong mắt người ngoài, Thái Thượng trưởng lão xử trí vô cùng thỏa đáng.

Ngay cả khách khứa tam đại gia tộc khác cũng không khỏi gật đầu tán thưởng.

“Thưởng phạt phân minh, quyết đoán công bằng! Không hổ là Thái Thượng trưởng lão của Tần gia ……”

Tần Tích Vũ mày nhíu chặt, nhịn không được mà lo lắng cho Tần Lôi. Thậm chí trong lòng nàng đã bắt đầu quyết định , chẳng sợ bại lộ thân phận thật chỉ muốn bảo vệ Tần Lôi……

Ly Hỏa Kiếm Tông, Lâm Nhược Lam tâm trạng vô cùng phức tạp.

Một mặt, nàng có thể giải trừ hôn ước với Tần Lôi. Mục đích đã đạt được, vô cùng viên mãn nhưng Tần Lôi biểu hiện lại vượt qua dự đoán của nàng!

Dù là thản nhiên tiếp thu từ hôn, hay là lúc khảo nghiệm khôi phục thiên phú, đột phá tam cảnh, thực lực kinh người . Hơn nữa dùng thực lực Lục phẩm võ đồ thi triển ra công pháp Huyền cấp cực mạnh, đánh bại Bát phẩm võ đồ Tần Viêm……

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, tiền đồ của Tần Lôi là vô hạn !

Mà một số người dụng tâm kín đáo, ánh mắt nhìn về phía nàng không khỏi có điểm chế nhạo……

Lâm Nhược Lam cũng không hối hận vì đã từ hôn, nhưng cảm nhận những ánh mắt đó, trong lòng không khỏi bực bội.

Tần Chinh cả giận nói: “Thái Thượng trưởng lão, ta không phục!”

Tần Thái Thượng bình đạm nói: “Tần Chinh, tuy ngươi là gia chủ Tần gia nhưng theo gia quy, trưởng lão quyết định, ngươi cũng không được cãi lời, nếu không…… Vị trí gia chủ, đoàn trưởng lão ta cũng có quyền bãi nhiệm!”

Tần Lôi tay nắm chặt, cười lạnh một tiếng nói: “Thái Thượng trưởng lão, ta kính ngài là trưởng bối, cho nên chỉ muốn hỏi ngài một chút……”

“Nếu gia quy quan trọng như thế, thế lúc Tần Viêm năm lần bảy lượt xuống tay với ta, ngươi ở nơi nào? Gia quy ở nơi nào? Các trưởng lão…… ở nơi nào?!”

Tần quá thượng thản nhiên nói: “Lúc đó ngươi chỉ là một phế nhân, bị Tần Viêm đả thương, đối với toàn bộ Tần gia ta không mất mát gì? Hiện giờ ngươi tuy khôi phục, gia tộc tự nhiên nhìn ngươi bằng con mắt khác. Nhưng Tần Viêm không phải là phế nhân, ngươi lại phế đi võ công của hắn, chẳng phải làm tổn hại gia tộc?”

Tần Lôi cười ha ha: “Tốt cho một cái tổn hại gia tộc,ta hiểu ý của đoàn trưởng lão , tuyệt đối vì lợi ích của gia tộc, chỉ suy xét lợi hại mà không chút tình người nào……”

Hắn cảm thấy gia tộc quá hoang đường, lồng ngực nổi lên lửa giận mãnh liệt muốn bùng nổ, bỗng nhiên lại nghĩ tới cái túi gầm cuối cùng của sư phụ……

Tần Lôi nhịn xuống lửa giận, từ bên người lấy ra cái túi cuối cùng , lấy tờ giấy nhỏ nhìn thoáng qua, mày nhíu lại……

“Đây là……”

Không có lời dặn dò nào. Chỉ có một ...

“Một công thức luyện đan?!”
Chương trước Chương tiếp
Loading...