Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính (Dịch)

Chương 18: Thanh Dương Thành Có Cao Thủ Như Thế Sao



Lý Thiên Sinh vỗ vỗ tay: “Thu dọn đi……”

Lai Phúc lúc này mới tỉnh mộng: “Vâng, vâng…… Tiên sư đại nhân!”

Tần Công không dám nghi hoặc nửa phần, vội quỳ rạp xuống thưa.

“Tử sĩ Tần gia Tần Công, nhất nhất nghe theo phân phó của tiên sư đại nhân!”

Lý Thiên Sinh nhìn những kẻ gọi là thích khách đều bị nâng đi, hắn hơi mỉm cười với Tần Công: “Tốt lắm, lần này Tần gia chủ phái tới bao nhiêu người bảo hộ ta với đồ nhi ?”

Tần Công vội nói: “ tính cả tiểu nhân cầm đầu, tổng cộng có 25 người.”

“Cảnh giới như thế nào?”

“Tiểu nhân là Lục phẩm võ giả, còn lại có tám tên võ giả, mười sáu người là võ đồ đỉnh phong!”

Lý Thiên Sinh nghe vậy vui mừng quá đỗi: “Nói thế thì thế lực xem như không nhỏ?”

Tần Công hơi mỉm cười, ngạo nghễ nói: “Tiên sư đại nhân tán thưởng, bất quá…… Tại Thanh Dương Thành, có thể đánh thắng Tần gia bạch y tử sĩ, chỉ đếm được trên đầu ngón tay.”

Lý Thiên Sinh gật đầu: “Tốt!”

“Hiện tại, ta liền phân công cho các ngươi nhiệm vụ thứ nhất!”

Bạch y tử sĩ đoàn tức khắc từ bốn phương tám hướng hiện ra, quỳ gối sau lưng Tần Công, tất cả quỳ đầy đất.

Lý Thiên Sinh ho khan một tiếng: “Nghe rõ, ta muốn các ngươi mỗi ngày bắt được ít nhất một con Sí Liệt Hỏa Ngưu, giao cho phòng bếp của Lôi Đình sơn trang, không được quên!”

Tần Công cùng tất cả bạch y tử sĩ: “……???”

~~~~~~~~~ Giải phân cách ~~~~~~~~~

Tần Lôi suy nghĩ lúc lâu, đếm đầu ngón tay : “Thiên Lôi Mộc, Hỏa Liễm Thảo, Trường Thanh Đằng, Huyền Băng Ngọc, Tử Dương Thủy……”

“Nguyên liệu luyện chế Bá Vương Đan đã mua được từng đó, còn một thứ quan trọng nhất……”

“Long Huyết Thảo!”

Tần Tích Vũ nhẹ nhàng vén lọn tóc vừa rũ xuống, nhíu mày nói: “Long Huyết Thảo chính là linh thảo Bát phẩm, vô cùng quý hiếm, chỉ sợ không dễ tìm, dù tìm được thì giá cả cũng rất cao.”

“Cái này là đương nhiên. Loại đan dược thượng cấp như Bá Vương Đan này, nguyên liệu yêu cầu đương nhiên không tầm thường. Bất quá, trên thị trường tìm không thấy, có một chỗ chắc chắn sẽ có……”

Tần Tích Vũ nói: “ Ý huynh nói là…… phòng đấu giá Thiên Nhai?”

“Đúng vậy, phòng đấu giá Thiên Nhai tự xưng không dược nào không có. Tuy Long Huyết Thảo quý hiếm nhưng nơi đó tất sẽ có hàng.”

“Nói cũng đúng, nhưng mà…… Tiền……”

Tần Lôi cười: “Yên tâm, đúng lúc huynh cũng có chút đồ muốn bán đấu giá, tiền đến tay chắc cũng đủ mua Long Huyết Thảo.”

“Thứ gì?”

“Tạm thời bí mật.”

Hai người đi vào phòng đấu giá Thiên Nhai được nhiệt liệt hoan nghênh.

Tuy rằng thế lực sau lưng phòng đấu giá Thiên Nhai cực lớn, có thể nói là bá chủ ở toàn bộ Trung Châu, nhưng ở Thanh Dương Thành , Tần gia vẫn rất có địa vị, có thể gọi là cường long không áp rắn độc .

Phụ trách tiếp đón hai người Tần Lôi là một nam nhân trung niên. Hắn nhìn đến Tần Lôi, mỉm cười nói: “Nguyên lai là Tần Lôi công tử, ta là quản sự của phòng đấu giá Thiên Nhai Thanh Dương Thành, tên là Vương Đa Dư. Hôm nay Tần công tử có thấy hứng thú với bảo vật nào không?”

Tần Lôi cười: “Chào Vương quản sự, ta đúng là có đồ muốn mua. Bất quá trước đó ta muốn bán đấu giá một thứ……”

“Nga? Vật Tần công tử muốn bán đấu giá khẳng định không tầm thường, xin hỏi là bảo vật gì ?”

Tần Lôi lấy ra một bình ngọc nhỏ đưa qua.

Vương Đa Dư tiếp nhận bình ngọc, cẩn thận mở ra, khẽ ngửi rồi cau mày.

“Đây là……”

Tần Lôi nói: “Đây là linh dược, Thập Toàn Đại Bổ đan!”

“Linh dược? Không nghĩ tới, Tần công tử còn là một luyện dược sư!”

Tần Lôi không tỏ ý kiến, hơi mỉm cười.

“Là ta nhiều chuyện rồi. Xin hỏi Tần công tử, Thập Toàn Đại Bổ đan này có công hiệu như thế nào?”

Tần Lôi nói: “Thập toàn đại bổ đan có tác dụng với võ đồ không kể phẩm cấp, có thể hoà vào nước tắm để ngâm, hoặc uống trực tiếp đều có tác dụng, có thể phát huy tiềm năng bản thân, còn có thể khôi phục toàn bộ tổn thương cơ thể và tinh thần, làm ngươi ta luôn bảo trì trạng thái tu luyện đỉnh cao nhất……”

“Đơn giản mà nói, có thể tăng tốc độ tu luyện ít nhất bảy thành!”

Vương Đa Dư lắp bắp kinh hãi: “Bảy thành?!”

Võ đồ tuy chỉ là giai đoạn căn cơ nhất nhưng cũng vô cùng quan trọng. Đây là giai đọan đặt nền móng, phải thận trọng từng bước.

Giai đoạn này cũng làm phần lớn người tu hành hao phí nhiều thời gian. Thiên phú giống nhau, cả đời chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới võ đồ, vô vọng đột phá thành võ giả chân chính!

Mà hiện giờ, linh dược của Tần Lôi lại có thể tăng tốc độ tu luyện ít nhất bảy thành!

Đây là cái khái niệm gì ?

“Vương quản sự sợ là không tin?”

Vương Đa Dư cười ha hả: “Không dám, chẳng qua tại hạ không hiểu gì về đan dược, , đúng lúc chỗ ta có một vị luyện dược đại sư do tổng đường Thiên Nhai Hải Các phái tới làm khách. Không biết Tần công tử có thể cho phép tại hạ đi mời hắn tới hỗ trợ giám định một chút?”

Tần Lôi cười: “Cứ tự nhiên, Vương quản sự cứ tự nhiên.”

“Được.”

Vương quản sự cáo biệt hai người, xoay người rời đi.

Tần Tích Vũ liền vui vẻ cười nói: “Không nghĩ tới, sư tôn của huynh là một vị luyện dược đại sư! Lần này a, huynh đúng là đụng phải đại vận, gặp được quý nhân……”

Tần Lôi thở dài một tiếng: “Đúng vậy, sư phụ hắn…… Thật sự sâu không lường được! Hơn nữa, ta luôn có một cảm giác, tựa hồ vạn sự vạn vật trong thiên hạ này, không gì hắn không biết. Thật là thần thông quảng đại, làm vạn người kính ngưỡng!”

“Huynh thật đúng là sùng bái sư phụ a……”

Không biết vì sao mà trong lòng Tần Tích Vũ tự nhiên có chút ghen tỵ .

Tần Lôi cười thầm một tiếng, tiểu nha đầu này đến sư phụ cũng ăn dấm chua?

Vương quản sự cung kính gõ cửa phòng, bên trong truyền ra một tiếng mời vào lạnh nhạt .

Hắn vội đi vào, hành lễ nói: “Đinh đại sư, tại hạ có việc muốn nhờ……”

Đinh đại sư kia đang hưởng thụ chén trà trong tay , mắt cũng không thèm nâng lên hỏi: “Chuyện gì?”

“Có người đưa tới một lọ đan dược, tại hạ đối với đan dược dốt đặc cán mai, thỉnh lão nhân gia ngài xem giúp.”

“Đan dược? đem đến đây đi……”

Vương Đa Dư vội cung kính đưa qua.

Vị Đinh Văn Diệu đại sư này là luyện dược đại sư do tổng đường Thiên Nhai Hải Các phái tới làm khách, tính cách cổ quái, nhưng có địa vị người người tôn sùng. Vương Đa Dư không dám đắc tội với hắn.

Đinh Văn Diệu nhận lấy, cười lạnh một tiếng nói: “ Loại Thanh Dương Thành thâm sơn cùng cốc này, có thể có đan dược tốt gì……”

Hắn mở nút bình ra, đổ chút đan dược, nhẹ nhàng ngửi một chút.

“Hả?”

Hắn lại ngửi lại.

“Hả?!”

Hắn ngửi lần thứ ba.

“Đây là....!”

Vương Đa Dư thừa dịp hỏi: “…… Đại sư, đan dược này…… Rốt cuộc như thế nào?”

Đinh Văn Diệu: “Không như thế nào!”

Vương Đa Dư : “……”

“Khụ khụ, ý ta nói là, đan dược này thủ pháp luyện chế cũng không tính là cao minh, nhưng …… đan dược nguyên liệu tuyển chọn để điều chế, công thức phối hợp , điều khiển độ lửa lại vô cùng tuyệt diệu !”

Vương Đư Dư gãi đầu: “Đại sư, có ý gì?”

Đinh Văn Diệu cau mày: “Chính là…… tuy thủ pháp của người luyện đan còn non nớt nhưng sau lưng hắn chỉ sợ có một vị cấp bậc tông sư!”

“Nga? đan dược này……”

Đinh Văn Diệu cân nhắc một lát, trầm giọng nói: “Ai đưa đan dược này tới?”

“Là Thanh Dương Thành tứ đại thế gia, Tần gia Tần Lôi công tử!”

“Nga?”

“Mà người này cũng coi là nhân vật truyền kỳ…… Hắn năm đó……”

Vương Đa Dư đem sự tích của Tần Lôi nói một hồi. Đinh Văn Diệu ánh mắt liền sáng lên.

“Thú vị , thú vị a……”

“Vị Tần công tử này có chút thú vị , nhưng vị sư phụ sau lưng hắn mới là sâu không lường được!”

Đinh Văn Diệu đem đan dược đưa cho Vương Đa Dư, trầm giọng nói: “Chiếu cố hắn thật tốt , không thể chậm trễ, bất kể giá nào, không được đắc tội với thiếu niên này!”

“Vâng!”

Đinh Văn Diệu suy tư, khẽ cười một tiếng: “Không nghĩ Thanh Dương Thành nho nhỏ mà lại có luyện dược tông sư khủng bố như vậy!”

Vương Đa Dư trở về, vui vẻ cười nói với hai người Tần Lôi : “Tần công tử, tại hạ đã thỉnh vị luyện dược đại sư hỗ trợ giám định qua, thập toàn đại bổ đan này thật là vô thượng linh dược. Nhà đấu giá Thiên Nhai chúng ta tiếp nhận đấu giá!”

Tần Lôi cười: “Vậy là tốt rồi.”

“Trừ việc này ra, ta còn có câu muốn hỏi Vương quản sự. Xin hỏi hôm nay có bán đấu giá Long Huyết Thảo không?”

Vương Đa Dư sửng sốt rồi cười lớn một tiếng.

“Thật là trùng hợp, hôm nay chúng vừa có người đem bán đấu giá loại thảo dược này. Tần công tử nếu muốn đấu giá, tại hạ sẽ an bài giúp ngài .”

“Ân, vậy đa tạ Vương quản sự.”

Vương Đa Dư lập tức an bài nhân thủ, dẫn hai người Tần Lôi đến đại sảnh, vòng qua đại đường nhốn nháo, lên lầu hai phòng cho khách quý, tìm một căn phòng an tĩnh.

Tần Lôi và Tần Tích Vũ vừa muốn bước vào cửa, bỗng nhiên xuất hiện người quen .

Người nọ hơi sửng sốt, sau đó cười lạnh một tiếng: “Thật là oan gia ngõ hẹp, Tần Lôi, Tích Vũ cô nương, không nghĩ chúng ta lại gặp lại nhau nhanh như vậy……”

Tần Lôi cau mày: “Tiền Phong, lại là ngươi?
Chương trước Chương tiếp
Loading...